Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Tác giả: Na Thì Yên Hoa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 171
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 263 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 07:34:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 171: Chương 171
i cô nhi viện." Trầm Hoan gắt gao nắm tay Diệp Hiểu Hạ, đi ra khỏi phòng cô, đi qua phòng khách, đi tới cửa.
Diệp Hiểu Hạ giữ chặt tay anh, bất đắc dĩ cười: "Trầm Hoan, thật sự không cần gấp như vậy, anh xem giờ đã hai giờ rưỡi chiều, chúng ta đến cô nhi viện thì cũng sắp bốn giờ, về cũng làm không xong chuyện không phải sao?"
Trầm Hoan quay đầu, nhìn Diệp Hiểu Hạ thật sâu, trong ánh mắt có tối đen thâm trầm như vực sâu. Giữa một mảnh tối đen kia, Diệp Hiểu Hạ nhìn không ra bất kì cảm xúc gì.
Cô chỉ có thể cười cười: "Hơn nữa, việc chuyển hộ khẩu này cũng không dễ dàng như vậy, ai biết được trình tự làm việc nhiều ít ra sao, phải lãng phí thời gian mấy ngày, chúng ta thật sự không cần đi bây giờ."
Cuối cùng Trầm Hoan mở miệng, anh nhấn giọng, từng câu chữ câu đều nói năng có khí phách: "Hiểu Hạ, vì sao em một chút cũng không sốt ruột vậy?"
Sốt ruột? Diệp Hiểu Hạ hơi không rõ Trầm Hoan ý tứ. Cô chớp chớp mắt: "Chuyện này em đã đồng ý rồi, thì em sẽ không đổi ý, có cái gì mà sốt ruột. Chẳng lẽ anh có chuyện gì phải sốt ruột sao?"
Trầm Hoan cau mày: "Đương nhiên anh sốt ruột. Chẳng sợ em đồng ý với anh rồi, chẳng sợ tất cả mọi người làm nhân chứng, theo ý anh, vẫn là so ra kém một tờ giấy mỏng manh kia. Chỉ cần có một ngày em chưa ký tên trên tờ giấy kia, anh cảm thấy em còn không phải của anh, em sẽ bay đi mất. Anh sống đến bây giờ tuy rằng không lâu lắm, nhưng hai mươi mấy năm cũng không tính ngắn, anh cũng không có cảm thấy cái gì quan trọng, thậm chí theo ý anh, mọi người hay chuyện gì trên thế giới này với anh mà nói chỉ là râu ria. Chỉ có em không giống, có em bên người anh sẽ cảm thấy an tâm, có em bên người anh sẽ cảm thấy dù trời sập xuống, anh cũng có người phải bảo vệ, em làm anh cảm thấy sinh mệnh của anh không phải không có ý nghĩa, thậm chí em làm anh cảm thấy anh không cô đơn."
Hình như anh chưa từng có nói nhiều như vậy, nói xong, anh hơi hơi tạm dừng một chút, thở dài một hơi, sau đó tiếp tục nói: "Đối với anh mà nói, em là quan trọng nhất, thậm chí quan trọng hơn cả sinh mệnh của anh. Hiểu Hạ, anh không là một người dịu dàng săn sóc, từ khi anh hiểu chuyện tới nay vẫn lăn lộn trên đường, sinh mệnh lịch lãm nhiều năm như vậy làm anh học được một điều, thì phải là người và chuyện quan trọng nhất phải đóng dấu ấn của mình lên, dấu hiệu thật sự thuộc về mình mới là an toàn nhất."
"Em xem, em lúc này, chẳng phải của anh. Emlà em, em vẫn là Diệp Hiểu Hạ, em không phải vợ của Trầm Hoan, em chỉ là Diệp Hiểu Hạ. Hiểu Hạ, anh không muốn như vậy, anh hi vọng em có thể thành người của anh. Có lẽ nói như vậy thật là không nói lý, nhưng, Hiểu Hạ, em hiểu tâm trạng này của anh không? Em đã đồng ý với anh, như vậy anh muốn lập tức xác minh đáp án này, anh muốn nước chảy thành sông, anh không cần phức tạp."
Diệp Hiểu Hạ há miệng thở dốc, vẫn là cái gì cũng không nói ra. Tuy Trầm Hoan kiên cường, tuy lãnh ngạnh, nhưng là giờ này khắc này thoạt nhìn anh cũng là đơn bạc mà yếu ớt như vậy, phảng phất cả thiên hạ cũng có thể đánh tới anh.
Lòng của cô, cứ mềm mại
Cực Hạn Cực Hạn - Na Thì Yên Hoa