Số lần đọc/download: 3801 / 83
Cập nhật: 2015-11-15 18:51:34 +0700
Chương 121: Long Mãng Xuất Thế
N
guyên Khí dịch tinh thuần vừa rót vào quả trứng, Lục Thanh liền nghe thấy tiếng chậc lưỡi như tiếng trẻ con đòi ăn, cho dù là ở sâu trong lòng sông vẫn nghe rất rõ ràng. Lát sau liền có một tầng khí Thiên Lôi tinh thuần tràn ra. Lục Thanh thử chạm vào tầng khí Thiên Lôi liền cảm thấy tê dại, hắn lại càng thêm tò mò với Linh Thú bên trong quả trứng.
Trong giây lát đã có hơn mười giọt Nguyên Khí dịch bị con vật nhỏ trong quả trứng hấp thu hết. Bên trong quả trứng chợt truyền ra ý niệm còn chưa thỏa mãn. Chút ý niệm này có vẻ mạnh hơn lúc trước khá nhiều. Hiển nhiên là việc hấp thu Nguyên Khí dịch đã có hiệu quả.
"Tiểu tử! Ký kết khế ước Linh Thú cùng nó đi." Thanh âm của Diệp lão bỗng vang lên trong đầu Lục Thanh. Hiển nhiên lúc trước lão còn đang trầm mặc cân nhắc kĩ lưỡng.
"Ký kết khế ước Linh Thú." Lục Thanh ngạc nhiên nói. Đối với Linh Thú, Lục Thanh chưa hề có ý định. Tuy rằng mấy năm qua hắn cũng gặp khá nhiều Linh Thú, cũng hiểu được sự mạnh mẽ của chúng. Kể cả bốn năm trước hắn gặp Lôi Mãng độ kiếp, hay là Huyền Thủy Mãng ở bờ sông Lệ Thủy đều khiến hắn có ấn tượng sâu sắc. Nhưng bảo hắn đi ký kết khế ước với Linh Thú, hắn vẫn còn chưa có ý định đó.
Cả đời kiếm giả chỉ có thể ký kết khế ước với một Linh Thú mà thôi. Vì vậy phải chọn Linh Thú càng mạnh mẽ càng tốt. Tuy rằng quả trứng Linh Thú này là trứng của tứ giai Linh Thú Huyền Thủy Long Mãng. Nhưng xem hình dáng thì dù có ấp trứng nở ra thì con Linh Thú này cũng không trợ giúp cho hắn được bao nhiêu. Tuy rằng không biết tại sao quả trứng này lại có khí Thiên Lôi tinh thuần như vậy. Nhưng con Linh Thú nhỏ này phải chống đỡ khí Thiên Lôi nhiều năm như vậy, sợ là đã ở tình trạng đèn cạn dầu. Cho dù thuận lợi ấp nở ra, nhưng nó có thể sống được hay không cũng là vấn đề, càng không cần nói đến những thứ khác.
"Thế nào! Tiểu tử ngươi không tin ta sao?" Diệp lão bất mãn hừ một tiếng, lại nói tiếp: "Con Huyền Thủy Long Mãng này đã biến dị. Được khí Thiên Lôi rèn luyện, cho dù loài rồng chân chính cũng phải mơ ước. Nhưng đương nhiên, trước tiên phải cứu sống nó mới được. Tuy rằng lúc mới đầu nó sẽ rất yếu ớt, nhưng sau này phát triển như thế nào đến ta cũng không thể đoán được."
Lời nói của Diệp lão đầy vẻ cương quyết, Lục Thanh vẫn còn chút hoài nghi, nhưng nghe Diệp lão nói như vậy hắn cũng phải làm theo.
Lục Thanh thả ra một tia thần thức, chui vào bên trong quả trứng. May mắn hắn tu luyện Phong Lôi Kiếm Khí, đã trải qua Phong Lôi kiếp, ngay cả thần thức cũng được khí Phong Lôi ảnh hưởng nên có thể chịu được khí Thiên Lôi công kích. Mặc dù vẫn bị đau đớn một chút, nhưng Lục Thanh vẫn kiên trì phóng thần thức vào trong quả trứng. Nếu đổi lại là người khác, sợ là đã bị khí Thiên Lôi gây thương tổn đến thần thức.
Bên trong quả trứng là một mảnh hỗn độn, tràn ngập đầy khí Thiên Lôi nồng đậm. Thần thức của Lục Thanh vừa tiến vào liền cảm thấy một thứ ý niệm vui mừng truyền đến.
Đây là ——
Lúc này ở trong đầu Lục Thanh hiện lên hình ảnh một con Huyền thủy Long Mãng nhỏ to bằng cánh tay trẻ con. Nhưng con Huyền Thủy Long Mãng này lại có màu xanh tím khác hẳn với miêu tả trong điển lục của tông môn là có màu xanh lam. Trên lân phiến của nó còn có hoa văn, bên trên hiện lên vầng sáng màu tím nhàn nhạt. Trên đầu nó có hai cái sừng nhỏ thuần một màu tím, còn có khí Thiên Lôi nhè nhẹ quấn quanh. Đôi mắt nhỏ lóe ra quang mang màu lam nhạt, hai sợi râu dài từ chiếc miệng nhỏ kéo dài đến tận đuôi.
Thân hình nó trừ bỏ không có bốn cái long trảo, còn nhìn hình dáng giống hệt như một con rồng nhỏ thực sự. Giống như cảm nhận được Lục Thanh đang nhìn mình, con Long Mãng nhỏ phát ra ý niệm vui mừng.
Trên khóe miệng điểm một nụ cười, Lục Thanh không ngờ con Long Mãng này lại thân cận với hắn như vậy. Hơn nữa vừa rồi hắn dùng thần thức xem xét cũng thấy con Long Mãng nhỏ này không hề tầm thường. Tuy rằng khí tức trên người nó rất yếu ớt nhưng từ trên người nó lại tỏa ra một luồng khí thế nhàn nhạt khiến Lục Thanh rất kinh ngạc. Không do dự, Lục Thanh liền truyền ý niệm muốn ký kết khế ước Linh Thú vào trong quả trứng.
Mà cái gọi là ký kết khế ước Linh Thú, thật ra chính là sử dụng thần thức để tiếp dẫn, ở trong linh hồn của Linh Thú đặt một chút mầm mống ý niệm. Mà sau khi mầm mống ý niệm được tạo thành, Linh Thú sẽ dần trở lên thân cận với người ký kết. Sau đó cả cuộc đời của Linh Thú chỉ thừa nhận duy nhất một người ký kết khế ước với nó, đến chết cũng không rời.
Mà khế ước này cũng được chia làm hai loại là Chủ Tớ Khế Ước cùng Bình Đẳng Khế Ước. Chủ Tớ Khế Ước có tên đúng như ý nghĩa, chính là khi ký kết khế ước thì kiếm giả sẽ trở thành chủ nhân, Linh Thú không thể làm trái lệnh của chủ nhân. Nếu không chỉ cần chủ nhân có suy nghĩ, mầm mống ý niệm trong linh hồn Linh Thú sẽ phát triển, chỉ trong thời gian ngắn hấp thu toàn bộ linh hồn của chúng. Nhưng tình huống như vậy rất ít khi xảy ra.
Mà Bình Đẳng Khế Ước lại khác hẳn. Khi khế ước được ký kết thì Linh Thú và kiếm giả sẽ có địa vị ngang hàng, hai bên sẽ duy trì quan hệ hỗ trợ lẫn nhau. Cái mà Lục Thanh ký kết chính là Bình Đẳng Khế Ước. Có lẽ nếu là người khác, đối với tứ giai Linh Thú hiếm thấy sẽ ký kết Chủ Tớ Khế Ước. Nhưng Lục Thanh từ nhỏ đã đọc sách của thánh hiền thời xưa, thấm nhuần đạo lý trong đó. Tuy Chủ Tớ Khế Ước khiến hắn có thể dễ dàng điều khiển Linh Thú, nhưng nếu làm như vậy thì sẽ làm trái với đạo lý của bản thân hắn, Lục Thanh thà không cần còn hơn.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, từ trong quả trứng Long Mãng truyền ra ý niệm vui sướng. Thậm chí Lục Thanh còn nghe được tiếng nức nở như trẻ con khóc.
Không hề chần chờ, thần thức của Lục Thanh nhanh chóng phóng ra, dựa theo phương pháp ký kết trong điển lục của tông môn mà hình thành mầm mống ý niệm. Mầm mống ý niệm vừa được hình thành liền phát ra ánh sáng màu bạc nhàn nhạt, nhanh chóng truyền tới linh hồn của con Long Mãng nhỏ. Con Long Mãng tùy ý để cho Lục Thanh đặt mầm mống ý niệm lên linh hồn của nó, trong đôi con ngươi màu lam nhạt ánh lên vẻ vui mừng.
Một lát sau, từ trên vỏ trứng chợt tản ra từng luồng sáng màu bạc. Không chần chờ, Lục Thanh đem một nghìn giọt Nguyên Khí dịch trong cơ thể rót vào trong quả trứng.
Bằng mắt thường có thể thấy được những vết rạn nứt của quả trứng đang khép lại rất nhanh. Chỉ sau thời gian tàn một nén hương, một quả trứng lớn bóng loáng không chút tỳ vết xuất hiện. Lúc này, màu sắc của quả trứng cũng đã biến đổi, nguyên bản lúc đầu có hoa văn màu lam nhạt thì bây giờ đã biến thành màu tím, thỉnh thoảng lại tản ra khí Thiên Lôi nhè nhẹ.
Sau khi được Lục Thanh rót một nghìn giọt Nguyên Khí dịch, khí tức của Long Mãng ở trong quả trứng liền trở lên mạnh mẽ hơn nhiều. Long Mãng bên trong quả trứng phát ra tiếng reo vui sướng. Đối với nó đã bị khí Thiên Lôi không ngừng công kích hơn mười năm, còn có cái gì hấp dẫn hơn nguyên khí trời đất tinh thuần.
Trải qua hơn nửa canh giờ, quả trứng bỗng phát ra những tiếng răng rắc. Lục Thanh đột nhiên cảm thấy Thức Hải của hắn nối tiếp với một khoảng Thức Hải nhỏ bé. Tuy rằng nó rất nhỏ so với Lục Thanh, nhưng lại không hề kém hơn kiếm giả có cảnh giới Kiếm Khách.
Đó chính là Thức Hải của con Long Mãng nhỏ bên trong quả trứng. Mà sau khi cảm nhận được ý niệm của Long Mãng, Lục Thanh liền tăng thêm Nguyên Khí dịch rót vào trong quả trứng. Chậm rãi, trên bề mặt quả trứng từng vết rạn nứt hiện lên, nhanh chóng lan ra toàn quả trứng.
Cuối cùng từ trong những vết rạn, từng luồng sáng màu tím phóng ra, khí Thiên lôi tinh thuần đột nhiên khuếch tán. Những con Linh thú sống ở dưới đáy sông bỗng nhiên cảm thấy có rất nhiều khí Thiên Lôi đang khuếch tán ra, đều phát lên tiếng rống sợ hãi, nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài xa. Chỉ trong chốc lát, trong phạm vi chung quanh đó mười dặm không hề có bóng dáng con Linh Thú nào nữa.
Trong lòng vừa động, Lục Thanh liền đem một ít khí Thiên Lôi đang tản ra hút vào trong Đan Điền. Đồng thời trong Đan Điền của hắn, Phong Lôi Kiếm Chủng đột nhiên trở lên run rẩy. Lục Thanh liền lấy ra một khối đá hệ Phong, hút khí Tốn Phong tinh thuần ở bên trong ra để cân bằng khí Phong Lôi ở trong Kiếm Chủng.
Sau khi một tia khí Thiên Lôi đầu tiên vừa tiến vào trong Kiếm Chủng. Ở phía bên trên Kiếm Chủng, tiên thiên Phong Lôi châu bỗng phát ra tiếng ong ong. Rất nhanh từ trên Phong Lôi châu bắn ra một đạo tiên thiên Phong Lôi khí. Không hề bị cơ thể của Lục Thanh cản trở, đạo tiên thiên Phong Lôi khí bắn thẳng vào quả trứng với tốc độ rất nhanh.
Bỗng nghe tiếng Diệp lão than: "Con vật nhỏ này tự nhiên lại được tiên thiên Phong Lôi châu ưu ái. Dĩ nhiên lại được cho một đạo tiên thiên Phong Lôi khí. Nhưng về sau nó phải chịu không ít đau khổ rồi."
Tiếng nói của Diệp lão vừa dứt, từ trên quả trứng phát ra tiếng vang răng rắc. Lát sau trên quả trứng vỡ ra một lỗ thủng, một con Long Mãng to bằng cánh tay trẻ con chui ra. Long Mãng vừa ra khỏi quả trứng, giông như mất hết sức lực té ngã trên mặt đất.
Ô ——
Một tiếng rên rỉ nức nở giống như trẻ con vang lên. Một đôi mắt long lanh còn chưa hoàn toàn mở ra nhìn về phía Lục Thanh. Tuy không nhìn rõ nhưng nó vẫn nhận ra khí tức của Lục Thanh.
Nhìn thấy con vật nhỏ bày ra bộ dáng đáng thương, Lục Thanh không khỏi buồn cười. Hắn giơ tay ôm lấy con vật nhỏ, rót hai giọt Nguyên Khí dịch vào trong cơ thể nó. Lục Thanh lại dùng thần thức xem xét thân thể con vật nhỏ một chút.
Lục Thanh phát hiện, tình huống của con Long Mãng này so với hắn tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn. Vốn thân thể của nó bị khí Thiên Lôi tẩy luyện mười năm, lực lượng thuộc tính đã thay đổi hoàn toàn, nhưng đó cũng không phải vấn đề. Vấn đề là vừa rồi nó bị Phong Lôi châu rót vào một đạo tiên thiên Phong Lôi Khí, thân thể vốn yếu ớt lại tiếp tục bị công kích ảnh hưởng tới cả xương cốt. Thần thức của Lục Thanh vừa đảo qua liền rõ ràng ngay tình huống của nó.
Trong máu thịt của con Long Mãng có ẩn chứa rất nhiều khí Thiên Lôi. Lúc này lại bị thêm tiên thiên Phong Lôi khí gia nhập vào, liền bắt đầu cải tạo lại lực lượng thuộc tính của nó. Vốn thân thể của nó đã phải chịu khổ sở mười năm, nay phải chịu thêm tiên thiên Phong Lôi khí cải tạo, khiến nó phải chịu đau đớn rất lớn. Thân hình nhỏ bé của con Long Mãng vặn vẹo, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên đau đớn.
Bất Diệt Kiếm Thể
Quyển 2: Ngũ phong luận kiếm