Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Thủy Hàn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 1067
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 282:
hóa!
Hai người Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết lúc này cũng vạn phần lo lắng. Vội bộc phát ra toàn bộ lực lượng của mình, chỉ muốn ở trong cơ quan trận nhanh chóng lao tới trước.
Bên nào xông qua cơ quan trận trước bên đó thắng! Cho dù có một người xông qua trước, vậy học viện của người đó cũng giành được thắng lợi.
Nhìn thấy ba gã Học Viện Vọng Long tiến lên với tốc độ nhanh như vậy, Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết đương nhiên lo lắng, linh lực trong cơ thể hai người đều bùng nổ, quán chú toàn bộ linh lực lên vũ khí trong tay, hung hăng chém lên thân một đám cơ quan nhân.
- Vương đại ca. Mễ Tuyết tỷ! Hai người tựa lưng vào nhau, sau đó không ngừng thay đổi vị trí, chậm rãi tiến về phía trước.
Hạ Ngôn thấy một màn như vậy, vội vàng hô lên với hai người.
Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết nghe được tiếng Hạ Ngôn hô lên, cũng nháy mắt liền hiểu rõ.
Một người đồng thời đối mặt với cơ quan nhân từ bốn phương tám hướng, vậy tốc độ tiến về phía trước đương nhiên chậm hơn, nhưng nếu hai người tựa lưng vào nhau cùng đẩy về phía trước, như vậy áp lực liền giảm đi một nửa. Tốc độ tiến lên tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều.
Hai người cách nhau vốn cũng rất gần, liền cùng tiến về giữa, thân thể hai người lập tức tới cùng một nơi.
- Mễ Tuyết! Chúng ta cần phải tăng tốc độ lên mới được. Vương Thiên Hà trầm giọng khẽ nói.
- Ta hiểu.
Mề Tuyết quét ngang trường kiếm về phía trước một kiếm, đẩy lui mấy tên cơ quan nhân một bước, đáp nhanh.
Lúc này ba người Trương Tùng đã vượt trước bọn họ bảy tám mét.
Thanh đại đao trong tay Trương Tùng uy lực mười phần.
"Bùng!"
Mỗi một lần va chạm, đều đánh bay hai cơ quan nhân đi rất xa. Tuy nhiên, dựa vào sức mạnh để tiến lên như vậy, tiêu hao linh lực đối với hắn cũng rất lớn.
Tiến lên được khoảng hơn mười thước, sắc mặt Trương Tùng cũng đã phiếm hồng.
- Hừ! Nhóm các ngươi đã mạnh như vậy, ta đây liền tiết kiệm chút khí lực.
Hạ Ngôn nở một nụ cười, dưới chân đột nhiên vận lực, thân thể xuyên qua giữa mấy cơ quan nhân. Thiết côn của mấy cơ quan nhân này đều lướt sát qua quần áo Hạ Ngôn, khó khăn lắm cùng không thể đánh trúng được Hạ Ngôn.
Người quan sát xung quanh bốn phía thỉnh thoảng lại bộc phát ra từng đạt tiếng gào thét.
Học Viện Hồng Hà cùng Học Viện Sơn Phong ở trong sấm trận đều đang tiến hành kịch liệt. Phần đông khán giả bốn phía mắt đang nhìn bên trái, bỗng nhiên lại chuyển sang bên phải, sau đó lại từ bên phải chuyển sang bên trái.
- Không hổ là học viện hạng nhất hạng hai, tốc độ nhanh hơn so với học viện hạng năm hạng sáu.
Một khán giả gật đầu chậc chậc nói.
Xét trên tổng thể, tốc độ tiến về phía trước trong cơ quan trận của Học Viện Hồng Hà cùng Học Viện Sơn Phong quả thật nhanh hơn so với tốc độ tiến lên của Học Viện Tử Diệp và Học Viện Vọng Long nhiều.
- Đó là đương nhiên, Học Viện Hồng Hà có hy vọng thăng chức thành Học viện siêu cấp, thực lực đương nhiên là mạnh.
Có người thản nhiên nói.
Ở trên khán đài, đám người Lưu tiên sinh cũng đều tập trung tinh thần nhìn phía dưới. vẻ mặt tươi cười.
- Ha ha! Liễu Vân à, Học Viện Tử Diệp các ngươi xem ra ở cửa thứ nhất này thua rất thảm đó.
Trương Đức Sơn an vị ở bên cạnh Liễu Vân, chỉ xuống phía dưới đắc ý nói.
Dựa theo tình hình trước mắt, Học Viện Vọng Long quả thật chiếm ưu thế rất lớn so với Học Viện Tử Diệp. Học Viện Tử Diệp dường như không có hy vọng chiến thắng.
- Phải không?
Liễu Vân mỉm cười híp mắt nói:
- Chưa đến cuối cùng, không thể biết được kết quả.
- Viện trưởng Trương Đức Sơn! Xem ra Học Viện Vọng Long các ngươi bỏ ra không ít công phu ở trong cơ quan trận này nha.
Lưu tiên sinh vẻ mặt tươi cười nói với Trương Đức Sơn. Trên khuôn mặt đen nhánh của Trương Đức Sơn vẻ tươi cười càng đậm, quay đầu đáp:
- Thực ra bọn họ cũng chỉ luyện tập mấy ngày mà thôi. Ha ha! Cũng bởi học viên của chúng ta không chịu thua kém đó.
- Ừ! Trong cơ quan trận, Học Viện Tử Diệp hình như đang rơi xuống hạ phong. Lưu tiên sinh cười nói.
Liễu Vân cũng lơ đễnh, tiếp tục nhìn ba người Hạ Ngôn ở phía dưới. -Ồ?
Lưu tiên sinh đột nhiên "ồ" lên một tiếng rất nhỏ:
- Tiểu tử Hạ Ngôn kia thân pháp thật không tồi đó.
Hạ Ngôn né tránh không ít cơ quan nhân công kích, không ngờ vững vàng đuổi ngay phía sau ba người Trương Tùng. Lúc này khoảng cách giữa hai bên cũng không xa.
Vị trí của Hạ Ngôn vừa lúc ở phía sau ba người, cũng là chỗ không bị cơ quan nhân công kích.
Như vậy, cơ quan nhân công kích Hạ Ngôn liền ít đi nhiều.
- Ha ha! Tiểu tử Hạ Ngôn này thật thông minh. Lưu tiên sinh lắc đầu cười.
Mấy người tuổi khá lớn bên cạnh hắn cùng đều vuốt râu gật đầu kêu phải.
- Người ít tuổi nhất này gọi là Hạ Ngôn sao? Một nữ nhân ở bên cạnh lên tiếng hỏi.
- Phải, là Hạ Ngôn, là đệ tử Viện trưởng Liễu Vân mới thu. Thoạt nhìn thân pháp không tệ, những cơ quan nhân này cũng không thể đánh trúng hắn. Tuy rằng mỗi lấn đều sai một ly, nhưng từ lúc bắt đầu đến hiện tại, ngay cả một lần cũng chưa bị đánh trúng đó.
Lưu tiên sinh không ngờ hàm ý nói.
Hạ Ngôn ở trong cơ quan trận, ngoại trừ thỉnh thoảng dùng Thần Hi kiếm trong tay dẫn đường thiết côn của cơ quan nhân ra, đại đa số đều dựa vào thân pháp tránh né công kích.
- Ha ha! Quả thật không tệ, tuổi còn trẻ như thế mà đã có thực lực như vậy, khó trách được Viện trưởng Liễu Vân thu nhận làm đệ tử.
Nữ nhân này cười nhìn về phía Liễu Vân nói.
Mấy người bên cạnh Lưu tiên sinh này, có một người là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, mấy người khác đều là cường giả từ Thánh địa tới. Những người này thân phận mỗi người đều không nhỏ.
Liễu Vân đương nhiên cùng rõ ràng thân phận những người này.
- Mục Điện chủ! Ngài quá khách khí! Liễu Vân hướng nữ nhân đó ôm quyền nói.
Nữ nhân này chính là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, là một nữ nhân phi thường lợi hại. Ở trên Đại Lục Long Chi, trong số năm mươi bốn Thánh Điện chủ thành, chỉ có hai Điện chủ là nữ nhân. Mà nữ nhân này là một người trong đó.
- Chút tài mọn mà thôi, dựa vào loại thủ đoạn đầu cơ trục lợi này, làm sao có thể thắng lợi chứ? Ha ha! Lên không nổi phía trước đâu.
Trương Đức Sơn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.
Hạ Ngôn đuổi ở phía sau ba người Trương Tùng, Trương Đức Sơn cùng không lo lắng. Cho dù Hạ Ngôn này có thể theo cho tới tận cửa ra đối diện, vậy thắng lợi cuối cùng vẫn thuộc về Học Viện Vọng Long.
Toàn bộ cơ quan trận đại khái dài hai trăm mét. Dựa theo tốc độ tiến lên hiện tại của đám học viên, cũng phải thời gian cạn một chén trà nhỏ nữa mới có thể xông qua.
Thực lực cơ quan nhân là Linh Sư trung kỳ, đối với những học viên ưu tú của các học viện mà nói cũng không có uy hiếp quá lớn. Thực lực những học viên này cho dù là ở trong Linh Sư hậu kỳ, cũng là thượng đẳng.
- Ha ha! Học Viện Vọng Long thắng. Học Viện Vọng Long thắng rồi! Lão Tam, một trăm kim tệ của ngươi nên lấy ra đi.
- Đại ca, đừng nóng vội! Còn chưa có chấm dứt mà.
- Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lão Tam! Ba người Học Viện Vọng Long lập tức sẽ ra khỏi cơ quan trận bây giờ. Đệ còn chưa từ bỏ ý định sao? Tiểu tử áo trắng kia vẫn đi theo sau đít người ta kia! Ha ha.. .
Ở trong đám người, cũng không ít người đặt cược như vậy, đều là đặt học viện nào có thể chiến thắng. Đại đa số đều là những người quen thuộc cá cược với nhau, mức cá cũng không quá lớn, chỉ là thú vui mà thôi.
- Ha ha! Học Viện Hồng Hà không hổ là học viện hạng nhất.
Lúc này, ở trong cơ quan trận thứ nhất, Học Viện Hồng Hà đã giành chiến thắng, học viên đầu tiên xông qua cơ quan trận đúng là học viên Học Viện Hồng Hà.
Học Viện Sơn Phong cùng chỉ ra sau hai ba mét mà thôi, tuy nhiên bọn họ vẫn là thua.
- Thắng lợi là vật trong tay! T
Viện trưởng Học Viện Hồng Hà cười hắc hắc âm trầm nói.
Viện trưởng Học Viện Sơn Phong vẻ mặt trở nên có chút đen sầm lại, tuy nhiên rất nhanh khôi phục lại bình thường, sấm trận này chỉ là khởi động mà thôi, chân chính phân thắng bại vẫn là so đấu thực lực giữa các học viện ngay sau.
-Ồ?
Đúng lúc này, mọi người đều lập tức mở lớn hai mắt nhìn.
Sau khi Học Viện Hổng Hà cùng Học Viện Sơn Phong ra khỏi cơ quan trận thứ nhất, tiếp theo, ba gã Học Viện Vọng Long cũng tới cửa ra cơ quan trận bên cạnh. Ngay lúc tất cả mọi người nghĩ rằng Học Viện Vọng Long giành được thắng lợi, không ngờ xuất hiện biến hóa kỳ diệu.
Vốn Hạ Ngôn vẫn đi theo sát phía sau ba người, đột nhiên thân ảnh nhoáng lên một cái, từ trong khe hở giữa hai gã cơ quan nhân chạy thoát ra ngoài.
Sau đó, khi mọi người còn chưa kịp thấy rõ, không ngờ thân thể nhảy vọt lên, rơi vào trong giữa đông đảo cơ quan nhân, tiếp theo thân thể từ trên mặt đất bắn ra, chỉ trong thời gian một lần hô hấp, liền nhảy tới ngay ngoài cửa ra đối diện.
Hết thảy những việc này chỉ diễn ra trong nháy mắt, gần như tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng lại. Trên khán đài không ít người tu luyện đều đã đưa tay vào trong túi móc kim tệ, bởi vì mắt thấy Học Viện Tử Diệp sắp phải thua. Nhưng chỉ trong phút chốc, tình thế lại hoàn toàn nghịch chuyển.
Dường như tất cả mọi người đều không thấy rõ Hạ Ngôn rốt cuộc làm như thế nào từ trong hơn mười cơ quan nhân lao ra ngoài. Tốc độ đó thật sự quá nhanh. Người nào mắt tinh mấy cũng chỉ có thể nhìn thấy một đạo hư ánh thoáng chớp động một cái.
Trương Đức Sơn ở trên khán đài hai mắt đột nhiên mở lớn, gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Ngôn đã ra tới cửa đối diện rồi.
- Đây là.. . Tại sao có thể như thế?
Sau khi chắc chắn không phải nhìn lầm, Trương Đức Sơn đứng bật dậy, kinh ngạc nói. Cằm của lão thiếu chút nữa cũng rơi xuống, vốn là thắng lợi đã nắm trong tay, nhưng trong chớp mắt lại không còn.
Không chỉ riêng lão, ngay cả đám người Lưu tiên sinh đều có chút không sao hiểu được. Vừa rồi tầm mắt bọn họ cũng không có đặt trên người Hạ Ngôn, cho nên thật sự không có hiểu được rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Vì sao Học Viện Vọng Long mắt thấy sắp giành phần thắng, nhưng cuối cùng lại là Hạ Ngôn kia xuất hiện ở cửa ra trước?
Khi nhân viên tổ chức ở cửa ra cơ quan trận hết sức chuyên nghiệp hô lớn:
- Học Viện Tử Diệp thắng!
"Vèo vèo"
Đám người Trương Tùng Học Viện Vọng Long cũng từng người một nhảy ra.
- Đáng giận!
Trương Tùng hai mắt cũng đỏ lên.
Vừa rồi hắn cùng nhìn thấy bậc thang cửa ra ngay tại phía trước cách mình ba mét, đáng lẽ do chính mình dẫn đầu lao ra cơ quan trận. Nhưng chính giờ khắc đó, hắn còn chưa kịp hưng phấn xong, không ngờ xuất hiện biến hóa khó tin.
Vốn Hạ Ngôn giống như cái đuôi đuổi phía sau bọn họ, thoáng cái xông lên phía trước.
- Đê tiện, vô sỉ!
Nữ nhân cao kều kia trợn mắt nhìn Hạ Ngôn hùng hổ mắng.
Theo cô ta thấy, là ba người bọn họ một đường dẫn Hạ Ngôn đi tới đây. Mà Hạ Ngôn lại trong khoảnh khắc cuối cùng giở trò vượt qua bọn họ.
- Ha ha! Các ngươi ngàn vạn lần đừng nói như vậy, tuy nhiên ta cùng thật sự phải cám ơn các ngươi, bằng không ta cũng sẽ không thoải mái ra tới đây được.
Hạ Ngôn cười nói.
Hạ Ngôn vừa nói như vậy, ba người Trương Tùng càng tức giận hơn, ngay cả răng cũng nghiến đến mức phát lên tiếng kèn kẹt.
- Thú vị, thật thú vị!
Lưu tiên sinh sau chút thất thần, cũng đứng lên vỗ tay nói.
- Ha ha! Quả thật có ý tứ. Tiểu gia hỏa Hạ Ngôn này thật đúng là có chút thủ đoạn đó. Mục Điện chủ cười nói, thoạt nhìn bộ dáng cũng vô cùng vui vẻ.
- Liễu Vân! Ngươi dạy đệ tử thật tốt đó.
Trương Đức Sơn áp chế tức giận trong lòng, xoay người trầm giọng nói với Liễu Vân. Liễu Vân giang hai tay lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Sấm trận này cũng phải dựa vào bản lĩnh đó. Hạ Ngôn biết cách động não, đó cũng là bản lĩnh.
Linh La Giới Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn Linh La Giới