Số lần đọc/download: 4416 / 114
Cập nhật: 2014-11-25 22:30:45 +0700
Chương 191: Khiêu Chiến Thái Kim Hoa.
"G
iáo sư phân làm ba thứ hạng sơ cấp, trung cấp và cao cấp như cách phân chia cấp bậc của các đệ tử trong học viện, các giáo sư muốn quyền lợi của mình tăng lên thì cũng phải nâng cao cấp bậc của mình!"
"Hai tháng trước, lúc đó khoảng tháng sáu, tháng bảy, giáo sư Đái Kỳ và giáo sư Thái Kim Hoa cùng tham gia khảo hạch thăng cấp ! Nghe đệ tử to béo này nói vậy thì có lẽ bởi vì trong lần tham gia khảo hạch tấn cấp lần đó mà hai người quan hệ đang là bằng hữu của nhau mà giờ đây lại trở mặt thành thù. "
"Mà hiện tại hai người vẫn là giáo sư sơ cấp. Vậy là cả hai đều không thông qua khảo hạch thăng cấp dành cho các giáo sư của học viện. "
Hạ Ngôn ánh mắt mang theo sự tò mò nhìn tên đệ tử to béo bên cạnh, trong lòng cũng cảm thấy hứng thú.
"Hắc hắc" tên đệ tử to béo cười, khẽ liếc nhìn nữ nhân cao ngạo Thái Kim Hoa một chút rồi nói,
"Lúc ấy, giáo sư Thái Kim Hoa và giáo sư Đái Kỳ tranh dành nhau cái dang ngạch tấn cấp cuối cùng, hai người trong lúc luận bàn vũ kỹ. Giáo sư Thái Kim Hoa khi đó hy vọng giáo sư Đái Kỳ sẽ giả thất bại trong tay của mình để nàng ta đạt được cái danh ngạch kia, để nàng ta có thể thuận lợi tấn cấp. Thật là một lão bà ích kỷ! Nhưng ngày đó khi hai người luận bàn Thái Kim Hoa này lại bại trong tay giáo sư Đái Kỳ. "
"Sau đó, giáo sư Đái Kỳ đã xin lỗi với Thái Kim Hoa này, cũng từ bỏ tư cách tấn cấp của mình để chứng minh rằng mình không cố ý chiến thắng Thái Kim Hoa. Khi đó Thái Kim Hoa ra chiêu rất hung ác, nếu không phản kích lại chắc chắn sẽ bị thương." Tên đệ tử to béo này nhãn tình sáng lên, đem tim tức hắn nghe được về sự việc ngày hôm đó kể lại cho Hạ Ngôn nghe.
Hạ Ngôn lúc này đã hiểu tất cả, trả trách Thái Kim Hoa lại hận giáo sư Đái Kỳ đến vậy. Với tính cách của mình chắc chắn sẽ không giảng hòa với giáo sư Đái Kỳ. Mà giáo sư Đái Kỳ vẫn nhẫn lại được! Trước mặt nhiều đệ tử bị nhục mạ như vậy cũng không phản ứng lại với Thái Kim Hoa.
Hạ Ngôn nhìn thoáng qua Thái Kim Hoa một chút, nữ nhân này thật làm người khác cảm thấy chán ghét.
"Yêu tinh, hảo hảo dạy những đệ tử này của ngươi cho tốt, đừng như lần trước vậy, đến ba năm mà trong hai mươi đệ tử vẫn có hai người không thăng cấp lên trung cấp được." Thái Kim Hoa cất giọng chua ngoa nói, "Ta thấy, tên đệ tử này của ngươi cho dù là ba năm cũng không thể tấn thăng lên trung cấp được a! Đệ tử của viện trưởng thì đã sao chứ ?"
Thái Kim Hoa chuyển ánh mắt qua Hạ Ngôn, cất giọng miệt thị nói.
Hạ Ngôn lắc đầu cười. mở miệng nói: "Con người này, thật làm cho người khác chán ghét. Trong một cái học viện lớn đến như vậy mà cũng không có đến một bằng hữu nào. Thật là!"
Hạ Ngôn dĩ nhiên biết Thái Kim Hoa kia là đang nhằm vào hắn, cho dù là tượng đất cũng phải thấy tức giận. Mà hắn lại không phải là bùn đất.
Đái Kỳ hướng đôi mắt đẹp của mình nhìn về phía Hạ Ngôn, cũng không lên tiếng ngăn lại.
Xem ra sự nhẫn lại của nàng cũng chỉ đến mức độ nhất định mà thôi, nếu không sau khi nghe thấy những gì Hạ Ngôn nói lại không có bất cứ phản ứng gì.
"Tiểu tử, ngươi nói cái gì?" Thái Kim Hoa sửng sốt, rồi sau đó là biến sắc, tức giận chỉ Hạ Ngôn nói.
Hạ Ngôn "hừ" lạnh một tiếng rồi nói: " Ta nói ngươi rất đáng ghét, làm cho người khác muốn tránh xa! Chính ngươi, cũng không nhận ra điều đó sao ?!"
"Hạ Ngôn này, lại dám cãi cọ với một giáo sư!"
"Giáo sư, đều là những cường giả linh sư, Thái Kim Hoa này cũng là một linh sư rồi a !"
"Không xong rồi, Thái Kim Hoa này tính tình như vậy, khắng định sẽ tìm cách đối phó với Hạ Ngôn!"
Phía dưới không ít đệ tử lo lắng đứng lên, tuy nhiên trong số đó cũng có người chỉ là xem náo nhiệt giữa Thái Kim Hoa và Hạ Ngôn.
Thái Kim Hoa là giáo sư, còn Hạ Ngôn là đệ tử của viện trưởng! Thái Kim Hoa cho dù tức giận xung thiên cũng không thể quá phận với Hạ Ngôn. Nếu là một đệ tử khác mà dám ngang nhiên chống đối lại một giáo sư như vậy, kết quả thực khó nói!
"Ngươi. . . Ngươi!" Thái Kim Hoa tức giận tới nỗi toàn thân run rẩy, "Hạ Ngôn ngươi ỷ mình là đệ tử của viện trưởng, thì có thể bất kính đối với giáo sư!"
"Nhìn kìa, mặt Thái Kim Hoa như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!" Một tên đệ tử khẽ nói với một người bên cạnh!
"Hừ. Giáo sư Thái Kim Hoa. Thân phận của ngươi là giáo sư của học viện nhất lưu, nhưng sao lòng dạ lại hẹp hỏi đến vậy. Ta đã đắc tội gì với ngươi? Ngươi lại nhiều lần xúc phạm đến ta như vậy ?" Hạ Ngôn trầm giọng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Thái Kim Hoa.
Thái Kim Hoa đầu tiên là ngẩn ra, nghĩ lại một chút. Hạ Ngôn quả thật chưa có một chút nào đắc tội với mình, chỉ mới tiếp xúc với hắn một chút hôm khảo hạch đệ tử của học viện. Ngoài ra thì chẳng còn gì nữa cả.
Nhưng không biết vì sao, cứ thấy Hạ Ngôn là cảm thấy không thoải mái!
Ánh mắt khẽ đảo qua, Thái Kim Hoa thấy mười mấy tên đệ tử do mình phụ trách đang nhìn chằm chằm vào mình. Nây giờ nếu cứ như vậy mà bỏ qua. Thì còn gì là mặt mũi của một giáo sư nữa ?
Hít sâu vào một hơi, Thái Kim Hoa ưỡn ngực: "Hạ Ngôn, chẳng lẽ ta nói không phải là sự thật sao ? Hừ, Mới vừa rồi giáo sư của ngươi đã giảng một chút kỹ xảo cơ bản nhất mà ngươi cũng không thể nhớ được, còn nói đó là những kiến thức thâm ảo?"
"Ha ha, chỉ những kiến thức cơ bản như vậy mà ngươi lại coi là thâm ảo, có thể thấy rõ năng lực của ngươi rồi! Thật là buồn cười!" Thái Kim Hoa đánh trống lảng sang vấn đề khác.
Hạ Ngôn cười cười nói: " Ha ha, năng lực của ta không phải từ miệng mà ra!"
"Oh?" Thái Kim Hoa khuôn mặt khẽ biến sắc. Sau đó lông mày khẽ nhướng lên nói: "Nói như vậy, ngươi đối với năng lực của mình rất tự tin ? Hảo ! Hảo! Không hổ là đệ tử của viện trưởng. Vậy ngươi bây giờ hãy bước ra, ta cho một tên đệ tử ra luận bàn một chút với ngươi!"
Thái Kim Hoa nở nụ cười âm trầm cười nói với Hạ Ngôn.
