Số lần đọc/download: 4094 / 109
Cập nhật: 2015-09-25 13:21:05 +0700
Chương 110: Sắc Quỷ Hạ Lưu Vô Sỉ. (2)
- N
gươi muốn gì, đây chính là học viện.
Bị Nhạc Thành ôm vào lòng, Tư Mã Yên Nhiên không kìm được mà tim đập thình thịch, khuôn mặt ửng đỏ. Nàng cảm nhận khí tức của Nhạc Thành tràn lân không thôi, trong lòng không kìm được mà cảm thấy say mê, không muốn rời khỏi hắn.
- Ta không nói ta muốn gì, ta giúp muội luyện chế một số viên đan dược ngũ phẩm, đối với linh hồn lực của muội có trợ giúp rất lớn, chờ sau khi ta xuất quan, thực lực của muội nhất định sẽ tương đương với Mật Nhi Phiên Tình.
Nhạc Thành lấy ra một bình ngọc đưa cho Tư Mã Yên Nhiên.
- Mật Nhi, Phiên Tình cũng thân mật với ngươi, ngươi không thích các nàng sao?
Tư Mã Yên Nhiên hờn dỗn trừng mắt nhìn Nhạc Thành, cầm lấy bình đan dược bỏ qua một bên mà nói:
- Ta nghe Hân Nhi nói có một tiểu cô nương là Yến Hiểu Kỳ cũng thích ngươi phải không?
- Thì sao, muội ghen tị sao?
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, sau đó khẽ ôm Yên Nhiên vào lòng.
- Ai nói ta ăn dấm chua?
Tư Mã Yên Nhiên tránh khỏi ngực của Nhạc Thành mà nói:
- Ta mặc kệ những chuyện này, chỉ là Mật Nhi và Phiên Tình hình như cũng thật sự thích ngươi, ngươi xử lý đi, chuyện của ngươi ta không thể lo nhiều, ta cũng biết trên đời này không chỉ có mình ta thích ngươi.
- Ta biết rồi Yên Nhiên.
Nhạc Thành nghe Yên Nhiên nói thì trong lòng vui mừng, sau này chuyện của Mộ Dung Hiểu Hiểu không biết cô nàng này có chủ ý không? b
Vừa nghĩ tới Mộ Dung Hiểu Hiểu, Nhạc Thành lại nhớ tới Yến Hiểu Kỳ, mình đáp ứng đi thăm nàng ta, hiện tại đã ở trong cự thành, cũng nên nghĩ biện pháp. Bất kẻ thế nào nàng ta hiện tại cũng là hôn thê của mình.
Nhạc Thành một lần nữa ôm Tư Mã Yên Nhiên vào trong lòng, cảm nhận u hương của nàng truyền vào trong mũi.
Tâm thần của hắn khẽ giật mình, dưới bụng truyền tới một luồng lửa nóng, mấy cô gái tuyệt sắc như vậy ngồi vào trong lòng của mình, chỉ sợ Liễu Hạ Huệ cũng không kìm được mà hoảng loạn trong lòng.
Nhạc Thành để yên cho Tư Mã Yên Nhiên ở trong lồng ngực của mình, hắn đánh giá cô gái ôn nhu này, chỉ thấy Tư Mã Yên Nhiên trong làn tóc mai thẹn thùng, làn da trắng mịn, đôi môi nhỏ nhắn, vô cùng kiều diễm và phong tình. Nhạc Thành nhịn không được, khẽ chạm vào bờ môi anh đào của nàng.
- Ngươi...
Tư Mã Yên Nhiên bị Nhạc Thành nhìn chằm chằm về phía Nhạc Thành, muốn há miệng ra nói gì đó cả người mềm nhũn ra.
Sau nửa canh giờ, Nhạc Thành cố gắng kìm chế đi ra khỏi phòng của Tư Mã Yên Nhiên, trong lòng mang theo một dục hỏa, thiếu chút nữa thì không kìm chế được.
Không phải là Nhạc Thành muốn nhẫn nhịn mà đêm nay hắn có việc phải làm cho nên cần phải kìm nén. Nhạc Thành tính rằng hôm nay tới tìm Yến Hiểu Kỳ sau đó sáng mai sẽ bắt đầu bế quan nửa năm.
- Yêu Huyên, Yêu Huyên.
Nhạc Thành cất tiếng gọi linh hồn của Yêu Huyên, hắn muốn đi ma pháp học viện, cần phải sự hỗ trợ của Yêu Huyên.
- Ngươi gọi ta cái gì, vừa mới rồi ngươi kìm chế có phải vì sợ ta nhìn thấy không, ta xin lỗi ngươi.
Yêu Huyên lười biếng trả lời Nhạc Thành.
- Đúng vậy, chờ ngươi tiến hóa ta nhìn thấy nhất định là không nhịn được.
Nhạc Thành tức giận trả lời, Yêu Huyên trước kia bộ dạng còn vũ mị hơn cả Tư Mã Yên Nhiên, đặc biệt là thiên sinh mị đồng không nam nhân nào có thể nhịn được.
- Ngươi là một tên hạ lưu sắc quỷ.
Yêu Huyên mắng một tiếng:
- Gọi ta có chuyện gì?
Nhạc Thành nói:
- Ta muốn mượn linh hồn lực của cô nương một chút, ta muốn đi tới ma pháp học viện, nếu ta đã ra dạng này thì rất dễ dàng bị người khác phát hiện.
Nhạc Thành bây giờ đã dùng ẩn thân phù, ma pháp sư không phát hiện ra hắn nhưng ma pháp sư cấp sáu thì rất khó nói, nếu như có Yêu Huyên hỗ trợ thì ma pháp sư cấp sáu cũng không phát hiện ra.
- Cái gì, ngươi muốn gì, ngươi đừng làm loạn, lần trước gì giúp người mà đã dẫn ra một đấu tông, thiếu chút nữa là cùng chết với ngươi.
Yêu Huyên trả lời, lần trước Thanh Dương môn đi ra một cường giả đấu tông siêu cấp, may mà chạy trốn nhanh được.
- Ta đi tìm người mà thôi, lại là ở ma pháp học viện cho nên sợ phiền toái.
Nhạc Thành nói:
- Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
- Muốn ta hỗ trợ cũng được, ta vừa nghe nói ngươi muốn bế quan sáu tháng, nhưng ta cảm giác được mấy tháng này sẽ tiến hóa, lần trước ngươi giúp ta luyện chế hộ thần đan ta vẫn để ở trong lòng, lần này ngươi đi bế quan, phải luyện chế giúp ta một viên hộ thần đan nữa.
Yêu Huyên liền đòi hỏi Nhạc Thành.
- Cái gì, ngươi tiến hóa nữa sao? Không phải nói là nửa năm nữa sao?
Nhạc Thành không phải là tính toán với Yêu Huyên nhưng hắn vẫn muốn nửa năm sau mới luyện chế đan dược cho nàng, nhưng nếu nửa năm sau thực lực của mình tiến bộ thì sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.
- Ta cũng không ngờ lại khôi phục nhanh như vậy, bởi vì linh hồn lực của ngươi rất mạnh cho nên trợ giúp ta khôi phục rất nhiều.
Nhạc Thành nói:
- Nếu như ngươi tiến hóa thì ngày mai ta sẽ luyện chế hộ thần đan cho ngươi, sau đó sẽ bế quan.
- Ừ, coi như ngươi còn chút lương tâm.
Yêu Huyên khẽ mỉm cười:
- Ngươi muốn đi ma pháp học viện làm gì, ở trong đó có mấy lão gia rất lợi hại, ngay cả ta cũng không dám đụng vào, ngươi thực sự muốn chọc tới bọn hắn sao?
- Ta chỉ đi thăm một người mà thôi.
Nhạc Thành cũng biết rằng ma pháp học viện nhất định không tệ, Yêu Huyên nói mấy lão gia ở đó lợi hại hắn cũng không kinh ngạc. Đường đường ma pháp học viện nếu như không có mấy lão gia này tọa trấn thì mới là chuyện lạ.
- Xoẹt.
Một thanh âm chấn động vang lên, Nhạc Thành biến mất ở trên không trung, ở trong đấu khí học viện cũng không ai phát hiện ra.
Ở trong học viện ma pháp, một cô gái tuyệt sắc đang đứng ở trước cửa sổ. Chỉ thấy cô gái này trên người mặc một bộ đồ màu đỏ thẫm, cổ áo mở ra, hiện ra một khe núi thật sâu, khuôn mặt giống như bông sen, lông mày như lá liễu.
Da thịt trắng như tuyết, mái tóc đen búi lên, đôi môi đỏ tươi thân hình mang theo một hương vị yêu kiều, quả là một cô gái tuyệt đẹp.
- Hắn nói hắn đến thăm ta, đã hơn hai năm rồi mà vẫn chưa, aizzz…
Cô gái tuyệt sắc khẽ lẩm bẩm nói:
- Tuy nhiên cho dù hắn đến đây thì không lẽ từ trên trời rơi xuống trước mặt ta sao, hắn lại là phong hệ ma pháp sư.
Nghĩ đến đây trên khuôn mặt của cô gái xuất hiện một má lúm đồng tiền.
- Than ôi, hay là tu luyện thôi, không nghĩ tới hắn nữa.
Yến Hiểu Kỳ hít một hơi thật sâu, phảng phất cả người thanh thản hơn rất nhiều, lập tức muốn đóng cửa sổ lại.
- Ngươi thật sự không muốn ta sao, mặc dù ta không phải là phong hệ ma pháp sư nhưng ta vẫn có thể từ trên trời giáng xuống.
Trong lúc Yến Hiểu Kỳ muốn đóng cửa sổ lại, một người mang một thân hình xuất hiện trước mặt nàng.
- Ngươi, ngươi…
Yến Hiểu Kỳ lúc này sợ hãi đến nhảy dựng, không tin nổi hai mắt của mình, thân ảnh quen thuộc kia hiện ngay trước mặt của mình.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o