Số lần đọc/download: 3690 / 75
Cập nhật: 2014-11-21 13:04:09 +0700
Chương 204: Kinh Biến (1)
N
hìn bóng ảnh trên mặt nước, Sở Thiên sững người không nói được lời nào.
Lãnh vực của Mặc Phỉ Đặc không những thiêu đốt cơ thể, hơn nữa còn thiêu đốt tiềm lực sống, may mà máu Long Hoàng mang đến cho Sở Thiên một sinh mệnh lâu dài, nếu không phải trên người hắn có tuổi thọ trên nghìn năm, e rằng hiện tại Sở Thiên ngay đến cả xương cốt cũng không còn nữa rồi.
Nhưng chính như vậy, tiềm lực sống của Sở Thiên hầu như đã hao kiệt, khiến hắn trong chớp mắt đã trải qua nghìn năm, biến thành một ông già mạng sống như ngọn nến trước gió.
Run rẩy giơ tay lên, Sở Thiên nhìn làn da nhăn nheo già nua, sau đó cười khổ, “Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Lão tử còn sống được mấy ngày?”
“Gia gia, người làm sao vậy?” La Tân buông Sở Thiên ra hỏi.
Gia gia? Sở Thiên liếc nhìn mái tóc bạc của mình, e rằng hiện tại hắn thật xứng với cách xưng hô này.
“La Tân, ta không phải là người ngươi tìm, ta là Phất Lạp Địch Nặc!” Sở Thiên buồn bã nói.
“Không thế nào, Phất Lạp Địch Nặc điện hạ trẻ hơn người nhiều.” La Tân thò tay lấy bức họa trong lòng ra, chỉ cho Sở Thiên nói: ‘Người xem, người và người trong bức họa giống nhau như đúc.”
Đón lấy bức họa, Sở Thiên tỉ mỉ nhìn, mái tóc bạc ngang vai, khuôn mặt già nua, những thứ này đều không khác với hắn, thứ khác nhau duy nhất, cũng chỉ là khí chất của hai người. Sở Thiên hiện tại mặt đầy chán nản, còn người trong bức họa, lại nghiêm trang thần bí, mang theo một sức mạnh thách thức với cả thiên hạ chúng sinh.
Lúc này, Sở Thiên đã không còn tâm trạng để lừa phỉnh La Tân, cúi đầu xuống, Sở Thiên giải thích: “Ta bị Hỏa hệ lãnh vực thiêu đốt tiềm lực sống, mới biến thành như vậy, không tin thì cứ hỏi đệ đệ của ta.” Dứt lời, Sở Thiên chỉ vào Mặc Phỉ Đặc.
La Tân nhìn Mặc Phỉ Đặc, sau đó nghi ngờ hỏi: “Người đúng là Phất Lạp Địch Nặc điện hạ? Ài, vậy làm thế nào…”
Suy nghĩ một lát, La Tân hai mắt chợt sáng, nói: “Điện hạ, lúc trước người nói, ngươi có thể giúp ta giải cấm chế!”
“Đúng, hiện tại ta cũng có thể.” Sở Thiên gật đầu nói.
“Ha ha, vậy thì đúng rồi!” La Tân chỉ vào bức họa cười nói : “Gia gia ta trước khi mất đã nói, chỉ có người trong bức họa này mới có thể giải cấm chế cho ta, nói như vậy, điện hạ người chính là người ta cần tìm!”
Sở Thiên lắc đầu nói: “Ta đã nói rồi, ta không…”
“Không! Chính là người!” La Tân phấn chấn nói, “Giống với bức họa, lại có thể giải được cấm chế trên người ta, gia gia muốn ta tìm chính là người như vậy, chính là người, Phất Lạp Địch Nặc điện hạ!”
“Vậy thì cứ coi là ta đi!” Thân thể ngày càng suy nhược, Sở Thiên đã không có đủ nhẫn nại để tranh biện với La Tân, hiện tại điều hắn quan tâm là, bản thân còn sống được bao lâu nữa!
“Ha ha, tốt quá.”
La Tân ngẩng mặt nhìn trời, lẩm bẩm nói: “Gia gia, ta đã tìm được người đó rồi, người có thể yên tâm rồi.”
Dứt lời, La Tân nhìn bốn phía mặt biển vô bờ, sau đó nói với Mặc Phỉ Đặc: “Đệ đệ, ngươi có thể nhắm mắt lại, và bịt tai vào không?”
“Không! Không có ý tứ!” Tính khí trẻ con của Mặc Phỉ Đặc lại phát tác.
“La Tân, ngươi muốn làm gì?” Sở Thiên hiếu kỳ hỏi.
“Ồ, gia gia ta có chút đồ muốn cho người xem, nhưng chỉ có thể cho một mình người xem thôi.” La Tân gượng gạo nói.
Sở Thiên dặn dò: “Mặc Phỉ Đặc, ngươi cứ làm theo lời La Tân trước đi!”
Đợi Mặc Phỉ Đặc bịt tai quay người đi, Sở Thiên xòe tay ra nói: “Thứ gì, đưa ta đi!”
“Chờ một chút!”
Trên người La Tân phát ra một ánh sáng màu xanh nước biển, chụp mình và Sở Thiên lại.
Làm xong mọi thứ rồi, La Tân lấy một thủy tinh trong suốt đưa cho Sở Thiên, “Gia gia nói, người nhìn thấy cái này rồi sẽ hiểu.”
Sở Thiên cầm lấy thủy tinh, nhìn ngắm khắp lượt, sau đó cau mày thầm chửi, hiểu cái con khỉ! Lão tử đã sống không được bao lâu nữa, làm gì có thời gian mà nghiên cứu cái thứ này.
Thấy Sở Thiên cầm thủy tinh không nhúc nhích, La Tân kinh ngạc nói: “Điện hạ, sao người không xem?”
“Không phải ta đang xem đây sao?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi.
La Tân sững người lại, nghĩ một lát rồi nói: “Chẳng lẽ điện hạ không biết dùng cái này sao?”
“Vật này còn cách dùng khác sao?” Sở Thiên đưa thủy tinh trả lại cho La Tân, nói: “Ngươi dùng thử ta xem.”
“Được, người chờ một chút.”
Dứt lời, La Tân dồn ánh sáng màu xanh nước biển vào thủy tinh, tiếp sau đó, không khí trước mắt Sở Thiên bỗng động sóng, một hình ảnh rộng xuất hiện trước mắt.
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên tuy tâm trạng đang chán nản, nhưng hắn vẫn bị thu hút bởi hình ảnh trước mắt.
Trong một cung điện tinh tế trang nhã, bốn phía được gội rửa trong thứ ánh sáng thánh khiết ôn hòa. Nhưng tại tầng cao tháp chính giữa cung điện, có hai người đang giằng co nhau.
Chỉ vào thân ảnh gầy gò thẳng mắt Sở Thiên, La Tân giải thích: “Đây là gia gia ta khi còn trẻ.”
Lãnh khốc, tàn bạo, hai khí chất vốn không liên quan gì, lại dung hợp một cách kỳ lạ trên người gia gia của La Tân, khóe mắt chuyển động, một thứ áp lực tràn ngập máu tanh khiến Sở Thiên cơ hồ đứng không vững.
Thật lợi hại! Sở Thiên chợt rùng mình trong lòng, cho dù là ở trên người Mạch Khẳng Tích, Lạp Hi Đức hay Địch Á Lạc, hắn cũng chưa từng bị chịu áp lực như thế này.
Ngẩng mặt lên trời rít một tiếng, thân ảnh gầy gò ấy đã động đậy.
Bấm tay, xuất trảo, quét ngang!
Ngay sau đó, cả một cung điện đã biến mất.
Lúc này, một thân ảnh mặc đồ trắng đối lưng với Sở Thiên xoay người lại, diện mạo của hắn, chính là bộ dạng của Sở Thiên hiện tại!
Hai ngươi nói với nhau vài câu, sau đó, “Sở Thiên” trong kính tượng lắc đầu.
Bóng trắng chớp động, khi Sở Thiên còn chưa nhìn rõ, hình ảnh đã lại chuyển sang một tình cảnh khác.
Gia gia của La Tân, cơ thể bị chặt làm hai đoạn, máu đỏ tươi bắn khắp vùng đất trắng phau, đống đổ nát của một cung điện, cũng đều bị nhuộm đỏ.
Hình ảnh biến đổi.
Một đoạn thân thể của gia gia La tân, bị rơi vào trong mặt biển.
Bỗng nhiên, một thân ảnh lại bò dậy từ trên mặt biển, lết thân thể đầy thương tích của mình đến bên cạnh gia gia La Tân. Sau đó nhặt đoạn thân thể đó, điên cuồng cười một trận…
Hình ảnh đã kết thúc, La Tân thu lại thủy tinh, sau đó hỏi: “Điện hạ, người đã hiểu chưa?”
Hiểu cái con khỉ? Sở Thiên chửi thầm một câu.
“La Tân, gia gia ngươi chính là chết như vậy à?” Sở Thiên hỏi.
“Không, gia gia ta chết vì hao tận tiềm lực sống, chết rất bình thường.” La Tân nói.
Sở Thiên thấy làm lạ, bèn hỏi: “Nhưng vừa rồi ta rõ ràng nhìn thấy gia gia ngươi bị chặt làm đôi.”
“Ha ha,” La Tân cười, “Dựa vào thực lực của gia gia ta, cho dù chỉ có một nửa cơ thể cũng có thể sống tiếp.”
La Tân tiếp tục nói: “Gia gia ta khi thu dưỡng ta, chính là chỉ có một nửa thân trên, có điều ông dùng sức mạnh huyễn hóa tạo ra cả thân thể.”
Sở Thiên nghĩ đến Lạp Hi Đức, cũng tự nhiên hiểu được.
Sở Thiên lại hỏi: “Ngươi biết vừa rồi là ý gì không?”
La Tân lắc đầu, nói: “Gia gia không chịu nói cho ta biết, ông nói người sẽ hiểu.”
“Được rồi, chuyện gia gia giao phó cho ta đã làm xong.” La Tân nhìn Sở Thiên cười: “Điện hạ, lời người nói lúc trước còn tính không? Ta muốn làm thủ tịch trù sư của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc.”
Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sở Thiên trong lòng hoan hỉ, có điều nhanh chóng ảm đạm lại. Đối với một lão già không biết có thể sống được bao lâu mà nói, cho dù Sáng Thế Thần có làm thủ hạ cho hắn,vậy thì cũng chẳng vui lên được.
Sau khi La Tân triệt bỏ hoàn toàn quầng sáng, Sở Thiên gọi Mặc Phỉ Đặc.
Ba người ngồi lại cùng nhau, Sở đại thiếu… Ách… Là Sở lão thái gia bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để sống tiếp. “La Tân, Mặc Phỉ Đặc, hai người biết cách nào để khôi phục lại tiềm lực sống thì nói ra hết đi!”
“Ca ca,”Mặc Phỉ Đặc cúi thấp đầu, dường như nhận sai nói: “Không ích gì đâu, tiềm lực sống của ca ca ngươi đã bị hao kiệt rồi, với thương tổn này, cho dù là dùng thời gian nghịch lưu trong lãnh vực của Long Hoàng, cũng chỉ có thể khiến ngoại hình của ngươi khôi phục lại bộ dạng ban đầu, nhưng tiềm lực sống lại không thể nào khôi phục lại được.”
“Con mẹ nó, chẳng lẽ lão tử thật sự sắp chết rồi sao!?” Sở Thiên tức giận mắng.
“Điện hạ, cũng không phải không có cách, nhưng mà rất khó!” La Tân nói.
“Nói mau!” Sở Thiên túm lấy cổ áo của La Tân nói.
La Tân bị bộ dạng hung ác của Sở Thiên dọa cho ngã ngửa, giãy dụa nói: “Ta nói, ta nói, điện hạ thả ta ra trước…”
Sở Thiên buông La Tân ra, sau đó trân trân nhìn hắn.
La Tân cúi thấp đầu, nói: “Tiềm lực sống của điện hạ người không cách nào tự mình khôi phục, nhưng có thể bổ sung từ chỗ khác.”
“Bổ sung thế nào?” Sở Thiên vội nói.
La Tân nói: “Theo ta được biết, Sinh Mệnh Tinh Hoa của Tinh Linh tộc có thể !”
Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh, Sở Thiên nheo mắt cười, tính lại thời gian, Sinh Mệnh Tinh Hoa mà Tinh Linh tộc nợ hắn cũng sắp được chuẩn bị xong rồi.
“Nhưng hiện tại Tinh Linh tộc đang phục quốc, e rằng không có thời gian để lấy Sinh Mệnh Tinh Hoa!” La Tân tiếp tục nói: “Một cách khác là, tìm được một trong năm vị thượng cổ ma thú ---- Đức Khố Lạp!”
“Đức Khố Lạp?” Sở Thiên tò mò hỏi: “Tìm hắn làm gì?”
La Tân nói: “Thượng cổ ngũ đại ma thú, Mạch Khẳng Tích nắm bắt không gian, Lạp Hi Đức điều khiển thời gian, còn lãnh vực của Đức Khố Lạp, chính là không chế tiềm lực sống!”