Xem ra, nàng ta vẫn chưa biết tới thực lực của Hạ Ngôn, ngày hôm qua khi Hạ Ngôn dạy cho đám người Trương Phong một bài học, có lẽ vì lúc đó sắc trời đã tối, cho nên những đệ tử này của nàng cũng không nhìn thấy, tin tức này có lẽ phải mất một chút thời gian mới lan truyền rộng rãi. Mấy người Trương Phong hiển nhiên là không chủ động mang tin tức này nói ra ngoài rồi, chuyện đó đều đổ cả lên đầu bọn họ.
Thái Kim Hoa nếu biết thực của Hạ Ngôn, khẳng định sẽ không đưa ra yêu cầu này.
"Giáo sư, nhìn nơi đó kìa, hình như giáo sư Thái Kim Hoa cãi nhau với người khác!" Xa xa một tên đệ tử sơ cấp chỉ về hướng Hạ Ngôn nói.
Vị giáo sư này vừa nhìn tới, quả nhiên chứng kiến Thái Kim Hoa và một người khác đang tranh luận.
"Đó là giáo sư Đái Kỳ, chẳng lẽ nàng ta đấu khẩu với Thái Kim Hoa? Đi chúng ta qua xem một chút!" Vị giáo sư này nhăn mày nói. Thái Kim Hoa và Đái Kỳ nếu đấu khẩu với nhau, khẳng định là do Thái Kim Hoa này khi dễ người khác! Mà các giáo sư ở những nơi khác trên quảng trường cũng mang theo những đệ tử do mình phụ trách tiến tới chỗ Hạ Ngôn, rất nhanh đã có một lượng lớn người vây xung quanh nơi này.
Trương Phong và Hạ Tử Hân cùng ở Tổ số chín. Trương Phong nhướng khuôn mặt sưng đỏ đã tiêu tan không ít lên chăm chú theo dõi, mặc dù vậy vẫn có thể dễ dàng nhìn ra dấu vết hôm qua Hạ Ngôn để lại trên mặt hắn.
" Sao? Thế nào ?" Thái Kim Hoa thấy Hạ Ngôn không nói gì, tưởng rằng Hạ Ngôn đang sợ, " Không phải vừa rồi ngươi nói nằng lực không phải từ miệng tới sao ?Bây giờ sao lại khiếp đảm như vậy? Chỉ cần ngươi có thể thắng được đệ tử do ta phụ trách, sau này cho dù thấy ngươi và yêu tinh này ta cũng không thèm mở miệng!"
Thái Kim Hoa thấy mọi người vây quanh ngày càng đông, thanh âm càng thêm lớn hơn, nói.
Những giáo sư và đệ tử của mình tới nơi này mới phát hiện ra Thái Kim Hoa phát sinh tranh luận với một tên đệ tử, lại càng cảm thấy hứng thú. Rất nhiều người nhận ra Hạ Ngôn, ở xung quanh thấp giọng lên tiếng nghị luận.
"Được rồi, Hạ Ngôn đừng nói loạn lên nữa!" Đái Kỳ thấy sự tình phát triển như vậy, nhìn mọi người đang vây quanh một chút, rồi sau đó khẽ nói với Hạ Ngôn.
Ngày hôm qua nàng đã chứng kiến thực lực của Hạ Ngôn, có thể đánh bại một tên đệ tử cao cấp, lúc này nếu đối phó với một tên đệ tử sơ cấp của Thái Kim Hoa phụ trách khẳng định không có vấn đề gì. Nhưng chuyện này lại phát sinh do nàng, nên nếu truyền ra ngoài thì không hay lắm. Tình hình nếu vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy thì sẽ gặp phiền phức với viện trưởng.
"Thật là đồ vô dụng!" Thái Kim Hoa ánh mắt khinh miệt nhìn Hạ Ngôn cùng Đái Kỳ, lắc đầu nói.
Hạ Ngôn sắc mặt khẽ biến, bước về phía trước hai bước, lớn giọng quát:
"Hảo !"
"Bất quá!" Ánh mắt đảo qua Thái Kim Hoa một chút, hơi dừng lại một chút rồi lại chậm rãi nói "Hừ ! Ta muốn luận bàn cùng ngươi!"
Hạ Ngôn chỉ thẳng vào Thái Kim Hoa không hề do dự nói!
"Sao ?" Thái Kim Hoa ngẩn ra, thật không thể tin được!
Mọi người ở xung quanh thần sắc cũng lộ ra vẻ kinh hãi nhìn Hạ Ngôn, Hạ Ngôn lại muốn khiêu chiến với một vị giáo sư! Thái Kim Hoa là một giáo sư, thực lực đã là linh sư, là cường giả linh sư a!
"Ồ !"
Mọi người đều kinh hãi trợn mắt nhìn Hạ Ngôn, thở mạnh ra một hơi!
Đệ tử khiêu chiến với giáo sư, việc này chưa từng xảy ra tại học viện!
"Ngươi muốn khiêu chiến với ta?" Thái Kim Hoa sau khi sực tỉnh, dường như không tin vào tai mình xác nhận lại một lần nữa.
Hạ Ngôn gật đầu cười nói: " Không sai, Chính là ngươi! Ngươi nếu là bại dưới tay ta sau này chẳng may thấy ta hoặc giáo sư Đái Kỳ thì hãy tránh đi đường vòng . Nếu ta thua sẽ lập tức rời khỏi học viện!"
"Hạ Ngôn, không nên hồ đồ như vậy !" Đái Kỳ trong lòng kinh hãi không thôi, ánh mắt ngưng trọng nhìn Hạ Ngôn, rồi nói.
"Giáo sư Đái Kỳ, xin cứ yên tâm!" Hạ Ngôn cười nói với Đái Kỳ.
"Ha ha ha. Đây chính là do ngươi nói đấy!" Thái Kim Hoa điên cuồng cười to, rồi lại mở miệng nói. "Tất cả mọi người đều nghe rõ rồi chứ? Đây chính là do hắn yêu cầu, không thể tính là do ta khi dễ hắn! Hảo! Hạ Ngôn, cứ theo lời ngươi nói đi!"
Vừa nói xong, thân mình Thái Kim Hoa chợt động, tiến về phía trước vài bước.
"Ta cũng không để người khác nói ta lấy đại khi tiểu" Thái Kim Hoa quay qua nhìn Đái Kỳ, rồi lại chuyển ánh mắt qua Hạ Ngôn, "Như vậy, chúng ta luận bàn kỹ xảo chiến đấu, không sử dụng vũ khí, mà chỉ phân cao thấp qua năng lực phản ứng, người nào bị đối phương chạm trúng thân mình trước sẽ bị tính là thua!"
Thái Kim Hoa chỉ vào Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe rồi nói.
"Tên Hạ Ngôn thật là cuồng vọng!" Trong Phong lẫn trong đám người, cười lạnh, thấp giọng nói.
Nói về kỹ xảo chiến đấu, Thái Kim Hoa vốn là giáo sư trong học viện Tử Diệp đương nhiên rất lợi hại! Còn nếu nói về lực lượng thì Thái Kim Hoa vốn là cường giả linh sư, cho dù Hạ Ngôn có lợi hại cũng không thể so sánh với Thái Kim Hoa này được!
"Hảo! Một lời đã định. Giáo sư Đái Kỳ xin nhờ người làm trọng tài cho lần luận bàn này!" Ánh Mắt của Hạ Ngôn chuyển qua Đái Kỳ nói, " Giáo sư Thái Kim Hoa, nơi này có sự chứng kiến của mấy trăm người! Đến sau này cũng không thể trở mặt được đâu!"
"Hạ Ngôn ngươi !" Khóe miệng Đái Kỳ hơi giật giật, Hạ Ngôn nếu thua. Hắn sẽ phải rời khỏi học viện.
"Yên tâm đi, giáo sư Đái Kỳ!" Hạ Ngôn cười nói, "Vị đệ tử bên cạnh giáo sư Đái Kỳ, cho ta mượn trường côn của ngươi dùng một lát!"
Hạ Ngôn cầm trong tay thanh trường côn của tên đệ tử bên cạnh vừa đưa cho, sau đó liền tiến tới đối mặt với Thái Kim Hoa!
Ánh mắt của hai người đều chăm chú đặt trên người của đối phương, toàn thân bất động.
Những đệ tử xung quanh mỗi người trên mặt mang theo một biểu tình khác nhau. Có người hưng phấn, có người lo lắng! Lẫn trong đám người quan chiến, Hạ Tử Hân nhẹ nhàng mân mê vạt áo, vẻ mặt có chút mong đợi, có chút lo lắng. Còn Lưu Khải thì hưng phấn bừng bừng, hai mắt tỏa sáng, Trong lòng không ngừng tự nhủ: " Hạ Ngôn ca, Lão bà giáo sư này, huynh hãy giáo huấn mạnh tay một chút!"