Số lần đọc/download: 536 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 03:54:06 +0700
Q.4 - Chương 4: Vết Thương Nhức Mắt (2)
L
âm Tuyền nhận lấy điếu thuốc cầm ở tay, cười nói:
- Năm ngoái tôi có tới đây điều tra một lần, còn nhờ ông chủ Trương viết một bản điều tra, không biết ông còn nhớ không?
Trương Thúc Hoa vỗ đầu reo lên:
- Nhớ, nhớ chứ sao không, thì ra là cậu, đúng đúng, cậu tới hai lần, một lần đi cùng một cô gái nữa tới hiệu sách cũ bên phố, một lần đi một mình nói là sinh viên đại học đi điều tra xã hội, là tháng 9 năm ngoái phải không nhỉ, tôi không nhớ ngày, khi đó cậu hỏi nhiều câu làm tôi phát bực, một sinh viên đi điều tra lấy đâu ra lắm câu hỏi như thế? Thì ra là vậy, thì ra là vậy...
Diệp Kinh Cường nhìn Cố Lương Vũ, hàm ý té ra ông chủ lớn đi điều tra tỉ mỉ rồi, may mà mình làm việc nghiêm túc. Cố Lương Vũ và Thiệu Binh thì không còn thấy lạ nữa, Lâm Tuyền trước khi bảo bọn họ tiếp nhận một hạng mục lớn, chắc chắn sẽ đi điều tra một phen, toàn bộ phòng nghiên cứu điều tra tin tức chưa chắc làm chu đáo, đi sâu được như y.
Mọi người tự động bỏ qua chi tiết y đi cùng cô gái khác, vì ai cũng lờ mờ biết được thời gian trước Lâm Tuyền có chuyện với một cô gái.
Trương Thúc Hoa nhiệt tình hỏi:
- Nói như vậy công ty các cậu định tiếp nhận hai tòa nhà này?
Lâm Tuyền gật đầu:
- Chúng tôi có tính toán này, có điều vẫn còn đang suy nghĩ, hai tòa nhà này đã sang tay mấy lần mà không ai giải quyết được gì, còn lún sâu vào vũng bùn tranh chấp nợ nần, chúng tôi không nắm chắc có tiếp nhận hay không, hiện chỉ tới khảo sát.
- Ài, có hai tòa nhà dang dở này, ngõ Bích Tình trở thành vết thương của thành phố, bên trong đó có mười mấy bang phái như Bang Tứ Xuyên, Bang Hồ Nam, làm loạn cả một vùng, cái phố này vốn kinh doanh dụng cụ kim khí, về dần chuyển sang làm mát xa gội đầu, hư hỏng hết con cái xung quanh đây, chúng tôi đều mong chờ chính phủ chỉnh đốn, nghe nói khu vực này được liệt vào quy hoạch cải tạo khu thành phố cũ, nhưng mà hơn một năm rồi chẳng có động tĩnh gì...
Lâm Tuyền được đẩy xuyên qua ngõ Bích Tình, cứ cách hai ba cửa hiệu lại có một hiệu gội đầu, tỉnh từ đầu ngõ tới cuối ngõ phải tới bốn năm chục cái, đường đi thi mấp mô lồi lõm, hạ tuần tháng năm, trời nóng dần, những cô gái ăn mặc hở mông hở ngực nhan nhản khắp nơi. Cửa hiệu đồ kim khí của Trương Thúc Hoa kinh doanh ảm đạm, còn may cửa hiệu của mình chứ không phải đi thuê, miễn cưỡng duy trì được sinh hoạt.
- Không kinh doanh được sao ông chủ Trương không đem cho thuê đi?
Nhìn cửa hiệu vắng tanh, người đi qua đi lại nơi này đa phần xem chừng cũng chỉ muốn đi cho nhanh nhanh, có người lảng vảng xung quanh có vẻ không có tiềm năng khách hàng, Lâm Tuyền hỏi:
- Cho thuê? Để bọn chúng làm thành hiệu gội đầu à, mặt mũi tổ tiên mất sạch, cái loại chuyện này tuyệt đối không thể có chút dính dáng gì. Tôi còn có một cửa hiệu nhỏ bên Thái Sơn, tuy nhỏ chút song cũng tạm, bên này dùng làm nhà kho là được.
Lâm Tuyền trầm ngâm:
- Ông chủ Trương từ nhỏ đã sống ở đây, vậy chắc rất quen thuộc con người và sự tình ở nơi này, vậy nhờ ông liên hệ với chủ mười bảy cửa hiệu phía đông và chín viện tử phía sau, công ty chúng tôi sẵn sàng bồi thường theo tiêu chuẩn giải tỏa của thành phố, chúng tôi sẽ kỳ hợp đồng mua toàn bộ chứ không ký hợp đồng với từng nhà. Ông chủ Trương nếu như có thể tổ chức bọn họ lại ký hợp đồng, tôi sẽ trả 1% tiền hợp đồng làm thù lao.
1% của dự án lớn như thế là con số rất khả quan rồi.
- Thực sự là sẽ giải tỏa chứ?
Trương Thiên Hoa rất hưng phấn, song lại do dự:
- Một số kẻ ở đây dựa vào kinh doanh xác thịt kiếm tiền, ai mà cầm đầu giải tỏa, chỉ sợ...
Lâm Tuyền quay sang bảo Thiệu Binh:
- Anh liên hệ với cục trưởng Trương, xem xem có thể thanh trừ toàn bộ những cửa hiệu mát xa, gội đầu này không?
Thiệu Binh nhấc điện thoại lên đi sang bên liên hệ ngay.
