Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 64: Kính Tượng Bảo Thần Trư (1)
ịch giả: Tinh Vặn
“Xem sự vật không thể chỉ dùng ánh mắt mà cả lòng mình. Không nên bị bề ngoài che đi đôi mắt. Một con heo bình thường có thể chủ động cùng nàng ký kết linh hồn khế ước, lại không khiến triệu hoán sư như nàng phát giác?”
Nghe Thải Nhi nói vậy, Trần Anh Nhi mắt ướt nước chậm rãi ngẩng đầu, trong lòng người khác tràn ngập kinh ngạc. Ai cũng không nghĩ tới ngày thường Thải Nhi ít nói chuyện lại có thể thốt ra lời như vậy. Nhất châm kiến huyết chỉ thẳng mấu chốt.
Trần Anh Nhi lau nước mắt, lại ôm heo nhỏ vào lòng, tuy rằng vẫn không thích nhưng tâm tình tốt hơn nhiều, nhịn không được nói với heo con.
“Mi đó, rốt cuộc mi có năng lực gì! Người ta thật thương tâm, ta không biết đâu, bắt đền mi đó. Ta thà rằng không có bổn mạng triệu hoán thú cũng không mang mi ra ngoài.”
“Éc éc.” Heo con kêu hai tiếng, miệng chu ra nhích về phía trước. Đôi mắt nhỏ xíu bỗng nhiên lóe sáng, mơ hồ xuất hiện một ít dao động vặn vẹo.
Đồng dạng dao động cũng xuất hiện trong mắt Trần Anh Nhi. Nàng ngơ ngác cùng heo con trừng nhau.
“Quả nhiên không tầm thường, đây là tinh thần truyền đệ.” Lâm Hâm kinh ngạc nói một câu.
Tinh thần truyền đệ chính là năng lực đặc biệt chỉ cao cấp ma thú mới sử dụng được.
Trong quá trình tinh thần truyền đệ, sắc mặt Trần Anh Nhi mau chóng biến hóa. Đầu tiên là kinh ngạc, dần dần biến thành vui sướng, khóe môi cong lên nụ cười động lòng người.
Tuy không biết heo con đã cho nàng biết những gì, nhưng xem bộ dáng này thì chắc là heo con không đến nỗi vô dụng.
Mọi người cũng không vội, lặng lẽ chờ đợi. Thời gian không dài, quang mang vặn vẹo trong mắt heo con và Trần Anh Nhi dần biến mất.
“Oa! Thì ra mi lợi hại như vậy! Trần Anh Nhi ôm heo con vào lòng, hôn mấy cái lên đầu heo.
Tư Mã Tiên là người không kiên nhẫn, nhịn không được hỏi.
“Con heo này lợi hại thế nào, nói nghe coi.”
Trần Anh Nhi cười hì hì nói.
“Ha ha, về sau ở trên chiến trường ta không còn vướng chân tay nữa, người ta cũng sẽ lợi hại lắm nha. Oa ha ha.” Nàng bé cười hoa tay múa chân.
Thấy nàng biến khóc thành cười, mọi người cũng mỉm cười. Tuy hiện tại nàng có chút đắc ý quên hình, nhưng còn tốt hơn lúc trước ủ rũ âm u.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Nói nghe một chút đi, cũng để mọi người quen thuộc năng lực của cô.”
Trần Anh Nhi đắc ý ôm heo con nói.
“Nó nói nó kêu là Kính Tượng Bảo Thần Trư, khi ra đời đã là ma thú lục giai. Có thể bắt chước hình dáng các ma thú nó nhìn thấy, biến ảo giác dọa người.”
Nghe nàng nói câu này mọi người mắt sáng ngời, muốn thấy ma thú cường đại tuyệt không khó.
Long Hạo Thần lập tức hỏi.
“Vậy khi nó biến ra ma thú có khí thế giống nhau không?”
Trần Anh Nhi ngẩn ra, lắc đầu nói.
“Hình như không có.”
Vương Nguyên Nguyên cau mày nói.
“Như vậy chẳng phải sẽ dễ dàng bị phát hiện?”
Trần Anh Nhi đắc ý nói.
“Đây chính là ảo tức là thực, thực là ảo, nó không phải chỉ bắt chước thôi đâu. Nếu không đã không kêu là Kính Tượng Bảo Thần Trư. Khi có ma tinh, nó nuốt vào bất cứ ma tinh của ma thú nào hơn mình một cấp, chẳng những có thể biến ảo thành bộ dáng ma thú đó, còn có thể duy trì mười phút tất cả năng lực của ma thú. Hiện tại nó là ma thú lục giai, có thể sử dụng uy lực của ma thú thất giai hoặc ma tộc lục giai. Lâm Hâm, ma tinh Thị Huyết Bối Tháp của ngươi giữ lại cho ta, heo con của ta chỉ cần tiến hóa một cấp là có thể sử dụng.”
Nghe Trần Anh Nhi nói mấy lời này, trên mặt mọi người hiện vẻ vui mừng. Theo lời nàng thì Kính Tượng Bảo Thần Trư lại có năng lực của ma thú đồng đẳng cấp hoặc cao hơn mình một cấp. Tuy thời gian liên tục chỉ mười phút, nhưng nếu có sung túc ma tinh là nó có thể liên tục phát huy. Quan trọng ở chỗ không kén ăn chính là thói quen tốt.
Lâm Hâm sau khi ngắn ngủi vui sướng, chợt biến thành mặt ủ mày chau.
“Ta nói, Anh Nhi, chúng ta đã có Hạo Nguyệt tham ăn, giờ thêm của nàng nữa, ai, có ra không có vào a!” Y quản tài vật đoàn đội, đương nhiên buồn bực.
Trần Anh Nhi hừ một tiếng nói.
“Đây là chức trách của ngươi, không liên quan ta. Hơn nữa heo của ta còn có một năng lực khác.”
“Còn có?” Lần này ngay cả Thải Nhi trên mặt cũng hiện vẻ kinh ngạc.
Kính Tượng Bảo Thần Trư, bọn họ chưa nghe nói qua. Theo bề ngoài thì bản thân nó không mạnh, nhưng khi có ma tinh thì có vô hạn khả năng. Đây là sự tồn tại kỳ lạ. Hơn nữa bổn mạng triệu hoán thú dĩ nhiên sẽ theo tu vi chủ nhân tăng cao mà thăng cấp. Trần Anh Nhi hiện tại tứ giai, tiến một bước là ngũ giai, đến lúc đó heo con của nàng cũng sẽ tăng cấp. Còn về có thể hay không tăng thêm cấp thì khó nói, nhưng tương lai phát triển có thể như mong muốn.
So sánh với lực chiến đấu của Tà Nhãn Lĩnh Chủ, đối với đoàn đội, Kính Tượng Bảo Thần Trư có thể biến thành bất cứ ma thú nào càng có tác dụng lớn.
Dưới tình huống như vậy, nó lại còn có năng lực khác, có thể thấy bản thân heo con đẳng cấp khá cao.
“Đúng rồi, nó còn có năng lực nữa là tầm bảo. Nếu không sao lại kêu là Bảo Thần Trư? Nó cho ta biết cái mũi đặc biệt thính, có thể ngửi được mùi các kỳ trân dị bảo, hơn nữa còn cảm giác trước một ít nguy hiểm. Đẳng cấp càng cao thì cảm giác của nó càng mạnh.”
Mọi người nhìn nhau, sắc mặt đều kỳ quái. Long Hạo Thần lẩm bẩm.
“Ta đột nhiên phát hiện, đợt tập kích ma tộc lần này, chúng ta được đến thu hoạch lớn nhất chính là Trần Anh Nhi có bổn mạng triệu hoán thú.”
Liệp ma Đoàn bọn họ mới thành lập không lâu, còn đang trong quá trình quen thuộc lẫn nhau. Tuy từ đầu không ai ghét bỏ Trần Anh Nhi, nhưng tùy theo thực lực mọi người tăng lên, Trần Anh Nhi ở trong đội là nhân tố không xác định, trên chiến trường thành hòn đá vướng chân, ảnh hưởng sức chiến đấu toàn đội.
Mâu thuẫn này tuy có thể tạm thời ức chế, nhưng theo thời gian trôi qua, chỉ sợ sẽ có ngày bộc phát. Hiện tại thì khác. Trần Anh Nhi có bổn mạnh triệu hoán thú Kính Tượng Bảo Thần Trư, vị trí trong đội nháy mắt trở nên trọng yếu. Sau này nàng sẽ không liên lụy mọi người, thậm chí còn là sức chiến đấu chủ yếu. Đương nhiên nàng cần đội cống hiến vật tư cũng sẽ tăng nhiều.
Mỗi người đều có bí mật của chính mình. Trần Anh Nhi có thể triệu hoán ra Sinh Linh Môn chính là một trong số đó. Hiện tại nàng có Kính Tượng Bảo Thần Trư đủ cho nàng thoải mái ở trong đội.
“Đói quá, đoàn trưởng, hay chúng ta ăn chút gì trước rồi nghỉ ngơi tiếp. Vốn đã suy yếu rồi, giờ đói đến mắt hoa luôn.” Tư Mã Tiên nói.
Long Hạo Thần giật mình tỉnh lại.
“Tốt, chúng ta ăn cơm trước đi.”
Trong mọi người trừ Thải Nhi và Trần Anh Nhi ra, năm người khác đều ăn Bạo Linh Đan, lúc này đang trong trạng thái yếu ớt. Tuy không ảnh hưởng đi đường nhưng cảm giác nội linh lực trống rỗng không phải dễ chịu. Khi đói bụng thì đúng là choáng váng mặt mày.
Mở cửa, đang lúc họ chuẩn bị đi doanh trại nhà ăn bên kia kiếm chút thực vật lại nhìn thấy hai cái hộp lớn ba tầng đặt trước cửa.
“Không phí công bán mạng cho họ, quân đội Khu Ma quan thật chu đáo.” Tư Mã Tiên cười to, tay nắm lấy hai cái hộp không tính nhẹ đi vào trong.
Thức ăn bên trong đúng thật phong phú. Tuy không đến mức tỉ mỉ đẹp mắt nhưng thịt thà đầy đủ, thậm chí còn có canh thịt. Tuy lúc này đã lạnh nhưng có hỏa hệ ma pháp sư Lâm Hâm, hiển nhiên không thành vấn đề.
Mọi người ăn uống no nê, tự trở về giường tiếp tục nghỉ ngơi hồi phục linh lực. Trần Anh Nhi thì vui vẻ cùng heo con liên lạc cảm tình, còn cho Kính Tượng Bảo Thần Trư đặt tên là: Mạch Đâu.
Quân đội hết sức hài lòng hành động ngày hôm qua của Liệp ma Đoàn, nên cả ngày nay không cho họ làm nhiệm vụ gì, để có thời gian nghỉ ngơi. Mãi đến khi ngày thứ hai mặt trời lên cao mới truyền đến mệnh lệnh. Tới sân rèn luyện.
Khu Ma quan là tòa thành thị khá lớn, bởi vì hai bên là vách núi Ngự Ma sơn mạch, trở thành thiên nhiên bình chướng, bởi vậy khi xây dựng tiết kiệm bớt phiền phức, chỉ cần kiến thiết chính diện tường thành là được.
Sân rèn luyện cách trong tường thành Khu Ma quan năm trăm mét, là đất trống cực lớn, chuyên dùng tập trung binh mã. Lúc trước buổi tối Long Hạo Thần và Thánh Linh Tâm cùng nhau xuất thành, Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn chính là ở chỗ này tập hợp.
Hôm nay Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ không đến đông đủ. Thải Nhi ở lại doanh trại tiếp tục nghỉ ngơi. Hiện tại Thải Nhi mất đi hai giác, Long Hạo Thần tuyệt không để nàng mạo hiểm tiếp.
Tác dụng phụ của Bạo Linh Đan đã biến mất. Khiến Long Hạo Thần hơi lo lắng là Hạo Nguyệt vẫn đang say ngủ. Tuy hắn có thể chắc chắn Hạo Nguyệt không có gì đáng lo, nhưng nó không tỉnh dậy khiến Long Hạo Thần có chút sốt ruột.
Trong sân đứng mười Tân Liệp ma Đoàn. Qua một ngày nghỉ ngơi lấy lại sức, đám tinh ngươi tuổi trẻ hiển nhiên đã hồi phục tinh thần. Mỗi người tinh thần sáng láng, trên mặt có chút hưng phấn.
Đích thực là vậy, hôm qua bọn họ đều có được công huân không nhỏ. Chẳng những chém giết số lớn ma tộc cấp thấp, đồng thời sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thưởng hai trăm công huân, mỗi người có thể ra hơn mười điểm.
Công huân bên Long Hạo Thần còn chưa kịp chia. Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ bọn họ tiêu hao lớn, trước khi nghe truyền lệnh thì ai cũng đang nghỉ ngơi, mới miễn cưỡng hồi phục chút ít mà thôi. Nhưng Long Hạo Thần cả ngày nay cảm giác được trong cơ thể đột nhiên nóng lên, nội linh lực vận chuyển có chút đình trệ.
Bởi vì Hạo Nguyệt chưa tỉnh dậy, hắn không cách nào trao đổi với nó. Liên quan đến trên chiến trường Hạo Nguyệt đột nhiên cùng hắn dung hợp, hơn nữa khiến hắn phát động tu vi Huy Diệu kỵ sĩ, Long Hạo Thần khá là tò mò. Đây là năng lực đặc biệt của Hạo Nguyệt?
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa