Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Chương 201: Thủ Đoạn Của Võ Gia. (2)
Đ
ối với sự lạnh lùng, thậm chí không che dấu chút nào sự chán ghét cùng sát ý của Thần Dạ, Võ Thiên Kỳ không có nửa phần không vui. Hắn cười dài nói:
- Tiểu huynh đệ, ta trước tự giới thiệu một phen. Tại hạ Võ Thiên Kỳ, chính là Thiếu chủ của Cuồng Đao Quán!
Nghe vậy, ánh mắt của Thần Dạ lại là hơi bị khựng lại.
Đã là Thiếu chủ của Cuồng Đao Quán, như vậy, biểu hiện ra ngoài đương nhiên không phải là một màn kia mà lúc đầu trông thấy!
Có lẽ đệ tử nhà quyền thế, bởi vì lí do thân phận nên hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có thói quen như vậy. Tuy nhiên, thân là Thiếu chủ, rõ ràng là người nối nghiệp của của đời sau, là người cầm lái tương lai. Vậy người này, nhất định sẽ có chỗ hơn người.
Tuyển một kẻ triệt triệt để để quần áo lụa là trở thành người nối nghiệp, thế này chẳng phải là đương kim người cầm lái của Cuồng Đao Quán trực tiếp tự tay mình hủy diệt Cuồng Đao Quán sao? Tin tưởng, những đại nhân vật này của Cuồng Đao Quán còn không có ngu ngốc đến nước này chứ?
- Nhìn vẻ mặt tiểu huynh đệ để lộ ra, ha hả, ta đã biết rõ. Giữa ta và tiểu huynh đệ nhất định có chỗ phát sinh hiểu lầm.
- Phát sinh hiểu lầm?
Nói đến như thế, vậy những gì trước đây chứng kiến rất có khả năng, đều là cố ý.... Vừa nghĩ tới, chính mình rất có khả năng bị đối phương lợi dụng thiện tâm của mình, Thần Dạ không nhịn được liền muốn ình hai bạt tai!
Thế giới này, liệu có quá khùng cuồng, rất không chịu nổi hay không?
- Là phát sinh hiểu lầm!
Võ Thiên Kỳ nghiêm nét mặt nói:
- Tiểu huynh đệ hẳn không phải là người trấn Thanh Dương chứ?
Thần Dạ lạnh lùng gật đầu, hắn hiện tại đã không có quá nhiều tâm tư để đi chú ý việc khác. Tâm tính của hắn tuy nói cực kỳ khá, hơn nữa hai kiếp làm người nên thấy càng nhiều, trải qua cũng càng nhiều. Cho nên đơn giản tâm thần sẽ không bị chấn động kịch liệt.
Tuy nhiên, mặt khác cũng có thể bị lợi dụng. Người lương thiện cô đơn dễ bị lợi dụng....
Võ Thiên Kỳ nói:
- Tiểu huynh đệ, ở trấn Thanh Dương, Cuồng Đao Quán ta cùng Thu gia đặt song song là hai thế lực đại chúa tể. Cho tới nay so với nhau thì thực lực chẳng phân biệt được trên dưới. Cho nên, cũng có thể đủ khắc chế để không phát sinh tranh đấu đại quy mô.
- Nhưng đoạn thời gian trước, Gia chủ Thu Chấn của Thu gia, sau khi dạo qua một vòng bên ngoài rồi trở về, không chỉ có vết thương phục hồi như cũ, tu vi cũng thăng tiến rất nhiều. Như vậy, lão đầu tử nhà ta liền không là đối thủ, thăng bằng lập tức bị phá bỏ. Mà thù mới hận cũ giữa đôi bên, liền do Thu Chấn tận lực xúi bẩy mà bùng phát dữ dội toàn diện!
- Trước đó không lâu, hai nhà chúng ta đại chiến một hồi. Cuồng Đao Quán ta sau khi lão đầu tử bị Thu Chấn đánh bại, sĩ khí giảm mạnh. Những người còn lại, ngoại trừ những ai một mực đã ở nhiều năm thì cũng có dấu hiệu bỏ trốn. Mà sau đó không lâu, đôi bên còn có thể có một hồi đại chiến sinh tử. Cho nên dưới tình huống bất đắc dĩ, sau khi chúng ta thương lượng liền đưa ra hạ sách nầy!
- Đưa ra hạ sách nầy?
Âm thanh của Thần Dạ chợt lạnh lùng.
Võ Thiên Kỳ lúc này không dám nhìn vào Thần Dạ, hiển nhiên cũng là đã hiểu cảm giác lạnh buốt của hắn đến tột cùng bắt nguồn từ nơi nào.
- Tiểu huynh đệ, về điểm này, ta thật xin lỗi. Nhưng hành động như thế, chúng ta cũng là không có biện pháp.
Võ Thiên Kỳ cố gắng cười một tiếng rồi nói:
- Người cả trấn Thanh Dương cũng biết thực lực của Cuồng Đao Quán đã kém Thu gia một bậc. Đại chiến sinh tử, mặc dù có thể làm hao tổn Thu gia, nhưng Cuồng Đao Quán từ đó ắt phải không tồn tại trên thế gian.
- Vì giữ được Cuồng Đao Quán, chúng ta chỉ có thể nhờ ngoại lực. Tuy nhiên trong phạm vi trấn Thanh Dương, nếu như là người bản địa thì căn bản không có những người khác đến trợ giúp Cuồng Đao Quán. Còn đi ra phần đất bên ngoài để mời, về thời gian cũng không còn kịp rồi. Trấn Thanh Dương mặc dù không lớn, lại bởi vì tiếp giáp dãy núi khiến cho nơi này rất náo nhiệt, thường xuyên sẽ có một vài cao thủ đi qua nơi này, cho nên....
Thần Dạ lạnh lùng nói:
- Cho nên ngươi ở trong thôn trấn này, cố ý làm ầm ĩ chuyện chuyện ức hiếp cướp đoạt một phen. Nếu có người ngăn cản lời của ngươi, người này nếu như không phải người của Thu gia, như vậy, liền nhất định phù hợp yêu cầu của Cuồng Đao Quán ngươi?
- Không sai!
Võ Thiên Kỳ không hề phủ nhận, hắn trầm giọng nói:
- Không chút khách khí nói một tiếng, ở trong trấn Thanh Dương, vẫn còn không có người nào dám quản việc không quan hệ gì tới mình của Cuồng Đao Quán. Nhưng nếu muốn xen vào, như vậy người này.... Tựa như tiểu huynh đệ ngươi vậy, nhất định phi phàm, nhất định có khả năng trợ giúp Cuồng Đao Quán đối phó Thu gia!
Thần Dạ trực tiếp hết chỗ nói rồi, thủ đoạn này của Cuồng Đao Quán, quả nhiên là rất ngoài dự đoán của mọi người.
E rằng người ngoài đều không nghĩ tới, làm xằng làm bậy lại là phương thức Cuồng Đao Quán sử dụng để tìm ra cao thủ mà bọn họ cần. Không thể không nói, thủ đoạn thế này rất khá, thành ra như Võ Thiên Kỳ tự mình nói, người dám ở trấn Thanh Dương quản việc của Cuồng Đao Quán dù không quan hệ gì tới mình thì nhất định cũng có chỗ dựa.
Thậm chí sau lưng, đều vẫn còn liên quan được một chút thế lực nào đó. Nếu như vận khí tốt gặp được một người, chỉ cần có thể đủ đả động thì một người này liền có khả năng trợ giúp Cuồng Đao Quán độc bá cả trấn Thanh Dương.
Mà hiện tại, Võ Thiên Kỳ vận số cũng không tồi. Với thực lực của Thần Dạ, cùng với đại biểu cho thế lực sau lưng hắn. Nếu như thật sự mượn lực của gia tộc ra tay, thì diệt một Thu gia, vẫn còn dư dả!
- Tiểu huynh đệ!
Võ Thiên Kỳ đứng dậy ôm quyền cung kính nói:
- Việc hôm nay, ta biết, để cho trong lòng tiểu huynh đệ rất không thoải mái. Nhưng xin tiểu huynh đệ nhìn lại, ta đó cũng là vì nguyên nhân mạch sống của gia tộc, nên vẫn xin tiểu huynh đệ tha thứ. Đồng thời xin tiểu huynh đệ đồng ý, giúp Cuồng Đao Quán ta vượt qua nguy cơ lần này đây. Bất kể tiểu huynh đệ ngươi có nhiều điều kiện, Cuồng Đao Quán đều sẽ đáp ứng!
Thần Dạ khẽ cất tiếng cười nhạt, chậm rãi đứng dậy. Hắn nhìn Võ Thiên Kỳ, vẻ mặt bình thản nhưng lại tự có một uy phong làm cho người ta không thể xóa đi:
- Ngươi đã nói, chuyện hôm nay đã phát sanh đều là phát sinh do hiểu lầm. Như vậy, La Linh cùng La gia, liệu có phải cũng là do các ngươi tận lực lập ra hay không?
- Ngươi thành thật nói cho ta biết, việc La Linh cùng La gia đến tột cùng là sự thật hay là giả?
Nghe hỏi như thế, sắc mặt Võ Thiên Kỳ trở nên từ từ cứng lại.
Có thể xen vào chuyện người khác, điều đó cũng đã nói rõ, người thiếu niên đối diện hắn có một tinh thần nghĩa hiệp mà người khác xem ra là cực kỳ ngu dốt. Võ Thiên Kỳ trước kia cũng hiểu được người như thế đầu óc hẳn là rất đơn giản, thế nhưng ở trước mắt thì người như thế trở nên rất dễ thương.