Love is as much of an object as an obsession, everybody wants it, everybody seeks it, but few ever achieve it, those who do will cherish it, be lost in it, and among all, never… never forget it.

Curtis Judalet

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 232
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 383 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:05:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 159: Chương 157.2
m thanh này so với lúc nãy còn mãnh liệt và rung động hơn.
Thậm chí Diệp Mộ Liễu có thể cảm nhận rõ ràng thân thể nàng dựa vào đang run rẩy.
Cho dù không quay đầu lại, nàng cũng có thể tưởng tượng ra biểu tình lúc này của hắn.
Nhất định là rất dọa người!
Làm sao hắn lại tới đây?
Hắn nghe được nhiều hay ít?
Hắn sẽ cực kì thương tâm, khổ sở và cũng hết sức tức giận sao?
Diệp Mộ Liễu xoay người, muốn nhìn nam tử phía sai. Ai ngờ nàng bị người ta ôm chặt quá mức, không chịu cho nàng quay đầu lại.
“Đi!”
Một lúc sau hắn mới thấp giọng nói.
Ngẳn ngủn một chữ, nhưng Diệp Mộ Liễu nghe được sự run rẩy, áp lực và đau khổ trong âm thanh đó.
Hắn kéo nàng, biết mất tỏng bóng đêm, Thiên Phật điện phảng phất xa xa phía sai.
“Lý Ngọc...”
Nhìn nam tử trước mặt như muốn chạy trốn, tỏng lòng Diệp Mộ Liễu như bị kim đâm một cái, đau đớn vô cùng.
Lòng hắn nhất đi rất đau đớn phải không?
Phát hiện ra Mẫu hậu của mình lại cùng nam tử khác yêu đương vụng trộm...
Phát hiện ra Mẫu hậu và người khác liên thủ phản bội mình...
Còn muốn âm mưu đoạt chính giang sơn của mình, ngôi vị Hoàng đế của mình.
Cảm giác này như bị người ta hung hăng cắm một đao vào lồng ngực, nhất định sẽ đau triệt nội tâm, thống khổ hết sức.
Nếu không hắn làm sao có thể bỏ chạy như vạy.
Tránh được bộ dáng chật vật đây?
Thoát được kinh hoàng đây?
Trên đời này bị người gây tổn thương nhất không gì bằng bị người thân yêu nhất của mình vào lúc minh không phòng vệ nhất, khó khăn nhát lại ở sau lưng vụng trộm đâm một đao.
Một đao này tổn thương hoàn toàn trái tim, Lý Ngọc làm sao chàng lại phải chịu những cảnh như vậy!
Diệp Mộ Liễu, ngươi phải làm sao mới giúp được hắn đây?
“Lý Ngọc, đừng sợ, còn có ta đây.”
Ta vẫn sẽ mãi ở nơi này, ở cùng chàng.
Cầm chặt tay hắn, ánh mắt Diệp Mộ Liễu hết sức kiên định.
Như muốn dùng phương thức này để truyền sức lực của mình vào tỏng tay hắn.
Chia sẽ tổn thương của hắn, nỗi đau của hắn...
“lý Ngọc...”
“Lý Ngọc, chàng nói một câu có được không, đừng làm cho ta lo lắng.”
“Liễu Nhi, ta không có việc gì.”
Tiếng nói của Lý Ngọc trầm thấp,khàn khàn, giống như hắn che giấu rất tốt nhưng nàng vẫn có thể nghe được sự ẩn nhẫn và đau khổ trong đó.
Diệp Mộ Liễu ngẩng đầu, muốn nhìn vẻ mặt của hắn. Ánh trăng tối lại làm cho vẻ mặt của hắn có chút mông lung.
“Đừng nhìn.”
Tựa đầu vào vai nàng, lật tay ôm chặt nàng vào ngực. Âm thanh của Lý Ngọc mang theo một chút cầu xin hèn mọn.
Một giọt nước mắt nóng bỏng rơi xuống cổ Diệp Mộ Liễu, nóng chết người.
“Lý Ngọc...”
Lời nói vừa thoát ra khỏi miệng, lại bị Diệp Mộ Liễu nuốt trở vào.
Nàng biết lúc này, tất cả từ ngữ đều không làm được gì.
Cái nàng có thể làm là lẳng lặng ở bên cạnh hắn, yên lặng ủng hộ hắn, tiếp sức cho hắn.
“Xuất hiện đi.”
Không biết từ lúc nào, trái tim đập cuồng nhiệt của Lý Ngọc từ từ ổn định.
Cảm giác hắn rời khỏi bờ vai, trong lòng nàng cảm thấy vui vẻ. Trái tim treo nơi cổ họng mới từ từ hạ xuống.
Nhưng một giây sau, lời nói của hắn làm nàng như ngã từ trên đời xuống vậy.
“Lý Ngọc, sao vậy?”
Kỳ quái nhìn nam tử trước mắt, Diệp Mộ Liễu nghĩ mãi không ra.
Bốn phía yên tĩnh, ngoại trừu âm thanh cây cối xào xạc thì không có một chút động tĩnh.
Lý Ngọc đang gọi ai vậy?
Chẳng lẽ vì bị kích thích quá độ mà sinh ra ảo giác hay sao?
“Lý Ngọc...”
Kéo kéo ống tay áo Lý Ngọc, giữa trán Diệp Mộ Liễu đều hiện lên vẻ lo lắng.
“Nếu làm hết mọi việc, bỏ hết bao tâm tư muốn ta nhìn thấy hết mọi chuyện thì sao ngươi phải trốn tránh khổ sở như vậy?”
Sắc mặt Lý Ngọc xanh mét, môi mím thành một đường, cả người vô cùng cứng ngắc.
Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn - Nguyệt Thanh Thu