Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Tác giả: Cao Pha
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 832
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2221 / 50
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 218: Dẫn Xà Xuất Động
áng sớm, đám Thợ săn dũng mãnh đi đến Thợ săn Công hội ở cạnh Đa Não Hà, nhìn xem nhiệm vụ thích hợp của hôm nay. Rất nhanh, bọn họ lắc đầu thất vọng.
Bên trong Công hội có rất nhiều nhiệm vụ, nhưng là săn Ma thú trung cao giai, Thợ săn trên ba sao tổ đội mới có thể tiếp nhiệm vụ; hoặc là thù lao cực thấp, chỉ là tìm kiếm một ít sủng vật bị mất tích các nhiệm vụ lạp ngập. Không biết vì sao, hai ngày nay nhiệm vụ vừa phải như một mình tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm, đảm nhận việc dẫn đường cho Thương nhân hay thăm dò tài nguyên hầu như không thấy bóng dáng.
“Ai, hai ngày, nhiệm vụ cao cấp không nhận được, nhiệm vụ cấp thấp lại không có, ngay cả rượu cũng không uống nổi”
“Đúng vậy, lúc trước còn có nhiều nhiệm vụ cấp thấp, hai ngày nay lại càng ngày càng ít”
Trong phòng thông tin, mọi người tập trung lại một chỗ bàn tán, thi thoảng có người thở dài chán nản. Mặc dù thời gian trước thi thoảng có Thợ săn gặp nạn, nhưng bởi vì Công hội sử lý kịp thời, tin tức này cũng không khiến cho đám Thợ săn khủng hoảng. Vì sinh kế, vì kiếm được nhiều Tinh tệ, mọi người không những không vì vậy mà lùi bước, ngược lại vì không nhận được nhiệm vụ tiến vào rừng rậm mạo hiểm mà buồn bã.
Đám Thợ săn tập trung lại trong phòng thông tin thở dài ai oán, không hề phát giác ra trong một gian phòng trang nhã trên lầu hai, vài tên cao cấp chấp sự của Thợ săn Công hội đang tập trung lại.
“ Cổ Đức đại nhân, nhiệm vụ cấp thấp hôm nay tiếp tục để hai ngày sau sao?” Cầm một xấp ủy thác dầy, Duy Áo Lạp nhíu mày.
Mấy ngày nay, Cổ Đức lấy danh nghĩa Chấp sự trưởng lão ra lệnh, hắn không thể giữ lại hầu hết nhiệm vụ cấp thấp tiến vào rừng rậm thám hiểm. Chỉ để lại một ít nhiệm vụ cao cấp mà Thợ săn trung cao cấp mới có thể hoàn thành, hoặc là một ít nhiệm vụ thù lao cực thấp.
Các kênh thu vào của Thợ săn Công hội nhiều lắm, ngoại trừ Tuần thú tràng bán trứng Ma thú và da Ma thú, chủ yếu là dựa vào việc khấu trừ thù lao mà Thợ săn thu được.
Nhiệm vụ cao cấp mặc dù khấu trừ rất cao, nhưng dù sao số lượng có hạn. Từ lúc Công hội thành lập đến nay, hầu hết lợi nhuận đều đến từ các loại nhiệm vụ cấp thấp. Mặc dù mỗi một nhiệm vụ kiếm được không nhiều Tinh tệ lắm, nhưng số lượng khổng lồ.
Liên tục giữ lại hầu hết nhiệm vụ cấp thấp, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Một phương diện, đám cố chủ muốn Công hội nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, càng kéo dài thời gian thì ấn tượng của bọn họ đối với Công hội càng xấu đi. Mặt khác, bởi vì không nhận được nhiệm vụ thích hợp, đông đảo Thợ săn một sao, hai sao đầy bất mãn, cả ngày than phiền hiệu suất làm việc của Công hội.
Cứ như vậy, một thời gian nữa sẽ ảnh hưởng đến sự tin tưởng của cố chủ và đông đảo Thợ săn với Công hội, trực tiếp ảnh hưởng đến sự phát triển của Công hội. Mặc dù thời gian vừa qua có hơn mười tên Thợ săn bị giết, nhưng cũng không cần phải nghi ngờ lo sợ như vậy. Duy Áo Lạp không rõ, Cổ Đức thân là Chấp sự trưởng lão tại sao lại ra mệnh lệnh kỳ quái như vậy.
“nhiệm vụ cấp thấp tiếp tục giữ lại, ngoại trừ nhiệm vụ cao cấp và một ít nhiệm vụ lạp ngập hoàn thành trong trấn, hôm nay ngươi chỉ công bố ủy thác trên này mà thôi” Lấy từ trong lòng ngực ra một tấm da thú, dặn dò vài câu, Cổ Đức nhanh chóng rời khỏi.
Vì thuận lợi dẫn dụ đám sát thủ ra, hai ngày nay hắn hao phí rất nhiều tâm cơ, bố trí rất nhiều việc.
Đầu tiên, từng bước giữ lại các nhiệm vụ của đám Thợ săn cấp thấp mạo hiểm trong rừng, tránh cho việc trong nháy mắt hủy bỏ tất cả nhiệm vụ cấp thấp, khiến cho có người khám phá ra mưu kế của mình; vừa phải không để cho đám sát thủ có cơ hội âm thầm ra tay, từ từ khiến bọn họ mất kiên nhẫn.
Tiếp theo, lấy danh nghĩa trồng cây chỉ huy mọi người ở các vị trí mấu chốt của Lãnh địa trồng đại lượng cây cối, để một ít cây đại thụ do Khô mộc chiến sĩ hóa thành trồng cùng.
Hơn nữa cho đông đảo Biên bức bám ở trên cây, sơ bộ thành lập một mạng lưới giám thị trong trấn, hoàn toàn bắt được đám địch nhân giấu ở trong trấn. Chặt đứt đầu mối tin tức tình báo của bọn họ.
Cuối cùng, mới là công bố nhiệm vụ hấp dẫn sát thủ ra ngoài. Tin tưởng chỉ cần duy trì vài ngày không có cơ hội động thủ, đám sát thủ tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha đám Thợ săn cấp thấp không biết sự tình tiến vào rừng rậm. Chỉ cần đám sát thủ ra mặt, vậy sẽ không cần lo lắng bọn họ có thể tránh thoát.
“Dẫn đường cho vài tên Thương nhân, đến Sơn cốc con nhện tìm kiếm quặng sắt”
Mở tấm da thú Cổ Đức đưa cho, Duy Áo Lạp vô cùng nghi hoặc, không biết sao Cổ Đức lại đưa cho mình công bố một phần ủy thác bình thường như vậy. Lắc lắc đầu, đưa tấm da thú cho một cô gái bên cạnh, để cho nàng lập tức công bố nhiệm vụ cấp thấp duy nhất ngày hôm nay.
“Ồ, có nhiệm vụ mới, nhanh, nhanh, nhanh”
“Dẫn đường cho vài tên Thương nhân, đến Sơn cốc con nhện tìm kiếm quặng sắt?”
Nhiệm vụ vừa mới được công bố liền hấp dẫn một đám người, mọi người hiểu được chuyện gì đề lao về quầy nhận nhiệm vụ. Khó gặp được một nhiệm vụ thích hợp, không ai có thể dễ dàng bỏ qua.
“Ai, ai, ai dẫm vào chân ta”
“Lô Khắc, vợ ngươi sắp sinh đến nơi, còn đến đây làm cái gì”
“Hắc hắc, không có quy định nào nói vợ sắp sinh con là không thể tiếp nhiệm vụ”
Mọi người tranh nhau chen lấn đến chỗ nhận nhiệm vụ, cuối cùng người nở nụ cười không phải ai khác là là A Khắc Tô xuất thân từ đạo tặc chân tay nhanh nhẹn. Sau khi nhận nhiệm vụ hắn không để ý đến sự căm tức của mọi người, cùng với người liên lạc của Thương đội thương lượng rồi nhanh chóng rời đi, ước định sáng mai xuất phát.
Cùng lúc đó, biết được mồi câu sáng mai sẽ xuất phát, Dương Lăng dấn theo đám người Cổ Đức và Áo Lan Đa lén lút từ cửa sau Tòa thành đi ra ngoài, bí mật tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm bố trí cẩn thận.
Sáng sớm hôm sau, tuyết bay đầy trời, ngay khi người bình thường vẫn còn nằm trong chăn, A Khắc Tô dẫn theo vài tên đồng bọn và Thương nhân gặp nhau ở cửa Thợ săn Công hội. Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, nhanh chóng xuất phát về phía Đặc Lạp Tư rừng rậm.
Đến gần Đặc Lạp Tư rừng rậm, một tên mặt chuột mắt tam giác lặng lẽ đến gần đại ca A Khắc Tô, khẩn trương nói: “A Khắc Tô, nghe nói thời gian qua thi thoảng có Thợ săn cấp thấp bị giết ở trong rừng, chúng ta có muốn tìm thêm vài người cùng đi không?”
“Hừ, thêm một người là lại mất hơn mười Tử tinh tệ, người không muốn thì bây giờ vẫn còn kịp thời rút lui”
Mắt tam giác vô cùng lo lắng, A Khắc Tô thì không cho là vậy, mặc dù thời gian này thi thoảng nghe nói có người bị chết ở trong rừng, nhưng hắn không tin mình lại xui xẻo như vậy.
Từ sau khi gia nhập Thợ săn Công hội, hắm cảm giác cuộc sống của mình vô cùng thú vị.
Ban ngày đi lại khắp nơi, tiếp nhận nhiệm vụ thích hợp, buổi tối thì ăn thịt uống rượu, thật là tiêu diêu tự tại. Khải Sắt Lâm ở cạnh nhà thấy mình không còn khinh thường như trước kia, ngược lại thi thoảng còn nói chuyện với mình, thậm chí đáp ứng cùng mình đến Hắc Thủy thành ngắm Hắc Thủy hồ xinh đẹp. Có lẽ chỉ cần cố thêm một chút là có thể cưới mỹ nhân về nhà.
Uống rượu cần phải có tiền, ăn thịt cần có tiền, cưới Khải Sắt Lâm càng cần có rất nhiều tiền, mấy ngày nay vất vả nhận được một nhiệm vụ thích hợp, tự nhiên hắn không muốn tìm thêm người hỗ trợ.
Ước mơ về một tương lai thật sáng lạn, A Khắc Tô dẫn mọi người đi vào rừng rậm, càng ngày càng xa Duy Sâm Trấn. Không hề phát giác ra ở trên một ngọn núi cao cách đó xa xa, có một tên Hắc y nhân đứng trên ngọn cây đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nhóm mình.
Sau khi vào rừng rậm, A Khắc Tô chỉ huy mắt tam giác đi trước dò đường, phân phó cho một tên huynh đệ khác đoạn hậu; mình thì dẫn hai tên huynh đệ còn lại cùng hành động với hai tên Thương nhân, vừa đi vừa cẩn thận lưu ý động tĩnh xung quanh.
Mặc dù trước kia sống cuộc sống Đạo tặc, nhưng gia nhập Thợ săn Công hội được Duy Áo Lạp chỉ điểm và huấn luyện, hắn nhanh chóng một số yếu điểm của Thợ săn. Để hắn bố trí cạm bẫy bắt sống Ma thú còn khó khăn, nhưng làm một người dẫn đường thì không có vấn đề gì, chuyện rất đơn giản thi thoảng có thể kiếm được một món Tinh tệ.
A Khắc Tô rất cơ trí, cẩn thận lưu ý động tĩnh xung quanh, nhưng thực lực còn kém quá nhiều so với Hắc y nhân. Đi mấy canh giờ hắn vẫn không phát hiện ra có một cái đuôi đi theo sau.
Ngoại trừ công bố nhiệm vụ, Thợ săn Công hội còn có thể cung cấp bản đồ của Đặc Lạp Tư rừng rậm. Mặc dù không phải quá chính xác, hơn nữa mỗi lần đều phải trả một ít Tinh tệ, nhưng thuận tiện hơn rất nhiều. Đám Thợ săn thường hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian ngắn nhất, hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ tăng cao vài lần.
Bỏ ra hai mươi Tử tinh tệ mua được bản đồ đại khái vị trí và các tài liệu liên quan đến Sơn cốc con nhện từ Thợ săn Công hội, A Khắc Tô dẫn mọi người đi thẳng đến mục tiêu, tránh đi đường vòng vo. Có bản đồ, hơn nữa đi theo chó săn, thuận lợi tránh qua được đám dã thú.
“Các huynh đệ, nhanh lên một chút, trước khi trời tối nhất định phải đến được Sơn cốc con nhện. Nếu ai chậm chạp, đừng trách ta vứt hắn vào trong Sơn cốc ngủ cùng Tri thù”
Nghỉ ngơi một lát, ăn một chút, A Khắc Tô chỉ huy mọi người hành động nhanh chóng, hy vọng trước khi trời tối đến được gần Sơn cốc con nhện. Đặc Lạp Tư rừng rậm Ma thú hoành hành, khắp nơi đều là cạm bẫy, trời tối thì càng nguy hiểm hơn. Hắn không hy vọng chưa đến được mục tiêu thì gặp phải đám Ma thú đi kiếm ăn.
Ăn no uống say, mọi người tiếp tục lên đường, không hề phát giác ra, không biết từ lúc nào, Hắc y nhân từ một người đã tăng lên làm năm người.
Hít vào một hơi thật sâu, một tến Hắc y nhân che mặt rút ra một thanh chủy thủ sắc bén, nói nhỏ: “Đức Khát Tát Tư, có muốn không”
“Không, bây giờ chưa phải lúc, đợi bọn họ cắm trại, lúc mệt mỏi nhất cũng là lúc phòng thủ lỏng nhất” Nhìn A Khắc Tô cẩn thận giữ chó săn, tên Hắc y nhân tên là Đức Khát Tát Tư vừa nói vừa lắc đầu.
Nghỉ ngơi một lát, vài tên Hắc y nhân đi theo đám người A Khắc Tô, di chuyển nhẹ nhàng trên mặt tuyết, không lưu lại một dấu vết gì. Nhưng bọn hắn không chú ý đến, phía sau không biết từ lúc nào xuất hiện vài con Giác phong thú.
Ma Thú Lãnh Chúa Ma Thú Lãnh Chúa - Cao Pha