Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 51: Kỵ Thích Nhất Thể (2)
Trận đấu trước khi xuất phát với đội viên Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ đương nhiên không chỉ vì trận đánh cuộc không khả năng thực hiện. Chẳng những gã cần nghiệm chứng năng lực mọi người, đồng thời dưới lực áp bách gã đem đến, mọi người cố gắng bày ra thực lực sau đó cơ bản hiểu biết nhau.
Trần Anh Nhi nàng gái này thần kinh hơi thô, lập tức rất đắc ý nói.
“Trừ Thải Nhi ra thì ta lợi hại nhất rồi. Ta đã triệu hoán ra cường đại ma thú bát giai trợ chiến, chúng ta mới có cơ hội thắng.”
Tư Mã Tiên cười gian nói.
“Anh Nhi muội muội, nếu lại để cho ngươi làm lần nữa, còn có thể triệu hoán ma thú bát giai không?”
Trần Anh Nhi sắc mặt suy sụp, ngập ngừng nói.
“Thì chắc sẽ có cơ hội.”
Cao Anh Kiệt chuyển tầm mắt hướng Long Hạo Thần.
“Hạo Thần, cậu là đoàn trưởng, cậu nói đi.”
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Trước nói về ưu điểm. Ưu điểm của chúng ta không rõ ràng, chủ yếu là hiện tại mỗi người hầu như có khả năng bộc phát năng lực công kích vượt qua chính mình. Lam Vũ, Quang Phù Dung của ta, Cự Linh Thần Thuẫn của Vương Nguyên Nguyên, Thánh Quang Chùy mà Tư Mã Tiên kết hợp cuồng hóa, Anh Nhi triệu hoán Sinh Linh Môn. Còn có công kích đặc biệt của Thải Nhi. Hàn Vũ và Lâm Hâm thì càng nghiêng về loại hình phụ trợ. Nhưng trong chiến đấu bọn họ đem đến tác dụng cũng khá lớn.”
Vừa rồi hắn đều cẩn thận quan sát năng lực mọi người, lúc này nói ra lưu loát rõ ràng.
“Có được năng lực siêu việt bản thân, khiến chúng ta khi đối diện địch nhân có thể dễ dàng phát động công kích vượt qua kẻ địch tưởng tượng. Tổng thể thực lực đoàn đội nếu có thể phát huy, ta tin tưởng chúng ta nhất định là mạnh nhất Tân Liệp ma Đoàn này.”
Nghe hắn nói vậy mọi người đều gật gù. Trải qua trận chiến vừa rồi, biểu hiện bắt mắt nhất chính là Thải Nhi. Nhưng Long Hạo Thần là trụ cột cả đội, không thể bỏ qua năng lực hắn. Thánh Dẫn Linh Lô và phòng ngự bản thân hắn có tác dụng trụ cột vững chắc. Nếu không phải hắn kiềm chế Cao Anh Kiệt, cho dù gã không hết sức đối phó thì mọi người khó có cơ hội thi triển kỹ năng mạnh nhất của mình. Long Hạo Thần cuối cùng một kích khiến mọi người ấn tượng khắc sâu. Lam Vũ, Quang Phù Dung lực công kích mạnh mẽ thậm chí lưu lại vết thương trên bí ngân cơ tòa chiến khải, có thể thấy công kích mạnh cỡ nào. Bởi vậy mọi người đối với đoàn trưởng Long Hạo Thần càng lúc càng tín phục, thực lực dù sao cũng là đứng đầu. Ngay cả Vương Nguyên Nguyên vốn hơi không cam tâm, sau khi thấy tác dụng lớn của Lam Vũ, Quang Phù Dung và Thánh Dẫn Linh Lô, trong lòng cũng mấy phần bội phục Long Hạo Thần. Dù sao không rõ Long Hạo Thần tuổi bao nhiêu, nhưng có thể nhìn ra trong đội thì nhỏ tuổi nhất là hắn, Thải Nhi và Trần Anh Nhi, ba người. Hắn và Thải Nhi càng là ở độ tuổi này đạt ngũ giai, tiền đồ tương lai có thể tưởng tượng.
Cao Anh Kiệt gật đầu.
“Nói khuyết điểm đi.”
Long Hạo Thần nói.
