Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Chương 15: Khinh Tùng (Nhẹ Nhàng)
L
ý Dương nhìn vẻ mắt của đám người Thượng Thanh cung không khỏi vui sướng.
Thục Sơn kiếm phái không biết vì sao, lại chạy tới thương nghị với Tinh Cực tông, cùng nhau đối phó Thượng Thanh cung. Trong quá khứ mặc dù Thục Sơn kiếm phái cùng Tinh Cực tông quan hệ rất tốt, nhưng Thục Sơn kiếm phái chưa bao giờ trực tiếp đối đầu Thượng Thanh cung, bây giờ lại cùng Tinh Cực tông thương nghị như vậy, việc này làm cho Lý Dương cảm thấy có chút nghi ngờ.
- Không cần biết Thục Sơn kiếm phái có ý định gì? Bất quá, có thể dám chắc Thục Sơn kiếm phái đối với Thượng Thanh cung cũng chẳng có ý tốt gì cả.
Lý Dương cười lạnh trong lòng.
Hạng Vũ nói:
- Thục Sơn kiếm phái cùng Thượng Thanh cung vốn quan hệ không thể coi là tốt, nhưng bao nhiêu năm như vậy vẫn chưa từng trở mặt, lần này quyết định trở mặt, ắt hẳn là có nguyên nhân!
Lý Dương trong lòng cũng đồng ý nhưng hắn vẫn không nghĩ ra được là nguyên nhân gì.
Ngọc Minh chân nhân nhìn Kim Kiếm tôn giả, bỗng nhiên cười lạnh:
- Kim Kiếm, ngươi quả nhiên đã quyết định, lần này coi như ngươi thắng. Thượng Thanh cung ta cùng Thục Sơn kiếm phái từ này hoàn toàn đối lập, hôm nay ta tạm thời bỏ qua, tất cả đợi tới khi…
Ngọc Minh chân nhân hiển nhiên nhìn thấu, Kim Kiếm tôn giả bây giờ chính là muốn lập quan hệ với Tinh Cực tông. Thần kiếm Tử Điện sắp xuất thế, một khi xuất thể, cả Côn Luân tiên cảnh đều muốn tranh đoạt, đến lúc đó, thế lực Tinh Cực tông lớn như vậy, nhất định là một đồng minh cường đại.
Kim Kiếm tôn giả cười nhạy nói:
- Ngọc Minh, không cần tức giận, trước đây Thục Sơn kiếm phái ta mặc dù không hoàn toàn đối lập với Thượng Thanh cung ngươi, nhưng cũng không có chỗ nào tốt cả. Giờ đây đối lập thì đối lập, Thục Sơn kiếm phái cùng Tinh Cực tông đồng khí liền cành, ngươi đụng vào bất kỳ ai, chính là đụng vào cả hai phái bọn ta.
Đột nhiên, Kim Kiếm tôn giả hỏi:
- Ngọc Minh, hôm nay ngươi chắc hẳn cũng không muốn động thủ, nếu như động thủ, ta sẽ phụng bồi.
Ngọc Minh chân nhân liếc nhìn Kim Kiếm tôn giả, sau đó nhìn Ảo Quang chân nhân thậm chí cả Tiêu Diêu tán nhân đang nhắm mắt dưỡng thần rồi hừ lạnh một tiếng, hét lớn:
- Chúng ta đi!
Bị người ta đuổi đi trước mặt mấy vạn tu tiên giả, bản thân nếu như vẫn ở lại, Ngọc Minh chân nhân quả thực là không còn một chút sĩ diện nào nữa.
- Đại trưởng lão, cứ đi như vậy sao?
Tằng Thăng có chút bất bình nói rồi quay đầu lại hung hăng nhìn Lý Dương trằm trằm, Lý Dương thay vào đó lại mỉm cười đáp trả.
Ngọc Minh chân nhân nhỏ giọng trách mắng:
- Không đi? Để cho mấy vạn người xem ở quanh đây chê cười sao? Ngươi vẫn chưa nhìn ra à, Thục Sơn kiếm phái cùng Tinh Cực tông sớm đã có kế hoạch, chính là chờ chúng ra tới, rồi hạ nhục bọn ta một phen. Hừm, Thục Sơn kiếm phái cũng thật gian hiểm, biết thần kiếm sắp xuất thế, bọn chúng liền trở mặt. Đi, mọi việc đợi tới sau khi thần kiếm xuất thế rồi nói. Hiện tại để cho bọn chúng được đắc ý, đợi tới khi thần kiếm xuất thế, chúng ta sẽ đòi lại hết thảy.
Tằng Thăng liền hiểu rõ mọi việc, thầm hít vào một hơi rồi gật đầu.
Gần trăm người Thượng Thanh cung cứ như vậy im lặng từ từ ngự không bay mất, vài vạn tu tiên giả tại trường không ít người cười vang, chứng kiến người của Thượng Thanh cung bấy lâu nay cao ngạo bị ăn quả đắng, bọn họ cũng cảm thấy rất khoái trá.
Lý Dương nhìn đám ngươi Thượng Thanh cung rời đi xong, liền xoay người đi tới trước mặt Tiêu Diêu tán nhân, khoanh chân ngồi xuống.
Tiêu Diêu tán nhân lúc này đang cố điều chỉnh trạng thái của bản thân đạt đến mức tốt nhất, tán tiên đệ cửu thiên kiếp, trước giờ, chưa có ai có đủ thực lực để vượt qua, nó rốt cuộc là có chỗ nào thần bí? Nghĩa phụ, liệu có gặp nguy hiểm gì hay không?
Cho dù nghĩa phụ có năm khỏa Hạnh linh đan (Lý Dương đem ba khỏa của mình đưa cho Tiêu Diêu tán nhân mang theo bên người – Dịch giả TTV) dẫu vậy, Lý Dương vẫn luôn cảm thấy không an tâm.
Đôi mắt khép hờ của Tiêu Diêu tán nhân từ từ mở ra, hiền hậu nhìn Lý Dương.
- Lý Dương à, trong lòng con tựa hồ có chút bất an!
Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt một cái đã nhìn thấu sự lo lắng trong lòng Lý Dương.
Lý Dương mỉm cười, cố gắng tỏ vẻ mười phần yên tâm nói:
- Không có gì, chỉ là có chút nghi hoặc đối với tán tiên đệ cửu thiên kiếp, nó rốt cuộc có uy lực to lớn ra sao? Đệ thất thiên kiếp mạnh gấp bốn lần, đệ bát mạnh gấp tám lần, còn đệ cửu thiên kiếp? Chẳng lẽ gấp mười sáu lần?
Tiêu Diêu tán nhân suy nghĩ một hồi, lắc đầu nói:
- Không, trong lịch sử Phàm Nhân giới độ quá đệ bát thiên kiếp có hơn ngàn vạn. Nếu như đệ cửu thiên kiếp uy lực gấp mười sáu lần, tuy rằng rất khó, nhưng không thể không có một ai vượt qua, theo ta thấy, đệ cửu tán tiên kiếp này nhất định có chố khác thường.
Lý Dương khẽ gật đầu.
- Bất quá không cần lo lắng, thiên kiếp sở dĩ là thiên kiếp, bởi chỉ là khảo nghiệm người ta mà thôi. Bất kể ra sao, vẫn luôn có một điểm sinh cơ, tuyệt đối không thể khiến người độ kiếp mất hết hi vọng. Với thực lực của nghĩa phụ cũng không vượt qua thì lão thiên quả thực bất công, hơn nữa nghĩa phụ còn có hai khỏa Hạnh linh đan, cộng thêm ba khỏa của Lý Dương con đặt ở bên người. Lý Dương, con cứ yên tâm, hiện tại trời bắt đầu tối rồi, đợi tới sáng mai thiên kiếp sẽ đến, giờ con cũng đi nghỉ ngơi đi.
- Vâng, nghĩa phụ, con đi nghỉ trước
Lý Dương không muốn quấy rầy nghĩa phụ, liền đứng dậy rời đi, tới chỗ bọn Ảo Quang chân nhân bên cạnh bắt đầu điều tức.
Trời tối.
Bầu trời đầy sao, ánh sáng động lòng người, những tu tiên giả tới xem ai ai cũng đều yên lặng ngồi xuống, tất cả mọi người đều cực kỳ tự giác không quấy rầy Tiêu Diêu tán nhân nghỉ ngơi, ngày mai chính là lần đầu tiên trong lịch sử Côn Luân tiên cảnh có người độ đệ cửu tán tiên thiên kiếp.
Lý Dương khoanh chân ngồi nghỉ, nhắm mắt dưỡng thần.
Nhưng trong lòng vẫn không thể nào xóa được sự lo lắng, đành mở mắt nhìn bầu trời đầy sao, từ từu đợi ánh bình minh tới.
Trên bầu trời, từng ngôi sao dần dần biến mất, bầu trời tràn ngập ánh sáng.
Tất cả đám tu tiên giả đều đã mở mắt, bọn họ biết, thiên kiếp sẽ rất nhanh tới.
Mấy vạn tu tiên giả cứ chờ đợi như vậy.
Đột nhiên!
Gió nổi lên...
Đầu tiên là cơn gió nhẹ, sau đó là gió lốc, rồi cuồng phong, cuồng phong thổi bay cát đá, tất cả tu tiên giả đều vận công tập trung vào mắt, cố gắng nhìn rõ mọi việc.
Những đám mây trên bầu trời giống như bị gió thổi bay đi, từng đám từng đám tan ra. Bầu trời chỉ còn là một mảng màu xanh, nhưng trong nháy mắt sắc trời bắt đầu thay đổi, từ màu xanh hiền hòa bỗng trở nên hắc ắm, thậm chí từ phía chân trời còn có những đám mây màu đỏ bắt đầu tụ hội. Những đám mây màu đỏ này từ từ tập trung vào giữa bầu trời, chỉ trong có mấy lần hô hấp, cả bầu trời đã bị che kín bởi một màn mây đỏ.
Tiêu Diêu tán nhân đang ngồi an tĩnh ở giữa bỗng nhiên chầm chậm mở mắt, chậm rãi đứng lên, ngửng đầu nhìn bầu trời, giống như một ngọn băng phong cô ngạo, cuồng phong không thể lay chuyển được một chút nào.
Lý Dương từ xa nhìn nghĩa phụ đang chờ đợi thiên kiếp, rồi lại nhìn đám mây màu đỏ phủ khắp trời đất, trong lòng lo lắng.
“Tán tiên đệ cửu thiên kiếp rốt cuộc là loại thiên kiếp gì?” Lý Dương trong lòng lo lắng, đáng tiếc thực lực của hắn quá yếu, loại thiên kiếp ở đẳng cấp này, hắn không thể giúp được gì, chỉ có thể đứng ngoài xem mà thôi.
- Thả lỏng chút đi, Lý Dương, không nên quá lo lắng, thực lực của nghĩa phụ ngươi bổn Bá Vương biết rõ, ngươi phải tin vào nghĩa phụ của mình, đệ cửu tán tiên thiên kiếp này lợi hại ra sao, cứ tiếp tục xem mới biết được.
Lý Dương gật đầu.
Ảo Quang chân nhân đứng bên cạnh vỗ vỗ lên vai Lý Dương, mỉm cười cổ vũ, Lý Dương trong lòng cũng cảm thấy thoải mãi hơn nhiều liền cười cười, rồi nhìn về phía Tiêu Diêu tán nhân đang độ kiếp
- Oanh...! Oanh...! Oanh...! Oanh...! Oanh...!
Những tiếng nổ lớn tự như tiếng sấm rền vang, chỉ thấy đám mây mảu đỏ trên bầu trời không ngừng đánh xuống, càng lúc càng có thêm nhiều tia chớp. Nhưng cho dù vậy, chúng vẫn chưa bắt đầu công kích Tiêu Diêu tán nhân, lúc này kiếp vân còn chưa hoàn toàn hình thành.
Những tiếng nổ càng lúc càng thêm kịch liệt, những đám mây màu đỏ xung quanh bắt đầu tụ tập vào giữa, màu sắc cũng bắt đầu từ từ biến đổi, từ từ biến thành tử sắc kiếp vân (mây màu tím) nhưng vẫn cứ oanh tạc như trước, tử sắc kiếp vân lại thu nhỏ lại.
Mức độ oanh tạc cuối cùng dày đặc tới khủng bố.
Nhưng tia chớp thậm chút còn bao bọc lấy không khí, khiến cho đám tu tiên giả trên mặt đất trong lòng chấn kinh.
- Hô hô!!!
Những tiếng nổ biến mất trong nháy mắt, chỉ còn lại tiếng gió gào thét. Trên trời chỉ còn một đám hắc sắc kiếp vân có vẻ rất bình thường, cứ như vậy xoay tròn, không hề có khí thế kinh thiên, cũng không còn tiếng sấm rền vang.
Nhưng Tiêu Diêu tán nhân lúc này mới di động.
Chỉ thấy hai tay Tiêu Diêu tán nhân kết lại xuất ra vạn thiên thủ ấn, hình thành đạo đạo cấm chế, tiên nguyên lực cường đại giống như vô hạn phong cuồng sử dụng. Tiêu Diêu tán nhân tâm thần cực mạnh, thậm chí đạt tới Tiên Quân tiền kỳ, tâm thần cường đại cũng có nghĩa hấp thu thiên địa linh khí đạt tới một tốc độ kinh người, tốc độ khôi phục của hắn so với cao thủ đồng cấp hơn gấp cả mấy chục thậm chí trăm lần, hắn căn bản không để ý chút tiêu hao này.
“Tốc độ bố trí cấm chế của nghĩa phụ quả nhiên khủng bố. Không, những cấm chế này?” Lý Dương đột ²耀iên hai mắt sáng ngời.
- Đúng vậy, cấm chế của nghĩa phụ ngươi không ngờ lại hình thành được một đại trận, quả là hơn người. Không ngờ dùng cấm chế tạo thành đại trận, nhiều cấm chế như vậy hợp thành đại trận, đại trận này uy lực có lẽ không nhỏ đâu!
Hạng Vũ cảm thán nói.
Hắn làm sao biết được, đây là Tiêu Diêu tán nhân trong thời gian vừa qua nghiên cứu thiên diễn bí quyển đệ tam quyển hiểu được một chút, mới có thể tạo ra được.
Lý Dương trong lòng nhất thời càng thêm tin tưởng vào nghĩa phụ của mình
- Hưu!
Âm thanh giống như một mũi tên nhọn vang lên, đám mây màu đen đang xoay tròn phóng ra một tia chớp màu tím to cỡ cánh tay, trực tiếp nhắm hướng Tiêu Diêu tán nhân đánh tới. Nhưng kể cả Tiêu Diêu tán nhân, không một ai để ý, tia chớp màu tím này còn ẩn chứa một đạo tia chớp màu xanh cực nhỏ chỉ bằng một sợi tóc.
Đúng vậy, bên trong tia chớp màu tím to bằng cánh tay, ẩn chứa một tia chớp màu xanh chỉ bằng sợi tóc.
- Oanh!
Đạo thiên lôi cường đại hung mãnh đánh xuống đại trận Tiêu Diêu tán nhân bố trí khi trước, chỉ trong nháy mắt đại trận đã bị phá hủy, nhưng uy lực của thiên lôi cũng giảm đi phân nửa, dù sao đại trận này uy lực cũng không phải là nhỏ.
Lý Dương tập trung tinh thần chăm chú quan sát.
- Phốc!
Bỗng nhiên, chuyện Lý Dương luôn lo lắng đã xảy ra, Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên thân thể run lên, từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn cố gắng chống chọi đạo thiên lôi đầu tiên.
“Sao có thể? Sao có thể? Sao mới đạo thiên lôi đầu tiên đã thổ huyết? Sao lại thế, rốt cuộc là truyện gì xảy ra, nghĩa phụ có gặp nguy hiểm gì không?” Lý Dương trong lòng lo lắng.
Thiên lôi của thiên kiếp, gần như tu chân giả ai ai cũng biết, đạo thiên lôi đầu tiên uy lực yếu nhất, đạo cuối cùng là uy lực mạnh nhất, còn mấy lần thiên lôi công kích thì tương đối khó nói, có người ba lần, có người sáu lần, có người chín lần, cái này phải xem vận khí từng người.
- Ha ha, ha ha, ta đã hiểu rồi, ta rốt cuộc đã hiểu rồi, thì ra là như vậy, thì ra là như vậy a!
Bỗng nhiên, tiếng cười sang sảng của Tiêu Diêu tán nhân vang vọng cả bình nguyên, tất cả mọi người không ai biết Tiêu Diêu tán nhân đang cười vì cái gì, mới đạo thiên lôi đầu tiên đã thụ thương, đạo thứ hai đạo thứ ba xem ra còn mạnh hơn?
“Nghĩa phụ cười cái gì, người hiểu được chuyện gì?” Lý Dương trong lòng có chút nghi hoặc, chỉ là không biết xảy ra chuyện gì, hắn nghe được tiếng cười của nghĩa phụ, trong lòng cũng an tâm hơn rất nhiều. Có lẽ hắn cũng cảm thấy được sự tự tin cực độ của Tiêu Diêu tán nhân trong tiếng cười đó.
- Oanh!
Lại thêm một đạo tử sắc thiên lôi, so vời đạo vừa rồi còn lớn hơn, trong đó vẫn ẩn chứa một tia chớp màu xanh như trước.
Hiển nhiên, đạo thiên lôi này so với vừa rồi uy lực còn mạnh hơn, tất cả mọi người đều nín thở, đạo thiên lôi yếu hơn vừa rồi Tiêu Diêu tán nhân còn bị thương, đạo thiên lôi này uy lực còn lớn hơn nữa?
- Oanh!
Tiêu Diêu tán nhân đứng ở giữa, ngay cả trận pháp phòng ngự bằng cấm chế cũng không sử dụng, tiên nguyên lực phát ra hình thành một lớp bảo hộ cực kỳ nghiêm mật. Một bộ chiến giáp hộ thân mùa xanh đen xuất hiện trên người, trong chiến giáp ẩn hiện đạo đạo huyết sắc quang mang cộng thêm tiên nguyên lực hình thành một lớp bảo hộ bên ngoài chiến giáp.
Thiên lôi hung hãn đánh xuống vòng bảo hộ cùng chiến giáp trên người Tiêu Diêu tán nhân.
Nhưng...
Thiên lôi tựa như bị ngăn lại, hoàn toàn bị hộ thân chiến giáp cùng lớp tiên nguyên lực bảo hộ ngăn lại.
- Tán tiên đệ cửu thiên kiếp, thì ra cũng chỉ có như vậy, đến đây, đến đây đi!
Tiêu Diêu tán nhân cười lớn vang vọng khắp trời đất, đạo thiên lôi thứ hai này Tiêu Diêu tán nhân tiếp nhận vô cùng dễ dàng, lần đầu tiên còn thổ huyết, nhưng lần thứ hai ngay cả đỏ mặt cũng không thấy.
Tất cả mọi người đều nghi hoặc, Lý Dương cũng nghi hoặc.
“Đạo thiên lôi đầu tiên công kích, nghĩa phụ còn bị thương thổ huyết, nhưng đạo thứ hai người lại không tổn thương người chút nào, rốt cuốc là có chuyện gì xảy ra? Nghĩa phụ hiện tại có vẻ rất cao hứng, còn nói cái gì “đệ cửu tán tiên thiên kiếp, thì ra cũng chỉ có như vậy!” Chẳng lẽ nghĩa phụ người đã biết được chỗ huyền bí của đệ cửu tán tiên thiên kiếp, nhưng biết được chỗ huyền bí là có thể dễ dàng vượt qua vậy sao?” Lý Dương cảm thấy nghi hoặc.
Cho dù nghĩa phụ của hắn phát hiện ra thì đệ cửu tán tiên thiên kiếp uy lực cực lớn, cũng không thể càng lúc càng nhẹ nhàng.
- Có lẽ, nghĩa phụ ngươi biết được bí mật của đệ cửu tán tiên thiên kiếp mà người ngoài khó có thể tưởng tượng nổi. Nhưng tán tiên đệ cửu thiên kiếp này công kích chân chính không phải là đạo thiên lôi kia.
Hạng Vũ bỗng nói.
Mọi người cũng nghĩ vậy, đệ cửu tán tiên thiên kiếp này rốt cuộc cuối cùng còn có gì huyền bí đây?