Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 5: Tôn Ngộ Không Đến
“B
ăng nhi, ta có nghe nói La gia hoàng tộc tu la ma giới chính là hậu duệ của Tu La thần vương La Phàm, sự thật có đúng là như thế không?” Hồng Quân vừa cười vừa nói nhưng lúc này đầu La Băng lại hơi cúi xuống,
“Đúng rồi, Tu La thần vương chính là tổ phụ của muội tất cả mọi người ở Tu La giới đều là hậu duệ của tu la thần vương, đó là tự nhiên thôi mà”
“Nguyên lai là như vậy, ha ha muội có nhị lưu Hồng mông linh bảo dám chắc là Tu la tiền bối lưu lại” Hồng Quân ha ha cười nói, hắn đối với tu la thần vương cũng không có gì ác cảm, bởi vì có sự tồn tại của Tu la thần vương nên thế lực phi thăng giả mới có một cuộc sống an ổn. Không có sự tồn tại của La Phàm thì tình hình cũng không khác gì Hồng Quân đang ở tầng không gian này, bị người của thần giới thứ nhất khinh rẻ, áp bức. Ngay cả quyền lợi được ở trong thành cũng không có.
“Đúng vậy” La Băng cười khổ nói, nguyên lai gia tổ của mình bị cha HỒng Quân bắt được nhưng bởi vì có quan hệ đến nhị thúc của Hồng Quân nên La Phàm mới được thả đi, điều này đối với nàng là một đả kích rất lớn vì dù gì trong lòng nàng Thần vương La Phàm cũng là một thần tượng quá lớn, bồi bổ rèn luyện cho nàng từ bé, thế nhưng giờ này nghe được…Từ nhỏ tới giờ La Băng luôn tự hào rằng gia tổ của mình là thần tiên đầu tiên của thần giới, nhưng bây giờ nghe Hồng Quân nói về những người trong nhà hắn, thực sự là chênh lệch quá lớn.
La Băng không biết rằng, cha của Hồng Quân không có đến thần giới trước, La Phàm vẫn là thần vương đầu tiên của thế lực phi thăng giả, chỉ tiếc Tần Vũ quật khởi quá nhanh khiến cho La Phàm chịu không ít đả kích, chỉ là giờ này Tần Vũ không còn ở thần giới nên chính xác mà nói thì La Phàm vẫn là thần vương đầu tiên.
Tâm sự này của La Băng Hồng Quân không biết, hắn chỉ lo lên kế hoạch làm thế nào chống lại thần giới thứ nhất, vì thần giới thứ hai mà chiến đấu.
“Băng nhi, trước tiên không nói chuyện này nữa, hôm nào tìm được Ngộ Không ta sẽ nói tiếp, hiện giờ vấn đề của chúng ta là làm thế nào để cho Thần giới thứ nhất và thứ hai có sự công bằng, không còn áp bức nữa”
“Chuyện này muội cũng không nghĩ tới” La Băng thấp giọng nói, cũng chính là lúc này nàng từ sự đả kích khi nghe tin tức về La Phàm dần dần bình phục lại tâm trạng như cũ.
“Ta sáu trăm năm qua luôn luôn tự hỏi một vấn đề, chính là chuyện công thành, chuyện này đối với chúng ta không phải là cách giải quyết hay, chúng ta có thể đoạt được mười tòa thành, trăm tòa thành thậm chí một ngàn tòa thành nhưng cái khó là làm sao có thể bảo vệ được những tòa thành này? Lịch sử của thần giới thứ nhất lâu đời hơn rất nhiều so với thần giới thứ hai, nhân khẩu cũng nhiều hơn, chúng ta không thể trong một thời gian ngắn là có thể giải quyết, bây giờ chúng ta chỉ có thể giúp đỡ thủ thành, nhưng khi chúng ta không còn ở đây, hoặc chúng ta phi thăng….khi đó những tòa thành trì này lại bị người của thần giới thứ nhất đoạt lại, đến khi đó thần nhân của thần giới thứ hai lại quay lại ở trong các thôn trang như trước, lại bị áp bức như trước”
“Hồng Quân, là huynh muốn thần nhân của thần giới thứ hai có khả năng tự bảo vệ mình?” La Băng dù sao cũng là một người từng có vị trí cao, trong lòng mặc dù còn có chuyện chưa giải quyết được nhưng những vấn đề Hồng Quân đang nghĩ nàng cũng hiểu được những điểm mấu chốt.
“Cũng có thể nói như vậy” Hồng Quân gật đầu nói.
“Tại thần giới, trừ bát đại thánh hoàng là người đầu tiên xuất hiện tại thần giới ra thì có Tiêu Dao thiên tôn, có thần vương La Phàm, và một nhóm thần vương là phi thăng giả tồn tại nên mới khiến địa vị của phi thăng giả mới ngày càng lớn mạnh”
“Nhưng tình huống ở nơi này và thần giới bất đồng, thần giới phi thăng giả rất nhiều người mới có địa vị như vậy, nơi này thần giới thứ nhất thần nhân nhiều hơn gấp nhiều lần thần nhân của thần giới thứ hai” La Băng nghi hoặc hỏi, nàng giờ này còn chưa hiểu ý tứ của Hồng Quân.
“Quả thật là như thế này, nơi này người của thần giới thứ hai không đủ như chuyện chúng ta chiếm được chín tòa thành trì so với hơn ngàn tòa thành trì của thần giới thứ nhất, xung quanh các tòa thành trì còn có thôn trang nhỏ dành cho thần giới thứ hai tồn tại. Nhưng ở Hoàng sa thành thì với quy mô của nó sẽ không cho phép người của thần giới thứ hai tồn tại cho nên ta phải nghĩ một biện pháp đền bù lại cái khuyết điểm này”
“Muội còn không rõ, nhân số chênh lệch quá lớn thì trong một khoảng thời gian ngắn không thể bù đắp được khuyết điểm này” La Băng đối với chuyện của Hồng Quân nói thì không có khả năng giải quyết, nàng không thể nghĩ được một biện pháp nào khiến cho thần giới thứ hai có thể bù lại khuyết điểm về nhân số để có thể so sánh với thần giới thứ hai.
“Ta nói bù lại không có nghĩa là bù lại bằng nhân số, bù lại nhân số đối với chúng ta mà nói là chuyện không có khả năng xảy ra, ý ta muốn nói là phải bù đắp bằng lực lượng, người của thần giới thứ hai phải tăng cường lực lượng, nếu một người của thần giới thứ hai có thể địch được một trăm người hoặc một ngàn người, thậm chí một vạn người của thần giới thứ nhất thì mới có khả năng bù lại sự chênh lệch về số lượng”
“Huynh muốn nói là đề cao thực lực hơn ngàn vạn lần sao?” La Băng không tự giác được thanh âm đột nhiên cao hơn, đối với La Băng mà nói đề cao thực lực so với đề cao về số lượng còn muốn khó hơn, “Ngoại trừ điều này thì chúng ta chỉ còn cách là tạo ra một điều khiến cho người của thần giới thứ hai kiêng kỵ không dám đụng chạm đến người của thần giới thứ hai, chuyện này cũng là chuyện rất khó”
“Uy hiếp?”La Băng có chút nhíu mày, điều này thì nàng có thể hiểu được, cương thi nhất tộc cũng như Tu la ma giới đối với Tu La đế quân và Ngân nhãn cương thi đều được coi như một sự uy hiếp, nhưng bọn họ lại không giống như Thiên tôn, có thể uy hiếp cả hai bên. Có uy hiếp tuyệt đối của cả hai bên thì không cần phải có những cuộc chiến tranh liên miên giữa Tu la ma giới và cương thi nhất tộc, cũng chính vì không có người nào tu vi siêu việt để chấn nhiếp hai bên và chấm dứt chiến tranh.
“Về biện pháp uy hiếp ta cũng có, tuy nhiên vấn đề mấu chốt ở đây là phải nhanh chóng gia tăng lực lượng của thần giới thứ hai, chỉ cần đề cao lực lượng của bản than mình, ta tin là người của thần giới thứ hai có tư cách song vai với người của thần giới thứ nhất, như vậy ở nơi này sẽ không có chuyện người của thần giới thứ nhất độc chiếm thành trì nữa.”
“Chính là đề cao lực lượng của tất cả mọi người, muội sợ là không có khả năng, cũng không biết có bao nhiêu thần nhân, ngay cả phương pháp chúng ta cũng không có nữa”
“Sẽ có, nhất định sẽ có phương pháp, ta cũng đang đi tìm phương pháp này, nếu ta tìm được thì tại vô danh không gian tầng này mới chính thức cân bằng, ta cũng chỉ muốn loại cân bằng này, mà chỉ cần cân bằng thì có thể giảm thiểu giết choc, song phương đều có kiêng kỵ thì chiến tranh sẽ không có bộc phát nữa.”
Trong mắt Hồng Quân lại hiện lên quang mang màu xám, ngẩng đầu nhìn lên nóc nhà, ánh mắt của hắn lúc này dường như nhìn xuyên qua mái nhà đến tận màu xám vô danh vật chất, tại phiến vật chất này đã cướp của Hồng Quân hai người, hai người mà hắn vô cùng yêu quý.
Ngoài Hồng Quân thành, cấp tốc chạy hơn sáu trăm năm chính là Tôn Ngộ Không và Huống Thiên Minh rốt cuộc cũng tới được Hồng Quân thành, trên đường đi hai người cũng nghe không ít sự tình về Hồng Quân. Hồng Quân chiếm được thành khiến Hoàng sa thành thành chủ thống lĩnh quân đội đông gấp nhiều lần những hầu như bị chết hết. Tin tức này đã nhanh chóng được người của thần giới thứ hai lưu truyền, hàng năm không ít người chịu khổ cực từ phương xa chạy tới Hồng Quân thành, cũng chỉ muốn gặp mặt, nhận thức truyền thuyết Hồng Quân tổng thành chủ chín thành.
“Ái chà chà, huynh đệ ta thật lợi hại, tổng thành chủ chín thành, tên thật oanh phong à nha” Ngộ Không trên đường đi tới Hồng Quân thành lớn tiếng thanh vãn. Tới Hồng Quân thành bọn họ mới hoàn toàn xác định Hồng Quân thành chính thức do Hồng Quân dựng nên, hay chính là gã Hồng Quân cùng bọn họ tiến vào Vô danh không gian này.
Ở chỗ nầy không những họ luôn luôn được nghe tên của Hồng Quân, ngay cả tên của La Băng cũng được nghe qua, có những người nghe bọn họ hỏi về Hồng Quân và La Băng đều cả kinh, nên bọn hắn đành ẩn tên tới Hồng Quân thành, chưa từng nói cho ai biết người mà bọn hắn muốn tìm chính là tổng thành chủ Hồng Quân.
Tiến vào trong thành, Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh trong mắt sáng rực kim quang quỷ dị, hai người trông như hai huynh đệ, ánh mắt của họ chói sáng khiến không ai dám nhìn vào mắt hai người họ,
Hồng Quân thành giờ này dân cư đã đông đúc, ngoài thành đã có những thần nhân đang kiến thiết những bộ phận khác xung quanh thành trì. Vây xung quanh bốn phía Hồng Quân thành, cách khoảng bốn trăm dặm đã có thần nhân xây những tòa thành trì nhỏ, xa hơn một chút từ Hàn Thư thành và Hồng Quân thành đang xây dựng một tòa thành quy mô tương đương với Hồng Quân thành, đời sống thần nhân càng ngày càng sung túc.
Có thể nói Hồng Quân thành chính đã trở thành cơ địa của Thần giới thứ hai, và đi vào lịch sử khi thần giới thứ hai đoạt thành công một tòa thành trì từ tay thần giới thứ nhất. Chính là từ không có một tòa thành trì, giờ có chính thành, giết chết ngàn vạn liên quân của Hoàng Sa thành…ngoài Hồng Quân thành có bốn năm tòa thành bé hơn vây quanh, tám tòa thành trì còn lại cũng đang xây dựng thêm những tòa tiểu thành mới.
“Vị huynh đài này, xin cho hỏi thành chủ phủ đi đường nào?” Huống Thiên Minh tiện tay ngăn cản một trung phẩm thần nhân hướng y ôm quyền chào và hỏi.
Trung phẩm thần nhân này thái độ cũng rất tốt, mỉm cười hướng hắn nói rõ “Ngươi cũng là hướng tới Hồng Quân tổng thành chủ bái kiến hả, không cần đi, Tổng thành chủ còn đang bế quan, chờ ngài xuất quan thì mới có cơ hội”
“Bế Quan?” Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh sững sợ, bọn hắn vốn muốn làm cho Hồng Quân một trận kinh ngạc ai ngờ hắn lại còn đang bế quan, điều này khiến hai người thật sự thất vọng.
“Đa tạ huynh đài, chúng ta không phải đến bái kiến Hồng Quân tổng thành chủ, chỉ là muốn đi thành chủ phủ bàn một chút chuyện.” Huống Thiên Minh cười ha ha nói.
“Như vậy hả, Thành chủ phủ cũng dễ tìm lắm, ngươi cứ đi thẳng về phía trước, qua sáu cái nhai khẩu thì rẽ trái, tại lần rẽ trái đầu tiên cứ đi thẳng về phía trước là tới”
“Thật cảm ơn ngươi, chúng ta đi thôi” Huống Thiên Minh cười cười, ôm quyền hướng vị kia cáo từ, dẫn theo Ngộ Không hướng phía Thành chủ phủ chạy tới.
Hồng Quân thành so với thần giới thứ nhất không được tính là một tòa thành lớn, nếu không muốn nói là như một tòa thành nhỏ. Tuy nhiên đối với người của Thần giới thứ hai thì đây chính là một tòa đại thành, từ lời của trung phẩm thần nhân kia chỉ đường phải đến hai canh giờ hai người mới tới được Hồng Quân thành.
“Đây là thành chủ phủ, còn không bằng khi xưa huynh đệ ta ở Tu La ma giới héng” Tôn Ngộ Không đối với thành chủ phủ cực kỳ thất vọng, một cánh cửa bình thường, trước cửa có hai con sư tử đá, trên cửa không có lấy một chữ làm cho người ta không thể tin đây là nơi ở của Hồng Quân tổng thành chủ, một nhân vậy truyền kỳ của thần giới thứ hai tại tầng không gian thứ bảy này.