Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 329
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 670 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 07:18:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 240: Vịt Nướng
ưa Lâm Tiểu Trúc ra khỏi phòng bếp, Dư chưởng quỹ nói” Lâm cô nương, tửu lâu của ta có một gian phòng yên tĩnh,chúng ta vào đó nói chuyện được không? có cần mời công tử nhà ngươi cùng đến không?”
Nhìn bộ dáng khẩn cấp của Dư chưởng quỹ, Lâm Tiểu Trúc biết việc buôn bán sẽ thành, trong lòng yên tâm, dừng chân nói” Dư chưởng quỹ, không cần vội. Trước tiên ngươi nói cho đem lên món vịt do Ngũ đầu bếp làm để nếm thử rồi nói sau”
“Này...” Dư chưởng quỹ có chút do dự. Theo lý thì nên như vậy. Món vịt của bọn họ là món chiêu bài kiếm tiền, cũng không phải là bí mật gì mà vừa rồi Lâm Tiểu Trúc đã thi triển trù nghệ cao siêu, bọn họ cũng nên đem món ngon nhất ra đãi nàng. Nhưng hắn lại không muốn cho nàng nếm thử món kiếm tiền của mình, nếu nàng cảm thấy món vịt mình làm còn ngon hơn so với Ngũ đầu bếp làm, sẽ hét giá trên trời thì sao?
Lâm Tiểu Trúc nhìn ra tâm tư của Dư chưởng quỹ, cười nói” Dư chưởng quỹ muốn mua thực đơn của ta cũng vì muốn vượt qua Ngũ đầu bếp, nói thật ta có công thức chế biến món vịt mới lạ độc đáo mà lại ngon nhưng cũng phải để ta nếm qua món vịt Ngũ đầu bếp làm, mới biết có thích hợp để bán cho Dư chưởng quỹ hay không. Nếu không mất thời gian bàn bạc, nhóm bếp mà Dư chưởng quỹ lại không quyết định, vậy chẳng phải là tốn thời giờ vô ích sao? đến lúc đó thị vệ của công tử nhà ta tìm đến đây, công tử bảo đi, Dư chưởng quỹ có muốn mua, ta cũng không có biện pháp bán cho ngươi a”
Nghe vậy, Dư chưởng quỹ lập tức quăng bỏ tính toán trong đầu lên chín tầng mây, cười nói” Lâm cô nương nói rất có lý, ta lập tức sai người mang thức ăn lên cho Lâm cô nương nếm thử”
“Như vậy đi đến đại thính đi, thưởng thức món vịt, ăn cơm xong sẽ cùng Dư chưởng quỹ đến tĩnh thất bàn bạc”
“Hảo, hảo, Lâm cô nương, mời” Dư chưởng quỹ lập tức làm theo lời Lâm Tiểu Trúc, sai tiểu nhị mang mấy món ăn lên, còn mình đưa Lâm Tiểu Trúc đến đại sảnh.
Từ xa nhìn thấy Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực đang nói chuyện, thức ăn trên bàn vẫn chưa đụng tới, Lâm Tiểu Trúc có chút ngoài ý muốn, đi đến bên cạnh hỏi” sao các ngươi không ăn cơm?”
“Ngươi đã trở lại?” Hai người ngẩng đầu lên, cười nói,” Muốn chờ ngươi cùng ăn.”
“Chờ ta làm gì?” Lâm Tiểu Trúc trong lòng ấm áp, ngồi xuống,nói với Dư chưởng quỹ” Dư chưởng quỹ, ngồi xuống cùng ăn nha”
“Không cần, các ngươi cứ từ từ dùng” Dư chưởng quỹ tươi cười đáp” Lâm cô nương, ngươi ăn cơm xong, tiểu nhị sẽ đưa các ngươi đến tĩnh thất, ta chờ các ngươi ở đó”
“Hảo.” Lâm Tiểu Trúc gật gật đầu.
Nhìn Dư chưởng quỹ rời đi, Viên Thiên Dã cầm đũa gắp thức ăn vào chén Lâm Tiểu Trúc” vất vả rồi”, Thẩm Tử Dực không cam lòng yếu thế cũng gắp thức ăn cho nàng.
Vốn bị đói, vừa rồi còn đến phòng bếp làm thức ăn cho người ta ăn, Lâm Tiểu Trúc sắp nhịn hết nổi, không dông dài nữa, bưng chén lên ăn. Ăn được mấy miếng, cái bụng đã ổn định, mới nói” các ngươi không quan tâm ta bán thực đơn thế nào sao?”
“Chuyện này cần gì phải hỏi, với tay nghề của ngươi, một tửu lâu nho nhỏ ở nông thông thì tính là gì, chắc chắn là bọn họ phải há mồm trợn mắt một phen rồi” Viên Thiên Dã nói.
Nhớ đến tình cảnh vừa rồi trong bếp, Lâm Tiểu Trúc đắc ý hất cằm” đương nhiên, Lâm Tiểu Trúc ta đã ra tay, có chuyện gì mà không xong”
Thẩm Tử Dực thấy bộ dáng đắc ý của nàng, đang tính đùa giỡn vài câu thì một tiểu nhị bưng thức ăn đến” đây là món ăn nổi tiếng nhất của Lâm Phong cư chúng ta: vịt nướng ngự trù, mời ba vị thưởng thức' đặt thức ăn lên bàn rồi rời đi.
Lâm Tiểu Trúc thấy con vịt màu da vàng óng, hắn là dùng mật ong thoa lên khi nướng, bên cạnh không có tương điệp, mặt trên không có xăm lỗ, hẳn là đã cho hương liệu và gia vị vào trong bụng con vịt. Nàng gắp một miếng cho vào miệng, cảm giác xốp giòn, vị hành, gừng, hồ tiêu cùng các loại hương vị khác đều thấm vào thịt vị, miếng thịt ngọt mềm, da giòn, ăn xong vẫn còn lưu hương, mùi vị quả thật không tệ.
“Ngũ đầu bếp nói hắn từng là ngự trù cũng không phải nói khoác” Viên Thiên Dã ăn một miếng thịt vịt, gật đầu nói
“Nhưng mà, nếu Ngũ đầu bếp này là ngự trù, dù không ở trong hoàng cung thì cũng đâu cần chạy đến một địa phương nhỏ này chứ? với tay nghề của hắn, ở kinh thành hay chỗ đông đúc khác, không phải kiếm được nhiều tiền hơn sao?” Thẩm Tử Dực lên tiếng
Lời của hắn bị một tiểu nhị vừa lúc đi ngang qua nghe được. Tiểu nhị này biết đây là ba vị khách được Dư chưởng quỹ coi trọng nên cười đáp” bởi vì nguyên quán của Ngũ đầu bếp là ở Dương Lâm trấn, cha mẹ hắn vẫn còn khỏe, không ở kinh làm ngự trù thì đương nhiên phải về nhà hầu hạ cha mẹ rồi”
Lâm Tiểu Trúc giật mình. Nói vậy vị Ngũ đầu bếp này là người sợ phiền toái, sau khi về quê lại không tự mình mở tiệm mà đến Lâm Phong cư làm một ngự trù kiêu ngạo. Tự cho mình công cao, là cây rụng tiền cho nên cử chỉ, hành vi mới kiêu ngạo như thế. Nghĩ tới đây, Lâm Tiểu Trúc không đồng ý với Ngũ đầu bếp. Theo nàng, Ngũ đầu bếp hoàn toàn có thể mở một căn tiệm bán độc quyền món vịt nướng của mình hoặc là hùn vốn với tửu lâu chứ không nên là một đầu bếp lãnh lương tháng, làm như vậy hắn không thoải mái mà ông chủ cũng không cao hứng, tội gì chứ.
Khôn sống mống chết, vì sinh tồn, Lâm Tiểu Trúc không hề áy náy chuyện mình bán thực đơn cho Dư chưởng quỹ có thể tổn hại tới lợi ích của Ngũ đầu bếp. Dựa vào quan hệ của Ngũ đầu bếp và tửu lâu, dù không có nàng thì sự hợp tác của bọn họ cũng không lâu dài. Không chừng sự xuất hiện của nàng sẽ làm Ngũ đầu bếp sớm tỉnh ngộ, sửa đổi tính tình hoặc tự mình kinh doanh, như vậy có lợi cho dân chúng ở Dương Lâm trấn nha. Bá tánh bình dân hiếm khi có dịp đến tửu lâu nhưng tới một tiệm nhỏ mua món vịt nướng về cải thiện bữa ăn gia đình không phải là chuyện khó.
“Lâm Tiểu Trúc, ta thấy món vịt này rất ngon, ngươi có thể làm ra món vịt nướng ngon hơn sao?” Thẩm Tử Dực lo lắng hỏi
Lâm Tiểu Trúc liếc mắt nhìn Viên Thiên Dã, thấy hắn như không lo lắng, tò mò hỏi” công tử không lo lắng sao?”
Viên Thiên Dã mỉm cười” ta thấy trên mặt ngươi không có chút sầu lo, chắc là đã dự liệu trước, cho nên cần gì phải lo lắng”
“Tuy vậy nhưng ta cảm thấy có lúc nói mấy lời trấn an so với không nói gì thì tốt hơn” Thẩm Tử Dực khiêu khích nhìn Viên Thiên Dã.
Lâm Tiểu Trúc cảm thấy mình không nói gì, Viên Thiên Dã cũng hiểu được nàng, tâm tình cực kỳ tốt. Đây chính là hiểu nhau, là ăn ý nhưng vừa nghe Thẩm Tử Dực nói thế lại thấy hắn nói có lý. Hai người ở chung, dù hiểu đối phương đến mức nào thì một câu hỏi thăm, quan tâm vẫn hơn là hắn không có biểu hiện gì, tuy không có cảm giác ăn ý nhưng lại làm người ta thấy ấm áp.
Thấy Thẩm Tử Dực nói xong còn nhìn nàng, vẻ mặt khát vọng, chờ mong nàng đồng tình với hắn. Lâm Tiểu Trúc mỉm cười nhìn hắn nói” trên đường đến Nam Việt quốc, các ngươi đã nếm qua món vịt nướng của Lưu ký ở Ngô trấn chưa? các ngươi thấy món vịt ở đó so với Ngũ đầu bếp làm thì ở đâu ăn ngon hơn?”
Tuy lời nói không được Lâm Tiểu Trúc đồng tình nhưng nàng cười như vậy, đối với Thẩm Tử Dự đã là sự ủng hộ rất lớn. Hắn nghĩ nghĩ nói” món vịt nướng của Lưu ký trong vị ngọt có ẩn mùi lá thông, cực kỳ độc đáo nhưng thịt vịt cũng không ngon miệng bằng, cũng không có thơm mềm như vậy. Để so sánh thì không phân biệt được”
Lâm Tiểu Trúc gật gật đầu” nói cũng đúng nhưng cả hai đều có chung một khuyến điểm, các ngươi có nhận ra là gì không?”
“Khuyết điểm?” Thẩm Tử Dực nhíu mày.
Viên Thiên Dã lại nói” chính là chất thịt không đủ mềm”
Không biết hôm nay Thẩm Tử Dực ăn trúng cái gì, nhất quyết không buông tha cho Viên Thiên Dã, phản bác lại” nhưng đây là món nướng nha. Món nướng mà ngươi muốn vừa thơm giòn, vừa nhiều nước, khác nào cả cá và tay gấu đều muốn, không có khả năng” thấy Lâm Tiểu Trúc không nói tiếng nào, chỉ gắp một miếng thịt vịt cho vào miệng, hắn tò mò hỏi” chẳng lẽ ngươi có thể làm cho con vịt vừa thơm giòn mà thịt lại mềm?”
“Thử xem đi.” Lâm Tiểu Trúc chớp chớp mắt.
Khóe miệng của Viên Thiên Dã cong lên, vươn đũa gắp một miếng thịt vịt cho vào miệng.
Thẩm Tử Dực nhìn Lâm Tiểu Trúc, lại nhìn Viên Thiên Dã, sau đó cũng gắp một miếng thịt vịt cho vào miệng.
Ba người cơm nước xong, liền bảo tiểu nhị đưa đến tĩnh thất, quả nhiên Dư chưởng quỹ đã đợi ở đó, ngoài ra còn có một vị trung niên nam tử khí chất nho nhã. Thấy ba người đi vào, Dư chưởng quỹ liền giới thiệu” đây là ông chủ của ta, họ Triệu”
Mọi người chào hỏi nhau xong cùng ngồi xuống, Triệu lão bản đi thẳng vào vấn đề” Lâm cô nương vừa rồi đã nếm thử món vịt nướng do Ngũ đầu bếp làm, cảm thấy hương vị thế nào?”
“Không tệ, không hổ là vịt nướng do ngự trù làm”
Triệu lão bản không ngờ nàng khen ngợi tay nghề của Ngũ đầu bếp chứ không phải moi khuyết điểm của hắn, kinh ngạc nhìn nàng hỏi” vậy cô nương có thể là ra món vịt ngon như thế không?”
“Ta nói ngon thì không hay lắm, để Triệu lão bản và Dư chưởng quỹ tự cảm nhận thì hay hơn” Lâm Tiểu Trúc cười nói” như vậy đi, các ngươi tìm một chỗ, sau đó phái hai người thợ đến chỗ ta, ta muốn xây bếp lò. Sau đó ta liệt kê một danh sách, sáng sớm ngày mai các ngươi cho người mang nguyên liệu nấu ăn ta cần tới đây, chờ ta làm xong, các ngươi ăn xong, chúng ta lại nói”
“Được, quyết định vậy đi” Triệu lão bản cực kỳ hài lòng với sự sảng khoái của Lâm Tiểu Trúc” ta có một tòa tiểu viện ở phía tây trấn, cũng sạch sẽ yên tĩnh, ba vị ở tạm nơi đó đi, bếp lò cũng sẽ xây ở phòng bếp nhỏ nơi đó. Chút nữa ta sẽ sai người đưa ba vị qua đó, nếu thiếu cái gì, cứ phân phó hạ nhân là được”
Lâm Tiểu Trúc không có đồng ý ngay mà đưa mắt nhìn Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực. Viên Thiên Dã muốn hành y, bây giờ có chỗ ăn chỗ ở chắc sẽ không cần làm vậy nữa chứ?
Biết Vị Ký Biết Vị Ký - Tọa Chước Linh Linh Thủy