Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Đau lòng khi em quyết cưới người chưa từng yêu
T
uy rằng anh không còn ở bên em như ngày nào nhưng ký ức về em, về những kỷ niệm của chúng ta không thể nào nhạt phai được. Dường như đã hằn sâu vào trong tim anh, nỗi nhớ về em ngày càng lớn dần lên trong anh. Nỗi nhớ đó chiếm cả thời gian của anh.
"Bà xã" yêu!
Có lẽ đây cũng là lần gọi cuối cùng và mãi mãi, để những ký ức đẹp về chúng ta luôn hằn sâu mãi trong tim. Có lúc nó như đang thổn thức lỗi nhịp mỗi khi vô tình nhìn lại những kỷ niệm đẹp mà chúng ta đã qua. Trong lúc tình cờ anh nhìn lại những con thiên nga ngày nào chúng ta vui vẻ bên nhau, giờ đây chúng đã cập vào bờ trên mặt nước lung linh không còn gợn sóng.
Những cơn mưa bất chợt, những trận mưa dầm suốt cả đêm của mùa thu, những cuộc điện thoại trò chuyện, những dòng tin nhắn cho đến lúc trời gần sáng chúng ta vẫn không hay. Trong những lúc trời trở gió se lạnh bắt đầu lập đông, có lẽ sự khởi đầu cuộc tình của chúng ta giống như những cơn mưa, bầu trời luôn bão tố như vậy đó phải không em? Mà cả hai chúng ta không nhận ra đều đó, chỉ để lại cho nhau đầy đau thương và nước mắt.
Từ lúc chúng ta chia tay nhau cũng gần 5 tháng rồi, có lẽ thời gian qua là những chuỗi ngày đau khổ và tồi tệ nhất trong cuộc đời của chúng ta có phải vậy không em? Em phải đối mặt với gia đình và người thân, em phải nở nụ cười trên môi trong sự tan nát của cõi lòng để thể hiện công việc hàng ngày. Anh nhìn thấy em như thế trong lòng rất đau, có lẽ đó cũng là lỗi lầm mà cả cuộc đời này anh không thể nào bù đắp để trả lại sự tổn thương cho em.
Lỗi lầm này anh tạo ra quá lớn, hy vọng thời gian sẽ xoa dịu đi nỗi đau cho em. Còn anh, trong những ngày qua nỗi đau đó cũng không thua kém gì em, phải chịu rất nhiều áp lực từ người thân và gia đình, dư luận của xã hội, áp lực của công việc, cơn đau mãn tính ngày càng nặng hơn. Tất cả đều đến với anh cùng một lúc như muốn lấy đi sự sống của anh vậy.
Có lẽ như thế cũng tốt thôi, đó cũng là số phận của anh không may mắn. Có lẽ anh sinh ra nhằm vào giờ buồn, ngày khổ, năm đau thương mất mát, anh chưa từng có được những ngày tuổi thơ vui vẻ như những đứa trẻ bình thường. Đến lúc trưởng thành anh cũng không có quyền tự do lựa chọn cho mình một cuộc hôn nhân, tri kỷ mỹ mãn, mà phải chấp nhận theo sự sắp đặt của gia đình.
Tuy rằng anh không còn ở bên em như ngày nào nhưng ký ức về em, về những kỷ niệm của chúng ta không thể nào nhạt phai được. Dường như đã hằn sâu vào trong tim anh, nỗi nhớ về em ngày càng lớn dần lên trong anh. Nỗi nhớ đó chiếm cả thời gian của anh.
Anh rất đau khi em quyết định lấy người em chưa từng yêu thương, nên anh tìm cho mình lối rẽ mới. Những ngày ôn thi đại học là những ngày bận rộn nhất để anh quên em, quên đi nỗi đau cho cuộc tình lầm lỡ của chúng ta. Anh ngàn lần xin lỗi em, anh luôn cầu chúc cho em tìm được một người yêu em thật nhiều như anh từng yêu em.
Anh của em