Số lần đọc/download: 3690 / 75
Cập nhật: 2014-11-21 13:04:09 +0700
Chương 205: Cướp Dâu (2)
S
ở Thiên liếc mắt nhìn Phí Na, “Nếu ta không chấp hành mệnh lệnh của Lô Địch Tam Thế thì sao?”
“To gan! Ngươi dám gọi trực tiếp tục danh húy của bệ hạ!” Phí Na chợt biến sắc, trường thương trong tay chỉ vào Sở Thiên quát: “Phất Lạp Địch Nặc! Ngươi muốn phản quốc sao!?”
“Ha ha,” Sở Thiên cười, “Ngươi nói xem?”
“Thiết kỵ Khải Tát nghe lệnh!” Phí Na giương cao trường thương, “Giết chết tên tặc phản quốc Phất Lạp Địch Nặc!”
Xoạt!
Trường đao của mấy vạn quân thiết kỵ Khải Tát đã rút ra khỏi vỏ.
Lạnh lùng nhìn Bội Kỳ một cái, và ba nghìn thân vệ gia tộc của Sở Thiên, Phí Na lạnh lùng nói: “Bội Kỳ, ngươi muốn cùng Phất Lạp Địch Nặc phản quốc sao?”
Bội Kỳ cúi đầu xuống, nghiêm nghị nói: “Thiết kỵ Khải Tát chưa từng có người phản quốc, ta cũng sẽ không!” Dứt lời, Bội Kỳ nhìn vào Sở Thiên, “Ông chủ, ta sẽ không tác chiến với quân nhân Khải Tát! Nhưng mà…”
Khẽ mỉm cười, Bội Kỳ quét mắt vào Tạp Tắc Nhĩ phía đối diện, “Ông chủ đem công chúa đi đi, đống rác rưởi của Lôi Tư này giao cho ta được rồi!”
“Ha ha ha ha…” Sở Thiên lớn tiếng cười, “Các ngươi bảo vệ tốt cho Sắt Lâm Na là được rồi.”
Dứt lời, Sở Thiên đi thẳng đến bên cạnh Phí Na, nói với Tạp Tắc Nhĩ: “Nếu như ngươi còn không cút, vậy tức là muốn tìm cái chết rồi?”
Tạp Tắc Nhĩ nhìn Phí Na.
Phí Na lạnh lẽo nói: “Phất Lạp Địch Nặc đã phản quốc. Tất cả những gì liên quan đến hắn, không liên quan đến Khải Tát!”
“Tốt!” Tạp Tắc Nhĩ nhìn trừng trừng vào Sở Thiên, chậm rãi lui về sau, “Khắc Lâm Tư, giết chết Phất Lạp Địch Nặc!”
“Vâng, vương tử!”
Khắc Lâm Tư thúc Cự Long đi, chớp mắt đã xông đến trước mặt Sở Thiên, “Đấu khí cấp chín, Hồng Nguyệt trảm!”
Phụt!
Đấu khí bảy màu, tiếp xúc với NMD liền biến mất.
Sau khi ăn hết thần lực, thân thể NMD tăng lên gấp bội, chiếc đuôi rồng của nó, xuất hiện sau Khắc Lâm Tư mà không gây tiếng động nào, trói cả hắn và Cự Long lại.
Đem Khắc Lâm Tư đến phía dưới Hãn Mã, Hỗn Huyết Long quát: “Hãn Mã, giao cho ngươi đấy!”
Bình! Bình!
Hãn Mã đứng thẳng người lên, hai chân lớn phía trước, đạp mạnh vào người Khắc Lâm Tư.
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Chà chà, đây chính là Thần Thánh Long Kỵ Sĩ sao?” Sở Thiên quệt miệng, khinh bỉ cười chế giễu hắn.
“Phất Lạp Địch Nặc!” Rống lên một tiếng, Khắc Lâm Tư đang lún sâu trong bùn đất, kéo tọa kỵ của mình nhảy ra.
Ầm! Quyền thép của Kim Cang theo đó đấm xuống, lại đánh Khắc Lâm Tư cắm sâu xuống đất.
Ở Thái Thạch Bảo ngày trước, Sở Thiên phải dựa vào thủ đoạn mới có thể tiêu diệt Khắc Lâm Tư. Nhưng hiện tại, hắn đã không cần nữa!
Khắc Lâm Tư vừa từ dưới đất thò đầu ra, tơ nhện của AK47 đã quấn chặt hắn lại.
“Hừ, ma thú cấp bảy mà cũng đòi động thủ với ta sao!?” Khắc Lâm Tư đại nộ, hai tay rung động, quát: “Khai!”
Một đấu khí cấp chín dị sắc chói mắt, trong chớp mắt đã nuốt chửng tơ nhện, nhưng lúc này, chiếc đuôi của NMD lại cuộn hắn lại một lần nữa.
Không một tiếng động, chiếc đầu sói của Lỗ Tây Nạp đã xuất hiện bên cổ họng của Khắc Lâm Tư, sau đó cắn mạnh một cái vào đó!
“Mẹ kiếp, cũng cứng thật!”
Đòn tấn công của Lỗ Tây Nạp bị vô hiệu, lập tức ẩn thân lại. Còn trên cổ họng của Khắc Lâm Tư, lại lưu lại vết thương hai hàng máu đang chảy xuống.
Khắc Lâm Tư vừa động thủ đã nằm vào thế bị động, thậm chí ngay cả hộ thuẫn cũng không kịp tạo ra, liền bị đánh đến choáng váng đầu óc, nhưng hắn dù gì cũng là Thần Thánh Long Kỵ Sĩ cấp chín, trong chớp mắt đã phản ứng lại, “Hồng nguyệt mật kỹ, thuẫn!”
Đấu khí đã trải toàn thân, Khắc Lâm Tư túm vào Cự Long, xoay tròn trên bầu trời.
Nặng nề thở dốc, vết thương trên người Khắc Lâm Tư cũng bắt đầu lành lại.
“Ha ha, đây mới giống cao thủ tuyệt đỉnh của đại lục!” Sở Thiên cười nói.
Vỗ vào Hỗn Huyết Long, Sở Thiên nói: “NMD, ông chủ không muốn nhìn thấy hắn nữa!”
Trong tiếng gió vù vù, Hỗn Huyết Long cũng bay thẳng lên trời, quấn lấy Khắc Lâm Tư.
Mặc cho mâu ảnh đao quang của Khắc Lâm Tư đánh vào thân mình, Hỗn Huyết Long NMD chỉ xoay tròn quanh hắn, sau đó dùng đôi cánh đã lớn hơn chục lần, có thể sánh với đôi cánh hoàn mỹ của Cự Long chân chính, bao trọn lấy Khắc Lâm Tư.
“Ông chủ, ta đưa hắn đi trước!” Nói rồi, Hỗn Huyết Long ôm lấy Khắc Lâm Tư bay đi.
Sở Thiên nhìn theo NMD đi khuất, sau đó nhìn Tạp Tắc Nhĩ cười, “Vương tử, ồ, hiện tại ta nên gọi ngài là thái tử rồi.”
Uể oải ngoắc tay một cái, Sở Thiên hết kiên nhân nhìn Tạp Tắc Nhĩ, “Còn có ai khác không? Thứ rác rưởi như Khắc Lâm Tư, thì đừng gọi hắn ra cho mất mặt!”
Tạp Tắc Nhĩ mặt lạnh như băng, đường đường là cao thủ tuyệt đỉnh của đại lục, Thần Thánh Long Kỵ Sĩ cấp chín mà đến cả cơ hội đánh trả cũng không có, đã bị một con Hỗn Huyết Long bắt giữ rồi. Sự đả kích này, quả thật không hề nhỏ.
“Ha ha, thái tử không cần lo lắng!” Sở Thiên cười nói: “Ma sủng của ta không có lực công kích, còn không làm bị thương được Khắc Lâm Tư, nó chẳng qua chỉ đưa Khắc Lâm Tư đi, để hắn tạm thời không cách nào về đây mà thôi.”
Nói rồi, Sở Thiên quay đầu nhìn thiết kỵ Khải Tát đang rục rịch muốn xuất động, “Quân đoàn trưởng Phí Na, ngươi yên tâm, tên phản quốc như ta không chạy được đâu, đợi giải quyết đám rác rưởi Lôi Tư này, ngươi có thể bắt ta!”
Phí Na chậm rãi hạ trường thườn trong tay xuống, “Thu đao! Giới bị!”
Sở Thiên và Tạp Tắc Nhĩ cùng hao tổn thực lực, đây là điều Phí Na mong muốn nhìn thấy nhất.
“Ha ha, Phất Lạp Địch Nặc, người tìm cái chết nên là ngươi!” Tạp Tắc Nhĩ chợt hé miệng cười, “Không có con Hỗn Huyết Long đó bảo vệ, ngươi chẳng qua chỉ là một người bình thường, hừ, dựa vào đám ma sủng này, ngươi làm sao đối phó được với năm mươi vạn đại quân của ta!?”
Dứt lời, Tạp Tắc Nhĩ rút bội kiếm bên hông ra, “Giết chết Phất Lạp Địch Nặc, phong đất ngàn dặm!”
“Giết! Giết!” Quân sĩ được kích thích rống lớn lên.
“Dựa vào cái gì à? Hừ!” Sở Thiên nheo mắt lại, lạnh lùng nói: “Tạp Tắc Nhĩ, nếu ngươi muốn năm mươi vạn quân nhân Lôi Tư sống sót trở về, thì nhân lúc hiện tại cút ngay lập tức! Nếu không…”
“Nếu không thì thế nào?” Tạp Tắc Nhĩ ngạo nghễ nói: “Ngươi còn có thể giết sạch năm mươi vạn đại quân của ta sao!?”
Đột nhiên, một âm thanh lạnh lẽo, vang lên sau lưng Tạp Tắc Nhĩ: “Đám rác rưởi này, còn không cần ông chủ ra tay!”
Tạp Tắc Nhĩ chợt kinh hãi, có thể không một tiếng động xuất hiện sau lưng hắn, cho dù là U Minh Lang có tiên thiên ẩn thân cũng không làm được!
Quay đầu lại nhìn, Tạp Tắc Nhĩ lập tức chảy mồ hôi khắp người.
Khuôn mặt lạnh lẽo, vóc dáng gầy gò, như khí tức bao trùm thiên hạ khiến Tạp Tắc Nhĩ không lạnh mà run. Sự sợ hãi từ trong đáy lòng này, hắn chưa từng trải qua.
Bình! Bình…
Mười mấy vạn chiến mã của Lôi Tư, dồn dập ngã quỵ xuống đất, ma thú trong trận doanh, cũng sợ hãi run lẩy bẩy.
Độc giác mã của thiết kỵ Khải Tát, tuy vẫn có thể đứng thẳng, nhưng cũng đã vô cùng gắng gượng.
Phí Na chống mạnh thân thể, từ ngựa nhảy xuống, chạy đến bên cạnh Sắt Lâm Na, “Tỷ tỷ, người… người đó là ai?”
“Chàng đã làm được rồi…” Không trả lời Phí Na, Sắt Lâm Na say đắm nhìn Sở Thiên, lẩm bẩm nói: “Phất Lạp Địch Nặc thật sự đã làm được rồi, chàng thật sự đã tạo ra ma thú cấp mười…”
“Ngươi là ai?” Tạp Tắc Nhĩ nắm chặt bội kiếm. Run giọng hỏi.
“Thống lĩnh ma thú gia tộc Phất Lạp Địch Nặc, A Mạt Kỳ!” Giọng nói lạnh lùng lần nữa đâm thẳng vào tai Tạp Tắc Nhĩ.
“Ngươi… Không phải ngươi chết rồi sao?” Tạp Tắc Nhĩ kinh hãi, nếu so sánh với áp lực của A Mạt Kỳ, điều càng làm hắn kinh hãi là, ma thú cường đại như vậy, lại thuộc về Sở Thiên!”
“Lôi Ưng cấp chín đã chết rồi.” Đôi mắt màu hoàng kim của A Mạt Kỳ, khinh miệt quét vào Tạp Tắc Nhĩ, “Hiện tại ta là, Long Ưng cấp mười, A Mạt Kỳ!”
“Long Ưng… cấp mười!?” Ngoài sự khiếp sợ, Tạp Tắc Nhĩ không còn gì để nói.
Sở Thiên nheo mắt cười, thân thể của Lôi Ưng đã bị phá hủy, nhưng hắn đã tìm kiếm nguyên liệu khắp thiên hạ, lại tạo cho A Mạt Kỳ một thân thể mới!
Thân phượng hoàng, cánh Cự Long, cơ thịt của bách thú, linh hồn của Lôi Ưng, cộng thêm Sinh Mệnh Tinh Hoa của Tinh Linh tộc, và máu Long Hoàng trong người Sở Thiên, cuối cùng, còn có tinh hạch lấy từ Phi Long cấp mười, đây chính là Long Ưng cấp mười, A Mạt Kỳ!
“Không thể nào!” Tạp Tắc Nhĩ lớn tiếng nói: “Ma thú cấp mười chưa từng nhúng tay vào tranh chấp của đại lục!”
“Tranh chấp đại lục cái chó má gì!?” A Mạt Kỳ khí thế lại tăng lên một tầng, cười lạnh nói: “Lão tử chỉ biết, mình là ma sủng của Phất Lạp Địch Nặc!”
Tạp Tắc Nhĩ quay về Sở Thiên, nở một nụ cười khó khăn, “Chúc mừng điện hạ, lại có một ma thú cấp mười!”
Dứt lời, Tạp Tắc Nhĩ thu lại bội kiếm, xoay người về toàn quân, không cam lòng quát: “Lui binh!”
Đại quân Lôi Tư đã rút lui, Sở Thiên nhảy xuống Hãn Mã, bước đến trước Sắt Lâm Na, “Ta hiện tại là giặc phản quốc rồi.”
Sắt Lâm Na hé miệng muốn nói gì, nhưng lại bị Sở Thiên bịt lại.
“Bất luận nàng muốn nói gì, hôm nay, nàng cũng phải đi cùng ta!”
Dứt lời, Sở Thiên ôm chặt Sắt Lâm Na không hề có chút phản kháng nào, khẽ gọi: “A Mạt Kỳ!”
Trong chớp mắt, A Mạt Kỳ đã biến thành một con chim lớn thân phượng cánh rồng, chở Sở Thiên và Sắt Lâm Na đi.
A Mạt Kỳ tung cánh lên bầu trời, sở Thiên quay đầu nhìn Phí Na cười: “Nói với Lô Địch Tam Thế, từ nay về sau, Sắt Lâm Na, là người của lão tử rồi.”