Số lần đọc/download: 2221 / 50
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 222: Thâm Tầng Liệt Biến
L
iệp ma tạp phiến đời mới mặc dù vẫn có khiếm khuyết, nhưng cải tiến rất lớn so với Liệp ma tạp phiến đời thứ nhất. Sau khi phân phó Trưởng lão địa tinh và Ngả Luân đại sư tìm kiếm biện pháp chế tác lượng lớn Liệp ma tạp phiến mới lấy năm tấm mới đưa cho Áo Lan Đa, để hắn nhanh chóng đưa cho Duy Áo Lạp ở Thợ săn Công hội.
Theo quy mô mở rộng của Dương Lăng, hắn dành hầu hết tinh lực để tính toán phương hướng phát triển, chuyện phân chia mấy tấm Liệp ma tạp phiến đời mới cho Thợ săn, hoàn toàn có thể giao cho Duy Áo Lạp xử lý.
Thời gian này, Duy Áo Lạp dưới sự ủng hộ của Cổ Đức đã tham dự vào các toàn bộ các khía cạnh Thợ săn Công hội. Âm thầm quan sát một thời gian, Dương Lăng hiểu rằng Duy Áo Lạp giàu kinh nghiệm đáng giá trọng điểm bồi dưỡng, chuẩn bị một thời gian nữa sẽ truyền thụ cho hắn Vu thuật cơ bản, đến lúc thích hợp, sẽ đưa hắn lên làm tên Chấp sự trưởng lão thứ hai của Công hội.
Trở lại Biệt viện, Dương Lăng khoanh chân ngồi xuống trong Tụ linh trận, chuyển một vòng trong Không gian Vu tháp rồi muốn tận dụng thời gian tu luyện, củng cố cảnh giới Thần vu. Không ngờ rằng, lại phát hiện Vưu Na mang theo một người qua lại trong rừng rậm gần đó, thuấn di chuyển qua thì thấy đúng là Thú nhân tế tự Áo Cổ Tư Đô lúc trước thuần hóa.
Vừa nhìn thấy Dương Lăng, Vưu Na cao hứng đi đến: “Dương đại ca, có Áo Cổ Tư Đô hỗ trợ là tốt hơn rồi. Ngươi xem, sau khi dẫn nước từ Hồ lại đây, đám Thực nhân đằng con lớn lên rất nhanh”
Được Vưu Na giải thích, rất nhanh Dương Lăng hiểu được chuyện xảy ra.
Hóa ra, sau khi bị cao thủ Giáo Đình đánh trọng thương trong Hắc rừng rậm, Áo Cổ Tư Đô vốn nghĩ rằng khó có thể thoát chết. Nhưng sau khi tỉnh lại trong Không gian Vu tháp, được Vưu Na giải thích hiểu đây là Không gian lĩnh vực của Dương Lăng, cảm khái về thực lực cao siêu của Dương Lăng, đồng thời cũng vô cùng cảm kích việc hắn cứu mạng mình. Cam tâm tình nguyện làm công nhân, giúp Vưu Na xử lý chuyện bên trong Không gian Vu tháp.
Trong thời gian này, dưới sự chỉ huy của Vưu Na, Lang chu vương, Tà nhãn bạo quân và Phi Long vương tất cả đều làm công nhân, dẫn theo thuộc hạ đào mương, dẫn hồ nước khắp các ngõ ngách của Không gian Vu tháp.
Mặc mình không cần ra tay, nhưng nàng phải chạy tới chạy lui, sửa đổi hoạt động của đông đảo Ma thú. Để tránh cho chúng nó làm qua loa cho xong việc, hoặc nổi điên đào ra một cái sông nhỏ, cả ngày mệt đến chết khiếp. Có Áo Cổ Tư Đô thì nàng dễ dàng hơn nhiều.
Áo Cổ Tư Đô l một gã Thú nhân tế tự, hắn hiểu rõ Ma thú hơn Vưu Na rất nhiều, rất nhanh hiểu được đặc tính của các loại Ma thú, qua đó tiến hành phân công hợp lý theo sở trường của chúng. Chỉ huy Tê giác đào một cái rãnh, chỉ huy con nhện dọn sạch bùn đất trong rãnh, chỉ huy Tà nhãn cho nổ tung tảng đá cản đường.
Cứ như vậy, hiệu quả của đám Ma thú khác hắn lúc trước, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đào các kênh đào theo nhiều hướng, dẫn nước hồ đến rừng tre, Phi long cốc và rừng rậm Biên bức, gia tăng tốc độ kiến thiết Ma thú cơ địa.
“Được rồi, Áo Cổ Tư Đô, có biện pháp nhanh chóng xây dựng một tòa Thú linh tế đàn hay không?” Quản lý Không gian Vu tháp rất quan trọng, nhưng Dương Lăng càng coi trọng khả năng kiến tạo Thú linh tế đàn của Thú nhân tế tự hơn.
Thú linh tế đàn?
Nhìn các loại Ma thú cấp thấp số lượng khổng lồ như Giác phong thú, Tri thù và Hấp huyết biên bức, Áo Cổ Tư Đô nhanh chóng hiểu được ý tứ của Dương Lăng: “Đại nhân. Xây dựng một tòa Thú linh tế đàn có rất nhiều chỗ tốt, nhưng cần tinh thạch với số lượng vô cùng khổng lồ, trong thời gian ngắn, sợ rằng”
Tiến giai đến Thần miếu Tế tự, mỗi một gã Thú nhân tế tự đều hiểu được phương pháp xây dựng Thú linh tế đàn. Theo lý thuyết thì có năng lực xây dựng Thú linh tế đàn sơ cấp. Nhưng là xây dựng Thú linh tế đàn cần tinh thạch phẩm chất tốt với số lượng khổng lồ, người bình thường cơ bản không có khả năng xây dựng.
Trăm ngàn năm qua, Thú nhân nghĩ hết biện pháp mới xây dựng được năm tòa Thú linh tế đàn. Mặc dù thông qua Vưu Na hiểu được Dương Lăng là một Lĩnh chủ, nhưng bởi vì cần quá nhiều tinh thạch phẩm chất cao, cho nên Áo Cổ Tư Đô không nghĩ hắn trong một thời gian ngắn có thể có đủ tài liệu cần dùng.
Cần phải có rất nhiều tinh thạch loại tốt?
Dương Lăng cười nhạt, đối với Thú nhân ở trên Bắc bộ cao nguyên Thái Luân đại lục mà nói, có lẽ một khối tinh thạch loại tốt ngàn vàng khó được, nhưng đối với Ma thú lĩnh mà nói, đây không phải là vấn đề. Ngũ thải quáng mạch trong Sơn cốc chứa đựng khổng lồ tinh thạch loại tốt, chỉ cần có thời gian, cần bao nhiêu cũng không có vấn đề.
“Áo Cổ Tư Đô, muốn tinh thạch gì, mỗi loại cần bao nhiêu, ngươi viết hết ra cho ta” Dừng lại một chút, Dương Lăng nói tiếp: “Nếu tinh thạch cần thiết có đủ, thì cần bao nhiêu lâu mới xây dựng xong”
Thấy Dương Lăng rất tự tin, Áo Cổ Tư Đô hai mắt sáng ngời, kích động nói: “Đại nhân, ít nhất cũng phải một tháng”
Xây dựng Thú linh tế đàn có thể nói là ước mơ của mọi tên Thú nhân tế tự, Áo Cổ Tư Đô cũng không ngoại lệ.
Có Thú linh tế đàn, không chỉ có cơ hội triệu hồi Ma thú ở nơi hoang dã, hơn nữa còn có cơ hội thu được Ma thú biến dị cường đại. Ngoài ra, tu luyện ở gần Thú linh tế đàn thì có rất nhiều chố tốt đối với Thú linh tế tự, có thể nhanh chóng đề cao thực lực.
Kích động, Áo Cổ Tư Đô tiếp nhận mảnh da thú và cây bút trong tay Vưu Na, viết ra các loại tinh thạch và số lượng cần dùng, sau đó cung kính đưa cho Dương Lăng.
“Nhất phẩm tinh thạch hệ hỏa: 18000; nhất phẩm tinh thạch hệ Thủy: 18000; Cực phẩm tinh hạch hệ Thổ: 9000”
Mặc dù đã sớm chuẩn bị trong lòng, nhưng nhìn số lượng tinh thạch trong tấm da thú, Dương Lăng không khỏi cảm thấy chấn động. Xây dựng một tòa Thú linh tế đàn cần dùng các loại tinh thạch loại tốt vượt xa hàm lượng của mỏ tinh thạch bình thường, đừng nói là một Lĩnh chủ, mà ngay cả đế quốc bình thường cũng không gánh nổi. Trách không được trăm ngàn năm qua, Thú nhân dùng mọi biện pháp mới xây dựng được năm tòa Thú linh tế đàn.
“Áo Cổ Tư Đô, mấy tháng sau, ta sẽ đưa tài liệu đến, ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng”
Cất tấm da thú đi, Dương Lăng nhẹ nhàng dặn dò dặn dò Áo Cổ Tư Đô vài câu rồi nhanh chóng rời đi.
Tinh thạch cần dụng mặc dù rất nhiều, nhưng chỉ cần gia tăng tiến độ khai thác Ngũ thải quáng mạch, trong vòng mấy tháng lấy đủ cũng không phải không thể. Mặc dù còn không rõ sản lượng của Ngũ thải quáng mạch, nhưng Dương Lăng tin tưởng tinh thạch khai thác được đủ để xây dựng Thú linh tế đàn, vấn đề duy nhất chính là làm thế nào để lặng lẽ tăng cường việc khai thác Ngũ thải quáng mạch.
Ngũ thải quáng mạch là bí mật lớn nhất của Ma thú lĩnh, nếu bị người ngoài biết được tin tức, hậu quả không thể nào tưởng tượng được. Đến lúc đó, đừng nói là Dong binh công hội, Giáo Đình, Ban Đồ đế quốc, La Tư đế quốc, mà sợ rằng ngay cả Hắc ám hiệp hội cũng sẽ hóa thành địch nhân, ý đồ cướp đoạt Ngũ thải quáng mạch hiếm có.
Xem ra, phải nhanh chóng giết chết vài con Ma thú hệ Không gian hoặc là tìm kiếm Mê huyễn thủy tinh, kiến tạo một Ma pháp truyền tống trận ở Sơn cốc và Duy Sâm tòa thành.
Rời khỏi Không gian Vu tháp, Dương Lăng nhanh chóng nghĩ đến biện pháp giải quyết. Không ngờ, không đợi hắn cẩn thận suy tính hành động cụ thể, ngoài cửa đã truyền đến tiếng ồn ào.
“Đại nhân, đại sự không tốt, đại nhân”
"Đại nhân, đại nhân"
Tiếng gọi của mọi người rất gấp gáp. Dường như gặp phải chuyện rất hỏa tốc và quan trọng. Rất ngoài ý muốn, Dương Lăng thuấn di đi ra ngoài thì thấy đám người Cổ Đức, Trưởng lão địa tinh, Ngả Luân đại sư và Duy Áo Lạp hầu hết đã đến đông đủ, phía sau còn mang theo một đám người.
Vừa nhìn thấy Dương Lăng, Duy Áo Lạp đi nhanh tới: “Đại nhân, sau khi nhận được Liệp ma tạp phiến đời mới, ta phát cho vài tên Thợ săn ba sao. Không ngờ mới qua một canh giờ, Thợ săn Khoa Mục Trữ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Thần trí mơ hồ, hai tay biến thành móng vuốt sói, có thể trong nháy mắt phát ra Phong nhận kinh khủng, thấy người là giết”
Duy Áo Lạp vừa nói vừa ra hiệu cho vài tên Thợ săn đưa tên Khoa Mục Trữ đầu óc mơ hồ lên, lo lắng nhìn Dương Lăng. Chuyện phát sinh, hắn thiết chút nữa đã bị tên Khoa Mục Trữ mất lý trí xé thành mảnh nhỏ. Mạo hiểm cả tánh mạng mới có thể trói được hắn lại.
Hai tay biến thành một đôi móng vuốt sói?
Nghi hoặc, Dương Lăng không nói một lời cẩn thận quan sát Khoa Mục Trữ đang bị trói cẩn thận. Quả nhiên, phát hiện ra hai tay hắn khác thường, bao trùm bởi một chòm lông đen nhánh, năm ngón tay co rút lại, thoạt nhìn giống như móng vuốt của Phong lang.
