I love falling asleep to the sound of rain

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 443
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31: Kiếm Chi Bi Sát
gọc Minh chân nhân tròng mắt co lại nhìn trung niên nhân tóc bạc trước mặt, trong lòng khiếp sợ.
“Người kia là ai? Vì sao hắn xuất hiện mà ta cũng không cảm nhận được chút khí tức nào? Ta chính là tán tiên đã vượt qua bảy lần thiên kiếp, nhìn khắp Côn Luân tiên cảnh này, như thế nào có thể có cao thủ cấp bậc này? Kim Kiếm tôn giả công lực bất quá cũng chỉ bằng với ta mà thôi. Người này rốt cuộc là ai?”
Ngọc Minh chân nhân trong lòng có điểm kinh loạn, trên thực tế hắn biết sự tích của Tiêu Diêu tán nhân, nhưng mà hắn không hề liên hệ được người trước mắt với Tiêu Diêu tán nhân. Dù sao hắn cũng chỉ là trong khi tu luyện, có nghe nói qua đến cố sự của Tiêu Diêu tán nhân. Chỉ là nghe nói mà thôi!
Hơn nữa hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng thực sự gặp qua Tiêu Diêu tán nhân. Hắn cũng không hề nghĩ đến Tiêu Diêu tán nhân một thân một mình tu luyện, cũng có thể tự mình vượt qua tám lần thiên kiếp. Bây giờ cách tán tiên kiếp lần thứ chín chỉ còn khoảng năm năm nữa.
Tiêu Diêu tán nhân cơ hồ chẳng bao giờ rời khỏi nơi ở của mình. Ngọc Minh chân nhân và Kim Kiếm tôn giả khi vừa mới bắt đầu tu luyện, thì Tiêu Diêu tán nhân đã là tán tiên, đã bắt đầu ẩn cư rồi. Kim Kiếm tôn giả trong khi vẫn còn là đồng tử, xảo hợp đã gặp được Tiêu Diêu tán nhân một lần, còn Ngọc Minh chân nhân chưa từng được gặp Tiêu Diêu tán nhân.
Về phần tâm cảnh, hiện nay tu vi tâm cảnh của Tiêu Diêu tán nhân cực cao, thậm chí có thể xem như vừa bước vào Tiên Quân tiền kì, so với Hạng Vũ còn cao hơn một chút. Cho dù là Đại La kim tiên đến đây, cũng đừng có mơ có thể cảm nhận được khí tức của Tiêu Diêu tán nhân.
Cấp bậc cao thủ Tiên giới chia làm: Thiên tiên, La Thiên thượng tiên, Đại La kim tiên, Cửu Thiên Huyền tiên, Tiên quân, Tiên đế. Đại La kim tiên đến đây, so với Tiêu Diêu tán nhân còn thấp hơn Tiêu Diêu tán nhân một cấp, có thể tưởng tượng được tâm cảnh tu vi của Tiêu Diêu tán nhân.
Ngọc Minh chân nhân có thể phát hiện được khí tức của Tiêu Diêu tán nhân thì mới là việc lạ lớn. Ở trước mặt Tiêu Diêu tán nhân, tu vi tâm cảnh của Ngọc Minh chân nhân có thể không cần kể đến.
- Không nghe thấy ta nói gì sao?
Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh, một cỗ khí thế thao thiên giống như một trận cuồng phong điên cuồng xô về phía Ngọc Minh chân nhân, hơn nữa chỉ áp bức một mình Ngọc Minh chân nhân mà thôi, các đệ tử của Thượng Thanh cung khác không bị ảnh hưởng chút nào, Tiêu Diêu tán nhân đối với đám tiểu bối này thực sự là khinh thường.
Tâm thần của Ngọc Minh chân nhân lúc này run lên, quá sức mạnh mẽ! Tâm cảnh tu vi của đối phương quá sức mạnh mẽ!
- Tiền bối, người nói nghĩa tử là ai vậy? Ta như thế nào lại khi dễ nghĩa tử của tiền bối chứ?
Ngọc Minh chân nhân lập tức cung kính nói, hắn đến khí tức của đối phương cũng không cảm nhận được. Đối phương hơi phát ra chút khí thế là có thể làm chấn động tinh thần của hắn, chỉ riêng điểm ấy, cũng đã khiến cho hắn có chút kinh khủng. (1)
Lúc này gần vạn tu tiên giả bay đầy trời cả đám đều ngây ra, trung niên nhân tóc bạc đột nhiên tới này rốt cuộc là ai? Tựa hồ như Ngọc Minh chân nhân gặp phải hắn, phảng phất giống như chuột gặp phải mèo, run run rẩy rẩy.
