Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 260: Cửu U Cốc - Dương Phàm Khuyên Bảo
V
ượt qua khu Huyết Hải ngàn dặm dài dằng dặc kia, lập tức sẽ tới Cửu u cốc, chúng tu sĩ đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tu sĩ còn sống đến lúc này, chỉ còn không tới bốn mươi, trong đó có một phần tư là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Đây còn là do có vị tu sĩ cấp cao Vô Song mở đường, nếu không thì số lượng đến đây sẽ càng ít. Chỉ là Vô Song vội vàng rời đi làm cho Dương Phàm cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Từ lời nói biểu tình của Vô Song vừa rồi có thể thấy dường như hắn đã từng tới Cửu u cốc.
- Các vị, Cửu u cốc không xa nữa, nơi đó là chỗ quan trọng nhất cả Cửu u Bí Cảnh. Mọi người đồng tâm hiệp lực nhất định có thể chia được một phần lợi ích thuộc về mình.
Nhạc Bá cười hô to với các tu sĩ.
- Được. chúng ta nhanh đi tới đi.
Mấy chục người còn lại đều lộ thần sắc hưng phấn chờ mong.
Vù vù!
Chúng tu sĩ ra sức bay về phía khu vực thần bí bị sương mù bao phủ phía trước. Dần dần, đường nét mơ hồ khe núi phía trước xuất hiện trong tầm nhìn mọi người, dần dần rõ ràng lên, Vũ Văn Nhu đứng trước người Dương Phàm, đôi mắt sáng lộ ra vài tia hiếu kỳ, thấp giọng hỏi:
- Ngài cùng Vô Song rốt cuộc có quan hệ gì. Nếu như tiến vào Cửu u cốc, hắn có thể trợ giúp ngài hay không. Nếu như ngài có thể kéo hắn vào trận doanh chúng ta dù là có trả giá lớn hơn đi nữa, cũng sẽ đáng giá.
Cường giả cấp cao, ở trong Cửu u Bí Cảnh không dám nói là ngạo nghễ vô địch, nhưng nếu đặt trong tu sĩ nhân loại, tuyệt đối là tồn tại không thể chiến thắng.
- Kéo hắn vào? Hắn sẽ không thể nào.
Dương Phàm trực tiếp phủ định:
- Vô Song làm người hết sức kiêu ngạo, hơn nữa đã quen độc lai độc vãng.
- Thế nhưng ta cảm giác thái độ hắn đối với ngài rất khác thường, dường như có vài phần kiêng kỵ. Rốt cuộc ngài có gì đáng cho hắn coi trọng?
Vũ Văn Nhu có vẻ muốn hỏi rõ ràng chuyện này.
Nếu như trước đây, khẳng định nàng sẽ không truy vấn Dương Phàm như thế. nhưng từ tối qua hai người có tình duyên ngắn ngủi, quan hệ giữa hai người càng tiến thêm một bước. Đúng lúc này, chúng tu sĩ bình yên tiến vào khu vực sương mù, có thể nhìn thấy khe cốc bên dưới vách đá dựng đứng còn có rừng sâu âm u.
Dương Phàm trầm mặc, mở ra cảm quan thăm dò khu vực này. Thần thức ở trong vùng sương mù này bị áp chế rất mạnh, không phát huy được một phần mười hiệu quả. Cho dù ở trong Toàn Tri Mô Thức. Dương Phàm cũng chỉ có thể nhận biết tình huống sơ lược phương viên trăm trượng, trong hai mươi trượng tương đối rõ ràng.
- Thế nào? Ngài không định trả lời vấn đề của ta sao?
Vũ Văn Nhu có chút thất vọng, nhưng cũng sẽ không miễn cưỡng.
Rốt cuộc Dương Phàm trả lời, lần này lại dùng thần thức truyền âm: "Ta cùng hắn là đối thủ, trước đó từng đánh một trận không phân thắng bại, chẳng qua khi đó hắn còn chưa bước vào cấp cao."
"Cái gì? Đối thủ!"
Vũ Văn Nhu hoa dung thất sắc, thiếu chút nữa kinh hô.
Chuyện có liên quan tới Dương Phàm cùng Vô Song ước chiến. Yến vương cũng không có đề cập với nàng, dù sao đây là chuyện giữa võ giả, về phần quá trình chiến đấu cùng kết quả sợ rằng chỉ có Ám Huyết Vương Triều mới biết được một chút tin tức mơ hồ, dù sao Dương Phàm cùng Vô Song đều là thành viên trong tổ chức.
"Ha ha cô cảm thấy khó tin?"
Dương Phàm cười thoáng trào phúng, tiếp tục truyền âm nói:
"Vô Song, còn có Hồ Phi, bọn họ cũng không người bình thường. Không biết là may mắn hay bất hạnh ta có thể cùng giao tiếp với hai quái vật này, lại còn trở thành bằng hữu với một người trong đó."
"Nói như vậy, ngài tiến vào Bí cảnh vẫn một mực ẩn dấu thực lực? Diệt Nguyên Pháo kia cũng là ngài thần không biết quỷ không hay trộm đi?"
