Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Son Le
Số chương: 595
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 12004 / 347
Cập nhật: 2015-11-12 19:48:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 166: Thiên Lôi Hạnh Đào, Bất Ngờ Tập..
ùng thần thức công kích!
Tiêu Thần trong long trầm xuống. Con yêu thú này có thể làm nguyên thần hắn tê dại, hiển nhiên công kích thần thức của nó không kém. Nếu không phải tu vi nguyên thần của Tiêu Thần mạnh mẽ bằng tu vi nguyên thần của Kim Đan tu sĩ thì chỉ sợ lần này trong nháy mắt sẽ bị nó giết chết.
- Độn!
Thân thể hơi khựng lại nhưng chỉ vài giây liền khôi phục lại. trong khoảnh khắc khi các dây Thanh Đằng đánh tới, Đà Sâm La Huyết Độn đột nhiên kích khởi, trong nháy mắt thân ảnh Tiêu Thần đã ở ngoài trăm trượng thoát hiểm trong gan tất
- Nguy hiểm thật, nếu chậm trễ chút nửa thì có lẽ sẽ bị con yêu thú kia giết chết rồi.
Vuốt lại vạt áo vừa mới bị rách ra, trong mắt Tiêu Thần vẫn còn hiện lên vẻ hoảng sợ. Vừa rồi quả thật là hung hiểm, chỉ cần mình chậm nửa nhịp liền bị đám xúc tu trên người con yêu thú này quấn lấy. Sức chống đỡ của cơ thể hắn tuy rằng hơn người, sẽ không đến mức bị bóp chẹt mà chết. Nhưng hơn mười cái xúc tu kia nhất tề quấn lấy hắn, hắn tất nhiên sẽ phải chết không còn nghi ngờ.
- Việc này không thể chậm trễ được. Có một tên tu sĩ cầm Thanh Ngọc Kiếm đang hướng phía này bay tới. Nếu để cho hắn đến tất nhiên sẽ bị chen ngang.
- Vừa rồi con yêu thú này đánh sâu vào thần thức thiếu chút nữa khiến ta bỏ mình. Hiện tại ta nên đáp lễ lại a.
Đôi mắt Tiêu Thần chợt lóe lên, thần thức xuyên qua kim ấn tức thì tăng lên gấp năm lần hiện tại. Đạt tới thần thức của một gã tu sĩ Kim Đan trung kì. Như một cái thần chùy hung hăng bùng nổ hướng tới phía cái bướu thịt trên người con yêu thú bổ xuống.
Cùng lúc đó, trong đáy mắt con yêu thú hiện lên vẻ khiếp sợ. Nó lấy thần thức cùng những xúc tu của nó phối hợp ra tay. Từng giết biết bao nhiêu người thực lực so với nó còn mạnh mẽ hơn nhiều, không nghĩ tới hôm nay một kẻ yếu hơn mình lại ngang ngạnh khó xơi đến vậy.
Nhưng không đợi nó kịp phản kích, lôi thần chùy đã ầm ầm đánh xuống.
Tức thì trong mắt con yêu thú kia hiện lên vẻ thống khổ. Khuông mặt dữ tợn, trong miệng chảy ra một lượng lớn chất dịch màu xanh. Hơn mười xúc tu của nó đang múa may trong nháy mắt cũng mềm nhũn rớt xuống mặt hồ.
- Chính là lúc này!
Trong mắt Tiêu Thần sát khí tăng vọt, thừa lúc nguyên thần yêu thú bị công kích than thể cứng ngắc. Hắn đưa tay vỗ lên túi trữ vật, liền đem vật có hình một cái hạt dán đầy cấm chế cầm trong tay.
Vật ây, đúng là vật mà ngày đo Tiêu Thần giết chết Thanh Hỏa lấy được trên người hắn. Vật này dù là Kim Đan tu sĩ nhìn thấy cũng phải kiêng kị vài phần. Đó chính là Thiên Lôi hạnh đào.
Sau khi dùng pháp lực rót vào trong đó. Trên than cây hạnh đào tức thì phát ra một trận ánh sáng. Ánh sáng phát ra ở giữa không trung, giấu trong đó sức mạnh khổng lồ của thiên lôi oanh đỉnh cũng chậm rãi phát tán ra. Lôi tính mạnh mẽ, hình phạt Thiên kiếp. Yêu thú tiến giai, tu sĩ tu hành đến một mức độ nào đó tất cả đều phải trải qua Thiên kiếp. Sống sót qua sự giận dữ của thần sấm, ngũ lôi oanh đỉnh thì mới có thể thuận lợi tiến giai, thực lực mới được nâng cao.
Hôm nay, cây Thiên Lôi hạnh đào này bên trong nó chính là thai nghén sức mạnh của thiên nhiên. Uy lực mạnh mẽ, so với những người tu luyện lôi tính còn cường hãn hơn gấp mấy lần.
- Đi!
Sau khi kích thích cây Thiên Lôi hạnh đào, Tiêu Thần không một chút do dự đem ném cây Thiên Lôi hạnh đào này xuống phía dưới hồ.
Mu!
Con yêu thú kia cảm giác thấy trong cây Thiên Lôi hạnh đào này ẩn chứa một sức mạnh vô cùng cường đại. Trong mắt nó nhất thời lộ ra vẻ kinh hãi, trong miệng khẽ gầm một tiếng lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Cây Thiên Lôi hạnh đào dùng lại trên bản thể của con yêu thú, nhất thời ầm ầm nổ tung, lôi điện từ trong bản thể cây Thiên Lôi hạnh đào này tuôn ra ồ ạt, vô tận, trong nháy mắt bộc phát ra sức mạnh khủng bố ẩn chứa bên trong nó bqao phủ lấy bản thể của con yêu thú. Sau đó liên tiếp phát ra tiếng nổ kịch liệt.
Cả mặt hồ đều chấp choáng lôi điện, như hóa thành một mảnh đất thuộc về Lôi Trì.
Một lát sau, sấm sét trên mặt hồ dần dần tiêu tan. Thần sắc trong mắt yêu thú dần dần biến mất không thấy gì nữa. Cả thân hình to lớn ầm ầm đổ xuống nước. Sinh cơ trong cơ thể tiêu tán một cách nhanh chóng.
Ánh mắt Tiêu Thần hiện lên vẻ hưng phấn. Yêu thú này tuy rằng thực lực không đạt tới cảnh giới Kim Đan kỳ. Nhưng để giải quyết nó so với một tu sĩ Kim Đan độ khó chỉ có hơn chứ không kém. Lúc trước hắn thi triển thôn thiên chỉ, lại liên tục dựa vào ma phong độn đào thoát sự công kích của yêu thú. Lại dẫn dụ nó tới hồ nước, dùng cây Thiên Lôi hạnh đào này một kích đánh chết nó.
Xem ra hiện giờ, sự tình đang tiến triển theo kế hoạch của hắn một cách hoàn mỹ.
- Yêu thú đã chết, mau nhanh chóng thu Thanh Ngọc Kiếm.
Ánh mắt Tiêu Thần khẽ chớp lên. Nhận thấy cỗ khí tức kia càng ngày càng tới gần, khóe miệng khẽ cười lạnh một tiếng.
Phốc!
Sau khi hiện lên vòng bảo hộ. Thân ảnh hắn trong nháy mắt rơi vào trong hồ. Cỗ khí tức kia đã càng ngày càng tới gần.
- Không nghĩ tới Thanh Ngọc Kiếm lại ở chỗ này.
Bên dưới đáy hồ, Tiêu Thần nhìn thấy Thanh Ngọc Kiếm đang cắm ở bên trên thi thể của con yêu thú, ánh mắt hắn hiện lên vẻ bất đắc dĩ. Vô luận là ai, muốn chiếm Thanh Ngọc Kiếm này chỉ sợ sẽ khó tránh khỏi phải tử chiến một phen với con yêu thú này.
- Thu.
Tiêu Thần đưa một tay ra, một con chim màu xanh gần bằng bàn tay ngưng tụ mà ra. Đem Thanh Ngọc Kiếm ở bên dưới hồ bay tới tay hắn.
Nhưng vào thời khắc này. Con yêu thú vốn đã tử vong trong nháy mắt hiện lên vẻ oán độc. Vài cái xúc tu trong nháy mắt như có sức sống, gắt gao hướng Tiêu Thần cuốn lấy.
Răng rắc.
Các xúc tu này tuy rằng cực kỳ nhỏ bé yếu ớt, nhưng lực công kích của nó cũng không phải tỷ lệ thuận với kích cỡ của nó. Các xúc tu này mạnh mẽ đánh vào vòng bảo hộ bên ngoài của Tiêu Thần. Một lát sau từ một vết rạn ngay sau đó hoàn toàn vỡ vụn.
- Không tốt! Con yêu thú này chưa chết, muốn ám toán ta!
Trong lòng Tiêu Thần cả kinh. Pháp lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, đưa tay đặt lên túi trữ vật xuất ra một món đồ phòng ngự linh khí cực phẩm.
Ông!
Vòng tròn bao quanh kiện pháp bảo cực phẩm khẽ run lên. Sau đó hóa thành một đạo ánh sáng to lớn đem Tiêu Thần bao phủ ở bên trong.
Con yêu thú độc nhãn ánh mắt băng lãnh, há mồm phun ra một ngụm dịch màu xanh tanh tưởi. Chất dịch này rơi xuống phía trên vòng tròn linh khí, tựa như a-xít rất nhanh ăn mòm mọi thứ. Vòng sáng bảo hộ này tức thì trong một thời gian ngắn liền vang lên một tiếng. Sau đó mất hết toàn bộ uy lực, rơi xuống đáy hồ.
Trong lòng Tiêu Thần cả kinh. Các xúc tu kia đem hắn gắt gao vây vào bên trong, hung hăng siết lại! Bên trên đám xúc tu, bỗng nhiên có một cái xúc tu riêng rẽ khé dựng thẳng lên rồi mở ra như một cái ống hút, hung hăng đâm vào cơ thể hắn.
Oành!
Oành!
Oành!
Xúc tu đâm vào da tay của Tiêu Thần, trong khoảng khắc hắn chạm vào xúc tu vang lên âm thanh trầm đục. Trước khi xúc tu đụng vào da tay hắn, đột nhiên có một đạo hồng mang xẹt qua, đem thân thể đỡ sự công kích mạnh mẽ đó.
Trong mắt Tiêu Thần hiện lên vẻ lạnh lẽo. Con yêu thú này làm ra vẻ sinh cơ tiêu tán hết, đúng là giấu diếm được sự dò xét của thần thức hắn. Giờ phút này khi hắn lơ là liền ra tay ám toán, nếu không phải là thân thể hắn co thể so với linh khí thượng phẩm, hơn nữa yêu thú này chỉ mới có vài xúc tu nên uy lực mới yếu kém đến vậy. Nếu không thì sợ rằng giờ đây hắn đã tử vong rồi.
- Đi tìm chết!
Trong mắt Tiêu Thần hiện lên vài phần hàn ý. Tay vổ lên túi trữ vật, Phiên Thiên
Ấn trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay.
- Phiên Thiên Ấn, nhất ấn định càn khôn, đánh cho ta!
Sau đó hắn giơ tay ném Phiên Thiên Ấn đi. Trong nháy mắt Phiên Thiên Ấn điên cuồng bạo phát, trở nên to lớn. Giống như một tòa núi nhỏ, hướng về bản thể của con yêu thú hung hăng nện xuống.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Phiên Thiên Ấn rớt xuống bên dưới mặt hồ. Tức thì bên dưới mặt hồ nhấc lên một đợt sóng dữ dội. Bạo phát ra tiếng ầm vang.
Con quái thú một mắt kia trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi. Há mồm lần thứ hai phun ra chất dịch màu xanh tanh tưởi. Bất quá Phiên Thiên Ấn hào quang chớp lên, trực tiếp đem chất dịch đó đánh bay ra ngoài.
Oanh!
Mặt đất bỗng rung lên dữ dội, bản thể con yêu thú một mắt bị Phiên Thiên Ấn hung hăng trấn áp. Bất quá con yêu thú này cũng không phải là vật phàm, chịu một kích này không bị biến đổi thành một đống thịt nát. Tuy rằng thần sắc có vẻ kém đi rất nhiều, nhưng những xúc tu của nó cũng không vì thế mà dừng lại, càng liều mạng hướng cơ thể Tiêu Phàm đánh vào.
Đạo Đạo - Thực Đường Bao Tử Đạo