Nhưng bọn họ khẳng định được một điểm.
Tiêu Diêu tán nhân này dám chắc là cao thủ, hơn nữa là công lực vượt quá siêu cấp cao thủ Ngọc Minh chân nhân. Nếu không làm sao mà làm cho Đại trưởng lão của Thượng Thanh cung vô cùng bá đạo lại tỏ ra cung kính như vậy.
- Ta nghĩ vị cao thủ trung niên nhân tóc bạc này là một Đại tiên ở Tiên giới nhàm chán nên đến đây du ngoạn. Thấy Ngọc Minh chân nhân này quá mức kiêu ngạo, đại tiên nhân gia người nhìn không vừa mắt, liền đến giáo huấn hắn.
Một người trẻ tuổi tức giận nói, y đúng là tu chân giả của Thần Thâu môn trong Côn Luân tiên cảnh.
- Sư đệ, ngươi nói cũng không phải là không có khả năng a. Ân, nói không chừng vị cao thủ này là phụ thân của Ngọc Minh chân nhân, thấy con mình quá mức kiêu ngạo, nên mới đến để dạy dỗ con của mình.
Một gã đệ tử của Thần thâu môn tặc lưỡi cười nói.
Vô số tu chân giả trên bầu trời đều là đang đoán định thân phận thực sự của Tiêu Diêu tán nhân. Tuy cũng có người từng gặp qua Tiêu Diêu tán nhân, nhưng mà bọn họ vẫn như trước không hề biết thân phận thực sự của y.
- Tiền bối, tên “tặc tử” Tinh Cực tông này… đệ tử Tinh Cực tông này là nghĩa tử của tiền bối?
Ngọc Minh chân nhân khó có thể tin được hỏi.
Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh gật đầu.
Lý Dương lại nhìn Ngọc Minh chân nhân, nói:
- Ngọc Minh chân nhân, ngay từ đầu khi con của Tằng Thăng là Tằng Ngạn đến cướp Hạnh Linh Thất Sắc hoa của ta, ta đã nói với hắn rồi, ta là nghĩa tử của Tiêu Diêu tán nhân. Đáng tiếc a, Nguyên Minh trưởng lão của các ngươi còn không tin.
Thanh âm của Lý Dương rất lớn, gần vạn tu chân giả xung quanh tất cả đều không phải người thường, đều nghe thấy rất rõ ràng.
- Việc Lý Dương Đạo hữu của Tinh Cực tông nói đúng là sự thật, lúc đầu đích xác là hắn đã nói qua chuyện này nhưng ngược lại Nguyên Minh trưởng lão của Thượng Thanh cung lại còn cười nhạo Lý Dương đạo hữu, nói hắn bịa đặt. Việc này, chúng ta gần ngàn đồng đạo lúc đầu ở Thiên Vân trận đều có thể làm chứng!
Một tu chân giả lúc đầu có mặt ở Thiên Vân trận cao giọng nói.
Nhất thời gần ngàn tu chân giả trước đây có mặt trong Thiên Vân trận cả đám đều cao giọng chứng minh Lý Dương nói đúng là sự thật.
Ngọc Minh chân nhân nhất thời lặng cả người, hắn không phải là do thanh âm của gần ngàn tu chân giả làm lặng người, mà là hắn nghe thấy Lý Dương nói đến danh hiệu “Tiêu Diêu tán nhân”.
“Tiêu Diêu tán nhân? Hắn đúng là Tiêu Diêu tán nhân?” Ngọc Minh chân nhân rốt cuộc cũng biết được nhân vật thần bí trước mặt mình là ai.
“Nếu như hắn thực sự là Tiêu Diêu tán nhân, hắn nhất định là đã vượt qua tám lần thiên kiếp, công lực so với ta chỉ là cao hơn một chút mà thôi. Hơn nữa hắn một thân một mình, dám chắc không thể nào có được phi kiếm cấp bậc tiên khí. Nếu như vậy, thực lực của hắn so với ta còn không mạnh bằng.”
Ngọc Minh chân nhân trong lòng nghĩ vậy, ngay từ đầu hắn đối với Tiêu Diêu tán nhân hoàn toàn không biết chi tiết, thần bí không lường được mới là điều khiến người khác phải sợ hãi nhất. Bây giờ Ngọc Minh chân nhân đã tính toán được thực lực chân thật của Tiêu Diêu tán nhân thì cũng không lo lắng nữa.
“Hừ, bất quá không phải chỉ là hơn ta một lần thiên kiếp tán tiên sao? Ta có bí pháp cao nhất của Thượng Thanh cung là Kiếm Mê Huyễn Ảnh, cũng không nhất định đấu không lại hắn!” Ngọc Minh chân nhân trong lòng bắt đầu có tin tưởng.
Bất quá, lúc này đối phương có Kim Kiếm tôn giả ở đây, Kim Kiếm tôn giả lại có tiên kiếm Tường Kim, Ngọc Minh chân nhân cũng không dám quá mức kiêu ngạo.
- Nguyên Minh, lại đây cho ta!
Ngọc Minh chân nhân gọi Nguyên Minh đi đến:
- Nguyên Minh, Lý Dương tiểu hữu nói có đúng không? Nguyên Minh trên trán mồ hôi lạnh chảy ra từng hạt.
Hắn lúc đầu nghe Lý Dương nói, Tiêu Diêu tán nhân đã đợi mấy ngàn năm, nhưng trước khi Hạnh Linh Thất Sắc hoa đại thành ba ngày lại rời đi. Nghe thấy vậy, hắn cho rằng đó không phải là sự thật, cho rằng nhất định là Lý Dương đang nói dối. Đương nhiên, bọn họ muốn lấy Hạnh Linh Thất Sắc hoa cũng là một nguyên nhân.
- Đại trưởng lão, lúc ấy… lúc ấy…
- Ta hỏi ngươi có phải là thật hay không, ngươi chỉ cần trả lời đúng hay không! Ngọc Minh chân nhân bạch mi nhướng lên, lãnh đạm nói.
Nguyên Minh cúi đầu thởi dài:
- Đúng!
Ngọc Minh chân nhân lập tức quay về phía Tiêu Diêu tán nhân nói:
- Tiêu Diêu tán nhân tiền bối, thật sự xin lỗi, xem ra chuyện này là do Thượng Thanh cung chúng ta sai. Ta thật sự tạ lỗi với tiền bối và Lý Dương tiểu hữu, hi vọng tiền bối cùng Lý Dương tiểu hữu lượng thứ.
- Không có gì? Tạ lỗi?
Lý Dương cười lạnh, tựa hồ như Ngọc Minh chân nhân này hoàn toàn phát điên rồi, đến cướp đồ vật của người ta, làm ra cái vẻ đầu hổ đuôi rắn, bây giờ nói một câu xin lỗi là có thể kết thúc sao.
Ngọc Minh chân nhân cả người đứng thẳng lên, nhìn về phía Lý Dương, nhưng mà một tiếng cũng không nói.
Ngọc Minh chân nhân thấy chính mình đứng ra xin lỗi đã là rất nể mặt rồi, huống chi hiện nay Tiêu Diêu tán nhân trong lòng hắn cũng không đủ uy hiếp hắn, không phải chỉ là hơn một lần thiên kiếp thôi sao? Công lực của chính mình tương đương với La Thiên thượng tiên trung kỳ, mà công lực của Tiêu Diêu tán nhân công lực cũng chỉ tương đương với La Thiên thượng tiên hậu kì, so với chính mình không cao hơn bao nhiêu. Về mặt vũ khí công pháp, bản thân mình ở Thượng Thanh cung, dám chắc so với Tiêu Diêu tán nhân mạnh hơn.
- Ngọc Minh, nói ta nghe thử xem, Thượng Thanh cung các ngươi ở Tiêu Diêu tiên phủ của ta xuất thủ đánh nhau, ngươi xem sơn cốc bị các ngươi biến thành cái dạng gì rồi? Làm hỏng sơn cốc của ta, một câu xin lỗi là có thể xong sao? Ngươi tự xem lại mình đi!
Tiêu Diêu tán nhân lạnh lùng nhìn Ngọc Minh chân nhân.
Đích xác, trải qua đại chiến liên tiếp, vừa rồi còn có các siêu cấp cao thủ chiến đấu, sơn cốc nguyên bản đã trở thành một mảnh hỗn loạn, hoa cỏ tất cả đều bị phá hủy.
Ngọc Minh chân nhân bị ánh mắt băng lãnh của Tiêu Diêu tán nhân nhìn qua tựa hồ có chút không thoải mái, hơi nhướng mày một chút, nói:
- Ngươi muốn như thế nào?
Lúc này Ngọc Minh chân nhân xưng hô với Tiêu Diêu tán nhân từ “tiền bối” đã biến thành “ngươi”.
- Bí phương (2) của Thí Khiển lôi! Tiêu Diêu tán nhân lạnh nhạt nói.
Tiêu Diêu tán nhân ở Côn Luân tiên cảnh nhiều năm như vậy, mặc dù không thường xuyên đi ra ngoài nhưng mà đối với đại thế vẫn còn biết một chút, Thượng Thanh cung cường đại như vậy, Thí Khiển lôi không thể không tính đến. Tu tiên giả nhục thể đều là dạng nào? Đối mặt với Thí Khiển lôi dù là Độ Kiếp kỳ, Đại Thành kỳ cao thủ cũng không dám khinh thường.
- Không được!
Một tiếng hét lớn từ bầu trời vang lên, cung chủ của Thượng Thanh cung là Phụng Tân mang theo mười vị tán tiên, ba vị trưởng lão cùng với mấy trăm đệ tử phá không mà đến.
Lực lượng cường đại như vậy, nhất thời khiến cho những tu chân giả vây xem hít vào một hơi khí lạnh.
Vừa mới có sáu vị tán tiên cùng Ngọc Minh chân nhân đến, bây giờ lại thêm mười vị tán tiên, Thượng Thanh cung này rốt cuộc có bao nhiêu tán tiên đây?
Đây là chuyện nội bộ của đại phái.
Kim Kiếm tôn giả của Thục Sơn kiếm phái cười lạnh, luận về tán tiên, Thục Sơn kiếm phái cũng không thể ít hơn so với Thượng Thanh cung. Hắn thấy rõ Thượng Thanh cung lần này đến đây chính là để biểu hiện thực lực, đại hiển uy phong.
- Bí phương của Thí Khiển lôi chính là do tiền bối của Thượng Thanh cung nghiên cứu ra, làm sao có thể truyền cho người ngoài được!
Phụng Tân cung chủ quát lạnh một tiếng, mà Nguyên Minh cũng lập tức truyền âm với Phụng Tân cung chủ, nói rõ ràng tình hình ở đây. Lúc này Phụng Tân cung chủ có thể còn chưa biết rõ thế cục!
Ngọc Minh chân nhân vừa nhìn thấy mười vị tán tiên đến đây, nhất thời trong lòng mừng rỡ.
- Hừ hừ, thêm vào năm người Bình Sơn bọn họ nữa, đem ra mười hai vị tán tiên vẫn còn có thể. Tiêu Diêu tán nhân? Ta xem ngươi mạnh đến mức nào?
Ngọc Minh chân nhân trong lòng lúc này truyền âm đến các vị tán tiên, bố trí tất cả mọi chuyện ổn thỏa.
Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên hừ lạnh một tiếng.
- Ngọc Minh tên tiểu tử nhà ngươi, mau trả lời đi, đưa hay không đưa!
Ngọc Minh chân nhân sắc mặt đỏ lên, hắn chính là tán tiên đã tu chân gần tám ngàn năm còn bị gọi là tiểu tử, nhưng chính là so với người tu chân đã gần vạn năm như Tiêu Diêu tán nhân, hắn đích xác là nhỏ hơn không ít.
- Bí phương của Thí Khiển lôi chính là chí bảo, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài. Ngọc Minh chân nhân lãnh đạm nói.
Lý Dương liền bật cười, Kim Kiếm tôn giả cũng cười.
Ngọc Minh chân nhân này từa hồ có cái để dựa dẫm, không ngờ cũng bắt đầu cương ngạnh.
- Hừ, nếu ngươi không đưa cho ta bí phương của Thí Khiển lôi, vậy đừng trách ta vô tình đó!
Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh:
- Ta cho ngươi thời gian, có bản lĩnh gì thì mang ra hết đi, nếu không bị ta bắt được, thì đừng trách ta không cho ngươi cơ hội!
Tiêu Diêu tán nhân rất là kẻ cả (3), hoặc có thể gọi là tự tin.
- Đó là ngươi muốn chết, bày trận!
Ngọc Minh chân nhân hét lớn một tiếng.
Mười hai vị tán tiên sớm đã được nghe truyền âm an bài ổn thỏa mọi chuyện, thân hình chợt lóe lên, đem Tiêu Diêu tán nhân vây khốn vào giữa.
- Cho ngươi nêm thử đại trận đỉnh cấp của Tiên giới - Thập Nhị Đô Môn Thiên Sát đại trận!
Ngọc Minh chân nhân vô cùng tự tin, “Thập Nhị Đô Môn Thiên Sát đại trận” này chính là đại trận do tiền bối của Thượng Thanh cung ở Tiên giới lưu lại. Để bố trí trận pháp này công lực ít nhất phải là Thiên tiên, hơn nữa phải có mười hai người, uy lực to lớn, tuyệt đối là cực kỳ kinh khủng.
Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt nhìn mười hai người xung quanh một cái, đột nhiên than thở:
- Đã chín ngàn năm rồi, chín ngàn năm không quần chiến, một lần đối phó với mấy trăm người cảm giác đó thật làm cho người ta lưu luyến a. Mười hai người tuy hơi ít, nhưng cũng có thể thi triển một chút!
Ngọc Minh chân nhân sắc mặt chợt biến, hắn nhớ ra rằng Tiêu Diêu tán nhân chính là tối am hiểu quần chiến.
Bỗng dưng, Ngọc Minh chân nhân tự an ủi mình “Ai biết tình huống năm đó như thế nào, chuyện của gần chín ngàn năm trước, có mấy người biết được? Nói không chừng chỉ là thổi phồng thôi. Càng huống chi “Thập Nhị Đô Môn Thiên Sát đại trận” chính là đại trận của Tiên giới, làm sao hắn có thể phá được!”
Đột nhiên…
Mái tóc Tiêu Diêu tán nhân tung bay…
- Hô!
Gió mát nổi lên, Bụi đất bay lên, Trời đất u ám, Kiếm quang hiện ra!
Một cỗ tâm thần lực kinh khủng tràn ngập bi thương, cực độ cuồng loạn giống như thực chất xô đến…
Dung hợp với tinh thần lực hư vô bi thương cùng với kiếm mang của tuyệt thế sát chiêu…
Kiếm Chi Bi Sát!
Lực lượng kinh khủng đó giống như bạo phong đột nhiên nổi lên, sau đó với tư thế như đánh vào củi khô, trong nháy mắt tràn khắp thiên địa.
Phảng phất như toàn thế giới băng hội, không gian băng hội, ngày tàn của thế giới đã đến.
- Oanh!
Một cỗ năng lượng kinh khủng oanh tạc.
Rất lâu, rất lâu, rất lâu sau đó, bụi đất chậm rãi lắng xuống. Gió cũng chầm chậm ngừng thổi, đám tu chân giả giống như người mù vừa nhìn lại được ánh sáng, thấy rõ thế giới trước mắt. Lúc này thế giới đã khôi phục lại sự an tĩnh in lặng như lúc trước.
Chỉ là...
- Ngọc Minh, Kiếm Chi Bi Sát của ta uy lực như thế nào hả?
Tiêu Diêu tán nhân mỉn cười nhìn Ngọc Minh chân nhân vừa mới khôi phục lại tâm thần.
Ngọc Minh chân nhân vừa rồi tâm thận bị rung động đến không biết đông tây nam bắc là gì. Tiêu Diêu tán nhân muốn giết hắn, quả thực rất dễ dàng.
Tiêu Diêu tán nhân cũng không nghĩ đến Kiếm Chi Bi Sát của mình uy lực lại lớn đến như vậy. Từ sau khi tu tán tiên, hắn chưa từng sử dụng qua chiêu này, dựa vào giải thích của hắn, năng lượng tinh thần càng mạnh, khiến cho sự rung động của kẻ khác càng mạnh hơn.
Mà hôm nay tâm thần cảnh giới của Tiêu Diêu tán nhân đã sơ nhập cảnh giới Thiên quân, Ngọc Minh chân nhân, Kim Kiếm tôn giả ở trước mặt hắn cũng không tính là cái gì.
Ngọc Minh chân nhân bỗng dưng trợn trừng hai mắt:
- Bọn họ… bọn họ sao vậy? Mười hai vị tán tiên sao vậy?
Ngọc Minh chân nhân hoảng sợ phát hiện ra, mười hai vị tán tiên vừa mới bày trận khí tức đã hoàn toàn biến mất, hắn trong lòng có một dự cảm không lành, nhưng mà hắn không thể tin được, đó chính là hơn phân nửa lực lượng của Thượng Thanh cung.
Tiêu Diêu tán nhân cười nhẹ nói:
- Hồn phi phách tán rồi, coi như phạt ngươi vì vừa rồi dám kiêu ngạo với ta!
Tiêu Diêu tán nhân ngữ khí vô cùng bình thản, phảng phất giống như giết mười hai vị tán tiên vừa rồi giống như giết chất mười hai con ruồi vậy.
- Được rồi, bí phương Thí Khiển lôi.
Tiêu Diêu tán nhân nhìn về phía Ngọc Minh chân nhân, vẻ mặt tươi cười rất là sáng lạn.
----------------
2. Phương pháp chế tạo bí mật
3. Kiểu bề trên, anh cả
Thốn Mang Thốn Mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thốn Mang