Số lần đọc/download: 1564 / 25
Cập nhật: 2015-11-11 01:27:37 +0700
Chương 182: Bí Thư Tỉnh Ủy Rất Tức Giận (1 2)
T
riệu thị tự nhiên là không có khả năng trả lại phong bì của Tiêu Hoàng. Cả một buổi tối, đều quấn quít lấy Tôn Cốc nghĩ biện pháp cho Tiêu Hoàng.
Ngày mai Bí thư Tỉnh ủy Tiếu muốn tới tham gia hoạt động, Tôn Cốc vốn tâm tình không yên, lại bị Triệu thị giằng co, dưới tâm phiền ý loạn liền mặc quần áo hầm hầm mà rời nhà, rõ ràng đi khách sạn Quy Ninh thuê một căn phòng, ngay cách vách của Ngô Quốc Cẩm.
Sáng sớm hôm sau, chính quyền Đảng ủy thành phố Phòng Sơn, huyện Quy Ninh cùng với thị trấn Tư Hà liền ở vào trạng thái khẩn cấp “Chuẩn bị chiến đấu lâm thời”. Bởi vì Bí thư Tỉnh ủy tham dự hoạt động của thị trấn Tư Hà, vốn không xác định thời gian rõ ràng gì ---- khi nào Bí thư Tiếu đến, thì tuyên bố bắt đầu khi đó.
Khu cửa vào đường cao tốc Phòng Sơn, hai bên đường căn hai biểu ngữ thật lớn, bên trên viết: “Hoan ngênh Bí thư Tỉnh ủy Tiếu đến Phòng Sơn chỉ đạo công tác kiểm tra”, vài chiếc xe cảnh sát chuẩn bị bảo vệ và dẫn đường đỗ một bên, đèn cảnh không ngừng lóe sáng. Mà một bên, là xe công chính phủ thuần một màu đen ---- Lý Vân Thu mang theo tất cả lãnh đạo Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn, từ hơn 8h bắt đầu chờ đón ở nơi này, vẫn lo lắng nhìn về phía Thiên Nam. Tuy Tiếu Tác Niên nói muốn tới, nhưng cũng không có đưa ra một thời gian cụ thể, nhưng nghĩ tới ông ta muốn tới tham gia hoạt động nhất định là xuất phát từ sáng sớm, nếu không sẽ không kịp về thời gian.
Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh quán lớn cấp tỉnh như vậy. Ở thời cổ được xưng là quan lớn biên giới, quyền cao chức trọng, tới địa vị cao như vyaj rồi, kỳ thật mới xem như chân chính chạm tới cánh cửa chính trị, đây là “Muốn làm chính trị” thường nói trong quan trường. Dưới cấp tỉnh, chỉ có thể là “chức vị” thôi.
Bí thư Tiếu là người Mân Nam, sau khi tốt nghiệp đại học liền công tác tại một doanh nghiệp nhà nước lớn tại Yên kinh, sau đó đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy của doanh nghiệp này. Tiếp theo, bởi vì trình độ lý luận cao, ông được điều vào công tác ở các ban ngành và ủy ban Trung ương, đạt được sự thưởng thức của một vị lãnh đạo Trung ương, đảm nhiệm thư ký của vị lãnh đạo Trung ương này. Từ “Thư ký nhỏ” ---- Thư ký chuyên trách, đến “Thư ký lớn” ----- chuyên làm nghiên cứu lý luận trong Đảng cho lãnh đạo cấp Thứ trưởng, ông làm gần 20 năm.
Hai năm trước, Tiếu Tác Niên cùng đồng chí lãnh đạo Trung ương đề xuất, yêu cầu đến địa phương công tác. Chủ yếu là ở bên trên đã lâu rồi, người cũng lớn tuổi, muốn làm chút công tác cụ thể, cái gọi là làm quan tạo phúc một phương, vì toàn vẹn một vòng tròn con đường làm quan của mình ---- bởi vậy, mới có Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn Tiếu hiện giờ.
