Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Chương 315:
P
hòng đâu giá bình thường không có được giá cao như vậy. Nói cách khác, mua sắm vật phẩm ở trong Nhất Phẩm Đường cần tiêu phí rất nhiều kim tệ. Nhưng, Phòng đấu giá cũng sẽ không thường xuyên có bán đấu giá đan dược cùng loại như Đoán Thần Đan bát phẩm. Đừng nói Đoán Thần Đan bát phẩm, ngay cả các loại đan dược cấp thấp nhị phẩm tam phẩm, ở Phòng đấu giá cũng không thường gặp lắm.
Hạ Ngôn nghe người nữ nhân viên này nói thẳng ra, thầm nghĩ: "Ta ở trong này mua đan dược, cần tiêu phí thêm một ít kim tệ. Tuy nhiên, nếu chờ Phòng đấu giá các nơi bán đấu giá đan dược cùng loại. Còn không biết khi nào thi có thể gặp được, dùng nhiều thêm một ít tiền, có thể rất nhanh thu được đan dược, cũng đáng giá.
Khóe miệng khẽ mỉm cười. Hạ Ngôn nói: - Thì ra là như thế.
Bàn tay mảnh mai lấy ra hộp ngọc màu đen, nữ nhân viên lại hỏi lại:
- Tiên sinh! Ngài mua cái này phải không? Nếu mở hộp ngọc ra sẽ không thể tùy ý trả lại.
Đan dược sở dĩ đặt ở bên trong hộp ngọc, chính là để phòng ngừa giảm đi dược hiệu. Cho nên, muốn bảo trì dược hiệu của đan dược ở mức độ lớn nhất, như vậy tốt nhất là không nên mở hộp ngọc ra.
Các loại đan dược Nhất Phẩm Đường bán ra, một khi mở hộp ngọc ra, nếu không có lý do đặc biệt, sẽ không được trả lại.
Cho nên, khi đưa hộp ngọc màu đen ra nữ nhân viên trẻ tuổi này lại hỏi Hạ Ngôn lần nữa để xác nhận. Tuy rằng các nữ nhân này thoạt nhìn chỉ có hơn hai mươi tuổi, nhưng tuổi thật của họ, phần lớn đều hơn ba mươi. Chỉ vì trong cơ thể có được linh lực cường đại, giúp họ thoạt nhìn trẻ hơn tuổi thật.
Nói đúng ra, nàng ta thực hoài nghi Hạ Ngôn rốt cuộc có đủ tiền trả một trăm sáu mươi vạn kim tệ này hay không. Vạn nhất Hạ Ngôn không đủ kim phiếu, thì tự nhiên không có thể bán cho hắn viên Đoán Thần Đan này.
- Yên tâm đi! Viên Đoán Thần Đan bát phẩm này, ta sẽ mua. Hạ Ngôn tươi cười nói.
Nghe Hạ Ngôn xác nhận lần nữa, nữ nhân viên bán hàng mới giao hộp ngọc màu đen cầm trong tay cho Hạ Ngôn. Cầm hộp ngọc màu đen này, tim của Hạ Ngôn chợt co rút lại. Đan dược bát phẩm là Luyện Đan Sư cao cấp mới có thể luyện chế, cần tiêu phí rất nhiều thời gian sưu tập các loại dược liệu.
Ở khắp Đại Lục Long Chi, cũng không tìm được bao nhiêu Luyện Đan Sư cao cấp. Mà tài liệu cần thiết để luyện chế đan dược cao cấp cùng cực kỳ khó tìm. Bằng không, giá cả đan dược cao cấp này cũng sẽ không đắt tiền như thế.
Hạ Ngôn cầm hộp ngọc màu đen mở ra, bên trong hiện ra một viên đan dược màu đen bóng loáng, một luồng hơi cũng không mãnh liệt lắm theo vào hơi thở của Hạ Ngôn.
Khẽ gật gật đầu, Hạ Ngôn đóng nắp hộp ngọc lại.
Các nữ nhân viên bán hàng kia, đều dời ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Ừ! Loại Súc Linh Đan này chỉ có một viên sao? Hạ Ngôn cũng không có lập tức lấy kim phiếu trả tiền, mà lại chuyển ánh mắt nhìn Súc Linh Đan, đây là một viên Súc Linh Đan thất phẩm.
- Không! Nơi này còn có một viên Súc Linh Đan bát phẩm.
Nữ nhân viên vội vàng chỉ tay phía trên quầy thủy tinh, chỗ trên này đặt một cái hộp ngọc màu xanh, cùng một màu với hộp ngọc Súc Linh Đan thất phẩm.
- Bát phẩm? Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên
- Một trăm tám mươi vạn!
Trong người Hạ Ngôn tống cộng chỉ có ba trăm năm mươi vạn kim phiếu. Nếu như mua một viên Đoán Thần Đan bát phẩm cùng một viên Súc Linh Đan bát phẩm, như vậy Hạ Ngôn chỉ còn lại kim phiếu có mười vạn.
Nhíu mày thoáng suy tư, Hạ Ngôn chợt lóe sáng ánh mắt:
- Ta sẽ mua thêm viên Súc Linh Đan này.
Hạ Ngôn cũng chỉ về hướng nữ nhân tuổi trẻ đó chỉ.
Tiếp theo, Hạ Ngôn bắt đầu từ trong vạt áo lấy ra một bó to kim phiếu ánh vàng rực rỡ. Sau đó đặt tất cả kim phiếu ở trên quầy thủy tinh. Mệnh giá tất cả số kim phiếu này đều là một vạn kim tệ.
“Tổng cộng là ba trăm năm mươi vạn, ta chỉ cần lấy ra mười tấm chính là ba trăm bốn mươi vạn kim tệ!” Sau khi thu số kim phiếu này, trừ năm mươi vạn trả cho sư phụ Liễu Vân ra, Hạ Ngôn cũng chưa đụng tới. Cho nên khẳng định còn ba trăm năm mươi vạn kim tệ. Trong lòng nghĩ như vậy, Hạ Ngôn liền đếm lấy ra mười tấm kim phiếu, cho vào lại trong vạt áo mình, sau đó đẩy hết kim phiếu còn lại đến trước mặt nữ nhân viên bán hàng kia.
Lúc này, động tác của Hạ Ngôn đã hấp dẫn không ít ánh mắt mọi người, nhân viên công tác tại các quầy cũng một đám đều mở to hai mắt nhìn.
Còn có mấy khách nhân số lượng không nhiều lắm, cũng đều không kìm nổi dừng chân lại nhìn về phía bên này.
Một lần mua hai viên đan dược bát phẩm, tiêu phí ba trăm bốn mươi vạn. Ở Thánh địa chuyện như vậy cũng không thấy nhiều. Phần lớn mọi người cũng không thể có nhiều tài phú như vậy.
- Nơi này tổng cộng là ba trăm bốn mươi vạn kim tệ. Xin kiểm kê một chút số kim phiếu, sau đó lấy cho ta viên Súc Linh Đan bát phẩm kia luôn đi!
Hạ Ngôn cười cười chỉ vào viên Súc Linh Đan nói với nữ nhân viên kia.
Nữ nhân viên này chợt kinh tỉnh, sau đó vội vàng ứng tiếng với giọng nói thật êm tai, rồi bắt đấu kiểm kê kim phiếu Hạ Ngôn đặt trên quầy. Mà mấy nhân viên bán hàng khác, cũng đều xúm lại hỗ trợ, thỉnh thoảng ánh mắt lướt qua trên người Hạ Ngôn.
"Hà hà!" Hạ Ngôn thu cất hai viên đan dược, chậm rãi đi ra Nhất Phẩm Đường: "Nhoáng một cái tiêu phí hơn ba trăm vạn, thật sự là thống khoái. "
Mới vừa rời khỏi Nhất Phẩm Đường, Hạ Ngôn liền nhìn thấy trước mặt có một chỗ không ít người ra vào.
Bước nhanh tới gần Hạ Ngôn nhìn thấy nơi này cũng treo một tấm biển, mặt trên viết "Công Huân Điện"!
"Công Huân Điện? Đây là chỗ gì đây?"
Thấy không ít người tu luyện ra vào, trong lòng Hạ Ngôn rất tò mò, cũng bước chân theo đi vào.
"Nhiều người như vậy?" Hạ Ngôn nhìn đến người ở bên trong, hơi sửng sốt.
Hơn nữa, nơi này dường như còn đông người hơn so với Đại sảnh Dong Binh bên kia.
Không ít người trước ngực còn đeo huân chương dong binh. Tuy nhiên nơi này hiển nhiên không giống như Đại sảnh Dong Binh chỉ có dong binh mới có thể đảm nhận nhiệm vụ. Tuy rằng bên trong không ít người tu luyện đều là thân phận dong binh, tuy nhiên cũng có không ít người cũng không phải dong binh.
Hạ Ngôn quét mắt nhìn một vòng, đang phỏng đoán Công Huân Điện rốt cuộc là địa phương thế nào. Đột nhiên.. .
- Này! Huynh đệ!
Một giọng nói vang lên bên cạnh Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vội vàng xoay người nhìn lại, thấy là hai người tu luyện đại khái chừng ba mươi tuổi. Hai người kia, Hạ Ngôn cũng không quen biết.
Hạ Ngôn lần đầu tiên đến Thánh địa, đương nhiên không quen biết mấy người.
- Có việc gì?
Hạ Ngôn thuận miệng hỏi.
Trong hai người này một người hơi cao một chút, ánh mắt chợt lóe, trên mặt đầy vẻ tươi cười nói:
- Huynh đệ! Ngươi có lẽ là lần đầu tiên đến Kim Long Điện này phải không?
Hai người kia đã quan sát Hạ Ngôn hồi lâu. Vừa rồi Hạ Ngôn mua đan dược ở trong Nhất Phẩm Đường, hai người cũng nhìn thấy, sau đó theo từ Nhất Phẩm Đường tới Công Huân Điện đối diện bên này.
Hạ Ngôn vừa động trong lòng, rất nhanh quay mình lại, đồng thời để phòng cẩn thận hơn. Tuy nhiên Hạ Ngôn chợt yên tâm trở lại, tuy rằng Thánh địa rất đông cao thủ tàng long ngoa hổ, nhưng chính mình có Kim Long Lệnh trong người, sư phụ Liễu Vân cùng nói qua người ở Thánh địa ít nhiều cũng có nể mặt mũi Kim Long Lệnh.
Hơn nữa, dường như hai người này thực lực cũng không mạnh lắm.
Chần chờ một chút, Hạ Ngôn gật đầu nói:
- Đúng! Ta là lần đầu tiên đến Kim Long Điện.
- Ha ha! Vậy khó trách. Huynh đệ! Vậy ngươi vào Công Huân Điện này, chẳng lẽ là muốn muốn trở thành Kim Long Vệ Sĩ?
Người tu luyện cao cao lại cười hỏi.
-Kim Long Vệ Sĩ? Hạ Ngôn nhíu mày.
- Huynh đệ! Trong Công Huân Điện này, công huân cao nhất chính là Thánh Hoàng đại nhân. Ha ha! Công huân, đó là có thể đổi thành kim tệ. Tuy nhiên, công huân chỉ có thể thông qua giết chết người Đại Lục Ám Dạ mới có thể thu được. Trở thành Kim Long Vệ Sĩ là có thể nhận được thủy tinh huân chương.
- Khi ngươi ở Tội Ác Sâm Lâm đụng tới người Đại Lục Ám Dạ, như vậy có thể rót linh lực của mình vào trong thủy tinh huân chương, nó có thể giúp ngươi ghi lại quá trình săn giết người của Đại Lục Ám Dạ.
- Hà hà! Săn giết nhân số người Đại Lục Ám Dạ càng nhiều, thực lực của đối phương càng mạnh, như vậy đích xác ngươi có thể thu được công huân càng cao. Quay về lại nơi đây, có thể đổi càng nhiều kim tệ. Đương nhiên, ngươi cũng có thể trực tiếp đổi các vật phẩm khác.
- Huynh đệ! Kim Long Vệ Sĩ này cần thực lực cực cao. Ngươi xem nơi này nhiều người như vậy, kỳ thật chân chính Kim Long Vệ Sĩ cũng không nhiều. Những người này phần lớn đều là đến để khảo hạch Kim Long Vệ Sĩ. Đáng tiếc, mỗi lần khảo hạch, cũng chỉ có mấy người có thể thành công thông qua thôi.
Người tu luyện cao cao vừa nói vừa cảm thán lắc đầu.
- Vậy xin hỏi, ngài là Kim Long Vệ Sĩ sao? Hạ Ngôn khách sáo hỏi.
- Ha ha! Ta còn không phải, tuy nhiên ta sớm hay muộn sẽ trở thành Kim Long Vệ Sĩ! Sắc mặt người tu luyện cao cao sa sầm xuống, ngay sau đó vẻ mặt lại đầy tự tin nói.
Hạ Ngôn gật gật đầu. Trong đầu lại suy nghĩ về lời nói của người người tu luyện này.
Kim Long Vệ Sĩ săn giết người của Đại Lục Ám Dạ, thu được công huân.. .
- Huynh đệ! Ngươi lần đầu đến đây có thể đi vào báo danh, để mở mang tầm nhìn. Người tu luyện cao cao này bộ dáng làm như rất quen biết với Hạ Ngôn, vỗ vỗ vai Hạ Ngôn nói.
Hạ Ngôn thân hình nhoáng một cái, tránh bàn tay của đối phương.
Vẻ mặt người tu luyện cao cao thoáng khựng lại, hắn không nghĩ tới Hạ Ngôn lại có thể né tránh nhanh như vậy, tuy nhiên ngay sau đó lại khôi phục bình thường.
- Ta cũng không phải muốn khảo hạch Kim Long Vệ Sĩ. Chỉ là tùy tiện tới nhìn xem thôi. Hạ Ngôn nói.
Người tu luyện cao cao lộ ra vẻ kinh ngạc, tiếp theo sau chớp mắt nói:
- Huynh đệ! Ngươi trẻ tuổi như vậy, tu luyện thêm vài năm lại đến khảo hạch Kim Long Vệ Sĩ, càng có nắm chắc.
- Ồ!? Đại sảnh Khiêu chiến ở đối diện sắp bắt đầu tiến hành khiêu chiến rồi. Huynh đệ! Không bằng chúng ta cùng nhau đi qua xem? Lần này song phưong khiêu chiến, đều là cao thủ khó gặp.
Ánh mắt người tu luyện cao cao nhìn về phía Đại sảnh Khiêu chiến ở đối diện, chậc lưỡi nói.
Mới vừa rồi Hạ Ngôn đã đi ngang qua Đại sảnh Khiêu chiến, biết nơi đó sắp tiến hành so tài khiêu chiến. Hơn nữa, song phương khiêu chiến dường như là lấy dược liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương thay tiền đặt cược thắng bại.
So tài khiêu chiến không cần xem, nhưng là Tử Quỳnh Tương nhất định phải xem thử.
Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, liền gật đầu nói:
- Vậy chúng ta cùng nhau tới đó xem trận so tài khiêu chiến đi.
Nghe Hạ Ngôn đáp ứng, khóe mắt người tu luyện cao cao lại thoáng hiện lên tia sáng có ý tứ khác thường. Mà người tu luyện hơi lùn đi bên cạnh hắn thì vẫn im lặng không có mở miệng nói chuyện.
- Huynh đệ! Ta tên là Lưu Dương, không biết huynh đệ họ tên gì? Lưu Dương báo ra tên mình.
Ba người đi đến Đại sảnh Khiêu chiến, Hạ Ngôn nghe hắn hỏi, liền tra lời:
- Tên của ta là Hạ Ngôn.
- Thì ra là Hạ Ngôn huynh đệ! Lưu Dương thân thiết cười nói:
- Hạ Ngôn huynh đệ! Không biết trú chỗ nào ở Thánh thành vậy?
- Ta là theo sư phụ vừa tới Thánh thành. Rất nhanh sẽ rời Thánh thành. Hạ Ngôn nghiêng đầu nói.
Nghe Hạ Ngôn nói vậy, trong lòng Lưu Dương càng thêm mừng rỡ. Hắn từ Nhất Phẩm Đường bắt đầu nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, hiện tại nghe Hạ Ngôn nói thuộc thế lực ngoài Thánh địa, trong lòng càng xác định Hạ Ngôn là mục tiêu tốt nhất để xuống tay.