Móng vuốt của Phong lang?
Nhìn kỹ hai tay khác thường của Khoa Mục Trữ, trong lòng hắn chợt động: “Duy Áo Lạp, Khoa Mục Trữ thuần phục Chiến sủng gì?”
“Đại nhân, là một con Phong lang trưởng thành” Duy Áo Lạp và một đám Thợ săn chứng kiến toàn bộ chuyện xảy ra, hít vào một hơi thật sâu rồi nói tiếp: “Sau khi chuyện xảy ra, chúng ta cũng nghĩ Chiến sủng của Khoa Mục Trữ bên trong Liệp ma tạp phiến xảy ra chuyện gì. Nhưng kỳ quái là thảy đổi vài người, phí bao công sức cũng không thể Triệu con Phong lang ở bên trong ra, không biết là chuyện gì xảy ra?”
Nhớ đến tấm thẻ cổ quái của Khoa Mục Trữ, Duy Áo Lạp khó hiểu. Mặc kệ là Liệp ma tạp phiến đời đầu hay đời thứ hai này đều không có biện pháp nhận chỉ, chỉ cần có đủ Tinh thần lực, cầm lấy tấm thẻ của người khác là có thể triệu Chiến sủng của hắn ra. Nhưng không biết vì sao, tấm thẻ của Khoa Mục Trữ lại khác thường, nghĩ hết biện pháp cũng không thể triệu con Phong lang ở bên trong ra.
Không có cách nào triệu Phong lang trong Liệp ma tạp phiến ra?
Nghi hoặc, Dương Lăng phân phó cho Duy Áo Lạp nói ra toàn bộ chuyện xảy ra. Tên này không dám chậm trễ, vừa nhớ vừa nói lại, không bỏ qua một chi tiết nào.
Thì ra, Khoa Mục Trữ là một tên Thợ săn ba sao hiếm có, là đồng bọn nhiều năm của Duy Áo Lạp. Mặc dù kinh nghiệm săn thú phong phú, võ lực xuất sắc, nhưng trời sinh đã không có duyên với Ma pháp, trong cơ thể không có Ma lực, không có cách nào sử dụng Liệp ma tạp phiến.
Có được Liệp ma tạp phiến đời thứ hai không cần Ma lực, xác định có thể thu hồi Chiến sủng lại, hắn vui mừng ra mặt, thi thoảng thu vào và triệu con Phong lang đã Thuần phục nhiều năm, yêu thích vô cùng. Trong lúc vô ý không cẩn thận bị móng vuốt sắc bén của Phong lang chạm phải cánh tay, khiến cho Liệp ma tạp phiến và quần áo nhiễm máu đỏ bừng.
Là một Thợ săn giàu kinh nghiệm, Khoa Mục Trữ luôn mang theo thuốc cầm máu, sau khi sơ cứu, vết thương rất nhanh cầm máu. Cho nên cả Duy Áo Lạp ở cạnh đó hay là bản thân Khoa Mục Trữ cũng không để ý đến vết thương nhẹ ấy.
Không nghĩ được rằng rất nhanh chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Thay một bộ quần áo mới, Khoa Mục Trữ vốn chuẩn bị uống vài chén rượu chúc mừng việc nhận được Liệp ma tạp phiến khó được, không nghĩ được rằng vừa uống vài ngụm đã ngã xuống đất. Kêu lên thảm thiết vài tiếng, hai tay biến thành móng sói, sau đó giống như người điên nhảy dựng lên, thấy người là giết, phát ra Phong nhận kỳ quái.
Bị máu tươi thấm vào?
Chẳng lẽ, sau khi vẽ Ma pháp trận lên, Liệp ma tạp phiến xảy ra dị biến, tiếp xúc với máu sẽ nhận chủ?
Nhìn Liệp ma tạp phiến của Khoa Mục Trữ có một tia máu, Dương Lăng trong lòng vừa động. Nghi hoặc khoanh chân ngồi xuống, Tinh thần lực khổng lồ tuân ra, cẩn thận xem xét sự biến hóa của Liệp ma tạp phiến.