So sánh với rất nhiều nhân vật số một tỉnh, Bí thư Tiếu có lối suy nghĩ nhanh nhẹn, trình độ lý luận cao, tính cách cương nghị, coi trọng thực tế, làm việc cực kỳ khiêm tốn. Đến Đông Sơn hai năm, truyền thông đưa tin về ông cũng không nhiều.
Phần lớn cán bộ lãnh đạo xuất hành, nhân viên phụ thuộc tiền hô hậu ủng đi cùng rất nhiều, rất nhiều phóng viên truyền thông đi theo là nhất định và tất yếu. Nhưng Tiếu Tác Niên thì không, ông ra ngoài kiểm ta công tác hoặc xuống cơ sở điều tra nghiên cứu, chỉ mang theo vài nhân viên công tác, bình thường là thư ký Trương Hiểu Dương, cộng thêm một Phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy. Nhiều lắm, sẽ có một Phó Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy cùng đi. Đương nhiên, nhân viên cảnh vệ tất yếu vẫn phải có.
Lúc này đây tự nhiên cũng không ngoại lệ. Buổi sáng khoảng 6h, đi theo Tiếu Tác Niên xuất phát không có ai ngoài Thư ký Trương Hiểu Dương, Trương Hiểu Dương ngồi ở vị trí lái phụ, đằng sau là Tiếu Tác Niên và Tiếu Kim Phong. Mà phía trước chiếc xe của Tiếu Tác Niên, là hai chiếc xe việt dã Sở Công an tỉnh phái ra mở đường và cảnh vệ, phía sau là một chiếc xe tải, Phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy Đồng Hiền Khởi mang theo mười mấy phóng viên truyền thông ngồi bên trên.
Ngày hôm qua khi an bài hoạt động hôm nay, Trương Hiểu Dương không thông báo truyền thông theo thói quen, bởi vì bình thường Bí thư Tiếu xuất hành không thích mang theo phóng viên. Nhưng tới buổi chiều, Tiếu Tác Niên lại chủ động hỏi một câu:
- Tiểu Trương à, có thông báo truyền thông hay không?
Thấy Trương Hiểu Dương hơi sững sờ, Tiếu Tác Niên cười ha ha:
- Tiểu Trương à, lần này khác với lúc trước... Chúng ta phải tới cho mặt mũi kiều thương yêu nước Tiếu Lão quyên tiền xây dựng đường chứ, người ta làm việc thiện. Chúng ta không tuyên truyền cho người ta một chút thế nào được?
Thấy Bí thư Tiếu nói như vậy, Trương Hiểu Dương chợt thoải mái, vội vàng thông báo Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, lập tức an bài nhân viên các truyền thông lớn trong tỉnh đi theo.
Nhật báo Đông Sơn là cơ quan ngôn luận Tỉnh ủy, Tỉnh ủy xuất hành lại chủ động yêu cầu phóng viên đi theo phỏng vấn, làm sao có thể không coi trọng. Tòa soạn phái ra hai phóng viên văn và hai phóng viên chụp ảnh, đều là nghiệp vụ nòng cốt của tòa soạn, thường xuyên xuống cơ sở cùng với lãnh đạo Tỉnh. Mà Báo chiều Đông Sơn cũng không ngoại lệ, phái ra hai phóng viên văn một phóng viên chụp ảnh, do Phó Tổng biên Dịch Thần tự mình dẫn đầu. Mà phía Đài truyền hình Đông Sơn, đội ngũ càng thêm khổng lồ, ba phóng viên chụp ảnh, hai phóng viên phụ trợ, một MC, còn mang theo rất nhiều thiết bị, Trên chiếc minibus, thiết bị của bọn họ chiếm không gian rất lớn.
Ở trên xe, Dịch Thần gọi điện cho An Tại Đào. Nghe nói Dịch Thần muốn tới, trong lòng An Tại Đào lập tức có một chủ ý. Hắn lập tức gọi điện cho Lộ Binh, để Lộ Binh an bài người của phía Công ty hữu hạn phát triển sinh thái nông nghiệp Dương Quang một chút, sắp xếp ngay ngắn cây táo chậu hoa thu mua từ nông dân Tôn Cường huyện Cao Lãm Tân Hải. Nhìn tình hình cụ thể, có thể an bài truyền thông đưa tin một chút hay không, coi như là tuyên truyền cho công ty một phen.
Trước mắt Tôn Cường đã ở thị trấn Tư Hà. Vài cái nhà kính đặt chậu hoa quả Công ty Dương Quang xây dựng trong khu sinh thái nông nghiệp cơ bản đã xong, dưới sự chỉ đạo của chuyên gia khoa học kỹ thuật nông nghiệp tỉnh Tôn Cường đang từng bước chỉnh đốn thành hình cho 1500 chậu táo đã kết quả, đồng thời đã có ý tưởng trồng loại hoa quả khác. Thí dụ như hạt dẻ, sơn hạnh, hạch đào... thông thường trong núi Tư Hà.
Tôn Cường được công ty Dương Quang cam kết lương cao, cả nhà đều dọn tới thị trấn. Con cái đến trường Liên Trung của thị trấn, vợ gã thì giúp đỡ cho gã, mỗi tháng cũng nhận từ công ty Dương Quang hơn 1000 đồng tiền lương, xem như công nhân chính thức của công ty Dương Quang.
Trong mắt An Tại Đào, chỉ cần có thể đuổi kịp kỹ thuật, có tư bản ủng hộ giúp đỡ, loại chậu hoa quả Tôn Cường làm ra nhất định sẽ trở thành hàng bán chạy trên thị trường, tạo ra một chiều bài cho ngắm cảnh sinh thái nông nghiệp Tư Hà. Lần trước ở Tân Hải gặp được giáo sư Tôn Phượng Lâm của Đại học Nông Nghiệp, cũng nhận được lời mời của công ty Dương Quang thông qua sự giật dây của An Tại Đào, và đáp ứng phía công ty, sau khi trường học nghỉ hè, tự mình tới thị trấn Tư Hà chỉ đạo kỹ thuật.
...
....
Buổi sáng hơn 9h, mặt trời rực rỡ treo cao, thời tiết rất nóng bức. Lý Vân Thu dưới sự vây quanh của một đám cán bộ lãnh đạo thành phố Phòng Sơn, đứng ở ven đường chỗ ra vào đường cao tốc, không ngừng lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán.
Thư ký Mã Minh Lượng của bà cực kỳ “nhu thuận: mà chống ô che ánh nắng mặt trời thay bà, nhưng như vậy cũng không làm nên chuyện gì, dù sao thời tiết vẫn quá nóng.
- Bí thư Lý, nếu không chúng ta đi tới khu phục vụ quận nghỉ một lát.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức Cán bộ Đan Tân Dân khẽ mỉm cười, tiến lại gần:
- Xem hôm nay trời nóng ---- Bí thư Lý, Bí thư Tiếu từ tỉnh tới đây có thể tạm thời cũng chưa tới, tôi xem ngài vẫn nên đi nghỉ một lát.
Lý Vân Thu do dự một chút, đang muốn gật đầu đáp ứng, đột nhiên nghe được phía trước có tiếng động rất ồn ào.
- Bí thư Lý, các vị lãnh đạo, đến rồi, đến rồi! Bí thư Tiếu đến rồi!
Phó Bí thư Thành ủy Mã Đức Thắng đứng cách đó không xa, nhìn xung quanh một chút, thấy hai chiếc xe cảnh sát việt dã chạy như bay trên đường cao tốc, sau đó là một chiếc xe con màu đen, cuối cùng còn có một chiếc minibus.
Lý Vân Thu mừng rỡ vội vàng khoát tay áo:
- Các đồng chí. Mọi người theo tôi tiến tới nghênh đón Bí thư Tỉnh ủy Tiếu!
Lý Vân Thu chậm rãi chạy về phía trước, thư ký Mã Minh Lượng của bà vội vàng chống ô chạy sát theo sau, tiếp theo là một đoàn cán bộ thường tầng của Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn.
Ở trong xe, Tiếu Kim Phong liếc mắt một cái liền thấy được đám người hoan nghênh vô cùng náo nhiệt phía trước, còn có hai biểu ngũ, không khỏi cười ha ha:
- Bí thư Tiếu nha, quả nhiên là quan lớn biên giới quyền thế hiển hách, ở tỉnh tôi còn không biết là cái gì, nhưng tới đây ----- anh xem xem đám người hoan nghênh này, thật đúng là cực kỳ khủng khiếp! Ông lão tôi cũng hơi hối hận, vì sao lại cùng đi với anh? Quá lộ liễu...
Tiếu Tác Niên cười ha ha:
- Chú Ba, để chú chê cười... Chẳng qua, không khí quan trường trong nước là như vậy, nghênh đón tiễn đưa vô cùng náo nhiệt, tôi cũng không có cách nào. Các đồng chí phía dưới cũng là ý tốt, cuối cùng tôi cũng không thể phê bình người ta!
Hai chiếc xe cảnh sát bảo vệ mở đường nhanh chóng dừng lại ven đường, sau đó mười mấy chiến sĩ cảnh sát có vũ trang đề phong nghiêm mật nhảy xuống, đứng thành một vòng, bao quanh chiếc xe chuyên dụng của Tiếu Tác Niên. Tiếu Kim phong nhún vai, mở một câu vui đùa:
- Ông lão tôi sẽ không xuống xe, mọi người đi thôi, quá dọa người ----
Nói thật, đối với loại không khí này của quan trường trong nước, Tiếu Kim Phong rất không quen nhìn. Chẳng qua, ông cũng biết nhập gia tùy tục, không quen thì không quen, nhưng mà khó nói được gì.
Tiếu Tác Niên cười gật đầu, đang muốn chuẩn bị xuống xe, đột nhiên thoáng nhòn Lý Vân Thu được một đám cán bộ vây quanh trong đó, còn có người che ô cho bà, thanh thế to lớn dẫn mọi người tiến đến đón. Người người phụ nữ diễm lệ dáng người cao gầy quyến rũ đứng trong một đám quan viên mặc áo trắng và quần tây màu đen, trên đầu còn có một chiếc ô màu sắc rực rỡ, đích thật là rất chói mắt.
Đuôi mày Tiếu Tác Niên lơ đãng nhảy dựng, nhưng trên mặt lại hiện lên một nụ cười ôn hòa nồng đậm hơn.
- Bí thư Tiếu, hoan nghênh Bí thư Tiếu!
Lý Vân Thu cười quyến rũ tiến tới nắm chặt tay Tiếu Tác Niên, liên tục thăm hỏi, đồng thời trừng mắt liếc Mã Minh Lượng một cái, Mã Minh Lượng vội vàng thu ô, lui qua một bên.
- Ha ha, đồng chí Vân Thu tốt chứ, ừ, cảm tạ các đồng chí chính quyền Đảng ủy thành phố Phòng Sơn chào đón, chẳng qua, mọi người nhiệt tình như vậy, khiến tôi cảm thấy hơi được sủng ái mà lo sợ đó!
Tiếu Tác Niên bắt tay với Lý Vân Thu, lại bắt tay cùng Chủ tịch thành phố Phòng Sơn Trương Thắng Lợi, cũng không bắt tay với đám cán bộ Phòng Sơn lung tung lộn xộn ông cũng không gọi được tên này, vung tay lên vung hai cái:
- Tốt lắm, tôi cùng Tiếu Lão còn muốn tới Quy Ninh, thời gian có hạn, chúng ta sẽ không hàn huyên! Ừ, tôi nói đồng chí Vân Thu này, để tất cả mọi người trở về đi ---- ngoại trừ lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy và UBND thành phố ra, mọi người vẫn nên nhanh chóng trở về công tác đi thôi!
Tiếu Tác Niên nói xong liền chui đầu vào trong xe, Trương Hiểu Minh vội vàng tiến lên giữ cữa cho ông. Bí thư Tiếu nói như vậy, các cán bộ thành phố chuẩn bị cùng đi tới Quy Ninh không khỏi hơi thất vọng, thật vất vả có một cơ hội tiếp xúc với Bí thư Tỉnh ủy, lại -----
Thấy xe của Tiếu Tác Niên đã khởi động, Lý Vân Thu vội vàng khoát tay áo với Trương Thắng Lợi:
- Chủ tịch thành phố Trương, tôi xem hai người chúng ta ngồi một chiếc xe đi, chúng ta nhanh chóng theo kịp! Nếu Bí thư Tiếu có chỉ thị, các đồng chí khác hãy về trước đi!
Hơn 10h, đội xe của Tiếu Tác Niên rốt cuộc đi vào cảnh nội huyện Quy Ninh. Trên hai con đường ngoài huyện thành, cờ màu tung bay, trên cây bạch dương hai bên đường thường xuyên có thể thấy biểu ngữ viết “Hoan nghênh Bí thư Tỉnh ủy Tiếu thị sát” cùng với “Hoan nghênh lãnh đạo tỉnh thành phố, Lý Vân Thu ngồi ở trong xe cẩn thận lưu ý một chút, hai bên đường không tới 1km, ít nhất có hơn mười biểu ngữ.
Lý Vân Thu cười ha ha, nói với Chủ tịch thành phố Phòng Sơn Trương Thắng Lợi ngồi bên cạnh mình:
- Chủ tịch thành phố Trương, tôi xem Tôn Cốc Quy Ninh này thật sự là tốn công sức! Ừ, đúng là nhưu vậy, không khí hoan nghênh lãnh đạo nhất định phải nhiệt liệt chứ!
Trương Thắng Lợi khẽ cười, lại không nói gì thêm, quay đầu ra ngoài cửa sổ.
Xe cánh át gào thét, tới bên cạnh huyện thành, mọi người liên quan Huyện ủy và UBND huyện Quy Ninh sớm chờ tại chỗ hơn 1h. Một đội ngũ chào đón học sinh tiểu học trung học cầm hoa tươi trong tay đứng hai bên đường thẳng liếc mắt một cái trông không thấy cuối, chỗ ngã tư đầu tiên trên đường tiến vào trong huyện thành, còn có đội ngũ chiên trống hơn một trăm người chuẩn bị đợi lệnh.
Tôn Cốc thấy hai chiếc xe cảnh sát xuất hiện trong tầm mắt, vội vàng khoát tay áo:
- Nổi chiêng trống!
Tiếng pháo dày đặc chợt vang lên, tiếng chiêng trông rung trời vang lên tận trời, hoa nhựa trong tay đám học sinh tiểu học trung học quơ không ngừng, dưới sự chỉ huy có tiết tấu có vận luật của đội ngũ giáo viên hô:
- Hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh...
- Hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh...
Thanh âm rất nhiệt liệt, rất to, nhưng nếu bạn cẩn thận nghe một chút hoặc là quan sát vẻ mặt các học sinh một chút, sẽ không khó phát hiện, giọng nói rất hoan nghênh vẻ mặt rất cứng ngắc rất thống khổ. Mấy trăm học sinh tiểu học trung học hơn mười tuổi từ 8h sáng đã bị nhà trường tổ chức tới nơi này chờ, phơi nắng dưới mặt trời mấy giờ, người trưởng thành cũng không chịu nổi huống chi là mấy đứa nhỏ này.
Trương Hiểu Minh biết rõ tính nết và tính cách Tiếu Tác Niên, ông ta nhìn thấy tràng cảnh hoan nghênh thanh thế lớn bên ngoài, lông mày hơi nhíu. Lãnh đạo và lãnh đạo khác nhau, một số lãnh đạo thích náo nhiệt, thích được người ta tâng bốc, bạn hoan nghênh càng nhiệt liệt, động tĩnh càng lớn, trong lòng ông ta càng cao hứng, nhưng loại lãnh đạo làm việc khiêm tốn giống Tiếu Tác Niên này, trong lòng ông cực kỳ phản cảm bài xích đối với loại hành vi này.
Tiếu Kim Phong từ trong cửa kính xe trông thấy động tĩnh bên ngoài, không khỏi trợn mắt há mồm. Ông sinh ra ở hải ngoại lớn lên ở hải ngoại, đây là lần thứ hai về nước, chưa từng nhìn thấy tràng cảnh này. Thật lâu sau, ông lão mới dần khôi phục tinh thần lại, không kìm nổi thở dài một tiếng:
- Ở hải ngoại, cho dù là Tổng Thống xuất hành cũng không có tràng cảnh lớn như vậy...
Tiếu Tác Niên không có đáp lời, nhưng Trương Hiểu Minh đã chú ý sắc mặt ông dần dần âm trầm xuống.
Tôn Cốc và đám quan chức Huyện đi tới, học sinh hai bên còn uể oải mà hô:
- Hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh.
Tiếng chiêng trống cũng đã bình ổn xuống. Lý Vân Thu và Trương Thắng Lợi cũng xuống xe, mang theo đám người Tôn Cốc đi tới xe của Tiếu Tác Niên.
Nhưng hơn mười phút trôi qua, Tiếu Tác Niên lại không xuống xe. Lý Vân Thu hơi nhíu mày một chút, đang cân nhắc, đã thấy Trương Hiểu Minh xuống xe khoát tay áo với Lý Vân Thu:
- Bí thư Lý, Bí thư Tiếu nói không dừng lại ở huyện, lập tức tới thị trấn Tư Hà!
Lý Vân Thu ồ một tiếng, đám người Tôn Cốc vô cùng thất vọng, bộn rộn hơn nửa ngày, chờ đợi vài giờ, không ngờ Bí thư Tỉnh ủy Tiếu này ngay cả xe cũng không chịu xuống, mặt cũng không thấy. Đây, đây cũng quá quan liêu đi? Có chút lãnh đạo huyện than thở trong lòng.
Trương Hiểu Minh vội vàng đi đến trước mặt Lý Vân Thu, cúi đầu nói:
- Bí thư Lý, Bí thư Tiếu rất mất hứng, rất tức giận! Bí thư Tiếu nói, như vậy thật không tốt! Ông chẳng qua là tới tham gia hoạt động quyên tiền xây dựng đường cho quần chúng nghèo khó của một kiều thương yêu thương, mọi người phô trương lãng phí như vậy, ảnh hưởng thật không tốt! Hơn nữa, hiện giờ là thời gian học, mọi người để các học sinh nghỉ học tới hoan nghênh Bí thư Tiếu ---- đây là hoan nghênh Bí thư Tiếu hay là đang...
Nụ cười trên mặt Trương Hiểu Minh rất nghiền ngẫm. Lý Vân Thu nghe trong giật mình trong lòng một cái, vội vàng hung hăng trừng mắt liếc Tôn Cốc một cái, thấy Trương Hiểu Minh đã tiến vào trong xe, xe Tiếu Tác Niên đã khởi động, liền vội vàng khoát tay áo, tức giận cúi đầu nói:
- Tôn Cốc, đều là chuyện tốt ông làm! Nhanh chóng để các học sinh trở về đi học!... Ngoại trừ lãnh đạo chủ chốt của Huyện ủy và UBND huyện ra, tất cả mọi người không cần đi theo.
Đột nhiên bị Lý Vân Thu tức giận răn dạy vài tiếng, Tôn Cốc hiện giờ không hiểu ra sao cả. Ông ta tự hỏi công tác hoan nghênh làm chu đáo, không có bất cứ sai lầm nào, chẳng lẽ bên trên còn không hài lòng?
...
...
Các chiến sĩ cảnh sát có vũ trang của Cục Công an Huyện và Đội cảnh sát vũ trang đã bao quanh bảo vệ bên ngoài sân. Nhìn lướt qua quần chúng đông nghìn nghịt quanh mình, An Tại Đào cài di động, vội vàng gọi Lương Mậu Tài tới:
- Lão Lương, nhanh chóng để quần chúng hoan nghênh ven đường lui đi, nhanh chóng lui đi, Bí thư Tiếu không thích điều này ---- mặt khác, chiêng trống pháo cũng rút lui, nhanh chóng rút lui, các lãnh đạo lập tức đến! Đồng thời, người tới cũng không nhiều, không quá 30 người, phần lớn đều là phóng viên, anh nhớ kỹ để Trương Tịnh Tịnh chiếu cố tốt các phóng viên cho tôi.
Lương Mậu Tài ngẩn ra, nhưng không hỏi cái gì, nhanh chóng đi an bài người.
Xe của đoàn người Tiếu Tác Niên chậm rãi đi trên đoạn đường gồ ghề, thỉnh thoảng Tiếu Kim Phong ló đầu ra từ cửa kính xe nhìn xem tình hình giao thông, thở dài nói:
- Đường này thật đúng là muốn mạng! Khó tránh tâm tình sửa đường của Bí thư Tiểu An này bức thiết như vậy!
- Tình hình giao thông không tốt như vậy, tại sao huyện và thành phố không sửa một chút, Bí thư Tiếu à, thật sự là tài chính eo hẹp sao?
Nụ cười nghiền ngẫm trên mặt Tiếu Kim Phong rơi mắt mắt Tiếu Tác Niên, sắc mặt ông ta hơi xấu hổ và khó chịu.
Ngoài miệng Tiếu Tác Niên không nói gì, nhưng trong lòng lại cảm xúc bành trường. Sau khi đến Đông Sơn, ông thật không ngờ chính là, đều là quan trường, khác biệt ở tỉnh và Trung ương to lớn như thế. Quan trường tỉnh Đông Sơn phức tạp, các loại ảnh hưởng và quấy nhiễu đối với kinh tế chính trị xã do nhân tốt con người, vượt xa tưởng tượng của ông, thỏa thuê mãn nguyện và nhiệt tình tràn trề từ khi vừa đến đảm nhiệm, rất nhanh liền bình tĩnh và trầm tư, ông nhanh chóng bắt đấu thích ứng đối mắt với sự thật.
Cho dù là mãnh mẽ phá giải cơn sóng nhỏ phát triển kinh tế từ kinh tế có kế hoạch chuyển hình kinh tế thị trường, hay là xử lý phương diện phân tranh phức tạp trong quan trường, sách lược ông áp dụng đều tiến hành theo chất lượng, lấy nhu thắng cương. Cho nên, trong nhiều người đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn, ông là một người “nhân duyên” tốt nhất, cũng là một người tác phong giản dị nhất, cho dù uy quyền của ông có lẽ kém hơn những người tiền nhiệm một chút.
Lúc trước Tiếu Tác Niên là thư ký lãnh đạo Trung ương, tự nhiên là ở nơi quyền lực cao. Mà hiện giờ thân giữ chức vị Bí thư Tỉnh ủy quan trọng, vẫn là thân ở địa vị cao. Ở chỗ cao lâu, ánh mắt vàphong cách của ông khác với lãnh đạo đi từ cơ sở lên tỉnh bộ, ham mê đối với quyền lực tương đối ít một chút. Nhân viên công tác bên người ông đều có thể cảm giác được rõ ràng, ông thật lòng muốn làm chút chuyện tạo phúc cho dân chúng một phương ở cương vị công tác của mình.
Đông Sơn là khu công nghiệp cũ, thanh phần kinh tế quốc hữu chiếm tỷ lệ nhiều, mấy năm nay bởi vì doanh nghiệp nhà nước cải cách khiến xảy ra không ít vấn đề, vấn đề nhiều, khó khăn lớn, giải quyết không thể kích động và ảo tưởng, phải làm đến nơi đến chốn, từ từ sẽ đến yêu cầu hiệu quả thực tế. Ông thường xuyên nhấn mạnh trong các cuộc họp, muốn phát triển kinh tế, nhất định phải cư xử khác biệt, làm việc theo địa phương, không thể áp đặt theo chính sách. Trên thực tế, loại suy nghĩ này của ông là đúng đắn, nhận chức hai năm qua, trạng thái trượt của kinh tế tỉnh Đông Sơn đã được ngăn chặn, đang trong chấn hưng hùng phong kinh tế.
- Tiểu Trương, gọi điện cho Lý Vân Thu, ngoại trừ các đồng chí phóng viên ra, những lãnh đạo chúng ta, đều xuống xe đi bộ tới thị trấn!
Tiếu Tác Niên khoát tay áo:
- Chú ba, chú hãy đi trước, tôi dẫn bọn họ đi một đoạn đường!
Trương Hiểu Minh hơi bất ngờ liếc Tiếu Tác Niên một cái, gã mơ hồ cảm giác dường như hôm nay Bí thư Tiếu này hơi khác với bình thường, dường như cảm xúc hơi kích động. Chẳng lẽ chính là bởi vì huyện tổ chức hoan nghênh làm ra động tĩnh quá lớn? Không, không! Gã bật người liền phủ nhận suy nghĩ này, dùng hiểu biết của gã đi theo Tiếu Tác Niên hơn một năm ra xem, Tiếu Tác Niên là một người tính tình rất trầm ổn, trong lòng ông ta có tức giận, cũng sẽ không làm việc “Cực đoan” và “Kích động” như vậy, đây không phù hợp với phong cách của ông ta!
Nhưng Bí thư Tiếu nói, Trương Hiểu Minh cũng không dám chậm trễ, gã lập tức gọi điện cho Lý Vân Thu, truyền đạt tinh thần chỉ thị của Tiếu Tác Niên. Tuy nhiên, lúc nói chuyện với Lý Vân Thu, dường như Trương Hiểu Minh ý thức được cái gì, khóe mắt liếc Tiếu Tác Niên một cái, thấy mặt ông trầm như nước, trong lòng không khỏi âm thầm gật đầu.
Xe chuyện dụng của Tiếu Tác Niên tiếp tục đi tới, minibus chở phóng viên cũng tiếp tục đi tới, chỉ có một chiếc xe cảnh sát chậm rãi chạy đi, “Bảo vệ” gắt gao Tiếu Tác Niên và một đội vài lãnh đạo huyện và thành phố.
Tiếu Tác Niên sắc mặt nghiêm nghị bước đi ở phía trước, Trương Hiểu Minh theo sát phía sau. Mặt sau, là Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Lý Vân Thu, Chủ tịch thành phố Phòng Sơn Trương Thắng Lợi, Bí thư Huyện ủy Quy Ninh Tôn Cốc, Chủ tịch huyện Quy Ninh Hạ Canh. Bốn vị lãnh đạo chủ quản thành phố và huyện thần sắc xấu hổ phức tạp theo phía sau, ba người Trương Thắng Lợi còn tốt một chút, Lý Vân Thu lại có khổ mà không nói nổi. Bà đi giày cao gót, đi trên mặt đường nhấp nhô cao thấp này, nếu không có Trương Thắng Lợi thường xuyên giúp đỡ bà, có lẽ bà đã sớm ngã xuống.
Đi hơn trăm mét, Lý Vân Thu thở hổn hển một hơi, không kìm nổi la lớn:
- Bí thư Tiếu! Bí thư Tiếu, ngài chờ chút!
:wow: