Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lâm Mĩ Thi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 203
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 677 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:18:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 149: Muốn Quên Mọi Thứ
au một tuần ở thành phố A, Hạ Quân Dật và Lương Vũ Tranh cũng quyết định trở về thành phố B. Mệt mỏi mấy ngày trời, vừa về đến Minh viên là Lương Vũ Tranh liền ôm lấy chiếc giường. Hạ Quân Dật cũng không làm phiền cô, tiếp tục đi làm.
Công việc không quá bận rộn, Hạ Quân Dật sau khi gặp gỡ một vài đối tác mới thì đến tập đoàn Trình Thị. Anh cũng không ngờ lại có thể gặp được Lưu Cảnh Dương và Hạ Tuyết Tâm ở đây.
- Hạ tổng đại giá quang lâm đến Trình Thị đây quả thực khiến cho Trình Minh Viễn tôi rất hạnh phúc.
- Hạnh phúc đến thế à?
- Đương nhiên. Chẳng hiểu sao hôm nay Trình Thị đón được nhiều khách quý đến quá. Vừa rồi là Tổng giám đốc Lưu cùng phu nhân, bây giờ lại đến Tổng giám đốc Hạ đây.
Những lời nói châm chọc của Trình Minh Viễn, Hạ Quân Dật cùng vợ chồng Lưu Cảnh Dương đều nghe ra.
- À phải Quân Dật, cậu với em gái Lương đi Paris đợt vừa rồi là đi tuần trăng mật trước à?
- Quân Dật, anh còn sắp xếp cả tuần trăng mật nữa hả?
- Sao nhanh thế?
Hạ Quân Dật vẫn đang cười chưa kịp nói gì thì Lưu Cảnh Dương đã nói chen vào:
- Minh Viễn, cậu còn nhớ lần trước cậu đến Lưu Thị tìm mình, nói chưa được vài câu thì Quân Dật gọi điện đến không?
- Ừ, còn nhớ.
- Hôm đấy cậu ta gọi điện cho mình, nói là bên Lưu Thị hình như đang sắp cho ra sản phẩm nhẫn mới trông rất đẹp, bảo mình gói lại một chiếc cho cậu ta rồi gửi sang Paris. Nếu tặng bình thường thì chẳng nói làm gì, đằng này cậu ta lại dùng nó để cầu hôn em gái Lương đấy. Hạ Quân Dật bảo mình không được tiết lộ chuyện này cho mọi người biết, để khi nào cậu ta về nước rồi sẽ thông báo.
- Wow…
Tất cả mọi người nghe vậy thì đều kinh ngạc vô cùng, ngay lập tức tra hỏi Hạ Quân Dật:
- Quân Dật, em không ngờ mối quan hệ của anh và Vũ Tranh lại thăng tiến thần tốc như vậy đấy. Vậy là sau này em mà gặp cô ấy thì phải gọi một tiếng chị dâu rồi.
- Ban đầu mình cũng chỉ nghĩ cậu chơi đùa với em gái Lương thôi, thật không ngờ lại đi đến bước này rồi.
- Chuyện này quá mức ngạc nhiên.
Hạ Quân Dật uống một ngụm café nhỏ, từ từ nói:
- Đúng là mình đã cầu hôn thành công Lương Vũ Tranh khi ở Paris, cũng đã tính sau khi về thành phố B sẽ ngay lập tức đi đăng ký kết hôn, rồi chuẩn bị cho đám cưới. Nhưng nào ngờ Dịch Phàm xảy ra chuyện như thế nên mọi việc phải tạm hoãn lại.
- À phải Quân Dật, hình như mấy ngày nữa cậu sẽ đến Nhật Bản để ký hợp đồng làm ăn đúng không?
- Phải.
- Vậy thì anh cứ đi giải quyết việc làm ăn ấy đi, sau khi xong việc thì về đi đăng ký kết hôn cũng được. Anh họ yêu quý à, anh cứ yên tâm đi, hôn lễ của anh, em cùng với Tuyết Dao và những người khác sẽ giúp anh. Anh và Vũ Tranh sẽ có một đám cưới thế kỷ đáng nhớ nhất.
Hạ Quân Dật vỗ nhẹ lên vai của Hạ Tuyết Tâm, nói:
- Anh chẳng biết nên nói gì nữa, có một người em gái như em anh hạnh phúc quá đi mất.
Hạ Tuyết Tâm nghe xong thì bĩu môi:
- Làm gì mà ghê thế hả anh? Em sởn hết cả gai ốc lên rồi đây này. Sợ quá đi mất. Đừng tỏ tình với em như thế, em nhận không nổi đâu, bên cạnh em có Cảnh Dương rồi.
- Bà xã, em yên tâm, anh không ghen đâu.
Lưu Cảnh Dương dang tay ôm lấy Hạ Tuyết Tâm khiến cho Hạ Quân Dật và Trình Minh Viễn ở đó cũng phải đen mặt lại.
- Hai người nếu muốn thể hiện tình cảm thân mật quá mức thì đi vào phòng nghỉ đi. Không thấy ở đây còn có người à?
- Hai cậu ghen cái gì nữa? Quân Dật, cậu chẳng phải còn em gái Lương đang đợi ở nhà à? Còn cậu nữa Minh Viễn, cậu cũng có em gái Thẩm chứ có phải độc thân đâu. Hai cậu mà thể hiện tình cảm khéo còn ghê hơn cả mình nữa đấy.
- Đừng có so sánh bọn mình với cậu.
Mấy người ngồi đó lại thừa dịp nói móc nói ngoáy.
- Đúng rồi Quân Dật, có cần em và Cảnh Dương thiết kế mấy bộ đồ trang sức và nhẫn cưới cho vợ chồng anh không?
- Đương nhiên là cần rồi. Anh đang định nhờ em và Cảnh Dương chuyện này đây. Hai người đều là những nhà thiết kế đồ trang sức nổi tiếng, anb rất yên tâm khi giao chuyện này cho hai người.
- Yên tâm đi, anh sẽ có được một bộ đồ trang sức mà anh ưng ý nhất trong lễ cưới.
- Cảm ơn hai người trước nhé.
- Nhưng mà…
Nếu Thiên Đường Có Anh Nếu Thiên Đường Có Anh - Lâm Mĩ Thi