Trương Thúc Hoa thấy thế thêm tin tưởng:
- Nếu có thể thanh trừ được, tôi sẵn lòng giúp mọi người, chúng tôi ở đây chờ mong đuổi hết đám người trong đó đi từ lâu, sinh ra cái chỗ quỷ quái đó, làm hư biết bao đứa trẻ ngoan, tối không ai dám ra đường. Mấy năm qua xảy ra nhiều chuyện đau lòng, ài, đều là những cô bé ngoan.. Ài, thôi, chuyện này nói chỉ thêm đau lòng....
Dù Trương Thúc Hoa không nói, nhưng lòng mọi người đều hiểu chuyện gì, chuyện này từ chính phủ tới người dân đều ủng hộ, chỉ cần thao tác thỏa đáng, một đám lưu manh làm được gì chứ.
Đám người Lâm Tuyền đi qua lỗ hổng tường bao tiến vào Cao ốc Thiên Nhuận, đúng là công trình lớn, riêng cái sân trước mặt tòa nhà đã có chiều rộng hơn trăm mét, chỉ có điều chất đống đủ các loại phế liệu xây dựng cùng rác thải xinh hoạt, sự xuất hiện của đám người Lâm Tuyền kinh động tới những người vô gia cư chiếm cứ nơi này, người nọ hè người kia chen nhau vào đại sảnh, nhìn đám người quần áo sang trọng, ý thức được bọn họ đi tới khảo sát, có nhiều loại chuyện này người ở đây thấy nhiều rồi, ánh mắt khinh thường, còn huýt sáo trêu ghẹo.
Lâm Tuyền nhìn quanh đại sảnh:
- Thật là đẹp, Thiên Nhuận mời kiến trúc sư nước ngoài thiết kế, công trình đã 10 năm tuổi mà không xuống dốc chút nào, đáng với tiền thiết kế 8 triệu.
Thiệu Binh chẳng thấy những bức tường xi măng trơ trụi, nhiều chỗ lõi thép còn lòi ra, xung quanh toàn người vô gia cư ăn mặc nhếch nhác, đầy mùi khai thối đẹp ở chỗ nào.
Trở về chiếc Dodge Rams, Phương Nam nhớ tới những ánh mắt tham lam quét qua quét lại người mình, không rét mà run:
- Chỉ sợ không dễ dàng đuổi được bọn chúng đi đâu.
Lâm Tuyền nhún vai:
- Giờ là thời đại nào rồi, bang phái à? Bang phái nào đấu nổi chính phủ, trước tiên cứ dẹp những hiệu mát xa trá hình kia đã, còn bang phái ở đây đợi tôi liên hệ với Lưu Thanh Sơn, vài ngày nữa tôi đi gặp ông ta, phần đại lễ này coi như món quà cho chức thường vụ phó thị trưởng của ông ta, ông ta sao có thể không bỏ công sức ra chứ?
Trị an tồi tệ cùng với cửa hiệu mát xa trá hình ở ngõ Bích Tình, cùng với người vô gia cư lập bang phái trong hai tòa nhà thành vết thương nhức mắt nhất giữa trái tim thành phố, nếu dọn dẹp được thì đây sẽ là chính tích thực lòng làm việc vì dân.
Liên hệ với đội chấp pháp thị dung và cục công an thành phố, chuyện giải tỏa đoán chừng không phải là vấn đề lớn, vậy Lưu Thanh Sơn giúp được cái gì? Cần tiền? Muốn có tiền phải tìm La Ngộ Lương.
La Ngộ Lương hiện là giám đốc ngân hàng kiến thiết tỉnh, Lâm Tuyền muốn dùng tới tiền, đều trực tiếp đi tìm ông ta. Trong tài khoản của Thực nghiệp Tinh Hồ còn có 140 triệu, hai tòa nhà đem bán đấu giá ít nhất cần 400 - 500 triệu mới được, thêm vào chi phí giải tỏa tiền kỳ, phải vay ngân hàng khoảng 300 - 400 mới đủ.
- Hay là chúng ta tìm Hòa Hoàng hợp tác?
Lâm Tuyền do dự nói:
- Phần ân tình này do một mình tôi tặng cho Cố Hiến Chương, có ông ấy đứng sau lưng, tài chính không sợ bị đứt đoạn.
Lấy biệt thự số 36, hai tầng ở Trung Hưng Plaza, 15 căn nhà ở Chung cư Đàn Sơ, ba toàn nhà của Tinh Hồ Uyển, chừng đó bất động sản chất lượng đi thế chấp, khoản tài chính tiền kỳ sẽ không thành vấn đề.
Thực nghiệp Tinh Hồ ít nhất mỗi tháng giao dịch khoảng 200 căn nhà, tài chính lưu động phải duy trì từ 100 - 150 triệu, cùng lắm thì có thể lấy số tiền này ra ứng phó vào luc khẩn cấp.
Khoản tiền này hiện đang được dùng ở thị trường chứng khoán cấp một, so với thị trường chứng khoán cấp hai đầy các ẩn tình, các giao dịch ngầm, lên xuống bấp bênh thì kiếm lợi ở TTCK cấp 1 ổn định hơn nhiều, tỉ lệ cổ phiếu mới bán ra dù thấp, thường chỉ dưới 2%, tức là dùng 100 triệu đi mua cổ phiếu mới, chỉ mua được 2 triệu tiền cổ phiếu, nhưng cổ phiếu mới lên sàn thường được hưởng ứng, vài ngày có thể tăng lên 30% hoặc nhiều hơn, ít nhất kiếm được 600.000. Kỳ đóng băng tài chính cũng chỉ có 4 ngày công tác, tức là dùng 100 triệu, sau bốn ngày kiếm được 600.000.