I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: luong thi doan
Số chương: 638
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 55: Công Huân Chia Đều (2)
ịch giả: Tinh Vặn
Theo thời gian trôi qua, ưu điểm tâm tư tỉ mỉ của Long Hạo Thần dần hiển hiện ra. Làm đoàn trưởng, những gì hắn suy nghĩ cần phải nhiều hơn đồng bạn.
“Điều thứ hai ta muốn nói với mọi người càng quan trọng hơn. Ta muốn bàn bạc cùng mọi người. Tuy không tiến hành tra xét, nhưng xem một trận chiến này thì trong chúng ta đạt công huân nhiều nhất chắc là ta, Thải Nhi, Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên. Nhưng nếu nói đoàn đội cống hiến thì Hàn Vũ, Lâm Hâm và Trần Anh Nhi cũng đồng dạng không ít. Nhưng chúng ta đạt được công huân không cân đối. Ta cảm thấy, một đoàn đội cường đại không chỉ tăng cường cá nhân. Tổng thể thực lực tăng lên mới là quan trọng, mà giá trị công huân quan hệ đến tương lai phát triển. Nếu chỉ có những người xông phía trước như chúng ta mới có giá trị công huân, mà đồng bạn phụ trách hỗ trợ thì không có giá trị công huân, như vậy đối với bọn họ không công bình. Không chỉ thế, nếu tương lai chúng ta có đồng bạn bị thương, cần chữa trị một đoạn thời gian, không cách nào đạt được giá trị công huân thì phải làm sao đây? Có hay không bởi vậy bị tuột lại phía sau? Chúng ta phải đối mặt vấn đề này, càng sớm ra đối sách càng tốt. Mọi người hãy nói ý kiến của mình đi.”
Đây mới là việc cực kỳ quan trọng mà Long Hạo Thần muốn nói. Để đạt được giá trị công huân có hai cách, hoàn thành nhiệm vụ liệp ma của tháp Nhiệm Vụ tuyên bố, và săn bắt ma tộc. Không cần nói, cách sau đơn giản và trực tiếp nhất. Trong ba tháng sau này, bọn họ càng phải thông qua cách đó có được giá trị công huân. Nếu bởi vì chức trách trong đội khác biệt mà ảnh hưởng giá trị công huân, như vậy đối với đồng bạn đảm nhiệm hỗ trợ mà nói, tâm lý sẽ không dễ chịu.
Lần này ngược lại là Thải Nhi đó giờ không nói lời nào nay lên tiếng trước.
“Ý kiến của ta giống như Long Hạo Thần, quyết định của ngươi ấy là quyết định của ta.”
Chức vị phó đoàn trưởng của Thải Nhi tựa như không có, nhưng không ai dám không nghe ý kiến của nàng. Mặc kệ phía trước đối đầu Bích Lục Song Đao Ma vẫn là Bối Tháp Phi Ma, nàng đều một kích tất trúng. Long Hạo Thần là trụ cột vững chắc trong đội, nàng là vũ khí sắc bén nhất của đội.
Tư Mã Tiên cười nói.
“Đoàn trưởng, ta cũng đang muốn nói cho cậu đây. Ca có dược luôn phụ trách phòng ngự, tên này không biết tấn công, nếu không nghĩ cách thì hắn đời nào đạt được công huân! Ta không có ý kiến gì, có công huân thì tốt rồi, nhưng ta thích nhất là giết ma tộc!”
Vương Nguyên Nguyên cũng gật đầu nói.
“Lão trọc nói đúng, chúng ta là một đội, là một tổng thể. Hạo Thần, cậu nói sao thì làm vậy đi. Chúng ta định ra phương án, sau này làm theo là được rồi, ta chỉ có một yêu cầu, cố gắng bảo đảm công bình cho mọi người.”
Về phương diện này, Hàn Vũ đương nhiên không phát biểu ý kiến. Y là Phụ Trợ của Long Hạo Thần, hơn nữa là chủ yếu Phụ Trợ. Lâm Hâm và Trần Anh Nhi đương nhiên cũng không tốt nói thêm cái gì. Ánh mắt mọi người lần nữa tập trung trên người Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần thầm thở ra, gật đầu nói.
“Chuyện này ta từng suy nghĩ rồi. Nguyên Nguyên tỷ nói đúng, chúng ta là một đoàn thể. Ý kiến của ta rất đơn giản, tập trung toàn bộ giá trị công huân, mọi người chia đều. Nếu gặp có ai cống hiến cho đoàn đội đặc biệt nhiều, thì đồng bạn cùng nhau xuất ra giá trị công huân tiến hành thưởng cho. Chia đều bao gồm cả thành viên chịu thương.”
Chia đều? Nghe hai chữ này, mọi người sắc mặt biến đổi. Vương Nguyên Nguyên kinh ngạc. Tư Mã Tiên khâm phục. Lâm Hâm thì lộ ra cảm kích. Trần Anh Nhi thì nhịn không được hô to.
“Đoàn trưởng muôn năm!”
Lúc trước tuy nàng có triệu hoán ra thiết cánh tay ma hùng tham chiến. Nhưng nó cồng kềnh, trước khi bọn họ rút lui đã bị ma tộc xé nát. Chân chính giết chết Song Đao Ma thì số lượng không nhiều lắm. Cho nên giá trị công huân của nàng chỉ khoảng mười điểm, đây vẫn là bởi vì mười Song Đao Ma đầu tiên mỗi con một điểm.
“Chủ nhân, ta không thể tính bên trong.” Lúc này Hàn Vũ mới mở miệng.
Long Hạo Thần ngẩn ra.
“Vì cái gì?”
Hàn Vũ bình tĩnh nói.
“Ta là Phụ Trợ của ngài. Hơn nữa khi tính toán công huân đoàn đội, ta không thể tính là thành viên trong đội, sẽ ảnh hưởng toàn đội thăng cấp. Làm Phụ Trợ của ngài, vì ngài phục vụ là việc ta nên làm. Huống chi dưới tác dụng khế ước phụ trợ, ta đã được đến chỗ tốt quá nhiều, sao còn có thể muốn công huân của mọi người?”
Từ khi hiểu rõ về Long Hạo Thần, Hàn Vũ càng xác định vị trí của mình. Cũng khó trách y như vậy, được khế ước phụ trợ giúp đỡ, nội linh lực bẩm sinh đã tăng lên tới tám mươi điểm. Từ hơn sáu mươi lên đến tám mươi, thoạt nhìn đề cao không tới hai mươi phần trăm. Nhưng trên thực tế, y rõ ràng cảm giác ra tốc độ tu luyện tăng gấp đôi. Cảm giác đối với quang nguyên tố và ngộ tính mạnh hơn trước rất nhiều. Đã được tốt như vậy, đương nhiên y sẽ không cầu mong thêm điều gì.
“Không được, ngươi là hỗ trợ, mặc kệ là hỗ trợ cái gì, ngươi và mọi người cùng chiến đấu, cống hiến ngươi làm ra mọi người đều có mắt nhìn. Nếu đã chia đều thì mọi người cùng chia, nếu không ta không đồng ý.”
Nói lời này là Lâm Hâm, lập tức biểu đạt ủng hộ Hàn Vũ. Đối với toàn đội mà nói, tác dụng lớn nhất của Lâm Hâm theo trước mắt xem ra vẫn là phương diện chế tác đan dược. Mà tác dụng của Hàn Vũ càng lớn. Y vì đoàn đội tuyển chọn học tập kỹ năng trị liệu, để bù đắp khuyết điểm không có mục sư. Đồng thời vững vàng ở mặt sau thủ hộ, phụ trợ. Còn có ma thú đồng bạn của y, Tà Nhãn. Lấy thực lực của Hàn Vũ, đổi thành Tân Liệp ma Đoàn khác, nhất định là ở địa vị kỵ sĩ trụ cột. Mà hiện tại y lại làm công việc phụ trợ trong Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ. Việc y làm mọi người đều nhìn rõ.
“Không sai, nếu chia thì cùng nhau. Hàn Vũ đại ca, chúng ta là người một nhà.” Trần Anh Nhi vung nắm tay nhỏ. Nàng được Hàn Vũ giúp đỡ nhiều nhất. Sau khi hoàn thành triệu hoán Sinh Linh Môn, Hàn Vũ luôn thủ hộ bên người nàng không rời một bước, sợ nàng bị thương tổn gì. Những việc này nàng bé đều nhìn thấy.
Tư Mã Tiên cười nói.
“Nói đúng lắm, nếu chia thì cùng chia. Ít ra công huân của ta nhất định sẽ chia cho cậu. Có cậu ở, ta ít lo lắng! Cứ theo lời đoàn trưởng, chia đều công huân. Nào, trước chia của ta.” Gã vừa nói vừa xắn tay áo.
Vương Nguyên Nguyên nhún vai nói.
“Ta không có ý kiến. Giá trị công huân gì đều là mây bay. Hạo Thần, cậu làm chủ đi.”
Long Hạo Thần mỉm cười nhìn Hàn Vũ.
“Anh đã nghe rồi đó, không cần ta nói nhiều nữa chứ. Cứ như vậy đi, đây là mệnh lệnh, phản đối vô hiệu.”
Hàn Vũ vốn còn muốn nói cái gì, nghe Long Hạo Thần nói câu kia thì rút lại lời từ chối. Y mím môi, không nói ra lời cảm tạ, chỉ là đáy mắt nhiều thêm thứ gì. Đàn ông, nên dùng thực tế hành động chứng minh, so với ở ngoài miệng nổ thì mạnh hơn nhiều.
Long Hạo Thần lấy ra bảo thạch thí nghiệm công huân, khối bảo thạch này có sáu góc cạnh màu vàng trong suốt.
Kéo tay áo, lộ ra lệnh bài công huân, một điểm linh lực rót vào trong. Lệnh bài công huân hình tròn chợt lóe sáng, Long Hạo Thần đem bảo thạch dán sát, nhanh chóng lộ ra giá trị công huân của hắn.
“47.” Đây là trận chiến vừa rồi hắn kiếm được toàn bộ giá trị công huân. Lúc đầu thi đấu được thưởng giá trị công huân đều bị hắn tiêu hết sạch. Long Hạo Thần hầu như giết chết Song Đao Ma, giá trị công huân bao gồm cả thành tích của Hạo Nguyệt, tổng cộng khoảng ba trăm tám mươi Song Đao Ma bị xử lý trong vòng hai tiếng đồng hồ chiến đấu.
Thải Nhi chủ động vươn tay ra trước mặt Long Hạo Thần.
“Cũng chuyển của ta đi.” Thông qua bảo thạch thí nghiệm công huân, chỉ cần người bị thí nghiệm đồng ý, có thể trực tiếp chuyển công huân.
Linh lực rót vào, trên cánh tay trắng mềm của Thải Nhi, lệnh bài công huân tỏa sáng. Long Hạo Thần dán bảo thạch vào, lại để cánh tay đè lên.
“Hai mươi lăm.” Đây là số công huân của Thải Nhi. Ngay sau đó lập tức chuyển đến lệnh bài của Long Hạo Thần.
Thải Nhi tổng cộng chỉ giết hai ma tộc. Bích Lục Song Đao Ma và Bối Tháp Phi Ma. Bích Lục Song Đao Ma là mười điểm công huân, Bối Tháp Phi Ma có thể bay thì cao tới mười lăm điểm công huân. Có thể thấy ma tộc cao cấp cống hiến công huân càng nhiều.
Sau đó mỗi người đều đem công huân chuyển cho Long Hạo Thần.
Vương Nguyên Nguyên giá trị công huân là 36 điểm. Tư Mã Tiên thì ba mươi mốt điểm. Nên biết hai người đều không có ma thú phụ trợ, số này là do tự tay giết được.
Trần Anh Nhi thì mười một điểm, Hàn Vũ cũng giết ba, bốn con. Lâm Hâm đương nhiên không có gì hết.
Long Hạo Thần công huân tối đa, hầu như đa số đều là công lao của Hạo Nguyệt. Ba cái đầu cùng phát ma pháp, lực sát thương cự ly xa khá mạnh.
Cuối cùng giá trị công huân của mọi người cộng lại là một trăm 43 điểm. Bình quân phân chia mỗi người hai mươi điểm, dư ba điểm tạm thời bảo tồn chỗ Long Hạo Thần, chờ lần sau phân chia tiếp.
“Tu luyện, tu luyện. Ta phải sớm đột phá tới ngũ giai, mới có thể học càng nhiều kỹ năng.” Tư Mã Tiên vừa la làng vừa nhảy lên giường, khoanh chân lại bắt đầu tu luyện.
Người khác cũng trở lại giường của mình. Trần Anh Nhi và Vương Nguyên Nguyên sửa sang phòng nhỏ tạm xây dựng. Tuy hơi đơn sơ nhưng tính ra có thể che mắt người khác.
Long Hạo Thần nắm tay Thải Nhi trở lại ‘nhà’ hai người.
“Chúng ta cũng tu luyện đi.” Thải Nhi nhỏ giọng nói. Nói xong nàng khoanh chân ngồi phía trong giường, tiến nhập tu luyện.
Long Hạo Thần ngẩn ra, trong lòng hơi mất mát. Hắn rất thích cảm giác ôm Thải Nhi.
“Ngu ngốc, tu luyện mới là quan trọng nhất. Chúng ta, chúng ta sau này...” Thanh âm nhỏ như muỗi kêu của Thải Nhi vang bên tai hắn. Cuối cùng mấy chữ bởi vì quá nhỏ, ngay cả tai thính như Long Hạo Thần đều không nghe rõ.
Long Hạo Thần ngồi bên cạnh nàng, khẽ vuốt tóc nàng, cảm thụ mùi hương Thải Nhi tỏa ra, khoanh chân ngồi ngay ngắn, tu luyện.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa