Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 218
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 651 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:07:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 202: Chương 198
ditor: Anh Thơ
Nhị hoàng tử này ra ngoài vốn là mang danh nghĩa đến thăm muội muội của mình, kết quả người còn chưa tới thì kinh thành thì muội muội đã chết, đương nhiên là hắn không có lý do gì để nán lại Nam Thấm.
Nhưng Cảnh Đế nói cũng dễ nghe, đường xa mà đến thì không thể vừa tới đã đi, vẫn là ở lại thêm mấy ngày, thuận tiện tra rõ nguyên nhân cái chết của công chúa.
Nhị hoàng tử vui vẻ đồng ý.
Tịch Nguyệt nhìn hai người giả vờ giả vịt như vậy, trong lòng buồn cười. Nhị vương phi xem ra cũng có chút cảm tình với công chúa La Lệ Toa, ngày hôm trước không hỏi nhưng ngày hôm nay lại hỏi thăm về công chúa.
Tịch Nguyệt khó xử nhìn nàng, cuối cùng nói thẳng rằng mình cũng không rõ lắm, dù sao công chúa La Lệ Toa này cũng chỉ ở trong cung có vài ngày.
Nhị vương phi suy nghĩ thấy cũng đúng, không khỏi hơi ủ rũ.
Nhưng cho dù trong lòng có khó chịu thì cũng không thể biểu hiện ra trước mặt Hoàng hậu Nam Thấm vì vậy điều chỉnh lại biểu tình.
"Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử trong thật tuấn tú tài giỏi, quả thực giống Hoàng thượng." Vương phi Địch Ngõa nhìn thấy hai đứa bé trong yến hội, thấy hai cậu bé nho nhã lễ độ, hoàn toàn trái ngược với trẻ con ở Địch Ngõa.
Theo lý thuyết, Tịch Nguyệt không phải là mẹ đẻ của Nghiêm Vũ và Nghiêm Gia lại còn có con ruột của mình, khi nghe thấy người khác khen như vậy thì sẽ không vui nhưng Tịch Nguyệt lại không như vậy. Vì nàng và hai đứa bé rất thân thiết nên nàng cũng vô cùng vui mừng.
Nhị Vương phi nói xong cũng phát hiện ra mình nói như vậy không tốt lắm, vội vàng đổi lời khác: "Nghe nói ba bào thai của Hoàng hậu nương nương rất đáng yêu, không biết ta có may mắn được gặp hay không! Lúc tới đây, Dĩ Huận nhà ta cũng ầm ĩ muốn gặp tiểu muội muội. Nghĩ lại, có lẽ nương nương không biết, cái thai thứ hai này của ta cũng là song bào thai."
Tịch Nguyệt quả thực không biết điều này, nghe được thì cười nói: "Đương nhiên là có thể."
Nhị hoàng tử Địch Ngõa này mang theo hai đứa con trai qua đây, Tịch Nguyệt cho rằng vì bọn họ chỉ có hai đứa con, ngược lại không ngờ lại không phải như vậy.
Tịch Nguyệt dẫn theo mấy người về Phượng Tê Cung, trên đường thẳng thắn nói: "Bản cung cho rằng Nhị Vương phi chỉ có hai đứa bé, đúng là không ngờ lại không phải như vậy."
Nhị Vương phi gật đầu: "Ta đã là mẫu thân của bốn đứa bé rồi. Lần này đi theo tới đây là lão đại và lão nhi, hai đứa nhỏ thì không đi theo."
Sau đó Nhị Vương phi đơn giản thuật lại, thì ta cái thai thứ hai của Nhị Vương phi cũng là một đôi long phượng thai nhưng mà vì lúc khởi hành đến đây thì thân thể của tiểu cô nương kia không tốt lắm cho nên phải ở lại Địch Ngõa, đứa con nhỏ nhất là con trai cũng ở lại.
Tịch Nguyệt không có ngây thơ như vậy, nghĩ lại, hai đứa bé không đến đương nhiên là vì nguyên nhân khác. Nói không chừng đó là do lão Hoàng đế của Địch Ngõa đề phòng con trai của mình.
Triều đình tranh đấu, xưa nay đã như vậy.
Đối với chuyện này, Tịch Nguyệt không hỏi nhiều. Hai đứa con trai của Nhị vương phi đầu trầm mặc ít nói đi theo sau Nhị Vương phi.
Bước vào Phượng Tê Cung cũng không cảm thấy có gì mất tự nhiên.
Dân phong của Địch Ngõa dũng mãnh, các nuôi nấng đứa bé đương nhiên cũng khác Nam Thấm nhưng mà dù sao cũng là trẻ con, nghe nói có tiểu đệ đệ tiểu muội muội nhưng mà chưa được gặp thì ánh mắt cũng có vài phần tò mò.
"Hạnh Nhi, bảo Chu ma ma bế ba đứa bé qua đây."
Giờ này hẳn là bọn nhỏ cũng đã tỉnh ngủ rồi.
Không lâu sau chỉ thấy ba đứa bé gần hai tuổi được bế ra ngoài.
Tiểu Kiều Kiều không có khuôn phép quay trái quay phải giống như là muốn trực tiếp xuống đi,.
Dĩ Huân tự nhiên tiêu sái đi đến bên người ba đứa bé, nghiêng đầu nhìn nhìn, hồi lâu nhìn Tịch Nguyệt và Nhị Vương phi: "Nương, Hoàng hậu nương nương, tại sao
Ký Sự Hậu Cung Ký Sự Hậu Cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương