Số lần đọc/download: 4125 / 118
Cập nhật: 2015-10-24 18:23:17 +0700
Chương 37: Cự Linh Thần Thuẫn(2)
Màu xanh là gió, màu đỏ là lửa, màu vàng là quang. Ba mặt nguyên tố lá chắn đều có thêm thuộc tính Thiên Sứ Chúc Phúc.
Long Hạo Thần song kiếm vung lên, thân thể chợt khựng, Thần Ngự Thuẫn.
Tuy lúc này tốc độ của Vương Nguyên Nguyên nhanh nhưng Hạo Nguyệt không phải không cách nào né tránh. Tuy nhiên, Long Hạo Thần vẫn là chọn cách cứng đối cứng. Bởi vì hắn muốn thử xem, lực công kích của Cự Linh Thần Thuẫn đạt tới trình độ nào.
*Oành--*
*Oành--*
*Oành--*
*Đang---*
Liên tiếp bốn tiếng vang chấn động toàn sân.
Ba mặt nguyên tố Thuẫn Bài không ngờ chỉ thể có thể tạm dừng thế đi của Cự Linh Thần Thuẫn, sau đó vỡ nát. Cuối cùng vẫn là va chạm song kiếm Long Hạo Thần đặt trên đỉnh đầu.
Long Hạo Thần toàn thân mạnh rung động, trên người toát ra hào quang màu vàng, đích thị là Quang Báo Thù. Dưới thân Long Hạo Thần liên tục lùi mấy bước, trên mặt đất để lại dấu chân sâu hoắm.
Thiết trọng kiếm hoàn toàn gãy mấy mảnh, hỏa kiếm tuy không gãy nhưng cũng bị bẻ cong, xem hình dạng thì không thể sử dụng được nữa.
Hơn nữa lúc này hai tay Long Hạo Thần tê cứng, trong thân thể máu dâng cuồn cuộn suýt nội thương. Có thể nói, hắn và Hạo Nguyệt hợp sức mới có thể miễn cưỡng ngăn cản một đòn kia.
Quá mạnh. Lực lượng này chỉ sợ uy thế hơn ngàn cân.
Một kích va chạm, Long Hạo Thần hiển nhiên thu thiệt, nhưng cũng không uổng phí. Thông qua đợt va chạm này, cho hắn hơi hiểu biết Cự Linh Thần Thuẫn trong tay Vương Nguyên Nguyên.
Đầu tiên, chấn động cực mau có thể là kỹ năng phụ của Cự Linh Thần Thuẫn. Nếu không có kỹ năng này, sẽ không dễ dàng phá giải ba nguyên tố Thuẫn Bài. Thứ hai là, uy lực lớn nhất của Thuẫn Bài này có lẽ là lực lượng. Dường như nó có thể cho ngoại linh lực của Vương Nguyên Nguyên bạo tăng, bản thân nó lại nặng vô cùng, mới sản sinh uy lực lớn như vậy.
Nhưng mà thoạt nhìn Vương Nguyên Nguyên không dễ dàng khống chế Thuẫn Bài này. Khoảnh khắc va chạm, trên mặt nàng hiện lên ửng hồng. Hơn nữa khi Thuẫn Bài đánh lui Long Hạo Thần, Thuẫn Bài của nàng cũng đập xuống đất, hơn phân nửa chôn trong lòng đất. Nàng phải dùng sức rút nó lên, không giống lúc trước dễ dàng vận dụng. Hiển nhiên lấy tu vi hiện giờ, nàng không thể tùy ý khống chế Thuẫn Bài.
Tại lúc này, ưu thế của kỵ sĩ lập tức hiện ra. Long Hạo Thần đúng là bị chấn động hai tay tê liệt, vũ khí hư hỏng. Nhưng mà, Long Hạo Thần không có bị thương. Hơn nữa khi Thần Ngự Thuẫn ngăn cản Cự Linh Thần Thuẫn, còn có Hạo Nguyệt dùng thân thể cản trở, giúp Long Hạo Thần chặn bớt một phần lực lượng.
Sau khi lùi mấy bước, Hạo Nguyệt thừa dịp Vương Nguyên Nguyên cố gắng rút Thuẫn Bài lên, thân thể chợt lóe đã đến gần Vương Nguyên Nguyên. Cái đuôi to khỏe quét hai chân Vương Nguyên Nguyên, đồng thời vô số hỏa cầu, đao phong điên cuồng quăng hướng cô. Đặc biệt công kích hai tay cầm Thuẫn Bài của cô, Tiểu Quang thì niệm chú ngữ, Tục Linh Thuật Quang Diệu Thiên Địa lần nữa phóng ra, bổ sung tiêu hao cho Long Hạo Thần.
Vương Nguyên Nguyên tiêu hao quả thật không ít. Nàng không phải lần đầu sử dụng Cự Linh Thần Thuẫn, nhưng nàng đã quên, lúc trước khi vận dụng Cự Linh Thần Thuẫn đều là trong trạng thái nội linh lực dồi dào. Nhưng trước đó cùng Long Hạo Thần đụng độ khiến nàng tiêu hao linh lực rất nhiều. Mới nãy nhờ cậy Cự Linh Thần Thuẫn toàn lực kích phát một đòn, nàng liền phát hiện lực lượng của mình không có đủ nội linh lực duy trì, không cách nào khống chế Cự Linh Thần Thuẫn. Hạo Nguyệt bất ngờ tấn công quá mau, làm nàng bị đánh luống cuống tay chân.
Kéo ngang Cự Linh Thần Thuẫn, Vương Nguyên Nguyên định trốn sau Thuẫn Bài. Lấy khả năng của Cự Linh Thần Thuẫn, có khả năng ngăn chặn mấy phổ thông ma pháp này.
Điều nàng làm là chính xác. Đa số ma pháp của Tiểu Hỏa và Tiểu Thanh đều biến mất dưới sự chấn động nhanh của Cự Linh Thần Thuẫn. Nhưng Hạo Nguyệt cực kỳ gian trá, nó phóng ra mấy ma pháp này chỉ để mê hoặc Vương Nguyên Nguyên, cái đuôi phía dưới đúng lúc quấn lấy một chân Vương Nguyên Nguyên, đột nhiên giật ra sau.
Tuy Vương Nguyên Nguyên có Cự Linh Thần Thuẫn tăng phúc đề cao lực lượng. Nhưng sức của Hạo Nguyệt không yếu, huống chi toàn lực lôi kéo so sánh với kinh hoàng hoảng loạn, kết quả hiển hiện rõ ràng.
Vương Nguyên Nguyên thân thể khá mềm dẻo, bị kéo một cái, cả người bỗng ngã xuống đất, giang thẳng chân ra muốn kéo Thuẫn Bài cắt đứt đuôi Hạo Nguyệt. Nhưng mà Long Hạo Thần không cho nàng có cơ hội này.
Khi Hạo Nguyệt phát động, cùng lúc đó Long Hạo Thần có được kỹ năng Quang Diệu Thiên Địa của Tiểu Quang hỗ trợ, linh lực mau chóng khôi phục, hai tay cũng không còn tê. Tiểu Hỏa và Tiểu Thanh phóng ra ma pháp không chỉ để che giấu công kích của cái đuôi, còn là vì che giấu Long Hạo Thần phóng người lên.
*Bốp!*
Long Hạo Thần nhảy tới sau lưng Vương Nguyên Nguyên, một chưởng chặt ngang cổ. Vương Nguyên Nguyên chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, hôn mê bất tỉnh. Đương nhiên là không thể kéo Cự Linh Thần Thuẫn được nữa rồi.
Long Hạo Thần đỡ lấy Vương Nguyên Nguyên ngất xỉu mềm rũ thân thể, lòng còn sợ hãi nhìn Thuẫn Bài bên cạnh mình. Hắn biết, nếu như Vương Nguyên Nguyên có thể khống chế Thuẫn Bài này thành thạo chút, sợ rằng người thua chính là hắn. Hắn không thể nào để Hạo Nguyệt cùng Thuẫn Bài này sinh tử đấu.
Nhưng mà vật chết rốt cuộc chỉ là vật chết. Tuy hiện tại Cự Linh Thần Thuẫn sắp gần với trang bị truyền kỳ, nhưng nó vẫn là thứ cần người điều khiển. Mà Hạo Nguyệt trợ giúp Long Hạo Thần lợi ích lớn hơn rất nhiều.
Chỗ tốt của huyết khế so với khế ước bình đẳng càng hiển thị ra. Tinh thần liên hệ giữa hai bên rất chặt chẽ, dù chỉ một ý nghĩ đã có thể cảm giác được, phối hợp trong chiến đấu càng thêm ăn ý.
Tuy thắng Vương Nguyên Nguyên nhưng sắc mặt Long Hạo Thần không quá tốt xem. Lần này dự thi, tất cả trang bị của hắn đều hư hỏng, một cái cũng không còn. Cường độ thi đấu cao, cùng với vừa rồi sự khủng bố của Cự Linh Thần Thuẫn, đều cho Long Hạo Thần biết tác dụng mạnh của trang bị trong chiến đấu. Nhưng mà hắn không có tiền! Lấy đâu ra mua trang bị? Đợi tới vòng thi đấu kế tiếp, không có trang bị thuận tay, hắn làm sao đối diện cường giả trong các tổ khác?
Hạo Nguyệt tiến hóa ba cái đầu, chính Long Hạo Thần cũng đột phá ngũ giai, hiện tại hắn rất có lòng tin đứng đầu ba thứ hạng.
“Long Hạo Thần thắng.”
Long Hạo Thần lấy ra một Thánh Quang Tráo chiếu rọi trên người Vương Nguyên Nguyên. Hắn ra tay không nặng, vài giây sau Vương Nguyên Nguyên đã từ trong hôn mê tỉnh lại.
Bật người đứng lên, nàng không phục nhìn Long Hạo Thần, hừ một tiếng nói.
“Nếu ngay từ đầu ta sử dụng Cự Linh Thần Thuẫn, ngươi chưa chắc là đối thủ của ta.” Nàng vừa nói vừa cạy ra ba viên bảo thạch trên Thuẫn Bài.
Long Hạo Thần nghiêm túc gật đầu nói.
“Nàng nói đúng. Nhưng mà thắng hay bại thì chưa chắc. Nhìn ra được nàng không thể hoàn toàn khống chế trang bị này. Nó cũng khiến nàng tiêu hao rất lớn. Chỉ cần ta có thể kéo dài một đoạn thời gian, nàng vẫn rất khó chiến thắng.”
Vương Nguyên Nguyên biết hắn nói thật, gật đầu nói.
“Ngươi nói không sai. Ta nhất định cùng ngươi tiến nhập chung kết.”
Nói dứt lời, nàng gái mạnh mẽ này cầm Thuẫn Bài xoay người đi hướng khu nghỉ ngơi, ánh mắt nhìn thẳng chỗ vị ma pháp sư nào đó đang ngồi.
Hoàng Nghị sắc mặt hơi khó coi. Vòng cuối đối thủ của y chính là Vương Nguyên Nguyên, ai thắng lấy danh phận thứ hai. Mặc dù đứng thứ ba cũng có thể đậu, nhưng ai mà không muốn nắm giữ vận mệnh trong tay mình! Vừa rồi y cũng thấy biểu hiện hung bạo của Vương Nguyên Nguyên. Hoàng Nghị trong lòng phẫn nộ nghĩ, có cần phải mạnh như vậy hay không! Ngay cả trang bị cấp Huy Diệu đèu lấy ra, còn là chủng loại mạnh đại nhất. Mình có thể làm gì bây giờ? Uy lực Thuẫn Bài kia đủ triệt tiêu ưu thế linh lô của y. Dù sao, Thổ nguyên tố tinh linh còn chưa tiến hóa.
Trải qua một trận chiến này, Long Hạo Thần chính thức vượt qua vòng kế, hơn nữa còn là lấy thân phận đệ nhất trước tiên hoàn thành, dẫn đầu tiến vào top 16.
Đem Hạo Nguyệt truyền tống trở lại phòng trọ, Long Hạo Thần có chút buồn rầu rời khỏi sân đấu. Không có vũ khí thì phải làm sao đây?
Nhưng rất nhanh hắn hết buồn phiền.
“Thải Nhi, hôm nay lại là nàng tới sớm!” Long Hạo Thần cười tiến lên. Mỗi khi hắn nhìn thấy nàng sẽ quên mất tất cả không vui. Tuy rằng Thải Nhi sau lần đó thì lấy khăn che mặt, không để hắn nhìn đến khuôn mặt nàng. Long Hạo Thần lại chưa bao giờ yêu cầu muốn nhìn.
Đi nhanh vài bước tới bên cạnh Thải Nhi, Long Hạo Thần thật tự nhiên nắm bàn tay nhỏ nhắn của nàng.
Nghe thanh âm của hắn, Thải Nhi mắt ngọc mày ngài cũng trở nên nhu hòa, nhỏ giọng nói.
“Thi đấu hôm nay có thuận lợi không?”
Long Hạo Thần cười ha ha nói.
“Tốt lắm, hôm nay đối thủ khá mạnh. Là một nữ chiến sĩ. Thuẫn Bài của nàng ấy rất lợi hại. Thuẫn Bài có thể dùng làm vũ khí công kích, còn có thể khảm bảo thạch tăng uy lực, nói là cái gì hậu duệ của Cự Linh Thần.”
Trận chiến này giúp ích cho Long Hạo Thần không ít, giảng giải một lần các đoạn phấn khích trong quá trình giao chiến giữa hắn và Vương Nguyên Nguyên. Nhưng hắn không nói việc vũ khí bị hỏng. Không có lý do gì, hắn chỉ là không muốn Thải Nhi lo lắng.
“Thắng là tốt rồi, nói vậy ngươi đã là đệ nhất tiểu tổ.” Thải Nhi mỉm cười nói.
Long Hạo Thần gật đầu nói.
“Đúng vậy! Nhưng không biết qua vòng khác sẽ hội ngộ đối thủ mạnh cỡ nào. Đúng rồi, chúng ta quen lâu vậy, ngoại trừ đưa nàng về thì chúng ta không làm chuyện gì khác, có cần…”
Nói tới đây hắn tạm ngừng, tay nắm tay Thải Nhi ngừng bước chân, hơi tới gần nhìn sắc mặt Thải Nhi. Nếu Thải Nhi nói phải về nhà, vậy hắn sẽ không mời nàng ăn cơm.
Nhưng Thải Nhi lại hiểu sai, thịch một cái, khuôn mặt lộ ra ngoài khăn mỏng biến thành đỏ rực, tim đập bỗng nhiên nhanh hơn. Nàng là một thích khách, chưa từng có cảm giác kinh hoảng như hiện tại.
Tuy tuổi hai người không lớn, nhưng liên quan chuyện nam nữ, con gái so với con trai sớm hiểu biết một chút.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu