Thất bại rất cần cho sự trải nghiệm và trưởng thành của mỗi chúng ta. Tất cả những gì tôi đạt được ngày hôm nay đều do trước đây tôi dám cho phép mình phạm sai lầm.

Rick Pitino

 
 
 
 
 
Tác giả: Lãng Tử
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 171
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2023 / 26
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 149
iện tượng quỷ dị trong biệt thự đã làm tất cả cảnh vệ mở lớn hai mắt kinh hãi, bất khả tư nghị nhìn Lưu Vũ Phi. Trong cơn kinh hoảng những cảnh vệ lại phát động công kích một lần nữa, bên trong biệt thự tràn ngập tia laser, đồng thời phóng xuất ra đủ loại kiểu dáng cột sáng, phô thiên cái địa hướng Lưu Vũ Phi chụp xuống.
“ Nhàm chán.” Hừ lạnh một tiếng, Lưu Vũ Phi tay phải một trảo, nơi tay vô cớ xuất hiện một thanh năng lượng kiếm thật lớn, trong nháy mắt cột sáng chụp xuống, toàn thân huy trảm.
Ở trước mặt hắn cuồn cuộn nổi lên một cỗ kiếm khí như cuồng đào sóng dữ, tất cả cột sáng chụp xuống bị kiếm khí bạo quyển, biến mất trong không khí. Tống Cường bị thanh âm cảnh cáo chói tai làm mất đi tình thú, từ trên bụng của nữ nhân kia bò lên, vừa mới đi tới cửa muốn nhìn một chút đã xảy ra chuyện gì mà lại làm xuất ra động tĩnh lớn như vậy.
Cửa vừa mới mở ra, chỉ thấy trước mắt tất cả vật phẩm đã biến mất, một đạo kiếm khí cột sáng như trăng rằm quét ngang tới, Tống Cường còn chưa mở miệng phát ra tiếng thét chói tai, đã bị kiếm khí quét ngang giảo thành nát bấy. Kiếm khí quét ngang tất cả vật kiến trúc đều bị san thành bình địa, một tòa biệt thự xa hoa nháy mắt tiêu tan trong mắt mọi người. Tất cả mọi người trong biệt thự hoàn toàn biến mất, những tòa lầu của cư dân bốn phía không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.
Một trường lực phòng ngự của biệt thự tăng mạnh, bất quá ở trên tay Lưu Vũ Phi một thanh kiếm lơ đãng. Ở Chung quanh ba đệ tử của Tinh Tông đang tìm kiếm ba người Lưu Vũ Phi, nghe động tĩnh từ biệt thự lập tức bay tới, trước mắt mặt đất trống trơn làm cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm, cho dù tiểu hài tử ở Thiên Không Thành cũng biết đây là biệt thự của chủ tịch quốc hội Mỹ Á quốc, nhưng chỉ vài giây thời gian đã thành vùng đất trống.
Xem bộ dáng,tất cả mọi người trong biệt thự đã hồn phi phách tán, mọi người từ bốn phía ùn ùn tới xem thảm cảnh, một ít người chính mắt thấy Lưu Vũ Phi phá hủy nơi này, không ngừng hướng người bên cạnh nói chính mình chứng kiến. Đệ tử Tinh Tông vì tránh hiềm nghi, lập tức tản ra tìm kiếm nơi hạ lạc của Lưu Vũ Phi.
Chủ tịch quốc hội Á Mỹ quốc nghe thấy tin nhà biến mất, bị đả kích mạnh đương trường hôn mê. Đường đường là trụ sở chủ tịch quốc hội, bị người ta trong nháy mắt phá hủy ngay cả cơ hội cầu viện cũng không có, khí giới phòng hộ đắt giá vậy mà ngay cả vài phút đồng hồ cũng không chống cự được.
Lâm Tống Quang … chịu đả kích không thể nghi ngờ tất cả thân nhân của hắn, ở biệt thự biết mất cũng tiêu tán theo. Tống Quang lần này người cũng như tên, tất cả đem thân nhân một lần đưa tiễn.
Sau khi tỉnh dậy, Tống Quang phẫn nộ gầm một tiếng truyền đến mọi người ở đại sảnh hội nghị, thề muốn đem người tu chân sát hại tất cả thân nhân của mình chém thành vạn mảnh. Đối với ngành chấp pháp của chính phủ lại càng chỉ trích, cuồi cùng cho đến khi các chủ tịch nước đến án ủi, Tống Quang mới tạm thời nguôi giận trong lòng. Chủ tịch đến, đem một phần hiện trường điều tra giao cho Tống Quang,. Căn cứ người chứng kiến ở hiện trường, khả năng hủy diệt biệt thự, cho thấy là một nam hai nữ tu chân, về ba người này tu vi nông sâu bọn họ không biết.
Thông qua người chứng kiến miêu tả, bộ dáng ba người Lưu Vũ Phi bị lột tả. Vừa nghe một nam hai nữ phá hủy biệt thự chủ tịch quốc hội, một ít biết rõ
nghị sĩ Tống Cường là gây ra, tiếp theo họ nhìn theo tranh miêu tả, lập tức khẳng định là do Tống Cường không biết điều, trêu trọc nữ tu chân của người ta, mới có thể gây đại kiếp này. Một ít nghị sĩ đối lập chủ tịch quốc hội một mặt đồng tình an ủi Tống Quang, một mặt trong lòng cười thầm.
Chủ tịch quốc hội quyền lực rất lớn, nhưng cũng không đủ để ra lệnh quân đội làm việc, Tống Quang chỉ có thể nhờ hội nghị quyết định, yêu cầu xuất động quân đội chuyên môn đối phó với người tu chân. Cuối cùng ra lệnh còn phải chờ chủ tịch nước truyền lệnh, hội nghị chỉ có quyền biều quyết, mà không có quyền áp dụng. Đối mặt với áp lực không ngừng của Tống Quang, chủ tịch nước cuối cùng chỉ có thể đồng ý với điều kiện của Tống Quang, để cho bộ đội giáp cơ đặc biệt xuất động, đuổi bắt người tu chân phá hủy biệt thự của Tống Quang.
Vẻn vẹn ba người,nghe nói chính thức ra tay chỉ một người, đã đem phòng ngự sâm nghiêm của nhà chủ tịch quốc hội trong nháy mắt phá hủy.Chỉ có thể khẳng định ba người này có tu vi siêu cường, người máy đặc biệt tổng cộng có ba mươi tám bộ, đối phó ba người tu chân không biết rõ lai lịch, chủ tịch quốc gia đúng là có điểm lo lắng.
Lúc này đệ tử tăng viện của Tinh Tông tổng đường phái đi, cũng tới Thiên Không Thành. Lần này Tinh Tông tổng đường phái đi tổng cộng mười bảy đệ tử tu vi nguyên anh kì, do ba trưởng lão đứng đầu tiến đến Thiên Không Thành.
Đông đảo đệ tử Tinh Tông tụ tập tại Thiên Không Thành, khiến chính phủ chú ý, ngay cả liên tưởng đến chuyện nhà chủ tịch quốc hội bị phá hủy, có thể hay không liên quan đến Tinh Tông.
Vì tránh cho chính phủ hiểu lầm, trưởng lão Tinh Tông cố ý bái phỏng thành viên chính phủ, biều lộ lập trường của mình, cũng đem bức họa ba người Lưu Vũ Phi cho bọn họ xem qua, tỏ vẻ mình chỉ đến vì tìm ba người Lưu Vũ Phi.
Ngay Lúc tiếp đãi thành viên nhìn thấy Tinh Tông muốn tìm ba người Lưu Vũ Phi. Lập tức tỏ vẻ đồng tình hợp tác cùng Tinh Tông, hai bên hợp tác tìm ra ba người lưu vũ phi sẽ cộng tác đối phó bọn họ.
Các trưởng lão đối với đề nghị này càng thêm hứng thú, khả năng chính phủ tìm thấy Lưu Vũ Phi so với bọn họ khặp nơi tìm kiếm còn tốt hơn nhiều, hơn nữa năng lực chính phủ so với bọn họ không thể kém hơn, hiền nhiên chính phủ làm việc tốc độ rất nhanh, nhà chủ tịch quốc hội bị phá hủy tới giờ, truyền thông quốc gia mới bắt đầu phát lệnh truy nã ba người Lưu Vũ Phi, vài phút đồng hồ đã truyền khắp góc Mỹ Á quốc.
Sau khi ba người Lưu Vũ Phi phá hủy biệt thự chủ tịch quốc hội, ngay lập tức chuyển sang đường khác, Triệu Nhược Băng tiến về phía trước thoạt tiên cảnh điểm. Nơi này rất nhiều địa phương công nghệ cao cấu tạo thành. Lưu Vũ Phi thật ra không có gì cảm thụ, Triệu Nhược Băng và Tô Thiến bị các loại cảnh sắc nơi này hấp dẫn rất mạnh, đang trên đường du ngoạn không ngừng phát ra tiếng cảm thán. Hoàn toàn không biết ba người đã bị truy nã, Lưu Vũ Phi mang theo Triệu, Tô hai người quay lại Thiên Không Thành, phát hiện nơi này mọi người nhìn bọn họ với ánh mắt khác thường.
Ba người Lưu Vũ Phi đầu tiên ngẩn ra, nhìn một máy chiếu ở nơi không xa, chính là phát tin công bố truy nã bọn họ, rất nhanh liền hiểu được có thể là mình phá hủy nơi ở của chủ tịch quốc hội, mới có thể làm mình bị truy nã. Người đi trên đường nhìn ba người Lưu Vũ Phi ào ào bước nhanh hơn, hoặc là chạy trốn vào đường vòng. Lưu Vũ Phi và Triệu Nhược Băng nhìn nhau cười, không nghĩ tới mình đến nơi này lại liền thành nhân vật báo chí, xem ra không còn cách nào khác tiếp tục du ngoạn nữa.
Lưu Vũ Phi cười nói : “ Thiến nhi, Băng nhi chúng ta xem ra phải rời Mỹ Á, cái này nhanh như vậy, thật không nghĩ tới tội phạm truy nã, chúng ta đi Trì Phong quốc các ngươi thấy thế nào ? ”.
“ Được a! ta nghĩ nơi đó khoa học kỹ thuật so với nơi này không sai biệt lắm, đi Trì Phong Quốc cũng giống nhau, như vậy không phải đối mặt với đám người nhàm chán đó ” . Ba người vừa nói định rời đi, Lưu Vũ Phi đột nhiên nói : “ Xem ra chúng ta muốn an tĩnh rời đi có chút khó khăn, các người nhìn xem!”
Theo phương hướng Lưu Vũ Phi chỉ, Tô Thiến cùng Triệu Nhược Băng nhìn thấy tám đội người máy ước chứng cao bằng tòa nhà ba tầng hướng bọn họ tiến lại, bốn đội từ đầu phố theo đường quốc lộ tiếng lại, mặt các bốn đội còn lại bay lượn trên không trung, để ngừa ba người Lưu Vũ Phi từ không trung thoát đi.
Nhân loại trước mặt chúng giống như con kiến, nhìn tám tòa núi nhỏ, Lưu Vũ Phi không thể cảm thán khoa học kỹ thuật nơi này, Những người máy này hành động nhanh nhẹn, tốc độ đi nhanh như gió, theo như trên địa cầu người máy đâu ra đấy quả thực không so được. Đây chính là vương bài Mỹ Á quốc đối phó người tu chân, các giáp cơ chiến sĩ này sử dụng chính là Đằng Li Tử đại pháo tiêu chuẩn, còn có thể liên tục phát uy lực ba lần lôi xạ đại pháo đủ để so với thiên kiếp.
Sự tồn tại của bọn chúng, làm cho người tu chân không dám quá mức làm trái chính phủ. Dưới áp lực của Tống Quang, chính phủ cuối cùng không thể không xuất động giáp cơ chiến sĩ. Ba người Lưu Vũ Phi quay về Thiên Không Thành còn chưa tới năm phút, quân đội chính phủ đã chạy tới, làm cho bọn họ bội phục hiệu suất làm việc Mỹ Á quốc từ đáy lòng. Giáp cơ chiến sĩ vừa đến, lập tức hướng ba người Lưu Vũ Phi quát, chỉ nghe một thanh âm kim loại kêu lên : “ Các người đã bị bao vây, các ngươi lập tức đầu hàng, nếu không ta có quyền khai hỏa bắn hạ các ngươi” .
Vì đảm bảo tuyệt đối không mắc sai xót, đồng thời cũng muốn thử xem uy lực của người máy, Lưu Vũ Phi bật mười mấy trận pháp phòng ngự, trên người Tô Thiến, Triệu Nhược Băng. Cũng bày ra tiểu kết giới bao phủ các nàng ở trong. Lúc này mấy chục người Tinh Tông cũng vì Lưu Vũ Phi bay đến, bọn họ nhận được tin tức từ chính phủ truyền tới, báo đã tìm thấy vị trí ba người Lưu Vũ Phi, Trưởng lão Tinh Tông nhanh chóng triệu tập môn nhân, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.
Lưu Vũ Phi nhìn người tu chân trên đỉnh đầu, lẩm bẩm nói : “ Chẳng lẽ nơi này người tu chân đều là cảnh sát sao ? Dĩ nhiên giúp chính phủ bắt người mà tới ”. Đại trưởng lão Tinh Tông vừa mới tới lạnh giọng hỏi : “ Các ngươi là người nào ? vì sao ngày hôm trước đột nhập trọng địa bổn môn, lại còn đánh cắp chí bảo Ngự Ma Quyết của bổn môn, chỉ cần các người đem Ngự Ma Quyết trả lại, Tinh Tông chúng ta lập tức trở về, tuyệt không làm khó dễ các ngươi ”.
Lưu Vũ Phi lạnh lùng cười, ánh mắt từ từ lãnh khốc lại, lập tức phát ra một cổ sát ý. Ngày đó thoát ra không gian thông đạo, chỉ là không cẩn thận xuất hiện vào Tinh Tông, mà sau đó lập tức rời đi. Bị vu là kẻ trộm, há Lưu Vũ Phi có khả năng chịu được.
Nhìn vẻ mặt lãnh khốc của Lưu Vũ Phi, Triệu Nhược Băng, biết Lưu Vũ Phi thật sự nổi giận, theo như nàng quan sát trưởng lão Tinh Tông xem ra cũng không như nói dối. Vì không muốn dẫn tới hiểu lầm, cũng sẽ làm ba người bị oan, Triệu Nhược Băng lập tức truyền âm, xuyên qua kết giới Lưu Vũ Phi, nói ra suy nghĩ của mình.
Đang chuẩn bị động thủ diệt đám người Tinh Tông, bị Triệu Nhược Băng ngăn cản, Lưu Vũ Phi không thể làm gì khác là tạm dừng, ánh mắt lãnh khốc kia vẫn không thay đổi. Tinh Tông trưởng lão cũng sợ Ngự Ma Quyết được dấu trên người Lưu Vũ Phi nếu đột nhiên công kích sẽ phá hủy Ngự Ma Quyết, bởi vậy bọ họ cùng chính phủ đạt thành hiệp nghị, xác định Ngự Ma Quyết ở nơi nào trước, sau đó cơ giáp chiến sĩ sẽ công kích Lưu Vũ Phi.
Triệu Nhược Băng từ trong kết giới đi ra, hướng đại trưởng lão nói : “ Vị tiên sinh này, chúng ta hôm đó chỉ là ngộ nhập quý phái, càng chưa nói đến lấy trọng vật của quý phái, khẳng định người khác trộm vật của quý phái, các ngươi hay trở về điều tra một lần nữa đi ! Xem ra các ngươi cũng bị hại, xin khuyên các ngươi một câu, lập tức rời nơi này, càng không nên vọng tưởng bắt chúng ta trở về, như vậy chỉ mang đến kết quả diệt vong cho các ngươi ”.
Một đệ tử đời thứ nhất lập tức trả lời: “ Các ngươi nói như vậy là sao ? ngày hôm đó ba ngoại nhân các ngươi xông vào, nếu như không phải các ngươi thì là ai, các ngươi lấy chứng cớ gì chứng minh là mình trong sạch, ta cũng khuyên các ngươi một câu, hay trái lại theo chúng ta quay về Tinh Tông, nếu không mấy bộ cơ giáp chiến sĩ này cũng không dễ chọc, dù cho các ngươi có tu vi thông thiên, để chúng công kích trừ hình thần câu diệt còn không có đường thứ hai”.
“ Hừ, thật sự là tự tìm đường chết ” Lưu Vũ Phi vừa dứt lởi, tay phải vung lên một đạo chỉ khí màu đỏ đậm cứng rắn sắc bén, bắn nhanh đi. Đại trưởng lão kinh hô “ Cẩn thận”. Nhưng còn không kịp, tên đệ tử mới vừa nói chuyện, đột nhiên kêu thảm thiết một tiếng, đầu bị chỉ khí xuyên thấu.
Một đạo bạch quang phá miệng chợt hiện, đó là nguyên anh của hắn, Lưu Vũ Phi cũng không muốn cho hắn dễ dàng như thế rời đi, tay phải bắt hấp tự quyết, nguyên anh vừa bay lên bị hấp hấp trở về, bị Lưu Vũ Phi nắm trong tay. Nguyên anh không ngừng giãy dụa, muốn từ trong tay Lưu Vũ Phi bỏ chạy.
Chiêu thức đó đem mọi người Tinh Tông chấn trụ, đệ tử này như thế nào cũng đã tới nguyên anh hậu kì, ở trong tay đối phương ngay cả cơ hội chạy trối chết cũng không có, tu vi bọn họ kia là…. Lưu Vũ Phi bùi ngùi nói : “ Muốn cho chúng ta hình thần câu diệt, bằng chút ít tu vi của các ngươi còn kém xa lắm, nếu không phải các ngươi cũng bị người hại, hôm nay chỉ bằng vào câu nói vừa rồi của các ngươi, ta sẽ không bỏ qua, cái thứ chó má đó đối với các ngươi là chí bảo, ở trong mắt ta chỉ là rác rưởi ”.
Lưu Vũ Phi vừa nói vừa nhẹ nhành bóp nguyên anh trong tay, nguyên anh lập tức truyền đến tiếng kêu thảm, sau khi cho ăn đủ đau khổ Lưu Vũ Phi mới buông tay, nguyên anh thoát khỏi ma thủ của Lưu Vũ Phi, lập tức độn không vô ảnh vô tung.
Mới vừa rồi Lưu Vũ Phi thông qua tâm linh thuật dò xét một lượt, phát hiện bọn họ không nói dối, hôm nọ sau khi ba người dời đi, Tinh Tông quả thật sự việc bị mật Ngự Ma Quyết liên quan đến tồn vong bọn họ. Một mặt lưu Vũ Phi không muôn trở thành vật thế thân, phương diện khác nếu hắn giết nhóm người này, như vậy chính là giúp người trộm vật kia, đúng là như thế những người tinh tông tông này vừa rồi tránh được một kiếp.
Lời Lưu Vũ Phi vừa nói xong là thật, ở trong tai người Tinh Tông, lại là hai việc hoàn toàn khác. Tô Thiến thấy đám người Tinh Tông mặt đều tái, lập tức hướng trưởng lão nói : “ Vị tiên sinh này, ca của ta nói chuyện hơi quá, bất quá có thể cam đoan, chúng ta quả thật không lấy chí bảo của các ngươi, nếu còn chưa tin như vậy ta cũng chỉ có xin lỗi, về phần dẫn phát hậu quả gì, muốn xem các ngươi chuẩn bị như thế nào ”.
Tất cả đám người Tinh Tông vì Lưu Vũ Phi mới vừa động thủ, thần mật thủ phát sở chấn, trong lòng cũng có điểm tin tưởng ba người Lưu Vũ Phi. Khả năng tu vi cao thâm như vậy, căn bản không có loại hành vi trộm đạo. Thấy mọi người tinh tông do dự còn không quyết, Lưu Vũ Phi cũng không có tính nhẫn nại tiếp bọn họ ở chỗ này lãng phí thời gian. Không hướng đám người tinh tông ra tay, không có nghĩa là hắn sợ đối phương, hoặc là tạo ra một chút phiền toái không cần thiết.
Vì vậy lạnh lùng nói : “ Các ngươi cuối cùng muốn thế nào ? Tiếp tục muốn chúng ra giao ra Ngự Ma Quyết, hay là có chuẩn bị khác, nhanh lên một chút nói ra quyết định, chúng ta còn vội đi nơi khác.”
Thông qua máy chiếu, Tống Quang xem tình huống phát sinh từ Lưu Vũ Phi đã thông suốt. Thấy đám người Tinh Tông vì mấy câu đối phương, hơn nữa một bị một lần công kích quỷ dị, lập tức ý tứ lập trường thay đổi. Nhưng Tống Quang cũng không để ý, hắn vốn có huyết hải thâm cừu với Lưu Vũ Phi nên ở trong phòng Tống Quang chỉ biết nghiến răng nghiến lợi phát lệnh.
DoctorCrazy
NGUYÊN TÁC : LÃNG TỬ
DỊCH THUẬT : BUDDY.VN ( )
Đô Thị Thần Nhân Đô Thị Thần Nhân - Lãng Tử