Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đừng ngoảnh lại em nhé, anh đã buông tay em rồi
ái gì đến cũng phải đến, có buồn đau cũng phải chịu thôi. Có lẽ chúng ta chỉ có duyên mà không phận. Hãy quên anh đi em nhé, anh buông tay em ra rồi đấy. Tương lai của em là không có anh và anh cũng vậy, rồi chúng ta sẽ có những con đường riêng, không ai nợ ai. (Quân)
Từ: duyquan
Đã gửi: 03 Tháng Mười 2011 2:09 CH
Tôi quen em vào một chiều không nắng, chỉ có gió ngoài kia xào xạc thật nhẹ. Một buổi chiều đầy bất ngờ, chính tôi cũng cảm nhận sự bất ngờ ấy đầy kiêu hãnh. Đã có những phút lặng im nghe thời gian gõ nhịp, gõ bài ca mà viết mãi vẫn không nên lời. Em đẹp lắm, kiêu sa lắm, trong mắt tôi dường như em là tất cả.
Lặng đi! Thời gian ơi đừng trôi nữa, hãy để tôi còn kịp cảm nhận chút nỏng bỏng của thời gian, chút êm ái của tình em và hơn nữa là chút thổn thức của con tim mình. Lần đầu tiên rung động, thật êm ái, thật nhẹ nhàng.
Có lẽ cả cuộc đời này tôi vẫn không bao giờ, dù chỉ là một lần thôi còn được cảm nhận hương vị đó, ngọt ngào, sâu lắng đầy ma lực. Nhẹ nhàng trôi đi là tất cả những gì của đời thường, của khô cằn, và thay vào đó là thơ, là văn, là một tâm hồn đầy lãng mạn.
Thời gian cứ êm đềm trôi đi là những ngày tháng tôi được cảm nhận sự ngọt ngào từ em, sự cháy bỏng từ em. Tôi vẫn cháy, cháy mãi trên ngọt lửa mà tôi và em tạo ra. Dù cả hai chúng tôi đều biết rằng rồi chúng tôi sẽ bị chính ngọt lửa ấy làm cho lụi tàn nhưng chúng tôi vẫn muốn.
Chúng tôi sẽ không bao giờ hối hận về điều này, về những gì chúng tôi đã làm bởi chúng tôi biết rằng con đường mà chúng tôi đang vẽ luôn đẹp mãi, bởi chúng tôi đang cháy hết mình cho nhau, đang cũng nhau cảm nhận quãng thời gian ngắn ngủi của quãng đời sinh viên bên nhau. Hạnh phúc là cho và nhận, chúng tôi đã làm được điều đó.
Chúng ta hãy xem nhau như một giấc mơ em nhé, có ai muốn chúng ta phải chia tay đâu. Anh vẫn biết rằng anh và em luôn muốn dang rộng đôi tay của mình để ôm chặt nhau, để không phải xa, để cảm nhận nhịp đập của nhau. Anh hiểu điều đó và anh biết chắc rằng em cũng hiểu điều đó đúng không?
Điều gì đến rồi cũng sẽ đến thôi em à. Gia đình, sự nghiệp, hoàn cảnh, tất cả những điều đó đã không cho phép ta đến với nhau. Lần đầu gặp nhau anh đã bảo em là một người sống thực tế, thiếu tố chất lãng mạn. Và điều đó càng được chứng minh vào quãng thời gian này.
Anh đã yêu em, yêu rất nhiều, tình yêu mà có lẽ cả đời này anh vẫn không thể tìm kiếm nổi. Em giản dị lắm, mộc mạc lắm, đơn giản đến nỗi mà tất cả mọi người nhìn em cũng không ai có thể biết được rằng em vẫn luôn được sống trong sự giàu sang, còn anh thì khác. Em biết điều đó đúng không?
Nhà anh nghèo, anh sinh ra ở vùng quê khô cằn, vùng quê của những con người lam lũ; nhà anh và em lại cách nhau đến nửa dải đất Việt Nam. Chỉ thế thôi cũng là những gì mà ta không thể đến được với nhau rồi. Anh vẫn nhớ câu em vẫn thường nói “tan trường là tan tình” anh đã cười khi em nói câu đó, cũng đúng thôi phải không em. Nhưng em à, em có hiểu lúc đó là lúc mà con tim anh đau nhói không?
Ta yêu nhau cũng được hơn hai năm rồi, quãng thời gian mà có trong mơ anh cũng không nghĩ đến. Trước lúc yêu em anh cũng đã từng yêu, em biết điều đó. Vậy mà sao anh lại không thể quên được em như cô ấy? tại sao em lại lấy hết đi sự kiêu hãnh trong con người anh? Cho đến bây giờ anh vẫn không thể nào giải thích được tại sao anh lại vẫn không thể quên được em dù anh biết rằng sự thật vẫn là sự thật.
Và giờ đây khi mà chúng ta đang chuẩn bị hành trang bước vào cuộc sống mới, cuộc sống của những lo toan, bận rộn anh mới thấm được câu nói ấy, sao tình yêu sinh viên lại thế này? Dù anh đã chuẩn bị tinh thần trước hai ba năm trước rồi những vẫn không thể không đau. Tại sao anh lại mềm yếu thế này cơ chứ? Dù trước kia anh vẫn được gọi là vô tình? Hay bởi em hả em? Nghịch lý?
Thôi, phải buông tay em ra thôi. Cái gì đến cũng phải đến, có buồn đau cũng phải chịu thôi. Có lẽ chúng ta chỉ có duyên mà không phận. Hãy quên anh đi em nhé, anh buông tay em ra rồi đấy. Tương lai của em là không có anh và anh cũng vậy, rồi chúng ta sẽ có những con đường riêng, không ai nợ ai.
Con đường em đi hãy cứ đi em nhé, hãy xem như chúng ta chưa từng quen biết. Chúng ta đã đến với nhau quá bất ngờ em à, cũng hãy cho nó ra đi nhanh như thế. Một giấc mơ cũng sẽ tan, ánh nắng cũng sẽ tan theo chiều gió. Hãy giấu đi những giọt nước mắt sâu tận vào tim, hãy mỉm cười khi đã quay đầu, hãy để tình yêu của chúng ta luôn nguyên vẹn hạnh phúc em nhé.
Rồi mai đây, khi nhớ đến nhau hãy đừng nhòe đi vì lệ, hãy để những nụ cười tô điểm thêm tình yêu của chúng mình. Anh sẽ quên em là vợ của anh như anh hằng ao ước, anh sẽ quên em trong viễn cảnh tương lai. Anh sẽ là anh của hiện tại, sẽ là người ra đi vì hạnh phúc.
Anh vẫn biết rằng hiện tại sẽ là những dòng lệ, quá khứ sẽ là nỗi xót xa nhưng anh tin sự ra đi của anh là hạnh phúc. Anh tin rằng dù ở một nơi rất xa anh vẫn sẽ yêu em, nhớ em như ngày đầu ta gặp. Anh vẫn nhớ ngày đầu yêu nhau anh đã tặng em bài thơ Nghịch lý:
Có những lời anh không dám nói
Sợ thời gian!
Có những điều anh không dám viết
Sợ tình yêu!
Thời gian không đủ dài cho em còn nhớ
Tình yêu không đủ bền để em thiết tha!
Anh đổ tình yêu vào thời gian
Gói ghém
Chôn sâu vào giấc mơ cho tình không dang dở
Lận đận một đời anh
Ngang trái một thời em!
Em ghét những lời nói dối
Anh chưa một lần nói thật!
Em ban phát lời yêu
Anh điềm nhiên câm bặt!
Trái đất cứ quay
Em cứ hồn nhiên yêu. Hồn nhiên nhớ. Hồn nhiên hờn giận...
Anh lặng lẽ quay đầu cúi nhặt
Chút vung vãi lời em
Chút hào phóng tình em.
Và cứ thế anh biết rằng
Em không nhận ra
Thời gian cứ chạy dài lê thê
Tình yêu cứ rụt rè teo tóp!
Duy nhất một lời nói thật:
Không phải anh mãi yêu em
Mà chính là
Anh đã yêu em!
Nhưng bây giờ đã khác em à. Bởi vì anh sẽ mãi yêu em. Hãy đi đi em nhé, đừng ngoảnh đầu lại, anh đã buông tay em ra rồi đấy.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)