Số lần đọc/download: 1564 / 25
Cập nhật: 2015-11-11 01:27:37 +0700
Chương 226: Tuyên Bố Bổ Nhiệm
Ă
n sáng xong, thấy Lưu Ngạn không vui, An Tại Đào cả cười:
- Tiểu Ngạn, đừng như vậy, nhiều lắm chỉ mười ngày thôimà, em xa nhà lâu quá rồi, cũng nên về thăm.
- Em không muốn xa anh.
Lưu Ngạn ngân ngấn nước mắt. Thấy Trúc Tử khôn ngoan mang đống bài vọt sang phòng bên kia, liền nghẹn ngào ôm An Tại Đào, nước mắt lưng tròng.
An Tại Đào thở dài một tiếng, cúi người vén những sợi tóc mềm mại đang vương trên gương mặt xinh đẹp của cô, không khỏi xúc động, nâng cằm cô lên, dịu dàng hôn.
- Tiểu Ngạn, chúng ta còn nhiều thời gian mà, đừng như vậy, nín đi, chút nữa đi làm người khác thấy thì mất thể diện Trưởng ban Lưu lắm.
Hai người hôn nhau không dứt ra được. An Tại Đào vỗ nhẹ tấm lưng thon đang run lên của cô, ôn tồn an ủi.
- Đào, anh hôm nay vềsớm chút nhé, em làm món gì đó ngon ngon. Chúng ta đêm nay…
Lưu Ngạn rúc vào lòng hắn, nhẹ nhàng dùng tay viền quanh vầng ngực hắn.
- Được, hôm nay anh không về thành phố, ở đây cùng em, được không?
An Tại Đào cười tinh quái.
Lưu Ngạn mừng rỡ:
- Thật chứ? Được, em cũng gọi điện thoại báo nghỉ, chúng ta ra ngoài đi dạo, lâu lắm rồi anh không đưa em đi bát phố đâu nhé!
An Tại Đào gật đầu:
- Hay quá, hôm nay anh đưa em đi bát phố, tiện mua cho em mấy món đồ.
Thấy Lưu Ngạn định đi gọi điện thoại, An Tại Đào cười kéo tay cô lại:
- Tiểu Ngạn, đừng gọi điện, chút nữa chúng ta còn phải ghé Huyện ủy. 9h sáng nay, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy sẽ tới đọc quyết định bổ nhiệm cho anh.
Lưu Ngạn ngạc nhiên, dướn mày lên:
- À, An Tại Đào anh, dám gạt em. Em cứ bảo sắp đến 8h mà sao anh không vội đi làm, hóa ra là đã trở lại, nói mau, chuyện là thế nào…
Đang nói chuyện, điện thoại trong nhà vang lên chói tai. Lưu Ngạn hung hăng trừng mắt nhìn An Tại Đào, rồi đi đến nghe máy.
Trong khi Lưu Ngạn nói chuyện điện thoại, An Tại Đào đi thay đồ. Hắn biết, điện thoại khẳng định là văn phòng Huyện ủy gọi, báo hôm nay Huyện ủy tuyên bố bổ nhiệm. Ngày hôm qua, vào lúc tan tầm, ngay cả An Tại Đào cũng mới biết tin. Là do Trương Kính Phú tự mình goi điện tới.
Việc bổ nhiệmAn Tại Đào lần này cực kỳ đột ngột. Ở thành phố không hề có tin đồn nào dù là phong thanh lọt ra ngoài. Dựa theo tác phong của Trương Bằng Viễn, An Tại Đào hiểu, ông ta khẳng định là muốn tạonên bất ngờ. Tương tự, Ban tổ chức Thành ủy sáng sớm hôm nay cũng mới thông báo cho Huyện ủy.
Chắc chắn, Tôn Cốc và Hạ Canh nhất định sẽ rất ngạc nhiên. Trước mặt An Tại Đào hiện lên gương mặt âm u của Tôn Cốc. Còn gương mặt thư sinh của Hạ Canh thì nở nụ cười ngạo nghễ.
Ban tổ chức Thành ủy muốn đến để tuyên bố bổ nhiệm và đến rất đột ngột. Trước đó, không một tin tức thông báo nào được truyền ra ngoài. Sáng sớm, nhận được thông báo của thành phố, Tôn Cốc trong lòng liền đánh bộp một cái. Chẳng lẽ, lời đồn là có thật. Trương Bằng Viễn sẽ tiến hành thay máu bộ máy quận huyện?
Tôn Cốc mắng thầm trong lòng nhưng vẫn không có cách nào khác.
Tôn Cốc yêu cầu Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng Hồng Cương lập tức liên hệ với người của Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, tìm hiểu tình huống một chút, nhưng Đồng Hồng Cương gọi vài cuộc điện thoại nhưng một chút tin tức cũng không tìm ra.
Ngẫm nghĩ một chút, Tôn Cốc khẩn trương gọi điện thoại cho Trương Kinh Phú nhưng Trương Kinh Phú cũng không biết chuyện gì đã xảy ra mà cũng không tiếp điện thoại của Tôn Cốc.
Nghe trong điện thoại vang lên “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được”, Tôn Cốc phẫn nộ mà quăng cái điện thoại di động lên trên bàn.
Là điều chỉnh bộ máy hay là bổ nhiệm cán bộ? Điều chỉnh ai, bổ nhiệm ai? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Dựa theo lệ thường, việc điều chỉnh cán bộ phía dưới, hẳn là phải thông báo cho nhân vật số một Huyện ủy. Nhưng tình hình chung lại diễn ra như thế này, không loại trừ việc có tình huống đặc biệt xảy ra.
Là Bí thư Huyện ủy, nhưng Thành ủy đến điều chỉnh bộ máy cán bộ, Tôn Cốc không ngờ hoàn toàn không biết gì cả. Điều này làm cho y phẫn nộ vô cùng, nhưng cũng không yên.
9h, Tôn Cốc vào phòng hội nghị, nhìn thấy các ủy viên thường vụ và lãnh đạo bộ môn của huyện đã trình diện đầy đủ. Y bước vào phòng với sắc diện khó coi, âm thầm liếc mắt nhìn Hạ Canh, thấy nét mặt Hạ Canh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ thì lại càng không yên tâm.
Tuy nhiên, từ lúc đó y có thể nhận ra một sự việc. Không chỉ có mình không biết gì cả, mà thậm chí Hạ Canh cũng có khả năng không biết gì.
Sau khi sắp xếp chỗ ngồi, các Ủy viên thường vụ ngồi nhỏ giọng bàn tán với nhau. Còn các phi Ủy viên thường vụ huyện thì yên lặng ngồi, không nói bất cứ câu nào.
Trần Đức Lệnh quay sang Tôn Cốc, nhỏ giọng nói:
- Bí thư Tôn, tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Khi nào thì người của Ban tổ chức cán bộ sẽ đến?
Tôn Cốc sắc mặt âm trầm lắc đầu, không nói gì thêm, chỉ quét mắt nhìn Chánh văn phòng Đồng Hồng Cương một cái rồi nói:
- Chánh văn phòng Đồng, khẩn trương liên hệ với Phó Trưởng ban Trương, hỏi xem khi nào thì bọn họ đến?
Trần Đức Lệnh nhíu mày, vốn định hỏi thêm vài câu nhưng thấy sắc mặt âm trầm của Tôn Cốc thì cũng hơi sợ, nên ngậm miệng không nói gì, sắc mặt có chút khó coi mà quay đầu đi, khe khẽ nói nhỏ với Hạ Hầu Cường.
Đồng Hồng Cương gật đầu, rồi bước ra khỏi phòng họp. Kỳ thật Đồng Hồng Cương vốn gọi điện thoại cho người của Ban Tổ chức liên tục nhưng đều không thông.
10h, nhưng người của Ban tổ chức cán bộ vẫn chưa đến. Trong phòng hội nghị lập tức ồn ào cả lên. Ngay từ đầu thì tất cả mọi người còn yên lặng chờ đợi, trong lòng đều có tâm sự. Nhưng chờ đợi cả một lúc sau, thì liền có chút nôn nóng, tụm năm tụm ba lại cùng một chỗ mà bàn tán.
Việc tuyên bố bổ nhiệm cán bộ của huyện Quy Ninh, vào giờ tan tầm ngày hôm qua mới đột nhiên có thông báo. Mà trước 4h chiều, Trương Kinh Phú đã được Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn cho gọi.
Trong phòng làm việc của Trương Bằng Viễn, Trương Kính Phú rất cung kính mà lắng nghe lời “dạy bảo” của Bí thư Thành ủy, dần dần cũng lĩnh hội được ý đồ chân chính của vị Bí thư này. Bộ máy các khu huyện lập tức sẽ bắt đầu đại quy mô điều chỉnh lại. Lúc này đây, việc bổ nhiệm An Tại Đào chỉ là khúc dạo đầu.
- Lão Trương, Trưởng ban Đan sức khỏe không tốt, muốn đi tịnh dưỡng ở tỉnh một thời gian dài. Công việc của Ban tổ chức cán bộ gần đây chắc nhờ anh phải lo lắng nhiều.
Giọng nói của Trương Bằng Viễn rất ôn hòa, nhưng lời vừa nói ra đã khiến cho Trương Kính Phú lập tức trong lòng mừng như điên. Đến bây giờ, ông ta làm sao mà không hiểu đây chính là một sự ám chỉ của Trương Bằng Viễn.
- Bí thư Trương, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định cố gắng làm việc, không phụ lòng kỳ vọng của lãnh đạo.Đang đến thời điểm quyết định nên tạm thời Trương Kính Phú không dám chậm trễ, nhanh chóng đứng dậy, thẳng lưng, trong lòng hưng phấn lạ thường.
- Được rồi!
Trương Bằng Viễn khoát tay:
- Việc đến Quy Ninh tuyên bố bổ nhiệm đồng chí Tiểu An, ý kiến của Thành ủy là muốn khiêm tốn một chút. Dù sao thì Khu kinh tế mới Tư Hà vừa mới chính thức thành lập, cục diện huyện không được loạn.
- Bí thư Trương, tôi hiểu rồi
Trương Kính Phú gật đầu.
- Đồng chí Tiểu An rất có năng lực. Việc đề bạt đồng chí ấy, Thành ủy cũng đã trải qua sự suy xét thận trọng.
Trương Bằng Viễn chậm rãi đốt một điếu thuốc, rồi đột nhiên cười ha hả nói:
- Lão Trương à, nghe nói gần đây anh đã cai thuốc lá? Tôi nói thật, là đàn ông mà không hút điếu thuốc thì một chút lạc thú cũng không có.
Trương Kính Phú cười ha hả, rồi rút từ trong bao thuốc Trung Hoa của Trương Bằng Viễn để trên bàn một điếu:
- Bí thư Trương, ngài nói sai rồi. Tôi không phải là cai thuốc lá. Chẳng qua là hai ngày vừa rồi tôi bị cảm mạo, cổ họng không được thoải mái nên không hút thuốc.
Trương Bằng Viễn mỉm cười. Hai người vừa hút thuốc vừa nói chuyện với nhau.
Chuyện Đan Tân Dân không hợp với Trương Bằng Viễn thì ở thành phố sớm có tin đồn. Nguyên nhân thì không hẳn là không có. Chính bởi vì Đan Tân Dân trước là tâm phúc của Bí thư Thành ủy Lý Vân Thu, ông ta khẳng định là bị Trương Bằng Viễn dần dần vứt bỏ. Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy là một bộ môn quan trọng nắm giữ toàn bộ việc bổ nhiệm cán bộ thành phố, Trương Bằng Viễn dĩ nhiên là phải bồi dưỡng thân tín của mình.
Mà Trương Kính Phú đối với Trương Bằng Viễn là một sự lựa chọn thích hợp. Trước kia, ông ta đã từng tiếp xúc mấy lần với Trương Kính Phú, thấy người này cũng khá thức thời, đầu óc linh hoạt, luôn cung kính với vị Bí thư mới như ông.
Đương nhiên, từ huyện đến vị trí của Ủy viên thường vụ Phó giám đốc sở là một khoảng cách tương đối lớn, không có khả năng một lần là xong, phải từ từ mà đến. Mà cái từ từ này kỳ thật cũng là quá trình Trương Bằng Viễn tiếp tục khảo sát Trương Kính Phú.
Điều này thì Trương Kính Phú trong lòng tất nhiên là hiểu rõ. Trong một khoảng thời gian, ông ta đã làm việc hết mình chứng tỏ cho Trương Bằng Viễn thấy.
- Haha, như vậy thì tốt rồi.
Trương Bằng Viễn cười to.
- Lão Trương à, bởi vì sự việc của huyện Cốc Lan mà bại lộ ra nhiều vấn đề. Thành ủy nhiều lần họp nghiên cứu quyết định, phải từng bước tiến hành điều chỉnh lại bộ máy lãnh đạo các quận huyện, mà khả năng là sẽ thường xuyên khảo sát bổ nhiệm. Chuyện này chủ yếu là do anh đảm nhận. Việc bảo mật công tác và tuân thủ nguyên tắc của tổ chức nhất định phải làm tốt.
Trương Kính Phú chấn động trong lòng, liên tục gật đầu nói:
- Xin lãnh đạo cứ yên tâm, yên tâm.
Đám người Trương Kính Phú tiến vào nội thành huyện Quy Ninh thì thấy An Tại Đào đã đứng chờ sẵn. Khi xe dừng lại, mở cửa, An Tại Đào đã nhanh chóng nhảy vọt lên xe.
- Phó Trưởng ban Trương!
An Tại Đào bắt tay Trương Kính Phú, rồi gật đầu với một số cán bộ của Ban tổ chức cán bộ.
- Bí thư An!
Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Lương Khương Đào cũng nhanh chóng bắt tay An Tại Đào:
- Chúc mừng Bí thư An!
- Anh Lương à, hôm nào tôi mời anh ăn cơm nhé.
An Tại Đào cười ha hả, rồi nhẹ nhàng bắt tay Lương Khương Đào.
- Bí thư An, cậu đã từng nói là khi nào quay về thì nhất định sẽ mời tôi ăn cơm. Không biết có tính vào lần này hay không?
Lương Khương Đào cười:
- Cán bộ lãnh đạo nói chuyện nhưng có thể coi là thật đấy.
- Không thành vấn đề, khi nào tôi đến thành phố, nhất định sẽ mời anh ăn cơm Tây.
An Tại Đào cười ha hả:
- Khẩu vị của hai chúng ta không giống như anh Lương.
- Chúc mừng cậu, đồng chí Tiểu An. Trước khi tôi đến đây, Bí thư Trương đã đích thân nói chuyện với tôi, có thể thấy lãnh đạo thành phố đối với cậu coi trọng đến cỡ nào.
Trương Kính Phú lẳng lặng nắm lấy tay An Tại Đào, bảo hắn ngồi bên cạnh mình, rồi hạ giọng nói:
- Ở huyện cố gắng làm, tiền đồ vô lượng đấy. Quy Ninh về sau…..
- Cám ơn sự quan tâm của lãnh đạo,
An Tại Đào và Trương Kính Phú hiểu ý nhau, thần thái có vẻ rất thân mật và hữu nghị.
Trương Bằng Viễn rất coi trọng An Tại Đào, điều này Trương Kính Phú không nhìn ra được cho đến buổi nói chuyện chiều hôm qua. Ông ta hiểu rằng, Trương Bằng Viễn đây là từ từ bồi dưỡng An Tại Đào, chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra, trong tương lai nhân vật số một huyện Quy Ninh khẳng định là An Tại Đào.
Mà chính ông ta cũng rất rõ ràng mà đầu nhập vào dưới trướng Trương Bằng Viễn. Nếu là tâm phúc của Trương Bằng Viễn thì nhất định phải là người có khả năng. Cho nên, Trương Kính Phú cũng có ý muốn kéo gẩn quan hệ với An Tại Đào. Hôm trước, vào buổi trưa hai người còn cùng nhau ăn một bữa cơm.
- Đúng rồi, Phó Trưởng ban Trương, tôi còn có một chuyện muốn lãnh đạo hỗ trợ.
An Tại Đào đột nhiên nhớ đến Bành Quân:
- Ban Truyền thông có một bộ đội chuyên nghiệp tên là Bành Quân. Tôi muốn điều anh ta đến huyện. Không biết lãnh đạo có đồng ý hay không?
- Bành Quân? Người của Ban Truyền thông?
Trương Kính Phú cau mày, chợt khẽ mỉm cười:
- Nếu là người mà cậu nhìn trúng thì không thành vấn đề. Khi nào quay về thì tôi sẽ sắp xếp cho cậu.
Trong khi hai người đang nói chuyện thì điện thoại của Lương Khương Đào vang lên. Y nhìn vào số máy, rồi nhỏ giọng nói với Trương Kính Phú:
- Phó trưởng ban Trương, huyện Quy Ninh gọi.
Trương Kính Phú khẽ mỉm cười, thấy xe sắp tiến vào tòa nhà Huyện ủy thì liền khoát tay nói:
- Nói với bọn họ, chúng ta sắp đến rồi, bảo bọn họ ở trong phòng chờ đi.
Nghe nói người của ban Tổ chức cán bộ sắp đến, Tôn Cốc và Hạ Canh vừa muốn xuống dưới lầu tiếp đón thì thấy cửa phòng họp bị đẩy ra. Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Lương Khương Đào đi đầu, còn Trương Kính Phú và An Tại Đào sóng vai nhau đi ở đằng sau.
- Phó trưởng ban Trương!
Tôn Cốc và Hạ Canh nhanh chóng đứng dậy tiếp đón.
“Sao An Tại Đào lại đến đây?” Trong phòng hội nghị, rất nhiều lãnh đạo huyện khiếp sợ nhìn An Tại Đào, thấy thần sắc hắn vẫn thong dong, trên mặt lộ nụ cười thản nhiên, không khỏi khiến cho mọi người đánh bộp trong lòng.
- Lão Tôn, lão Hạ!
Trương Kính Phú tuy rằng cũng rất ôn hòa, nhưng Hạ Canh lại cảm thấy Trương Kính Phú có chút khác lạ, cũng tỏ vẻ có giá hơn trước.
Hơn nữa, trực tiếp vào thẳng phòng họp, hiển nhiên là không muốn Tôn Cốc có cơ hội hỏi riêng. Tôn Cốc trong lòng âm thầm xì một tiếng khinh miệt, thầm nghĩ quả nhiên là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Mới làm Phó trưởng ban thường trực chưa được bao lâu thì đã kiêu ngạo, bày ra cái gì là phái đoàn lãnh đạo? Trương Kính Phú ông là đồ đểu!
- Trưởng ban An!
Hạ Canh vươn tay ra.
- Trở về là tốt rồi!
- Haha, Chủ tịch huyện Hạ, xin chào!
An Tại Đào không nói nhiều, chỉ vội vàng bắt tay Hạ Canh, trao đổi một ánh mắt.
Tôn Cốc, Hạ Canh, Trương Kính Phú, còn có Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Lương Khương Đào cùng nhau lên bàn Chủ tịch ngồi. Còn ngồi bên cạnh An Tại Đào chính là Lưu Ngạn.
Hắn nhìn Lưu Ngạn cười nhưng không nói gì, chỉ hướng ánh mắt về phía đài. Phó chủ tịch thường trực huyện Khâu Côn đang ngồi bên cạnh, đột nhiên nghiêng đầu, kéo cánh tay của hắn, cười nhỏ nói:
- Trưởng ban An, lần này đã thật sự quay trở lại?
Khâu Côn vốn là muốn hỏi thử nhưng An Tại Đào lại gật đầu xác nhận:
- Vâng, Phó chủ tịch huyện Khâu, là tôi đã trở lại.
Khâu Côn trong lòng thất kinh, miễn cưỡng cười, ngồi thẳng dậy, bắt đầu cân nhắc vị trí của An Tại Đào. Đến lúc này, bao gồm Khâu Côn, bất kể là phe của Tôn Cốc hay là phe của Hạ Canh, các lãnh đạo huyện lúc này mới chân chính hiểu được, vì sao thành phố không miễn đi chức Ủy viên thường vụ của An Tại Đào. Hóa ra là muốn làm chuyện này!
Khó trách tiểu tử này thời gian trước lại mạnh mẽ, cứng rắn như vậy!
Chẳng lẽ…chẳng lẽ hắn phải một bước lên trời? Cách đó không xa, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh lén lút nhìn An Tại Đào, trong lòng âm thầm phỏng đoán.
Tôn Cốc có chút bất an, hắng giọng nói:
- Được rồi, mọi người yên lặng, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Mời lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ Thành ủy công bố quyết định bổ nhiệm nhân sự mới của Thành ủy.
- Các đồng chí, tôi chịu sự ủy thác của các lãnh đạo cấp trên, đến huyện gặp mặt tất cả mọi người, chủ yếu là tuyên bố quyết sách quan trọng của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Trải qua sự nghiên cứu thận trọng, sự phê chuẩn của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, quyết định bắt đầu từ ngày hôm nay, sẽ bãi bỏ thị trấn Tư Hà, xã Lăng Nam, xã Điếm Tử của huyện Quy Ninh, chính thức thành lập khu kinh tế sinh thái nông nghiệp Tư Hà.
Trương Kính Phú trầm giọng nói:
- Văn kiện của Thành ủy khoảng hai ngày nữa sẽ xuống đến. Tôi ở đây trước tiên thông báo cho tất cả mọi người để mọi người có thể chuẩn bị cho tốt. Bây giờ, tôi mời Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ đồng chí Lương Khương Đào lên tuyên bố quyết định bổ nhiệm cán bộ của Thành ủy.
Lương Khương Đào theo bản năng mà lướt nhìn qua An Tại Đào, rồi sau đó tiếp nhận micro cười nói:
- Trải qua sự khảo sát nghiêm túc, thông qua quyết định nghiên cứu của Hội nghị thường vụ Thành ủy, quyết định bổ nhiệm đồng chí An Tại Đào làm Ủy viên thường vụ Phó bí thư huyện Quy Ninh.
- Phó bí thư?
Lương Khương Đào vừa mới nói xong, những người ngồi bên dưới đều không kìm nổi thốt lên một tiếng. Từ Ủy viên thường vụ Huyện ủy đến Phó bí thư Huyện ủy, đây chính là một bước nâng cao.
Hiện tại, Huyện ủy đã có bốn Phó bí thư, cộng thêm An Tại Đào nữa là năm. Chuyện này có ý nghĩa gì? Phó bí thư nào sẽ bị miễn chức? Chủ tịch huyện Hạ Canh khả năng là không. Như vậy, ánh mắt mọi người tập trung vào Trần Đức Lệnh, Hạ Hầu Cường và Hồ Linh Linh.
Sắc mặt ba người này trở nên tái nhợt. Chẳng lẽ mình sẽ bị miễn chức sao? Không thể nào, trong buổi nói chuyện trước đó của tổ chức không nói đến vấn đề này.
Nhìn thấy một vài ánh mắt phẫn nộ hướng về mình, An Tại Đào thản nhiên cười, đứng dậy cúi chào mọi người rồi sau đó lại chậm rãi ngồi xuống. Trong lúc này, mọi người đều bừng tỉnh, đám người Khâu Côn đi đầu trong việc vỗ tay hoan hô.
Lương Khương Đào ho khan một tiếng:
- Các vị lãnh đạo, các đồng chí, quyết định của Thảnh ủy có hiệu lực vào ngày hôm nay, thành lập Ban quản lý Đảng ủy khu kinh tế mới Tư Hà, bổ nhiệm đồng chí An Tại Đào làm Bí thư Đảng ủy khu kinh tế mới Tư Hà, đồng thời đề danh Trưởng Ban quản lý khu kinh tế mới.
Tiếng vỗ tay thưa thớt lại trở nên sôi nổi hơn. An Tại Đào lại phải đứng dậy lần nữa, gật đầu chào mọi người.
Phó bí thư Huyện ủy, Bí thư kiêm Trưởng ban khu kinh tế mới Tư Hà, việc bổ nhiệm này nhìn qua thì dường như chẳng có cái gì nhưng bên trong lại ẩn sâu đầy thâm ý.
Rất nhiều lãnh đạo huyện đều nghĩ rằng, chính là Thành ủy tiếp tục đặt nền móng cho An Tại Đào. Dù sao, có chức Phó bí thư Đảng nội thì An Tại Đào có thể thăng chức lên làm Chủ tịch huyện, thậm chí là Bí thư Huyện ủy.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của mọi người, sau khi bổ nhiệm xong, Trương Kính Phú lập tức đại diện cho Thành ủy nói chuyện với hai Phó bí thư huyện ủy Trần Đức Lệnh và Hạ Hầu Cường. Sau đó, đã truyền ra tin tức rằng, Thành ủy sắp điều Trần Đức Lệnh đến Cục giám sát an toàn thành phố đảm nhiệm chức Phó cục trưởng, còn Hạ Hầu Cường thì đảm nhiệm chức Phó bí thư, Phó chủ tịch huyện Cốc Lan.
Hạ Hầu Cường thì xem như tốt, ít nhất có thể bảo vệ được chức cấp cục Phó của mình, mặc dù là làm quan nơi đất khách. Nhưng Trần Đức Lệnh thì thảm rồi. Đang từ một lãnh đạo chủ chốt của huyện, lại biến thành một Phó cục trưởng cục Giám sát an toàn. Mặc dù đều là chức Phó huyện nhưng quyền lực thì không thể so sánh với nhau.
Cứ như vậy, vận mệnh quyền lực của huyện Quy Ninh đã xảy ra sự biến đổi lớn. Mặc kệ là sau tết âm lịch, Thành ủy có bổ nhiệm thêm một hoặc hai Phó bí thư thì xem như Tôn phái đã hoàn toàn bị tan rã. Mất đi hai đại tướng của Tôn Cốc, theo quyền lực mới nhất của An Tại Đào, thì quyền uy của Tôn Cốc ở huyện một bước bị thu nhỏ lại.
codon.trai