Số lần đọc/download: 2752 / 55
Cập nhật: 2015-03-20 15:58:45 +0700
Hồi 224: Hồ Hoặc
K
hi Mộ Dung Thiên tỉnh lại từ giấc mộng ôn nhu, lúc này dục vọng đã tan hết, trong đầu hắn chỉ còn lại một ý niệm duy nhất, xong!
Tối hôm qua hắn rốt cuộc cũng không kiềm được thú tính trong lòng mà phải xâm phạm đến Đình Đình. Nhưng một đêm phong lưu đó rất có thể sẽ đánh đổi một cái giá rất thảm trọng. Nếu như nàng đã động thủ động cước trên người mình thì sau này chắc nàng chỉ đông thì mình sẽ không dám đi tây, chỉ nam thì sẽ không dám đi bắc. Nhưng dù sao cũng không thể phủ nhận, ân ái với mỹ nhân quyến rũ không khác gì một hồ ly tinh này rất là thống khoái, tựa như đã đạt được đến cực khoái vậy. Thế nhưng nếu vì điều đó mà bị mất đi tự do thì rất là khó chịu, không có điều gì quý hơn sự tự do của bản thân, đó chính là tín niệm vững chắc không bao giờ bị lung lay của Mộ Dung Thiên.
Lúc này đầu óc của hắn đã tỉnh táo trở lại, do đó mà cũng dám khẳng định là tối qua mình đã uống ly rượu có pha "Xử nữ khắc tinh" rồi. Hắn nhớ rõ ràng là đã đánh tráo ly rượu của Khiết Tây Tạp kia mà, sao lại còn xảy ra chuyện này chứ? Lẽ nào lại bị nàng ta nhìn ra được ý đồ của mình mà đánh tráo trở lại? Mộ Dung Thiên rầu rĩ không thôi, rõ ràng là trộm gà không xong, lại còn mất luôn nắm thóc.
Một đôi tay trắng nõn từ trong chăn thò ra quấn lấy cổ của hắn, đồng thời có tiếng nói vang lên:
- Ưm, Khải Lý tiên sinh, ngài đang suy nghĩ gì đó?
Thì ra Đình Đình cũng đã tỉnh lại.
- Sau này nếu không có mặt của người ngoài thì nàng hãy gọi ta là Đan Ni Tư!
Mộ Dung Thiên lập tức sửa lại cách xưng hô của nàng, nếu Đình Đình đã chính thức là nữ nhân của mình, bất kể nàng có động thủ động cước trên người mình hay không, Mộ Dung Thiên vẫn không hy vọng giữa hai người lại cứ xưng hô xa lạ như thế.
- Dạ, Đan Ni Tư tiên sinh!
Bàn tay của nàng xoa xoa nhẹ trên ngực hắn, rồi hỏi tiếp:
- Đan Ni Tư tiên sinh, đêm qua ngài có được thoải mái không?
Một bờ vai tròn trịa của nàng ló ra ngoài, còn thân thể thì đã bị tấm chăn che đi phân nửa, tư thế rất mê người.
Mộ Dung Thiên bị nàng khiêu khích như thế thì dục hỏa lại bốc lên bừng bừng, thầm nghĩ chuyện không muốn cũng đã xảy ra rồi, sao bây giờ không thuận tiện mà chiếm thêm chút tiện nghi kia chứ. Vì thế mà đôi tay của hắn không chút do dự, liền xâm nhập vào trong chăn.
Đình Đình chợt kinh hô một tiếng, sau đó thì toàn bộ khuôn mặt ửng đỏ hẳn lên. Nàng là một nữ nhân mẫn cảm, dưới thủ pháp thuần thục của Mộ Dung Thiên thì cũng rất dễ động tình.
Mộ Dung Thiên vừa đùa bỡn nàng vừa nói:
- Đình Đình tiểu thư, mục đích của nàng đã đạt được rồi.
Đình Đình nghe vậy thì ngẩn người ra:
- Đan Ni Tư tiên sinh, ta không hiểu ý tứ của ngài.
Mộ Dung Thiên tự cười mình:
- Không phải nàng vẫn một mực tìm cơ hội để quyến rũ ta sao, đừng nói là nàng ái mộ vẻ anh tuấn của ta đấy nhé, ta vẫn còn tự biết thân biết phận lắm, hắc hắc.