Đôi mắt Vũ Văn Nhu sáng ngời, có thể cùng không phân thắng bại với Vô Song, sao lại là cường giả bình thường?
"Đúng vậy, ta thích khiêm tốn." Dương Phàm thản nhiên nói:
"Chẳng qua. sau khi tiến vào Cửu u cốc này, quá nửa ta cũng không thể tiếp tục ẩn giấu thực lực được nữa."
Sau khi được Dương Phàm khẳng định. Vũ Văn Nhu không khỏi hít vào một hơi lạnh. Dương Phàm ẩn dấu thật quá sâu.
- Rốt cuộc đến được Cửu u cốc rồi, mọi người đã an toàn!
Huyết Ma lão ngũ cười ha ha là người đầu tiên hạ xuống đất, dò xét dãy núi rừng cây.
- Ồ? Không đúng, làm sao không thấy tu sĩ tam đại tông môn. Ta nhớ rõ bọn họ trước khi Huyết Nhật dị biến vẫn phong tỏa Cửu u cốc này mà.
Huyết Ma lão ngũ biến sắc.
- Chúng ta vào xem, chẳng phải sẽ biết sao?
Quỷ Nhân tu sĩ Âm La Tông quái khí nói. vung tay lên. triệu ra hon mười con cương thi cùng lệ quỷ, để chúng nó đi vào dò đường, sau đó dẫn đệ tử môn phái mình theo sát phía sau.
- Địa thế nơi này thật phức tạp, nơi nơi đều là sương mù. Ta sợ sau khi đi vào, sẽ bị lạc đường.
Vũ Văn Nhu lo lắng nói.
- Đúng vậy, địa thế nơi nàv thật phức tạp, hơn nữa khắp nơi đều có chỗ giống nhau. Rừng cây, vách núi, sương mù, nói không chừng nơi nàv còn có nguy hiểm khác.
Dương Phàm khẽ thở dài, cũng cảm giác thật khó giải quyết.
- Mau xem, chỗ này có thi thể!
Rất nhanh, trong rừng cây không xa truyền ra tiếng kinh hô.
Tu sĩ gần đó vội chạy sang, phát hiện trong rừng cây nằm một đống yêu vật, trên thi thể đỏ như máu có đủ dấu vết thương thế.
- Đây là những quái vật gì? Nhìn tình hình là bị tu sĩ nhân loại đả thương, có vài vết thương rõ ràng là do Pháp Bảo và phép thuật lưu lại.
Một gã tu sĩ phân tích.
- Nơi này có thi thể tu sĩ nhân loại.
Rất nhanh, một tu sĩ nơi khác phát hiện ra một thi thể hình người, chẳng qua
- Rất có thể đây là do tam đại tông môn tiến vào Cửu u cốc lưu lại.
Huyết Ma lão ngũ thản nhiên nói.
- Tam đại tông môn sớm phong tỏa Cửu u cốc, khẳng định có bí mật không ai biết, ít nhất thì trong cốc có tồn tại cực kỳ dụ hoặc.
- Chúng ta không thể để tam đại tông môn nhanh chân đến trước, lấy được chỗ tốt
Chúng tu sĩ hết sức phẫn nộ.
- Thế nhưng địa hình trong Cửu u cốc này thật sự quá phức tạp, tác dụng thần thức lại rất có hạn.
Huyết Ma lão thất vẻ mặt khổ não nói.
- Ta biết chỗ. mọi người đi theo ta.
Đúng lúc này, một giọng nữ tử như mộng như ảo truyền đến. Người nói là Mộng Tuyền trận doanh tán tu chánh đạo.
- Cô biết chỗ?
Huyết Ma lão ngũ khẽ kinh ngạc.
Bản thân Mộng Tuvền là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, Lời của nàng đương nhiên là có cân lượng, sư tôn càng là tán tu Nguyên Anh Kỳ Linh Hà Tiên Tử đại danh lừng lẫy Ngư Dương quốc.
- Đúng vậy, sư tôn ta có chút hiểu biết Cửu u Bí Cảnh. mà Cửu u cốc này càng là nơi hạchBí cảnh, mặc kệ địa hình bên ngoài thay đổi bố trí thế nào. nhưng Cửu u cốc sẽ không biến hóa.
Mộng Tuyên có vẻ nghiêm túc nói.
- Mộng cô nương, nếu cô biết chỗ, vì sao không tự mình lén đi?
Dương Phàm dò hỏi.
- Hừ! Một mình ta. dù là tìm được vị trí, vậy làm sao chống lại tam đại tông môn?
Mộng Tuyền lạnh lùng hừ một tiếng. Nàng cũng lưu ý Dương Phàm rất nhiều, từ việc Vô Song đối với hắn là có thể thấy được, dược sư nàv khẳng định không phải đơn giản như bề ngoài, quá nửa có hiềm nghi ẩn dấu tu vi.
Dương Phàm cười cười. trầm mặc không nói, hắn hỏi như vậy tự nhiên là có dụng ý nhất định. Mộng Tuvền thật có thể xác định vị trí, khẳng định không phải bởi nàng rõ lộ tuvến nơi này. Nếu nàng có thể biết, bằng nội tình tam đại tông môn làm sao lại không biết?
Tam đại tông môn vừa tiến vào Bí cảnh, liền lập tức liên thủ phong tỏa Cửu u cốc, bởi vậy liền thấy được bọn họ có thể biết càng nhiều bí mật. Dương Phàm suy đoán quá nửa là Mộng Tuvền có nội ứng trong thế lực tam đại tông môn, sau đó thông qua thủ đoạn nào đó xác định phương vị bọn họ. Đương nhiên, hiện tại Dương Phàm chỉ mới suy đoán sơ bộ thôi.
- Được. chúng ta tin tưởng cô. Tin rằng đệ tử cường giả Nguvên Anh KỲ sẽ không dễ lừa gạt mọi người chúng ta
Rất nhanh, chúng tu sĩ quyết định tin tưởng Mộng Tuyền.
Vì vậy, vị nữ tu tuyệt mỹ khí chất hấp dẫn này bắt đầu dẫn đường cho mọi người. Một hơi đi hơn mười dặm, trên đường gặp rất nhiều thi thể, đa số đều là các loại yêu thú huyết sắc lưu lại.
Ngoại trừ thi thể yêu thú ra, thỉnh thoảng còn có thể thấy một hai bộ thi thể tu sĩ. Trải qua một phen phân tích, chúng tu sĩ cho ra kết luận: Thi thể những tu sĩ nhân loại lưu lại là từ tam đại tông môn, trong thời gian này có lẽ đã trải qua một phen chiến đấu kịch liệt.
- Tam đại tông môn sớm tiến vào Cửu u cốc, đối với chúng ta mà nói cũng không phải chuyện xấu. Tối thiểu những yêu vật huyết sắc dọc theo đường đi đều đã bị thanh trừ.
Dương Phàm nhàn nhã nói.
- Chỉ sợ bảo vật trọng vếu trong Cửu u cốc đã bị bọn họ lấy được.
Vũ Văn Lân có chút không cam lòng nói.
- Bọn họ đi vào trước, trả một giá đắt. nhưng khẳng định sẽ có thu hoạch.
Vũ Văn Nhu bình tĩnh nói.
Dương Phàm lộ vẻ dị sắc, nói nhỏ với ba người Vũ Văn Nhu:
- Ta có một lời khuyên.
- Ngài nói.
Vũ Văn Nhu cùng Hoàng thúc đều rất trọng thị Dương Phàm, nhưng Vũ Văn Lân lại có chút khinh thường.
- Chúng ta tiến vào Cửu u Bí Cảnh. từ Hàn Băng Động đến Thất Thải Thành Bảo, lại đến mấy chỗ hiểm cảnh khác, thu hoạch cũng không nhỏ. Đem những thiên tài địa bảo cùng các loại tài liệu trở về, trong tương lai trăm năm sẽ có hy vọng đưa Vũ Văn gia trở thành đại phái hạng nhất.
Ngữ khí Dương Phàm rất ôn hòa.
Vũ Văn Nhu cùng Hoàng thúc nghe xong. đều gật đầu.
- Cho nên. ta cho các người một lời khuyên: buông tha Cửu u cốc, các người có thể dừng lại đây được rồi.
Dương Phàm nhàn nhạt nói.
- Hừ, đã có cơ hội đến đây, chúng ta làm sao có thể dễ dàng buông tha?
Vũ Văn Lân cười lạnh nói.
- Có nghe hay không là do tự các người.
Dương Phàm cười lạnh không nhiều lời nữa.
Vũ Văn Nhu cùng Hoàng thúc liếc nhau có chút ý động, nhưng tạm thời còn chưa quvết định.
Rống!
Đúng lúc này, mấy chục trượng phía trước đột nhiên truyền ra một tiếng rít gào kinh hồn, mặt đất cũng khẽ run lên. Mọi người giật nảy mình, liếc nhìn tới. Chỉ thấy phía trước có một cái hố bán kính hơn mười trượng, tiếng gầm gừ kinh hồn kia truyền ra từ bên trong.
Dương Phàm mở cảm quan ra, chiếc hố là một cái bẫy sâu, bên trong thiết đặt cấm chế chồng chất, dường như phong ấn một thứ đáng sợ.
Bình bình!
Dưới một trận va đập mãnh liệt, cấm chế này đã sớm buông lỏng.
Răng rắc! Răng rắc!
Quang mang vỡ vụn. cấm chế bị phá, một bóng đen khổng lồ nhảy ra từ bên trong, mặt đất rung lên một trận. uy áp kinh thế hãi tục áp tới.
"Đó là"
Dương Phàm hai mắt lóe ra tinh quang, mơ hồ cảm nhận được vài tia khí tức uy hiếp. Hiện ra ở trước mặt mọi người, đó là một con cự quy (rùa lớn) dài đến hai mươi trượng, cả người tối đen. hai mắt lộ ra đỏ hồng yêu dị. Khí tức trên người nó cực kỳ đáng sợ, thậm chí không kém Vô Song đã bước vào cấp cao.