Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Chương 7: Lục Giới
Thiết Oa chân nhân trợn trừng hai mắt, hắn liếc mắt một cái đã nhận ra Lý Dương, chính là người trẻ tuổi đêm đó đã ăn toàn bộ thức ăn của hắn.
- Cũng không thể trách Thiết Oa chân nhân không biết, ngày đó đi cùng với Lý Dương có Tế Trường Phong, Lily cùng Jake.
Tế Trường Phong từ ngày chia tay với Lý Dương tại Thục Sơn kiếm phái, vừa trở về đã liền bế quan, chuẩn bị Độ Kiếp. Còn Lily và Jake cũng chỉ ở lại Tinh Cực tông vài ngày, trong khoảng thời gian này Thiết Oa chân nhân không hề tới, cho nên hắn không gặp được Lily tỷ đệ, cũng không gặp qua Tế Trường Phong, vậy nên hắn nghĩ đến nghĩa tử của Tiêu Diêu chân nhân chính là Lý Dương chính là người trẻ tuổi đêm đó cũng là lẽ thường.
- Lý Dương bái kiến Thiết Oa chân nhân, món ăn của chân nhân đêm đó, trong kí ức của vãn bối giờ vẫn như mới xảy ra, thật muốn thưởng thức lại lần nữa a.
Lý Dương cười nói.
Tiêu Diêu tán nhân vừa nghe, liền nhớ tới tính tình quỷ quái của Thiết Oa chân nhân, ép buộc người khác phải tới ăn món ăn của hắn, nhất thời Tiêu Diêu tán nhân lừ lừ tức giận nhìn về phía Thiết Oa chân nhân.
Thiết Oa chân nhân vừa nhìn thấy Lý Dương liền biết không hay, bản thân thường cường hoành ép người khác phải ăn, người khác lại không dám trêu chọc hắn bởi vì hắn công lực mạnh. Nhưng dù hắn có mạnh hơn nữa thì ở trước mặt Tiêu Diêu tán nhân cũng không dám làm gì. Bây giờ nhìn vẻ mặt của Tiêu Diêu tán nhân, nhất thời có chút bối rối nói:
- Hắc hắc, Tiêu Diêu, cái này… cái này! Ngươi biết, rõ tính tình của ta, ngươi cũng biết… hắc hắc! Tiêu Diêu a, không nên tức giận, nghĩa tử của ngươi bây giờ không phải vẫn khỏe mạnh sao? Bớt giận đi.
Tiêu Diêu tán nhân cũng hiểu được, nghĩa tử của mình là tu ma giả, các loại độc bình thường ngược lại có thể luyện hóa hấp thu vào trong cơ thể, không gặp phải nguy hiểm gì cả.
- Hừ, Thiết Oa tiểu bàn tử (tên mập nhỏ), việc này may mắn bỏ qua là do Lý Dương hắn không có chuyện gì, nếu không…
Trong tay Tiêu Diêu tán nhân hiện lên một tia kiếm khí mê mông, một cỗ cường lưu chợt đánh vào tâm thần của Thiết Oa chân nhân.
Thiết Oa chân nhân nhất thời cảm thấy tâm thần chấn động, trong lòng không khỏi khiếp sợ "Kiếm Chi Bi Sát của Tiêu Diêu quả nhiên khủng bố, ngay cả bổn chân nhân cũng không chống đỡ nổi, bất quá, bất quá cũng may, Tiêu Diêu hắn ngoài lạnh trong nóng, sẽ không động thủ đối với bạn tốt vài ngàn năm là bổn chân nhân ta!"
- Nghĩa phụ, con có chuyện trọng yếu muốn nói với người một chút!
Lý Dương đột nhiên nhớ tới việc của Hồng Trần Luyện Tâm khúc, việc này nhất định phải nói rõ ràng cho Tiêu Diêu tán nhân. Dù sao Hồng Trần Luyện Tâm khúc này là do Tiêu Diêu tán nhân sáng tạo nên…
- Ồ, được! Đi… chúng ta tới chỗ kia ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện.
Nói rồi, Tiêu Diêu tán nhân liền dẫn Lý Dương ra chỗ ghế đá bên cạnh, nhưng đột nhiên dừng lại, xoay người cười nói với Thiết Oa chân nhân:
- Tiểu bàn tử, ngươi không phải rất giỏi nấu nướng sao? Mau chuẩn bị một ít đồ nhắm để cho bọn ta thưởng thức tay nghề của ngươi được không?
Thiết Oa chân nhân hơi ngẩn ra rồi lập tức nở nụ cười:
- Không có vấn đề gì, cùng người khác cộng ẩm hưởng thụ mĩ vị sơn hào chính là việc bổn chân nhân yêu thích nhất.
Đột nhiên Thiết Oa chân nhân liếc nhìn Lý Dương, lo lắng nói:
- Tiêu Diêu, nghĩa tử của ngươi tựa hồ rất tham ăn, lần trước hắn một mình trong chốc lát đã ăn hết sạch…!
Lý Dương không khỏi bật cười, lần trước nếu không phải lo lắng có độc, e sợ rằng Jake Lily bọn họ trúng độc thì Lý Dương như thế nào có thể “ăn như sói nuốt như hổ” vậy?
Tiểu Lý, đi theo ta, đừng nhiều lời với tên mập này nữa!
Tiêu Diêu tán nhân đi thẳng tới chỗ ghế đá bên trong góc đình, cùng Lý Dương ngồi xuống…
Lầu các nơi Tiêu Diêu tán nhân làm chỗ ở rất thanh nhã, bên cạnh chiếc đình trong sân còn có một ít kỳ hoa dị thảo, Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân lúc này đang ở dưới hiên đình.
- Nghĩa phụ, con tu luyện Hồng Trần Luyện Tâm khúc trong khoảng thời gian dài, nhưng tựa hồ đối với con không có hiệu quả gì lớn!
Lý Dương mở miệng lên tiếng.
Tiêu Diêu tán nhân hơi sửng sốt từ từ nhíu mày:
- Không có hiệu quả? Lẽ ra không thể như vậy, lúc trước khi ta thổi, đặc biệt là lần đầu tiên tâm cảnh đề cao nhanh đến kinh khủng, rồi sau đó tốc độ đề cao chậm lại nhưng vẫn như trước so với tu chân giả bình thường còn nhanh hơn nhiều, cho nên hôm nay mới có thể đạt tới Tiên Quân tiền kì. Đối với ta hiệu quả tốt như thế, chẳng lẻ đối với con một chút hiệu quả cũng không có?
Lý Dương lắc đầu nói:
- Không phải không có hiệu quả, chỉ là hiệu quả không lớn, thậm chí Hồng Trần Luyện Tâm khúc tứ đại nhạc chương, con chỉ có thể thổi “Bi Thương nhạc chương” “Hoan Nhạc nhạc chương, còn sau đó trở đi, con thật sự không thể tiếp tục thổi nữa.
Tiêu Diêu tán nhân nhíu mày thật sâu, nghi hoặc nói:
- Không lẽ nào, lúc trước trong khi ta thổi địa, “Tuyệt vọng nhạc chương” cùng “Truy Ức nhạc chương” đối với đề cao tâm cảnh là có hiệu quả nhất, nếu con ngay cả hai đại nhạc chương này cũng không thổi được thì tâm cảnh đề cao chậm vậy cũng có thể giải thích được, nhưng vì sao lại không thể thổi được?
Lý Dương cười khổ nói:
- Thậm chí khi con cố gắng cường hoành thổi sáo, thiếu chút nữa đã tẩu hỏa nhập ma, hơn nữa còn bị thổ huyết ngay tại chỗ, cho nên rốt cuộc không dám lại thổi lại nữa!
- Tẩu hỏa nhập ma, thổ huyết?
Tiêu Diêu tán nhân liền đứng mạnh lên, hắn cảm thấy rất không thoải mái. Lý Dương tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma thổ huyết, nguyên nhân đều là bởi vì Hồng Trần Luyện Tâm khúc mà hắn cấp.
- Lý Dương, như vậy đi, ta sẽ tập trung nghiên cứu lại một thời gian, con tạm thời đừng cố thử nữa, ngàn vạn lần không đươc cố tu luyện, nếu quả thật tẩu hỏa nhập ma, thì sẽ rất nguy hiểm.
Tiêu Diêu tán nhân vội nói.
Lý Dương nhìn bộ dáng cuống quít lo lắng của Tiêu Diêu tán nhân, trong lòng cũng thấy cảm động, vội vàng nói:
- Nghĩa phụ, con còn chưa nói xong, mặc dù lần đó thổ huyết, nhưng sau này, con tự mình lại sáng tạo ra được một nhạc chương là “Tầm Mịch nhạc chương”.
- Tầm Mịch nhạc chương? Lý Dương a, tu luyện công pháp không thể tùy tiện sửa đổi, như vậy sẽ dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma. Mau nói cho nghĩa phụ, con tu luyện hiệu quả ra sao?
Tiêu Diêu tán nhân đối với Lý Dương, chính là sự quan tâm tuyệt đối, đặc biệt cự li thời gian hắn độ thiên kiếp “đệ cửu Tán tiên” càng ngày càng ngắn. Một khi hắn phi thăng, hắn cùng Lý Dương gần như sẽ không còn ngày gặp lại nữa.
- Nghĩa phụ, yên tâm, “Tầm Mịch nhạc chương này con thổi lên cảm giác rất thoải mái, tâm cảnh đề cao cũng rất nhanh.
Lý Dương cười nói.
Tiêu Diêu tán nhân lúc này mới có chút yên tâm, nhưng lập tức hai mắt sáng ngời, vội hỏi:
- Tâm cảnh đề cao rất nhanh? Con như thế nào sáng tạo ra được nhạc chương này?
Tiêu Diêu tán nhân hiểu rõ, nói về sự giải thích hiểu biết đối với âm nhạc, Lý Dương tuyệt đối không tính là cao thủ gì cả, sáng tạo ra nhạc chương loại này khả năng tuyệt không lớn.
- Dựa theo suy nghĩ trong lòng, theo như những gì ẩn sâu trong tâm hồn, tự nhiên thổi lên, từ đó mà thành. “Tầm Mịch nhạc chương” này đến nay chỉ là một bộ phận, bởi vì con đường tìm kiếm Tuyết của con vẫn đang tiếp tục!
Lý Dương mỉm cười nói.
- Tìm kiếm Tuyết, ngươi không phải từng nói nàng đã chết rồi sao? Chẳng lẻ ngươi nói tới Quỷ giới?
Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên nói.
Lý Dương gật đầu. Lúc trước, sau lần đầu tiên cùng Lỹ Dương gặp mặt nói chuyện, Tiêu Diêu tán nhân đã biết được người yêu của Lý Dương đã chết liền không hỏi thêm quá về những việc liên quan tới chuyện này nữa, cho nên hắn còn tưởng rằng Lý Dương giống như hắn, người yêu đều đã hồn phi phách tán.
Tiêu Diêu tán nhân cười:
- Tốt, con còn có hy vọng, cố gắng, ta nghĩ có thể “Tuyệt Vọng nhạc chương” không thích hợp với con, dù sao ta và con tâm cảnh cũng có điểm khác biệt.
- Lý Dương, nhất định con phải ra sức cố gắng, sớm tới được Quỷ giới, tìm được Tuyết.
Tiêu Diêu tán nhân cổ vũ nói.
Lý Dương gật đầu nói:
- Con cũng nghĩ “Tuyệt Vọng nhạc chương” ắt có vấn đề, con căn bản không thể tấu, bởi vì nó không phù hợp với suy nghĩ trong lòng của con.
- Các ngươi nói cái gì a, Quỷ giới?
Thiết Oa chân nhân một tay cầm năm chiếc bát đĩa thức ăn đi tới. Đương nhiên, đây là dựa vào yêu nguyên lực mạnh mẽ của hắn.
- Ta chuẩn bị cố gắng tu luyện, phi thăng hậu, làm hết sức để từ Ma giới tới Quỷ giới!
Lý Dương cười nói.
Thiết Oa chân nhân sửng sốt:
- Ngươi muốn từ Ma giới tới Quỷ giới?
- Ừm!
Lý Dương Kiên định gật đầu.
Thiết Oa sắc mặt nhất thời có chút cổ quái, nhưng hắn vẫn hỏi:
- Ngươi đi Quỷ giới làm gì? Nhất định phải tới Quỷ giới sao? Quỷ giới cũng không gì là tốt cả, đi cũng chỉ vô ích.
Thiết Oa chân nhân bổn thân là Thiết Quắc, hồng hoang yêu thú, độc thú chi vương, trời sanh có truyện thừa kí ức.