Khuôn mặt của Đình Đình chợt biến thành trắng bệch, rồi nước mắt lưng tròng trực khóc:
- Đan Ni Tư tiên sinh thì ra ngài vẫn còn hoài nghi ta. Kỳ thật, sau lần thất bại đầu tiên, ta đã không còn giữ ý niệm ám toán ngài ở trong đầu nữa rồi.
Mộ Dung Thiên hết sức nghi hoặc, nếu như tối qua nàng đã thi triển thủ đoạn thì lúc này không nên lo sợ mình mà thẳng thắn bàn điều kiện, căn bản là không cần tranh thủ lòng thương hại của mình mới đúng. Lẽ nào mình đã đoán sai, lấy lòng tiểu nhân mà đo lòng mỹ nhân? Tuy nhiên, nàng và mình chỉ có quan hệ hợp tác, nàng vốn không cần phải hiến thân kia mà, Mộ Dung Thiên cảm thấy nếu nói nàng không có mục đích thì quả là có chỗ khả nghi.
Nữ nhân trước mắt đây chính là một nhân vật phi thường trí mạng đối với tên sắc lang, cho dù không phải là bằng hữu có thể tin tưởng được một trăm phần trăm, nhưng giờ đây giữa hai người lại có mối quan hệ rất thân mật nữa, hơn nữa bộ dạng lúc này của Đình Đình lại cực kỳ khả ái, khiến cho Mộ Dung Thiên luống cuống tay chân, thốt:
- Đình Đình tiểu thư, thật xin lỗi, nàng đừng khóc nữa, được không? Là ta không đúng, ta thật đáng chết, đáng chết!
Nghĩ đến việc mỹ nhân đã dâng lên sự quý giá nhất cho mình mà mình còn nghi ngờ nàng, hắn quả thật cảm thấy rất có lỗi, vì vậy mà bao nhiêu nghi ngờ lúc nãy đều quăng lên chín tầng mây hết.
Trên thực tế thì Đình Đình quả thật đã có ý đồ thi triển Hồ hoặc trên mình Mộ Dung Thiên, nhưng thật không may, trong quá trình thi triển đã xảy ra việc ngoài ý muốn. Với tay lão luyện như Mộ Dung Thiên, hắn đã tạo cho nàng cảm giác cực khoái, khiến cho nàng hoàn toàn mê đắm trong đó. Nếu người thi thuật không bảo trì được tinh thần ở trong tình trạng tỉnh táo nhất, vậy thì Hồ hoặc sẽ không thể thi triển thành công được, hiệu quả so với dự đoán sẽ chênh lệch rất nhiều. Hơn nữa, chỉ có thể dùng thân xử nữ để thi triển một lần mà thôi.
Hồ hoặc có năm loại công hiệu khác nhau: liên (thương cảm), ái, mê, si, và cuồng; mà hiệu quả cũng theo thứ tự đó mà tăng dần lên. Nếu có thể đạt tới trình độ cuồng thì có thể thông qua lời nói mà thao túng người bị khống chế, không cần phải dùng tới những thủ đoạn khác. Đương nhiên, còn phải xem ý chí của kẻ bị khống chế mà quyết định nữa. Thông thường thì trí lực của người bị khống chế so với một người bình thường cũng không khác gì nhau, nhưng sức phán đoán đối với người thi thuật sẽ bị giảm đi nhiều, bất kể là tốt hay xấu, có ảnh hưởng đến lợi ích bản thân hay không cũng đều ngoan ngoãn nghe lời.
Đình Đình vốn muốn cho Mộ Dung Thiên tiến vào "mê" cảnh, nhưng vì nàng đã tính toán sai lầm, nên mới thử xem có phải hắn đã rơi vào "liên" cảnh hay không. Rất hiển nhiên, sự hoảng loạn của Mộ Dung Thiên không phải là giả vờ, hoàn toàn bỏ đi lòng giới bị đối với nàng. Vì thế mà Đình Đình mừng thầm trong lòng, tuy rằng Hồ hoặc không được thành công tuyệt đối, nhưng chí ít nàng vẫn có thể dựa vào mỵ lực của mình cùng với lòng thương cảm của hắn để khiến cho hắn không thay đổi ý định hoặc phản bội lại kế hoạch của mình.
Kỳ thật, "liên" cảnh của Hồ hoặc có thi triển thành công hay không thì chẳng có ai biết được, bởi lẽ, đối với mỹ nữ, Mộ Dung Thiên chỉ có một chỗ cứng được, còn các chỗ khác đều không thể cứng nổi; đồng thời hắn cũng không chấp nhận việc để cho nữ nhân của mình phải rơi lệ, điều đó có thể là xuất phát từ nội tâm, vì thế mà đối với họ, hắn vẫn luôn một mực che chở và hết sức chiều chuộng.
Vô luận thế nào thì đây cũng là một việc mà cả đôi bên đều có lợi, tuy nhiên điều lợi của hai người lại hơi khác nhau. Đình Đình thì đạt được mục đích của mình, còn Mộ Dung Thiên thì tháo gỡ được tảng đá trong lòng. Từ trước tới nay hắn vẫn một lòng kiêng kỵ nàng Vu nữ Đình Đình, một nữ nhân mang dị thuật trên người, quỷ thần khó lường này, hắn chỉ sợ một khi mình không cẩn thận một chút thì sẽ bị vạn kiếp bất phục ngay, mà điều đáng ghét hơn chính là nhìn thấy miếng mồi thơm tho ngay trước mắt như thế mà lại không dám ăn, cảm giác đó thật là thống khổ. Sau một thời gian dài lưỡng lự, rốt cuộc trong một lần ngoài ý muốn thì hắn phát hiện mình đã cập bến an toàn. Vừa nghĩ đến việc sau này có thể thoải mái hưởng dụng nàng Vu nữ đã từng được thụ huấn đặc biệt, chuyện gì cũng biết, nhưng lại cực kỳ quyến rũ ở trên giường và cũng chính là một trợ thủ đắc lực của mình, muốn dùng thế nào thì dùng, thế là tên sắc lang lập tức có một loại cảm giác sảng khoái không diễn tả thành lời được. Dưới tình trạng không bị áp lực, hạ thể của hắn lại nổi lên phản ứng rất bình thường, rồi nhằm để phối hợp với "tiểu huynh đệ" của mình, đôi ma trảo của hắn cũng bắt đầu hoạt động.
Đình Đình vẫn còn dư vị của cơn động tình, nàng thừa biết tên sắc lang này muốn gì, nên vội nói trong tiếng thở hổn hển:
- Đan Ni Tư tiên sinh, bây giờ không được đâu.
Mộ Dung Thiên nghe vậy thì ngừng động tác lại, hắn thầm nghĩ nữ nhân này dù có quyến rũ tới cỡ nào, nhưng sau lần đầu gối chăn nồng nàn đầu tiên thì vẫn chưa thể hồi phục nguyên khí ngay được. Mình gấp gì chứ, cơ hội còn nhiều mà. Sau khi đột phá phòng tuyến cuối cùng giữa nam nữ thì về sau muốn chơi trò "nhỏ nến", "dây trói", "cảnh sát và tội phạm", "chủ bộc", hay "nữ hoàng và đầy tớ", vv....thế nào mà chẳng được. Nghĩ tới đó, hắn liền vỗ vào mông nàng một cái, rồi cười ha hả nói:
- Được lắm, Đình Đình tiểu thư, vậy lần sau chúng ta sẽ tiếp tục nghiên cứu nghệ thuật nhé. Ta nghĩ là nên nghiên cứu thêm nhiều môn khác nữa thì mới càng thích thú đấy.
Đình Đình mỉm cười đầy quyến rũ:
- Đan Ni Tư tiên sinh, ngài nói không sai, nhưng mà lúc này ta nghĩ đã đến giờ phải rời khỏi giường rồi.
oooOooo
Đại hội chiêu thân của Khiết Tây Tạp diễn ra rất đúng giờ, nó không có một nghi thức nào như trong trưởng tượng, nhưng mức độ long trọng thì lại khiến người ta phải kinh hãi.
Sự long trọng đó là bởi vì số lượng người tham gia mà tạo nên, đúng là chật ních người, phải dùng hết những từ ngữ hình dung như đông nghịt và nhiệt náo thì cũng không quá đáng chút nào. Bởi vì Khiết Tây Tạp có tính cách quái dị thì ai cũng biết, chiêu thân đại hội lần này cũng giống như rút thăm hên xui thôi, nên ai cũng có thể may mắn trúng tuyển được, do đó mà người đến tham gia để thử thời vận cũng đông không thể tưởng nổi.
Thụy Mạn gia tộc không thể nào dung nạp được số lượng người đông như vậy, nên mới thiết lập địa điểm tổ chức tại một Ca Đăng giới (sân biểu diễn) rộng lớn. Phóng mắt nhìn khắp quảng trường, người tham dự chật như nêm cối, ngay cả việc chuyển động thân mình một chút mà khó khăn vô cùng. Cuộc đại hội này có đủ các loại chủng tộc khác nhau tham dự, nào là Nhân tộc, Thú nhân, Tinh Linh, Yêu tộc, Dạ Xoa, Sâm lâm chi chủ, vv....tất cả đều có mặt đầy đủ. Thậm chí còn có cả mấy trăm cự nhân thân cao hơn bốn thước, chiều cao của họ ít nhất cũng phải gấp ba người bình thường cũng đến. Những người này rõ ràng đã khiến cho những người xung quanh rất bất mãn. Người như vậy mà cũng tới tham gia cái rắm à, người ta là một thiên kim tiểu thư mảnh khảnh nhỏ nhắn như vậy, làm sao chịu đựng được các ngươi chứ. Đến lúc đó thì chỉ sợ người nối dõi duy nhất của Thụy Mạn gia tộc sẽ bị các ngươi đè chết mất thôi.
Ngoài việc đó ra, trong số người đến tham gia cũng có vài nữ nhân nữa, đúng là đặc biệt nổi trội mà. Mọi người nhìn thấy họ thì đều rất kinh ngạc, nữ nhân bất bình thường như vậy chắc là không khác gì Bích Dạ và Khải Sắt Lâm rồi. Chẳng lẽ Khiết Tây Tạp sẽ thích nữ đồng hay sao? Mà quả thật cũng không thể bỏ qua khả năng này, thế nhưng Thụy Mạn gia tộc có đồng ý việc đó hay không? Bọn họ sẽ lấy gì để mà "chế tạo" ra con người, hay là nhân yêu đây?
Số lượng chủng tộc tham gia đại hội rất đông, ngoài Tuyết nhân, có thể nói là chủng tộc nào cũng có. Cả chức nghiệp cũng đều khác nhau, trên từ ma pháp sư với địa vị cao tột trong xã hội xuống tới bình dân bá tánh cũng đều có mặt tại một nơi, chẳng phân biệt được tôn ty, đây đúng là một việc rất hiếm. Bởi vì thiếu chỗ trong quảng trường, nên vô luận là ai đến tham gia chiêu thân đại hội cũng đều được xử bình đẳng, hoàn toàn không thể chiếu cố đặc biệt đựơc.
Ngay cả cự nhân và nữ nhân cũng đều có mặt trong đại hội lần này, nhưng lại không có bóng dáng của một Dã Man nhân nào. Phát hiện này đã khiến cho Mộ Dung Thiên khẩn trương hẳn lên. Trong số lượng tin tức "tình báo" nhiều không đếm xuể, coi bộ những tin tức thu lượm được từ lão đạo tặc già Qua Nỗ ở tửu điểm của Âu Đa Mỗ thành là tương đối chính xác nhất, tuy rằng chúng được truyền miệng từ nữ nhi của huynh đệ bà con xa của một vị thúc thúc của người hàng xóm của tiểu cửu tử của lão.
Ca Đăng giới tuy rất rộng, nhưng cũng chỉ có thể dung nạp chừng mấy vạn người thôi, thế nhưng số lượng người tham gia thì lên tới hơn mười vạn, do đó mà những người đến sau một chút đều bị thủ vệ chặn lại ở bên ngoài; bọn họ lớn tiếng chửi mắng ầm ĩ, khiến cho bầu không khí vốn đã ồn ào vì đông người thì nay lại càng ồn ào hơn.
Trong lòng mọi người đều khó tránh khỏi có sự nghi hoặc, bởi vì người tham gia đại hội chiêu thân không cần phải báo danh, vậy thì Thụy Mạn gia tộc làm sao để xác định những ai là người tham gia? Không phải đến trước thì được chứ? Hơn nữa, với nhân số khổng lồ như vậy, cho dù là tiến hành sự khảo nghiệm đơn giản nhất thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian, mà đại hội chiêu thân thì lại phải hoàn thành trong mười ngày, việc này sao có thể được chứ nhỉ?
Đúng lúc này, một người cao lớn nhưng hơi gầy xuất hiện trên đỉnh lâu. Vóc dáng của ông ta không cường tráng như một chiến sĩ, nhưng khí thế lại nặng tựa Thái Sơn.
Đám người ở bên dưới vừa nhìn người đó thì lập tức lớn tiếng hoan hô, bởi vì họ biết ông ta chính là thành chủ, và cũng chính là phụ thân của Khiết Tây Tạp, Gia Phỉ Nhĩ Đức.
Hết hồi 224