“Khuyết điểm rất rõ ràng. Đầu tiên, chúng ta không quen thuộc nhau, đối với thời gian phóng thích kỹ năng, uy lực, hiệu quả và phương thức chiến đấu đều không rõ ràng. Dưới tình huống như vậy, chúng ta khó hành động nhất trí, cũng không cách nào toàn bộ phát huy năng lực bản thân. Ăn ý cần thông qua không ngừng luyện tập và chiến đấu để tăng cường. Sau này chúng ta sẽ chú ý về phương diện này. Khuyết điểm thứ hai là tính chất không xác định. Điểm này chủ yếu là phía Anh Nhi. Sinh Linh Môn của Anh Nhi là ma pháp triệu hoán cường đại, nhưng nàng ấy không cách nào khẳng định sẽ triệu hoán ra cái gì. Bởi vậy trong chiến đấu, ta khó thể tính toán năng lực nàng ấy vào trong. Một khi nàng ấy triệu hoán ma thú cường đại, nếu phối hợp không đúng, sẽ mang đến hiệu quả trái ngược. Tỷ như phía trước, Tà Nhãn Lĩnh Chủ công kích ảnh hưởng ma pháp của Hạo Nguyệt.”
Trần Anh Nhi thè lưỡi nói.
“Nếu triệu hoán ra ma thú thực lực quá mạnh, người ta cũng không cách nào hoàn toàn khống chế.”
Cao Anh Kiệt nhíu mày nói.
“Trần Anh Nhi, ta biết nàng có thể triệu hoán Sinh Linh Môn thì nhất định có bí mật gì đó. Bí mật là của riêng cô, ta không tiện hỏi nhiều. Nhưng hiện tại nàng là một thành viên trong đội, tính cả Hàn Vũ thì nàng chính là lực lượng một phần bảy. Đối với toàn đội thì mỗi người đều quan trọng. Cho nên nếu muốn đoàn đội phát triển càng tốt, nàng cần sớm ổn định triệu hoán.”
Trần Anh Nhi ngẩn ra, lẩm bẩm.
“Này chỉ sợ phải qua thất giai, ta mới chân chính khống chế Sinh Linh Môn được.”
Cao Anh Kiệt nói.
“Còn có một cách, chính là mau chóng có được bản mệnh triệu hoán thú. Lấy tình huống trước mắt của các người, chờ nàng đến thất giai chỉ sợ là mười năm sau. Không lẽ trong mười năm này nàng đều phải nhờ đồng bạn bảo vệ ư? Đối với một đoàn đội thì điều này có lẽ cho mọi người mang đến tai nạn.” Gã nói nói ngữ khí dần biến nghiêm khắc.
Trần Anh Nhi sắc mặt tái nhợt, chậm rãi gục đầu xuống, không ra tiếng.
Kỳ thật người khác cũng hiểu rõ tình huống của cô. Nhưng đoàn đội mới thành lập, một nàng bé như cô, ai cũng không tiện nói cái gì để tránh ảnh hưởng tính đoàn kết. Do lĩnh đội Cao Anh Kiệt cũng có thể cho là người ngoài nói ra thì thích hợp nhất.
Đây cũng là sự thật, cho dù là Lâm Hâm không cách nào phát động công kích, cũng có thể dựa vào ma pháp lực khống chế và ma pháp phóng thích khá là ưu tú đến phụ trợ phòng ngự. Nhưng một khi Sinh Linh Môn của Trần Anh Nhi không thể triệu hoán ma thú cường đại, nàng chỉ là gánh nặng toàn đội. Thậm chí dù có triệu hoán ra, không thể khống chế tốt thì chưa chắc là điều hay cho cả đội. Bởi vậy, có thể nói hiện tại nàng là nhân tố bất ổn nhất trong đội.
Ánh mắt nghiêm nghị của Cao Anh Kiệt quét qua mọi người, trầm giọng nói.
“Các người phải nhớ kỹ. Các người là tổng thể, một tập thể hoàn chỉnh. Hết thảy đều phải lấy lợi ích tập thể làm đầu. Nếu không một người xảy ra vấn đề, liên lụy chính là mọi người. Trong chiến đấu, các người cần nương tựa lẫn nhau, mỗi người một nhiệm vụ, cho dù dùng hết cuối cùng một chút lực lượng, cũng phải hoàn thành phần trách nhiệm của mình.”
“Trong ba tháng thời gian này, ta sẽ cố gắng truyền tất cả kinh nghiệm cho các người. Có thể tiếp nhận nhiều ít, phát huy ra nhiều ít, thì nhìn chính các người. Mặt sau, ta đơn giản phân tích tình huống mỗi người trong Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ.”
“Ta đã nói về Trần Anh Nhi, nàng là nhân tố không xác định trong đội. Nhưng các người là đồng đội, trong chiến đấu mỗi người đều có nghĩa vụ bảo hộ nàng ấy. Sau này khi nàng lớn lên, sẽ trở thành một bộ phận trọng yếu trong đoàn.”
Ánh mắt chuyển hướng ma pháp sư duy nhất trong đội, đáy mắt Cao Anh Kiệt rõ ràng có tia kỳ dị.
