Số lần đọc/download: 11864 / 514
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Chương 44: Hàng Xóm
T
hành Ba tư nhĩ tọa lạc tại tây bắc hành tỉnh từ rất xa xưa, Cổ khắc tư gia tộc ở tây bắc hành tỉnh có thể xem như vua một cõi. một năm một lần Cổ khắc tư gia tộc tụ hội, các bàng gia đệ tử đều cũng từ các nơi chạy tới tỉnh thành.
Tại đông bắc tỉnh thành, có một toà cổ thành chiếm một diện tích cực lớn, đó là nơi ở của Cổ khắc tư gia tộc.
Ngọc lan lịch ngày 14 tháng 11, ngày này cổ khắc tư gia tộc giăng đèn kết hoa, hộ vệ cũng đông so trước gấp ba lần, hơn nữa cũng thường xuyên có các gia tộc đệ tử từ nam bắc các nơi chạy tới.
"tỷ tỷ, thành trì của gia tộc so với tòa thành của chúng ta lớn hơn nhiều, tối thiểu phải gấp mười." Cơ ân xuyên thấu qua rèm xe ngựa nhìn ra bên ngoài than thở.
Trong xe ngựa đúng là Cơ ân, Ngả lâm, Chiêm ni ba người.
Chiêm ni cũng nhìn qua cửa sổ ra bên ngoài, gật đầu nói: " Cao thủ của gia tộc rõ ràng so với chúng ta cũng nhiều hơn nhiều, chỉ là không biết lúc này đây thái gia gia có thể tham gia tụ hội không."
Theo lời Chiêm ni nói, thái gia gia chính là Mạch khắc khẳng hi.
gia tộc một năm một lần tụ hội, Mạch khắc khẳng hi không nhất định tham gia, bất quá, khoảng hai năm Mạch khắc khẳng hi chắc sẽ hiện thân một lần. Một lần chính là để làm cho chiêm ni, cơ ân bọn họ thỏa mãn nguyện vọng nhìn thấy anh hùng mà mình sung bái.
"Rất có thể a, Ngả lâm cho tới bây giờ vãn chưa thấy qua thái gia gia mà." Cơ ân nắm tay thê tử mình nói.
Đoàn xe chớp mắt đã tới cửa thành thì tự nhiên ngừng lại, Chiêm ni, Cơ ân, Ngả lâm ba người cũng biết quy củ, đều theo thứ tự xuống xe.
"Chiêm ni!" một đạo âm thanh vui mừng vang lên.
Chiêm ni nghe thế thanh âm mày không khỏi nhíu mày, nhưng là vẫn ra vẻ tươi cười. quay đầu nhìn về phía người đứng ở cửa thành, một chàng trai sáng láng có thể làm gương cho các thanh niên khác:
"Ngả bá đặc biểu ca."
"Ngả bá đặc biểu ca." Cơ ân, Ngả lâm lễ phép chào.
Ngả bá đặc, lớn lên coi như là mặt người dạ sói, được giáo dục từ nhỏ cũng khiến cho hắn có một khí chất quý tộc từ xưa. chỉ là nhìn con mắt, sắc mặt dễ có thể phán định, người này dám chắc háo sắc, không tu dưỡng thân thể.
bất quá, Ngả bá đặcl ại là con trưởng của Cổ khắc tư gia tộc tộc, cũng người thừa kế hàng đầu tiên.
Với thân phận tương lai tại Cổ khắc tư gia tộc tộc như vậy đích, ai dám xem nhẹ Ngả bá đặc?
"Chiêm ni năm nay so với một năm trước càng xinh đẹp hơn, Cơ ân, Ngả lâm. các ngươi đứng sững như vậy làm gì, mau đến đây." Ngả bá đặc nhiệt tình dẫn Chiêm ni một đám người tiến vào trong thành.
bởi vì gia tộc tụ sẽ là ngày 15 tháng 11, cho nên cả tòa thành của Cổ khắc tư gia tộc náo nhiệt chưa từng thấy.
"tỷ tỷ, cái gã phiền toái Ngả bá đặc lại tới?"
trong phòng Chiêm ni, Cơ ân đi đến, thấy Chiêm ni đứng ở cửa ca thán. trong lòng hắn chút hiểu được suy nghĩ của Chiêm ni.
Chiêm ni quay đầu lại liếc mắt nhìn đệ đệ của mình cau mày nói: "Ngả bá đặc vẫn không có hảo ý, mỗi một lần tham gia gia tộc tụ hội, hắn đều lại đây dây dưa. mấy ngày nay cuộc sống khó chịu quá a."
"tỷ tỷ." Cơ ân nắm tay tỷ tỷ khẩn thiết nói "Ta biết tỷ tỷ là vì theo ta đã phí hoài một quãng thời gian, nếu không, tỷ tỷ phỏng chừng đã đi cùng Lôi đại ca rồi."
"Cơ ân." Chiêm ni sủng ái sờ sờ đầu Cơ ân . "Cơ ân so với tỷ tỷ đã cao hơn rồi."
Cơ ân trầm mặc cúi đầu.
từ nhỏ chiêm ni vẫn chiếu cố ơ ân, tại thần thánh đồng minh, mẫu thân bọn họ lại lâm bệnh nặng liệt giường. Chiêm ni tựa như mẫu thân chiếu cố Cơ ân.
tỷ đệ cảm tình thật sự rất sâu.
"Chiêm ni, chiêm ni biểu muội." thanh âm Ngả bá đặc lại vang lên.
Cơ ân, chiêm ni hai người đều nhướng mày, trên mặt có một tia bất khó chịu. Ngả bá đặc thật sự giống như con ruồi khiến kẻ khác chán ghétt.
Chớp mắt, Ngả bá đặc đã tới cửa phòng.
"Chiêm ni, nga. Cơ ân cũng ở đây a." Ngả bá đặc cười nói, "Chiêm ni, ta ở phía sau đại sảnh tổ chức một yến hội nhỏ. Chiêm ni, cùng đi tham gia đi, ta còn cho chuẩn bị mấy bộ xinh đẹp y phục cho muội đấy."
Chiêm ni lắc đầu: "không cần đâu, ta hơi đau đầu, thân thể không thoải mái."
"thân thể như thế nào lại không thoải mái, để ta đến xem?" Ngả bá đặc sờ tay lên trán Chiêm ni, Chiêm ni lập tức thối lui lại hai bước.
Cơ ân ở bên biên cười nhẹ nói: "Ngả bá đặc biểu ca, tỷ tỷ thân thể không thoải mái, ngươi để cho nàng tại nghỉ ngơi một chút đi."
Ngả bá đặc dừng lại tại chỗ một hồi, gật đầu cười: "tốt lắm." rồi sau đó nhìn chằm chằm Cơ ân, "Cơ ân, ngươi theo ta đi ra một chút, chiêm ni biểu muội, ngươi nghỉ ngơi tốt nhé, nếu cần cái gì thì cứ sai người hầu." rồi liếc mắt nhìn Cơ ân một cái.
Cơ ân gật đầu, liền cùng Ngả bá đặc đi ra đi.
trong hoa viên. Ngả bá đặc cùng cơ ân im lặng đi trên đường, Cơ ân cũng chỉ có thể bảo trì trầm mặc.
hồi lâu "Cơ ân, quận thành thành chủ cảm giác thế nào?" Ngả bá đặc đột ngột dò hỏi.
Cơ ân ngẩn ra, liền dễ hiểu được nói: "cảm giác rất tốt."
Ngả bá đặc cười gật đầu: "đương nhiên tốt, quản lý mấy trăm vạn dân, Cơ ân, ngươi phải biết rằng cả Tây bắc hành tỉnh tổng cộng mới mười đại quận thành. Quận thành thành chủ, chính là rất thiếu. rất nhiều người đều cũng nhìn chằm chằm vị trí đó, dù sao chúng ta đều là con cháu Cổ khắc tư gia tộc."
Cơ ân trầm tư gật đầu.
Cổ khắc tư gia tộc không ngừng phát triển, tự nhiên sau một đời sẽ có thêm rất nhiều người. lúc đầu cha Cơ ân là Uy đức bá tước, bởi vì cùng tộc trưởng hiện tại quan hệ rất gần, cuối cùng do may mắn mới có vị trí thành chủ quận thành.
trên thực tế, vị trí thành chủ quận thành, hoàn tất cả đều là do Cổ khắc tư tộc trường quyết định .
dù sao tây bắc hành tỉnh, do Cổ khắc tư gia tộc nắm trong tay.
"Cơ ân, ngươi hẳn là biết, bọn đệ đệ, muội muội của ta rất nhiều, bọn họ không ít người đều cũng đã trưởng thành, tỷ như Tam đệ ta bây giờ cũng chỉ là trung đội trưởng thành vệ đội mà thôi. bọn họ đều phi thường muốn làm thành chủ một quận thành đấy." Ngả bá đặc mỉm cười nhìn cơ ân.
Cơ ân hiểu được ý tứ Ngả bá đặc.
"chẳng những đệ đệ, muội muội của ta, còn có các thúc thúc của ta, năm đó bọn họ không có cạnh tranh được cha ngươi, nhưng bọn họ vẫn không buông tha đâu."
Ngả bá đặc nhìn Cơ ân: "Cơ ân, ngã ta rất ngưỡng mộ ngươi. nhưng ngươi hẳn là biết. mọi việc đều phải tự nỗ lực."
Cơ ân trầm mặc.
"Cơ ân, hôm nay ngươi có khả năng ngồi trên vị trí thành chủ, nhưng ta sau này là tộc trường tương lai cũng có thể cho ngươi xuống." Ngả bá đặc nhìn Cơ ân lạnh giọng nói.
"Ngả bá đặc biểu ca, có gì yêu cầu cứ nói." Cơ ân tươi cười nói.
Ngả bá đặc nở nụ cười: "ha ha, ngươi là biểu đệ của ta, ta đương nhiên sẽ không miễn cưỡng ngươi. Ta chỉ là muốn cho chúng ta thành gia thân, tỷ như ngươi gả tỷ tỷ cho ngã ta. Ngươi sẽ vẫn là quận thành thành chủ?"
Cơ ân trong lòng nổi lên một trận phẫn nộ
Hắn đương nhiên biết dụng tâm của Ngả bá đặc, chiêm ni chính một phụ nữ ôn nhu, xinh đẹp, thiện lương, đặc biệt lại tu luyện thủy hệ ma pháp, khí chất càng thêm mê người.
Ngả bá đặc vẫn nhìn chằm chằm.
Bất quá, Ngả bá đặc hôm nay đã hơn ba mươi tuổi, thê tử cũng có ba người. tỷ tỷ mình cho dù gả cho Ngả bá đặc, cũng chỉ là thứ thiếp mà thôi.
Huống chi, tỷ tỷ là muốn cùng Lâm lôi bỏ đi.
"Ngả bá đặc biểu ca, ta nói cho ngươi biết. tỷ tỷ ta đã thích một người." Cơ ân bất đắc dĩ nói.
"Đáng cười." Ngả bá đặc cười lạnh nói, "Cơ ân, nếu tỷ tỷ ngươi người ta, tại sao đến bây giờ còn không kết hôn? hơn nữa cho dù có người khác, trực tiếp giết chết là được."
Ngả bá đặc trong lòng vẫn nhớ kỹ Chiêm ni là một mỹ nữ, hơn nữa lại là ma pháp sư. phải biết rằng tu luyện ma pháp, sau này sống lâu vẫn không già đi nhiều. phỏng chừng cho dù sống tới sáu bảy mươi tuổi, Chiêm ni nhiều nhất chỉ trông giống một thiếu phụ ba mươi tuổi thôi. thê tử như vậy, Ngả bá đặc đương nhiên muốn có.
"Giết không được. người tỷ tỷ của ta thích là một cửu cấp cường giả." Cơ ân tâm hung ác nói.
"Cửu cấp cường giả?" Ngả bá đặc nhướng mày một cái.
Điều này rất phiền toái, nếu Ngả bá đặc là tộc trường đương nhiệm, hoàn toàn có thể điều động vệ đội cực mạnh của gia tộc đi giết một cửu cấp cường giả. Bây giờ hắn chỉ là một người thừa kế, khả năng điều động nhân mã rất ít. thực lực cũng không quá mạnh mẻ.
"Cơ ân, ngươi có nói dối không." Ngả bá đặc lạnh lẽo nhìn Cơ ân.
Cơ ân lập tức khom người: "Ngả bá đặc biểu ca, ta tuyệt đối không có nói sạo. tỷ tỷ thích hắn. ta cũng không có biện pháp gì, Ngả bá đặc biểu ca, ngã ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa, cáo từ."
Ngả bá đặc hừ lạnh một tiếng, nhìn Cơ ân rời đi.
"Đã năm năm rồi." Ngả bá đặc nhìn về phía phòng Chiêm ni, "lúc này đây, tuyệt đối không cho Chiêm ni rời đi. Cửu cấp cường giả thì thế nào, có dám tới Cổ khắc tư gia tộc ta giương oai?" Ngả bá đặc trong mắt có một tia hung quang.
Ngày mười lăm này, lâm lôi sáng sớm đã đi tới nơi ở của đạo sâm thương hội, thông qua trưởng lão lệnh bài phái lmột người quay về vân phong trấn, trở về báo tin cho bọn Tái tư lặc.
rồi sau đó lâm lôi liền an tĩnh ở trong tửu điếm.
Sau tửu điếm có hơn mười tòa đình viện độc lập, những đình viện này chỉ thuộc về những khách hàng ở tầng lớp cao, lâm lôi liền ở lại một trong số đó.
Trong đình viện, lâm lôi đang điêu khắc một tòa thạch điêu, rồi sau đó liền cần Hắc ngọc trọng kiếm trong đình viện tùy tâm vũ động.
Bối bối, Hắc lỗ đều cũng dương dương nằm ườn trên mặt đất.
Vũ động hồi lâu, Lâm lôi ngừng lại, trong lòng có điều băn khoăn: "đạt tới bát cấp đỉnh phong đã đã hơn một năm rồi, gần một tháng nay luôn có cảm giác sắp đột phá, nhưng là luôn có một điểm vướng bận."
Bình thường mà nói, bát cấp đỉnh phong cùng cửu cấp sơ giai, có thể chênh lệch không lớn.
Nhưng với chung cực chiến sĩ mà nói, bát cấp đỉnh phong cùng cửu cấp, chênh lệch nhiều lắm. chỉ cần vừa vào cửu cấp, khi long hóa sẽ đạp nhập thánh vực.
"Cũng không thể quá gấp rút, ta tu luyện tốc độ đã rất nhanh rồi." Lâm lôi trong lòng yên lặng, nhìn về phương nam, lâm lôi trong lòng lại nhớ tới đệ đệ ốc đốn của mình, "chờ ta đạt tới cửu cấp, liền xuất phát đi tới đế đô gặp đệ đệ cũng được. đã thật lâu không gặp tiểu ốc đốn rồi."
Ốc đốn từ sáu tuổi đã rời nhà, cùng quản gia Hi lý đi Áo bố lai ân đế quốc, hai huynh đệ từ đó không được gặp nhau.
Nhưng mà hôm nay Ốc đốn cũng đã hơn hai mươi hai tuổi rồi, hơn một tháng nữa cũng hai mươi ba tuổi.
"Ồ?" Lâm lôi đột nhiên quay đầu nhìn về phía tường đình viện.
Các tòa đình viện đều ở cùng một chỗ trong tửu điếm, một tường viện phân cách hai tòa đình viện, nhưng mà lúc này khi lâm lôi ở trong đình viện có một khách nhân đang ngồi trên tường viện ngẩng đầu nhìn qua.
khách nhân này là một cô gái đáng yêu hoạt bát, đôi mắt đen láy nhìn lâm lôi một cái rồi sau đó tập trung nhìn hắc văn vân báo đang nằm trên mặt đất.
"Oa, thật là một báo tử tốt a." cô gái phi thường linh hoạt trên tường viện nhảy xuống rồi sau đó lon ton nhằm hướng Hắc lỗ chạy tới.
"không nên đụng tới nó." Lâm lôi quát bảo.
Cô gái ngừng lại, quay về lâm lôi nhoẻn miệng cười nói: "đại ca a, ta chưa có gặp qua một báo tử đáng yêu như vậy. Ngươi cho ta vuốt ve nó một chút được không?"
này cô gái có một mái tóc màu bạc, đôi mắt linh động phi thường, trên mặt thường xuyên nở nụ cười, trang phục nàng mặc cũng là của nữ chiến sĩ .
Lâm lôi cũng đang ngẩn người nhìn ngân phát thiếu nữ này.
thực lực chiến sĩ của một người mặc dù rất khó từ bề ngoài phán định, nhưng là lâm lôi từ hơi thở của cô gái này có thể phán đoán, này cô gái ít nhất là thất cấp chiến sĩ, thậm chí còn cao hơn.
"Hắc lỗ không thích người lại gần." Lâm lôi lạnh nhạt nói.
Ngân phát thiếu nữ không khỏi nhíu mày, rồi sau đó chun mũi lại hừ một tiếng: "Ta không tin, ma thú của sư phụ ta thường xuyên cho ta vuốt ve mà." Nói rồi ngân phát thiếu nữ trực tiếp nhằm phía hắc lỗ đi đến.
"Hống ~~" hắc lỗ đột nhiên đứng lên, lộ ra hàm răng sắc bén, đôi mắt u lãnh nhìn chằm chằm ngân phát thiếu nữ.
Ngân phát thiếu nữ bị dọa đến lập tức lui ra phía sau hai bước.
"Ta nói rồi, Hắc lỗ không thích người khác lại gần. tốt lắm ngươi vẫn không trở về chỗ của ngươi sao." Lâm lôi trực tiếp hạ lệnh trục khách.
Ngân phát thiếu nữ quay phía về Lâm lôi nhoẻn miệng cười: "Nghe sư phụ nói, báo là loại ma thú rất lợi hại, như vậy đại ca ngươi thực lực nhất định rất mạnh a. Ta có thể làm quen với ngươi một chút được không?"
"Làm quen?" Lâm lôi không thích cuộc sống mình bị người khác làm loạn.
"Trước tiên ta tự giới thiệu, ta gọi là Đạm lam." Ngân phát thiếu nữ đáng yêu nháy mắt nói.
"Ngươi có thể xưng ta là Lôi, bất quá, ta không có thời gian, ngươi trở về đi." Lâm lôi như trước rất là lạnh lùng nói, Một cô gái, nhưng lại ít nhất là thất cấp chiến sĩ. Mọi chuyện không thể đơn giản như vậy.
Ngân phát thiếu nữ bất đắc dĩ nói: "Vâng, biết rồi." sau đó liền xoay người bước đi, trong lòng nàng cũng phiền não không thôi: "Lâm lôi này thật sự là lạnh lùng, đến gần cũng khó, bất quá ta không như vậy dễ dàng buông tha cho, càng gần đươc hắn, giết chết hắn đơn giản."
Cô gái tóc trắng này đúng là Lan đạm.
Chỉ là luận về khí chất, Lan đạm thay đổi quá lớn, lúc trước chính là thiên sứ giáng trần lạnh như băng tuyết, hôm nay lại biến thành một cô gái đáng yêu hoạt bát. không thể không nói nàng ta rất lợi hại.
"A, Lôi đại ca, ngươi đang điêu khắc thạch điêu a." Lan đạm chứng kiến Lâm lôi hoàn thành một tòa thạch điêu, lập tức hưng phấn chạy tới, nhìn chằm chằm thạch điêu này nói, "Sư phụ ta thích nhất thạch điêu đấy, nhưng ông ta không biết điêu khắc.", Lan đạm rất tò mò nhìn kỹ thạch điêu này.
Lâm lôi không khỏi nhíu mày.
Cô gái tóc trắng này, thật sự rất là phiền!