Đối với tình hình các giới hắn biết không ít, còn Tiêu Diêu tán nhân ngược lại nắm không được bao nhiêu.
Tiêu Diêu tán nhân cũng chỉ biết Ma giới cùng Tiên giới đối lập mà thôi.
- Tìm kiếm Tuyết, người yêu của ta!
Lý Dương trên mặt có vẻ tươi cười, ánh mắt đã có chút mờ ảo, hắn đang suy nghĩ về cảnh tượng tương lai.
Tiêu Diêu tán nhân nói:
- Thiết Oa tiểu bàn tử, ngươi không phải có truyện thừa kí ức sao? Nói, mau nói, từ Ma giới tới Quỷ giới có phải là đi lại dễ dàng không?
Lý Dương vừa nghe, cũng nhất thời hi vọng nhìn Thiết Oa chân nhân.
Thiết Oa chân nhân vội vàng cười nói:
- Ân, nói như thế nào đây, có chút khó khăn nhưng không tính là lớn. Chỉ cần cố gắng, nhất định có thể!
Nhưng Thiết Oa chân nhân trong lòng lại thầm nghĩ "tới Quỷ giới ư? Lý Dương này, ai dà, hắn tưởng rằng Quỷ giới dễ tiến nhập như vậy sao?"
Ở nơi sâu thẳm trong đầu của Lý Dương, Hạng Vũ tự nhủ "Quỷ giới, có lẽ bổn Bá vương phải hỗ trợ mới có chút hy vọng. Ân, nếu sư tôn Xuy Vưu Đại tôn có thể ra tay thì sẽ đơn giản. Đáng tiếc tính tình của sư tôn hiện nay, Lý Dương hắn muốn tiến vào Quỷ giới cũng không phải dễ dàng việc dễ dàng, cho nên bổn Bá vương xem ra hiện tại vẫn không thể nói cho hắn. Đợi hắn tiến nhập Ma giới mới nói chuyện này sau, cho hắn thêm chút hy vọng!" Hạng Vũ cũng hiểu được, tiến vào Quỷ giới rất khó, cho nên hắn tạm thời che giấu, mặc kệ như thế nào, trước tiến nhập Ma giới rối nói sau.
Tới Ma giới rồi mới lại lo về việc tiến nhập Quỷ giới.
Lý Dương nghe được Thiết Oa chân nhân nói vậy, liền mỉm cười cười:
- Cho dù là ai, nguy hiểm ra sao, đều không thể ngăn trở ta!
Niềm tin trong lòng Lý Dương cực kỳ kiên định. Vì tìm Tuyết, vô luận việc gì cũng không thể mê hoặc hay lung lay được hắn.
Lý Dương không phát hiện ra, tâm tính hắn càng kiên định, tín niệm càng rõ ràng, tâm cảnh càng dễ dàng đề cao.
- Ân, tự tin cũng là chuyện tốt. Tiếp tục cố gắng lên, không nói nữa, tới thưởng thức cao lương mĩ thực do bổn chân nhân làm đi. Oa! Sách... sách... sách... ! Phi Thố này cũng không tồi, tốc độ nhanh vô cùng, hơn nữa số lượng cũng không nhiều lắm, bổn chân nhân muốn bắt cũng có chút khó khăn, mau tới ăn đi!
Thiết Oa chân nhân vừa nói vừa làm, lúc này đã đặt những bát đĩa xuống, để cho Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân thưởng thức.
Lý Dương không phát hiện ra Thiết Oa chân nhân có chút không đúng, nhưng Tiêu Diêu tán nhân lại phát hiện được. Lý Dương cùng Thiết Oa chân nhân kết giao chưa bao lâu, cho nên không nhìn ra điểm gì lạ.
Nhưng Tiêu Diêu tán nhân cùng Thiết Oa chân nhân này kết giao mấy ngàn năm, đối Thiết Oa chân nhân hiểu rất rất rõ ràng. Chỉ bằng lời nói vừa rồi cùng vài động tác không tự nhiên của Thiết Oa chân nhân, Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt cũng nhìn ra, Thiết Oa chân nhân vừa rồi vẫn chưa nói hết sự thật.
- Được, ăn thôi, ăn thôi!
Tiêu Diêu tán nhân cũng không nóng vội, đợi sau này sẽ tìm Thiết Oa chân nhân hỏi chuyện, lúc này liền cùng Lý Dương thưởng thức thịt Phi Thố.
- Mùi vị rất ngon, quả là rất ngon!
Lý Dương cười hì hì gắp một miếng lớn...
Trong phòng Thiết Oa chân nhân.
"Két" Tiêu Diêu tán nhân mới mở cửa bước vào rồi lập tức đóng lại và bố trí cấm chế.
Thiết Oa chân nhân mồ hôi nhễ nhại nghi hoặc nói:
- Tiêu Diêu, ngươi đến đây là làm gì? Có việc gì trọng yếu? Sao lại cẩn thận như thế?
Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt nhìn Thiết Oa chân nhân, nghiêm túc nói:
- Cùng ta nói cho rõ ràng, từ Ma giới tới Quỷ giới rất khó phải không? Không cần phải nói dối ta, tiểu bàn tử ngươi trong lòng nghĩ cái gì, ta đều có thể biết được rõ ràng.
Thiết Oa chân nhân nhất thời cười khổ:
- Bị ngươi thấy rồi, ai, nghĩa tử của ngươi, ai, quả là một đứa nhỏ đáng thương!
Thiết Oa chân nhân thở dài một hơi.
Tiêu Diêu tán nhân cũng có dự cảm trước, cho nên vừa rồi không có hỏi lại Thiết Oa chân nhân trước mặt của Lý Dương.
- Rốt cuộc là ra làm sao?
Tiêu Diêu tán nhân hỏi.
Thiết Oa chân nhân lắc đầu cười nói:
- Ta bất quá cũng chỉ là thông qua truyền thừa ký ức biết được mà thôi. Hơn nữa hiện tại ta công lực không đủ, rất nhiều kí ức còn bị phong ấn, nhưng chỉ theo những gì ta được biết, ta có thể nói cho ngươi biết!
Tiêu Diêu tán nhân lập tức tập trung lắng nghe.
- Từ khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, phân ra Lục giới, ngươi biết Lục giới là gì không?
Thiết Oa chân nhân cười, nói:
- Ta nói cho ngươi, chính là phân thành Phật, Tiên, Quỷ, Ma, Yêu, và Minh giới, tổng cộng có Lục giới, trong đó Phật giới, Tiên giới cùng với Quỷ giới xem như là một phe, Ma giới, Yêu giới cùng với Minh giới xem như một phe.
Tiêu Diêu tán nhân trong lòng có dự cảm không tốt.
- Thiết Oa, ngươi muốn nói cho ta biết, Quỷ giới cùng Tiên giới là một nhà, Ma giới không kẻ nào được phép tiến vào Quỷ giới sao?
Tiêu Diêu tán nhân trong lòng có chút rối loạn, nếu thật sự như thế, thì thật nguy rồi.
Thiết Oa chân nhân lắc đầu nói:
- Không phải không thể đi, muốn đi, vẫn là có thể. Quỷ giới cùng Minh giới nguyên bản là một thể ở giữa bị Bắc Minh chi hải rộng lớn khôn cùng phân cách, cho nên chia ra làm Quỷ giới cùng Minh giới. Từ Ma giới tiến vào Minh giới, khó khăn, nhưng là khó khăn không lớn, nhưng muốn xuyên qua Bắc Minh chi hải, tiến vào Quỷ giới…
- Tiêu Diêu, ta chỉ có thể nói cho ngươi, những người trong ký ức của ta thành công xuyên qua Bắc Minh chi hải đều nhân vật cấp bậc là Ma đế hoặc Đại tôn. Ngươi nói Lý Dương tiến vào Quỷ giới có thể mấy phần khả năng thành công?
Tiêu Diêu tán nhân có điểm sửng sốt. Ma đế, Đại tôn là cấp bậc gì, Tiêu Diêu tán nhân cũng hiểu được đều thuộc vào hàng cao thủ tối cường của các giới, Lý Dương muốn đạt tới cấp bậc này, cho dù thiên tư cao, cũng phải tu luyện rất lâu.
- Ai, thấy được quang mang kiên trì tin tưởng trong mắt của đứa nhỏ Lý Dương này ta cũng không dám nói với hắn ai, thật là một đứa nhỏ đáng thương!
Thiết Oa chân nhân thở dài nói.
Tiêu Diêu tán nhân suy nghĩ hồi lâu, cũng thở dài một hơi.