“Lâm Hâm, cậu biết không? Cậu là một ma pháp sư ta thấy ưu tú nhất trong đồng lứa.”
“A?” Lâm Hâm ngẩn người, khó thích ứng lời khen đột ngột. Y vốn tưởng Cao Anh Kiệt xem thường mình không biết công kích.
Cao Anh Kiệt trầm giọng nói.
“Các người đấu với ta là trận hợp tác đầu tiên. Nhưng lần này trừ ma thú của Long Hạo Thần ra, cùng hắn phối hợp ăn ý nhất chính là cậu. Nguyên tố hộ thuẫn của cậu luôn có thể trước tiên rơi trên người hắn, hơn nữa đồng dạng là nguyên tố hộ thuẫn, cậu làm ra lực phòng ngự so với ma thú của Long Hạo Thần càng mạnh. Nếu ta không nhìn lầm, cậu dựa vào lực khống chế tự mình cải thiện nguyên tố hộ thuẫn, hiệu quả giống loại cộng hưởng. Pháp trượng của cậu chắc là thuần túy Hỏa Vân Tinh. Tuy nó cho cậu tăng phúc không nhỏ, nhưng nếu bản thân cậu không có thiên phú ưu tú, không khả năng lấy tốc độ mau chóng liên tục phát động ma pháp phòng ngự.”
“Tuy không nên hỏi thăm bí mật một người, nhưng trong các người thì ta muốn biết nhất là vì sao cậu không tu luyện bất cứ ma pháp công kích nào. Ta biết cậu còn là một Ma Dược Sư. Dưới tình huống phân tâm hai việc còn có thể sử dụng ma pháp phòng ngự xuất sắc đến thế, nếu cậu toàn tâm toàn ý tu luyện hoàn chỉnh hệ thống ma pháp, có thể đoán được tương lai Ma Pháp Thánh Điện sẽ vì cậu mà kiêu ngạo.”
Nghe Cao Anh Kiệt nói, Lâm Hâm trầm mặc. Thanh niên có chút tự kỷ để mái tóc dài xanh nhạt con mắt đột nhiên ảm đạm, nhưng y không nói lời nào, cúi đầu ngồi ở đó.
Cao Anh Kiệt sâu lắng nhìn y, nói.
“Được rồi, trước mắt chúng ta dựa theo Lâm Hâm chỉ có thể dùng ma pháp phòng ngự, lập ra hệ thống chiến thuật của các người. Trong đội thì tác dụng của Lâm Hâm không thua kém Thuẫn chiến sĩ. Hơn nữa bởi vì hắn thi triển là ma pháp, bởi vậy tác dụng trong đội thậm chí mạnh hơn cả Thuẫn chiến sĩ. Lâm Hâm, cậu phải nhớ, nếu cậu thật không muốn học tập ma pháp công kích, như vậy tương lai phải dốc sức học ma pháp phòng ngự và phụ trợ. Đối diện cường địch, cậu cần hỗ trợ Long Hạo Thần tiến hành phòng ngự. Tựa như hôm nay đối phó ta vậy. Đối diện kẻ địch số lượng nhiều nhưng thực lực không mạnh, cậu chính là cứu hỏa trong đội, ai gặp nguy hiểm hoặc cần trợ giúp, cậu phải trước tiên hoàn thành. Yêu cầu này cậu cần có ngộ tính ở phương diện nhìn đại cục.”
Lâm Hâm gật đầu.
“Ta sẽ cố hết sức.”
Y chỉ nói một câu như vậy, không mở miệng nữa. Dường như bởi vì lúc trước Cao Anh Kiệt hỏi y vì sao không tu luyện ma pháp công kích, nên có chút bị kích thích.
Cao Anh Kiệt nói.
“Ta tạm định vị trí Lâm Hâm trong đội phía hậu phương, Trần Anh Nhi cần nhất bảo hộ thì ở giữa đội. Long Hạo Thần, cậu cần phải luôn chú ý để ma thú phụ trợ họ di động. Ví dụ như loại phong hệ Phiêu Phù Thuật, thậm chí để họ cưỡi nó cũng được.”
Long Hạo Thần nghiêm túc nghe Cao Anh Kiệt nói từng lời. Đây là cuộc trò chuyện kinh nghiệm chân chính! Về phương diện tu luyện, rất ít người vượt qua nghiên cứu của Dạ Hoa. Nhưng về thực chiến, đặc biến là đoàn đội chiến, Dạ Hoa khó có thể so sánh với Cao Anh Kiệt. Chỉ nhìn vết sẹo trên người gã là có thể thấy, kinh nghiệm của gã đúc kết từ máu.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu