A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Mặc Giang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 804
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 11864 / 514
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35: Đại Địa Áo Nghĩa
ạnh như nước。
Đêm khuya gió lạnh thét gào. Đội ngũ nhân mã áp giải Thi Đặc Lặc chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã bị giết chết hết, chỉ còn lại duy nhất Thi Đặc Lặc mà thôi.
Bên Lâm Lôi thì vẫn còn nguyên, Lâm Lôi, Bối Bối, Hắc Lỗ, Tái Tư Lặc, Ba Khắc năm huynh đệ.
Đối phương, chỉ còn có một người.
Nhưng đám người Lâm Lôi, không nghi ngờ gì lại đang ở bên thế yếu, ngay cả muốn chạy trốn chết cũng đã là rất khó rồi.
“Trọng lực thuật có tác dụng trên mặt đất, cách mặt đất càng xa thì tác dụng càng nhỏ, Lâm Lôi biết rõ, một thánh vực cường giả bay lượn trên cao mấy chục thước, căn bản không thể nào dẫn lực được.
Giờ phút này, Thi Đặc Lặc đang lăng không cách mặt đất khoảng mười thước.
“Khiến cho hắn hoàn toàn bị dẫn lực tác dụng, phải sử dụng dẫn lực gấp hai lần.” Lâm Lôi suy nghĩ trong đầu cực nhanh, nên làm như thế nào để bảo toàn tính mạng đây.
Tái Tư Lặc thấp giọng nói: “ Lâm Lôi, thánh vực cường giả có thể phi hành, nhưng chỉ có thể phi hành giống như ma thú, đường thẳng thì tốc độ rất nhanh, nhưng chỉ nhanh khi ở trong phạm vi nhỏ mà thôi. Tốc độ di chuyển gấp hai lần cửu cấp cường giả.”
Đạo lý này rất đơn giản.
Chỉ vượt qua tốc độ của Lâm Lôi khi Thi Đặc Lặc chạy trên một đường thẳng, còn nếu Lâm Lôi lúc trái, lúc phải, liên tục thay đổi phương hướng thì tốc độ của Lâm Lôi lại vượt Thi Đặc Lặc 1/3.
Lâm Lôi cũng hiểu đạo lý này, nhưng ngay từ đầu không chú ý. Bây giờ vừa nghĩ tới, Lâm Lôi trong đầu linh quang chợt lóe.
“Thế nào, muốn chống cự sao” Thi Đặc Lặc cầm trong tay trường kiếm màu xanh biếc.
“Bối Bối, Hắc Lỗ, các ngươi không được ra khỏi phạm vi trọng lực thuật.” Lâm Lôi đôi đồng tử màu vàng lợt lạnh lùng nhìn Thi Đặc Lặc đang đứng trong không trung, “Thánh vực cường giả tuy lợi hại, nhưng hắn là chiến sĩ, không cách nào triệt tiêu ảnh hưởng của trọng lực thuật. Hắn có bản lãnh liên tục đứng tại không trung, một khi hắn trở lại mặt đất, tốc độ khẳng định phải chậm đi hai hoặc ba lần. Đến lúc đó không thể so sánh với ta và bọn ngươi được.”
Bối Bối, Hắc Lỗ nghe xong đều gầm nhẹ một tiếng.
Ngược lại Tái Tư Lặc nhướng mày, tốc độ của lão không được nhanh lắm.
“Để chúng ta đối phó với hắn, năm huynh đệ chúng ta sẽ không làm liên lụy ân nhân.” Ba Khắc năm huynh đệ liên tiếp hô lớn, năm huynh đệ cơ thể toàn thân gồng lên, hơi thở căng thẳng.
Lâm Lôi cầm Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay, nhìn Thi Lặc đang đứng trong không trung, nói: “Đừng lỗ mãng”
Phía trên Thi Đặc Lặc cũng không nóng nảy ra tay, lạnh nhạt nhìn màn kịch hay này, là một thánh vực cường giả, hắn thừa sức đối phó với mấy gã chưa đạp nhập thánh vực này.
“Tốc độ?”
Ánh mắt sắc bén của Thi Đặc Lặc lạnh lùng nhìn Lâm Lôi, nói: “ Chiêu này của ngươi đối phó với người mới đạp nhập thánh vực có thể còn có tác dụng, đáng tiếc ta đã đạp nhập thánh vực mấy trăm năm. Thánh vực không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Thánh vực không phải thuần túy là áp bách lực lượng mà là một loại cảnh giới.
Lâm Lôi cầm kiếm đứng trước mặt mọi người, lạnh lùng nhìn Thi Đặc Lặc.
Hắn không có biện pháp nào khác, Thánh vực cường giả tốc độ cực nhanh, hắn không có khả năng chạy trốn, chỉ có ở trong phạm vi trọng lực thuật, mới có một chút hy vọng.
“Hô!”
Thi Đặc Lặc cả người như một mũi tên bắn về phía Lâm Lôi, trường bào màu đen tung bay theo gió, trường kiếm với một tốc độ chậm rãi bổ tới Lâm Lôi.
Một kiếm xuất, hàn khí tràn ngập cả đình viện.
Lâm Lôi cảm giác cửuh mình trong nháy mắt đi tới băng tuyết thế giới Cái lạnh hoàn toàn bao vây hắn, đồng thời không gian chung quanh trong nháy mắt bị hoàn toàn đóng băng, Thanh trường kiếm tuy tốc độ bình thường, nhưng không cách nào chống cự được khí thế chém về phía Lâm Lôi.
Cảnh giới của “Thế”!
“Hừ”. Hắc ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi từ từ xuất.
Thi Đặc Lặc trong mắt quang mang sáng ngời.
“Phốc xích”. Trường kiếm lạnh như băng của Hắn du địa xé rách không gian, tốc độ trong nháy mắt đề cao mười lần. Trong nháy mắt công phu đã tới trước mặt Lâm Lôi.
Hắc Ngọc trọng kiếm Lâm Lôi uyển chuyển như cá trong nước, nhẹ nhàng đón chặn hắc lãnh trường kiếm.
Một thanh nhanh, một thanh chậm.
Nhưng lại quỷ dị ở chỗ va chạm nhau
“Ông ~~” không có thanh âm nào khác. Hai thanh kiếm chạm nhau, không khí xung quanh chấn động, đồng tử màu vàng lợt của Lâm Lôi vẫn như trước gắt gao nhìn chằm chằm đối phương.
Đại địa áo nghĩa chi - Tam trọng lãng!
Thi Đặc Lặc chỉ cảm thấy một cổ quỷ dị ba động truyền đến, tựu hình như ba đạo công kích trầm trọng đánh mạnh vào trái tim hắn.
“Bồng!”
Tiếng nổ kinh khủng lấy Thi Đặc Lặc làm trung tâm phát tán ra, đấu khí màu trắng phảng phất từ thân thể Thi Đặc Lặc cuồng bạo tỏa đi bốn phương tám hướng, một đám màu trắng đấu khí giống như những mủi tên nhọn dễ dàng bắn thủng đình viện chung quanh.
“cẩn thận!” chắn trước đấu khí màu trắng bạc tứ tán, bảo vệ Ba Khắc năm huynh đệ ở phía sau, cho dù như thế, cũng không thể hoàn toàn bảo vệ năm người,, "Phụp!" đấu khí còn sót lại đâm vào thân thể năm huynh đệ, lưu lại mười vết máu, may mắn là năm huynh đệ họ vẫn trụ được.
“Phòng ngự thật mạnh.” Lâm Lôi đáy lòng cảm thán.
May mắn Thi Đặc Lặc chỉ vô tình, trong lúc đấu khí hướng bốn phương tám hướng bộc phát, mới khiến cho Ba Khắc năm huynh đệ không bị mất mạng, chỉ bị đổ máu mà thôi.
Về Tái Tư Lặc, trước mặt hắn là một gã mặc chiến giáp màu đen, cầm trong tay trường thương của kỵ sĩ. Đây là một trong ba tam đại cửu cấp đỉnh phong vong linh 'Hắc kỵ Sĩ đội trưởng' màTái Tư Lặc đã triệu hồi.
“Oanh!”
Tường viện chung quanh ầm ầm vỡ vụn sụp đổ, thậm chí ngay cả một ít phủ đệ chung quanh, đều đã bị sụp đổ, vài kẻ bị đấu khí của thánh vực cường giả tứ tán chấn chết.
“A!
cứu mạng.”
…….
Tiếng kêu hoảng sợ của cư dân chung quanh lập tức vang lên, tiếng nổ mạnh như thế cũng làm cho không ít người dân của Đức Khoa quận thành bừng tỉnh, cư dân chung quanh đều cuống quít chạy ra khỏi nhà.
Bọn người Lâm Lôi đứng nhìn Thi Đặc Lặc, đang đứng giữa không trung.
Thi Đặc Lặc khóe miệng có một tia máu, Thi Đặc Lặc lau máu ở khóe miệng, rồi sau đó khiếp sợ nhìn Lâm Lôi, cuối cùng kinh sợ than vãn: "Lâm Lôi, không nghĩ tới cảnh giới của ngươi có thể dẫn động thiên địa siêu việt như vậy. Bội phục, bội phục."
Dẫn động thiên địa. Chính là 'Thế', có thể coi đó là cảnh giới của thánh vực cường giả.
“Chịu một kích của ta, cũng không có bị trọng thương." Lâm Lôi trong tâm kinh sợ.
Thi Đặc Lặc nhìn Lâm Lôi, thở dài nói: "Lâm Lôi, ta cảm thấy tiếc cho ngươi. Ngươi hôm nay lĩnh ngộ cảnh giới của “địa”, cùng thánh vực đỉnh phong cường giả cách biệt không lớn. Người thường dẫm chân tại cảnh giới cửu cấp đỉnh phong, không cách nào đạp nhập thánh vực, bởi vì cảnh giới không đủ. Mà ngươi thì khác bọn họ…… cảnh giới rất cao, nhưng đấu khí của ngươi vĩnh viễn không đủ."
Lâm Lôi tự mình cũng hiểu được đạo lý này.
ngươi một thiên tài như vậy sẽ phải chết, thật sự là đáng tiếc.
Thi Đặc Lặc ánh mắt sắc bén dần, lãnh thanh nói, "Lâm Lôi, vì tỏ vẻ tôn kính đối với ngươi, ta sẽ dùng một kích lợi hại nhất - đóng băng thế giới để đối phó với ngươi."
“Kỳ thật, ngươi cho rằng trọng lực thuật có thể ảnh hưởng với ta? Thi Đặc Lặc lạnh lùng cười, rồi sau đó toàn thân tản mát ra quang mang màu trắng bạc kinh khủng, Thi Đặc Lặc cả người giống như mặt trời, quang mang màu trắng bạc rất nhanh bao trùm phạm vi vài trăm thước.
“Trọng lực thuật?” Lâm Lôi giật mình phát hiện. Cấu tạo hình thành trọng lực thuật năng lượng quang mang ngân màu trắng bạc này khu trục.
Trong phạm vi vài trăm thước, quang mang màu trắng bạc rọi sáng mọi vật.
Hai mươi mốt tuổi, đã có thể đạt tới cảnh giới như thế, Thi Đặc Lặc đáy lòng cảm thán không thôi, rất nhiều người mấy trăm năm cũng không có cách nào đạp nhập thánh vực, nhưng mà Lâm Lôi?
mới vừa hai mươi mốt tuổi, cảnh giới lại cao như thế.
Bối Bối, Hắc Lỗ, các ngươi lập tức chuẩn bị đào tẩu. Lâm Lôi dùng linh hồn truyền âm.
“Lão Đại.” Bối Bối lập tức nóng nảy.
“Đừng nhiều lời”. Lâm Lôi đáy lòng giận dữ hét.
Bối Bối, Hắc Lỗ đều vội vàng rống giận, tuy vậy bọn chúng không có biện pháp gì. mà giờ phút này Ba Khắc năm huynh đệ. kể cả Tái Tư Lặc đều là không biết nên nói cái gì.
Lúc nàyLâm Lôi đứng phía trước mọi người, đối mặt Thi Đặc Lặc.
Chỉ có thể sử dụng cao cấp chưa thuần thục “Đại địa áo nghĩa”. Lâm Lôi, cầm trong tay trứ hắc ngọc trọng kiếm, đồng tử màu vàng lợt gắt gao nhìn chằm chằm đối phương,.
Đại địa áo nghĩa chi ba trọng lãng.
Chiêu 'ba trọng lãng' này, Lâm Lôi hôm nay không chắc có thể đạt được mười thành, bây giờ chỉ có thể liều mạng mà thôi.
“Ngoại trừ đại địa áo nghĩa, còn có một chiêu nguy hiểm nhất” Lâm Lôi con mắt dần dần đỏ lên.
“hống ~~
Lâm Lôi cúi người, đột nhiên hai chân được long lân bao phủ đạp mạnh xuống đất, cả người như mũi tên thoát khỏi cung lao bắn về phía Thi Đặc Lặc.
“Trở về.” Thi Đặc Lặc lạnh lùng một kiếm bổ tới.
“a ~~~” Lâm Lôi đột nhiên rống lên, Hắc ngọc trọng kiếm trong tay phải mang theo lực lượng vô cùng vô tận hung hăng bổ về phía Thi Đặc Lặc. đồng thời tay trái bạo lòe chói mắt quang mang màu tím.
Thần khí - tử huyết nhuyễn kiếm.
cơ hồ cùng một lúc xuất ra Tử huyết nhuyễn kiếm, tinh thần lực của Lâm Lôi liền dẫn động sát khí kinh khủng bên trong Tử huyết nhuyễn kiếm, cả mặt ngoài Tử huyết nhuyễn kiếm nổi lên hồng quang màu máu.
“Bồng!”
Lấy Lâm Lôi làm trung tâm, sát khí màu đỏ nhạt dần lan rộng, phạm vi vài trăm thước, làm mọi người hoảng sợ, kinh hãi kêu lên, Ba Khắc năm huynh đệ đáy lòng đều bị chấn nhiếp.
“A!”
Tái Tư Lặc đáy lòng cảm thấy kinh sợ, trong mắt đám người ở phía xa, giờ phút này Lâm Lôi bị sương mù sát khí màu đỏ nhạt bao phủ, đó tuyệt đối là sát khí khủng khiếp có thể sát cả thần, bọn họ thậm chí không dám phản kháng.
Gần Lâm Lôi nhất chính là Thi Đặc Lặc.
Thi Đặc Lặc chỉ cảm thấy giác một cổ sát khí kinh khủng hoàn toàn bao phủ lấy hắn, cổ sát khí so với hơi thở lúc trước của ma thú núi non vương giả 'Đế lâm' còn đáng sợ hơn, cỗ sát khí này cũng trực tiếp dung nhập thân thể hắn, trực tiếp nhằm linh hồn trong đầu hắn tấn công .
“Giết! Giết!”
………
Âm thanh quỉ dị không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn.
Thi Đặc Lặc cảm thấy mình dường như quay về với tuổi thơ, khi hắn là tiểu khất cái, cả ngày bị người ta dùng roi đánh, thật là kinh khủng.
Nhưng mà thánh vực cường giả tâm tính phi thường cứng cỏi .
“A”. Thi Đặc Lặc mạnh mẽ áp chế sợ hãi trong lòng, đấu khí màu trắng bạc trong cơ thể điên cuồng bộc phát. Dưới tình huống này, Thi Đặc Lặc thực lực cũng chỉ phát huy được một nửa mà thôi.
“Chết đi”
Lâm Lôi hai mắt đỏ bừng, Hắc ngọc trọng kiếm trong tay liên tục bổ về phía Thi Đặc Lặc.
“bồng! "bồng!" "bồng!"
liên tục ba lần, Hắc ngọc trọng kiếm va chạm với trọng kiếm của Thi Đặc Lặc, mỗi một lần va chạm, Lâm Lôi đều cảm thấy tay phải bị chấn động đến tê dại, thậm chí hổ khẩu tay phải đã bị xé rách.
“Hưu!
Hưu!”
…….
Trong khi Hắc ngọc trọng kiếm công kích ba lần, thì Tử huyết nhuyễn kiếm đã bổ mười kiếm, mười kiếm quỷ dị liên tục bổ vào cùng một vị trí, mặc dù Thi Đặc Lặc đấu khí hùng hậu, nhưng đến kiếm thứ tám đã phá được đấu khí. Kiếm thứ chín và nhát kiếm thứ mười mặc dù đâm vào được cơ thể Thi Đặc Lặc, vẫn bị đấu khí hùng hậu trong cơ thể Thi Đặc Lặc chặn lại.
Lâm Lôi không thể duy trì lâu tại không trung, sau khi liên tục đâm ra mười kiếm, cả người liền từ từ rơi xuống.
“Hừ.”
Thi Đặc Lặc ánh mắt thêm lạnh, bị một cửu cấp đỉnh phong cường giả bức bách đến nước này, quả thực là sỉ nhục. Thi Đặc Lặc gầm nhẹ một tiếng: "Đóng băng thế giới!"
Vừa tiếp đất, Lâm Lôi liền thấy giữa không trung, một màn mê huyễn bóng kiếm cơ hồ xuyên qua không khí, nháy mắt công phu đã tới trước mắt. Giờ khắc này …… cả thế giới trong mắt Lâm Lôi, đều bị một đạo mê huyễn bóng kiếm tràn ngập.
Lâm Lôi không thể cản nổi.
………..
Trong mắt Tái Tư Lặc, Ba Khắc năm huynh đệ, cùng với đám người xa xa đứng xem, cũng cảm giác được chung quanh không gian độ ấm trong chốc lát sụt giảm một cách cực kỳ đáng sợ, mọi người trên lông mi đều ngưng kết băng sương.
Đồng thời mũi kiếm của thanh trường kiếm của Thi Đặc Lặc tới vị trí mi tâm của Lâm Lôi .
Trong khi đó, Lâm Lôi một chút phản ứng đều không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn trường kiếm đâm tới ……
“Chủ nhân.
lão Đại.”
…… Hắc Lỗ, Bối Bối hai ma thú chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Lôi bị giết chết.
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long