We read to know we are not alone.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Du Tạc Bao Tử
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Son Le
Số chương: 641
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3690 / 75
Cập nhật: 2014-11-21 13:04:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 195: Hiểu Lầm (2)
hỉnh lại sắc mặt. Sở Thiên bắt đầu dụ dỗ Lạp Hi Đức.
“Cái này… Lạp Hi Đức tiên sinh,” Sở Thiên lộ ra vẻ áy náy nói, “Để ta chữa khỏi hoàn toàn cho vết thương của ngài đã!”
“Thương thế của ta có thể trị khỏi hoàn toàn sao?” Lạp Hi Đức ngạc nhiên hỏi, “Vậy lần trước tại sao ngươi…”
“Ha ha, ta hiểu rồi!” Lạp Hi Đức chợt hiểu, cười lớn khen ngợi Sở Thiên, “Nếu như ta gặp phải tình huống đó, cũng sẽ làm như vậy. Hài tử, ngươi làm tốt lắm ! Giỏi hơn tên tiểu tử thối cổ hủ cố chấp Á Lợi Tư Thác Đức nhiều !”
Thân thể của Lạp Hi Đức lại phân tách ra một lần nữa, để Sở Thiên nhìn thấy cột sống của hắn.
Quả nhiên, miếng xương lần trước Sở Thiên dùng thủy tinh thay thế đã bị vỡ nát.
Lần này Sở Thiên đã thật sự chân thành muốn chữa trị cho Lạp Hi Đức, sau đó coi hắn là chỗ dựa vững chắc cho mình sau này, cho nên việc chẩn đoán cũng đã tỉ mỉ hơn nhiều.
Ném miếng xương đã bị vỡ nát đi, Sở Thiên xem xét lại chỗ vết thương gãy, hỏi: “Vết thương của ngài là do ai làm? Dựa vào thực lực cấp mười của ngài mà không thể tự hồi phục được?”
“Mạch Khẳng Tích!” Lạp Hi Đức nghiến răng nói, “Ta bị lãnh vực của hắn chém đứt!”
“Lãnh vực?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi, “Lãnh vực của Mạch Khẳng Tích không phải là phong ấn sao? Sao có thể chém đứt thân thể của ngài được?”
“Ha ha.” Lạp Hi Đức hiền từ nhìn Sở Thiên cười, “Hài tử, phong ấn chính là thứ mà con người vô tri tự mình gọi bừa thôi!”
Trong mắt Lạp Hi Đức, Sở Thiên là con riêng của Long Hoàng, tự nhiên cũng không thể được biết nhiều bí mật của Long tộc, bèn kiên nhẫn giải thích: “Bản thân có huyết mạch của Long Thần, ngươi cần phải nhớ, Cự Long tộc chúng ta là chủng tộc cao quý nhất đại lục, còn sức mạnh của chúng ta, cho dù là thời kỳ thượng cổ, cũng không hề thua kém với thần kỹ của chúng thần!”
Sở Thiên nheo mắt lại, nếu như hắn có máu Long Hoàng, vậy sức mạnh của Long Hoàng có phải cũng được kế thừa không?
Lạp Hi Đức tiếp tục nói: “Lịch đại Long Hoàng của Cự Long tộc chúng ta, đều có sức mạnh thao túng thời gian! Đây chính là lãnh vực của Long Hoàng!”
“Ta biết, ở Hoàng Kim thành, ta đã từng thấy Long Hoàng sử dụng thời gian cấm cố!” Sở Thiên nói.
“Hừ!” Lạp Hi Đức khinh thường hừ một tiếng, tức giận nói: “Á Lợi Tư Thác Đức là tên phế vật không làm nên trò trống gì, đã năm nghìn năm rồi, hắn vẫn chỉ có thể sử dụng thời gian cấm cố đơn giản nhất!”
Mắng Long Hoàng xong rồi, Lạp Hi Đức giải thích cho Sở Thiên, “Thời gian cấm cố chỉ là một chiêu thức đơn giản nhất trong lãnh vực của Long Hoàng. Chẳng qua có thể làm thời gian trong lãnh vực ngừng lại mà thôi! Nhưng lãnh vực Long Hoàng cao cấp, có thể tự do thao túng thời gian!”
“Vậy lãnh vực của Mạch Khẳng Tích là gì?” Sở Thiên hỏi.
“Thuộc tính của Hoàng Kim lãnh vực, là thao túng không gian!” Lạp Hi Đức phẫn hận nói, “Năm xưa Mạch Khẳng Tích chính là dùng không gian chém đứt ta.”
Sở Thiên ngạc nhiên nói: “Mở ra đường không gian nhiều nhất chỉ có thể chuyển ngài đi đến chỗ khác, sao có thể chém đứt cơ thể của ngươi?”
“Ha ha.” Lạp Hi Đức hiền hòa vỗ vai Sở Thiên, cười nói, “Mạch Khẳng Tích sớm đã luyện đến cảnh giới cao nhất rồi. Sự điều khiển không gian của hắn đã đạt đến mức có thể phát ra tùy ý. Lúc đó, hắn chế định một pháp tắc lãnh vực, quy định cơ thể trên của ta chuyển đến địa ngục, còn nửa thân dưới ở lại nhân gian.”
Nói rồi, Lạp Hi Đức chỉ vào hông của mình: “Đường ra vào hai không gian, chính là đây!”
Thở dài một hơi, Lạp Hi Đức tiếp tục nói: “Pháp tắc không gian là do Sáng Thế Thần chế định, không ai có thể vi phạm, cho nên ta tự nhiên sẽ trở thành hai đoạn.”
Sở Thiên tặc lưỡi, cuối cùng cũng đã cảm nhận được sự khủng khiếp của ma thú cấp mười. Nếu lãnh vực của Mạch Khẳng Tích đủ lớn, có thể bao trùm toàn đại lục, sau đó chuyển một nửa đại lục đến không gian khác, một nửa để lại, vậy thì, hắn há chẳng phải có thể hủy diệt cả một đại lục và tất cả chủng tộc trong nháy mắt sao!?
Thấy Sở Thiên không nói gì, Lạp Hi Đức còn tưởng rằng Sở Thiên bị thực lực của Mạch Khẳng Tích làm cho chấn động, bèn cười lớn nói: “Hài tử, ngươi không cần lo lắng, tuy năm xưa Mạch Khẳng Tích giết được ta, những hắn cũng không được sống dễ dàng gì!”
Lạp Hi Đức cười lạnh nói: “Chủ nhân của lãnh vực Long Hoàng không phải dễ đối phó đâu. Hừ, trước khi chết, ta đã dùng thời gian nghịch lưu, biến Mạch Khẳng Tích thành hình dạng lúc mới sinh ra, đáng tiếc, nếu lãnh vực của ta nhanh chút nữa, thì người chết chính là hắn!”
Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sở Thiên thầm nghĩ: “Nếu ngươi nhanh chút nữa, vậy há chẳng phải biến Mạch Khẳng Tích thành bào thai sao?”
Lúc này, việc chẩn đoán của Sở Thiên cũng đã kết thúc.
Thấy Sở Thiên đã nói chuyện lâu rồi mà vẫn chưa chữa trị, Lạp Hi Đức nói: “Thương thế của ta rất khó trị sao? Nếu không được thì thôi, hiện tại ta với bộ dạng này, trên đại lục cũng không có mấy người là đối thủ của ta rồi!”
Thôi? Làm sao mà thôi được? Không chữa khỏi cho ngươi, lão tử tương lai dựa vào ai để đánh nhau? Nghĩ tới đây, Sở Thiên nheo mắt hỏi: “Lạp Hi Đức tiên sinh, ngài có ngại khi mình thấp hơn một chút không?”
“Thấp hơn?” Lạp Hi Đức nghi hoặc nhìn Sở Thiên.
Sở Thiên giải thích: “Theo như ngài vừa nói, Mạch Khẳng Tích dùng pháp tắc không gian của Sáng Thế Thần chém ngài làm đôi, còn hiện tại ngài không có cách nào khiến vết thương tự lành, e rằng trên vết thương này còn lưu lại sức mạnh của pháp tắc không gian…”
“Ngươi muốn cắt một đoạn thân thể của ta?” Lạp Hi Đức cả kinh nói, “Ngươi thật sự có thể làm được?”
Sở Thiên nheo mắt cười: “Có chút phức tạp, nhưng ta vẫn có thể làm được!”
Lạp Hi Đức nhìn Sở Thiên, quyết định tin tưởng “cháu” của mình.
“Được! Ngươi ra tay đi!”
Sở Thiên mỉm cười, sau đó hai mắt hấp hé mở ra, quát nhẹ một tiếng rồi bắt đầu thao tác phẫu thuật nhanh như thiểm điện.
Cắt bỏ phần có hàm chứa sức mạnh không gian, yêu cầu duy nhất của cuộc phẫu thuật là nhanh! Cắt một đoạn huyết quản, cần phải nối lại trước khí máu phun ra, đoạn xương bị cắt, cũng cần nối lại trước khi dịch tủy chảy ra…
Dần dần, hai tay Sở Thiên xuất hiện các tàn ảnh, đã không thể nhìn rõ bằng nhãn lực của người thường nữa.
Tia sáng màu vàng kim nhạt không biết xuất hiện trên cánh tay Sở Thiên từ lúc nào, Lạp Hi Đức nhìn thấy vậy vô cùng vui mừng.
Không biết bao lâu sau, Sở Thiên vỗ tay, lau những giọt mồ hôi trên trán, nói: “Xong rồi!”
Lạp Hi Đức vốn dĩ vô cùng cao lớn, dù sau khi mất một đoạn thân thể, khí thế vẫn hiên ngang lẫm liệt, không thấy bất cứ sự khó chịu nào trên cơ thể, Sở Thiên sau khi lấy đi đoạn thân thể có pháp tắc không gian, Lạp Hi Đức chậm rãi khép hai tay lại, một tia sáng trắng ngoét vụt qua, Lạp Hi Đức cười nói: “Ha ha, sức mạnh của ta đã được khôi phục như xưa rồi.”
Vỗ mạnh vào Sở Thiên, Lạp Hi Đức cười nói: “Hảo hài tử! Thật không khiến huyết mạch Long Thần mất mặt!”
Sở Thiên xoa xoa bên vai bị vỗ đau điếng, bỗng nhớ tới một chuyện, bèn hỏi: “Lạp Hi Đức tiên sinh, ba năm trước ở Lạc Nhật sơn mạch, khi ngài và Mạch Khẳng Tích chiến đấu, cơ thể vẫn chưa hồi phục, lần này, ai lại có thực lực đả thương ngài?”
“Ngươi từng nghe qua cái tên Địch Á Lạc chưa?” Lạp Hi Đức nói.
Sở Thiên kinh hãi: “Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Tối qua ta vừa cứu Địch Á Lạc! Sớm biết đối thủ của hắn là ngài, ta đã không cứu hắn !”
“Ngươi cứu hắn?” Lạp Hi Đức ngạc nhiên nói: “Không thể nào, vết thương của ta lúc đó vẫn chưa hồi phục, có thể sống gặp ngươi đã là khó rồi, vốn không có hơi sức đâu để đả thương Địch Á Lạc!”
Trầm ngâm một lát, Lạp Hi Đức hỏi: “Thương thế của Địch Á Lạc thế nào?”
“Rất nặng, nếu như không có ta, hắn sẽ chết chắc!” Sở Thiên giải thích, “Trên cổ hắn có một vết thương do ma thú cắn.”
“Lại có ma thú cắn thương Địch Á Lạc sao?” Lạp Hi Đức cau mày lại.
Sở Thiên tiếp tục nói: “Nhìn từ miệng vết thương, có lẽ hắn bị một ma thú nào đại loại như lang cẩu cắn.”
“Lang cẩu?” Trên đại lục vốn không có lang cẩu cấp mười… lẽ nào…!” Lạp Hi Đức biến sắc mặt, ngẩng đầu nhìn vầng trăng đỏ trên cao, sau đó vội vàng nói, “Hài tử, để không liên lụy đến ngươi, ta đi trước đây, ngươi cũng nhanh chóng rời khỏi đại thảo nguyên đi, nơi này rất nguy hiểm!”
Dứt lời, Lạp Hi Đức biến mất, còn Sở Thiên đang rất mơ hồ, nhìn bộ dạng của Lạp Hi Đức, chắc chắn là đã nghĩ đến một nhân vật vô cùng lợi hại, nhưng trên đại lục còn có người nào, có thể giết Địch Á Lạc, dọa cho Lạp Hi Đức chạy mất…”
Dị Giới Thú Y Dị Giới Thú Y - Du Tạc Bao Tử Dị Giới Thú Y