Số lần đọc/download: 2023 / 26
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 120
Đ
ang ở lúc này Duy Khắc Đa, Thước Gia Lặc đang ở trên bầu trời đồng thời truyền thanh, ra lệnh cho Bảo La bọn họ lập tức ra tay. Bọn họ sợ nếu tiếp tục chậm trễ, thì người khổng lồ chiến sĩ cùng với Đức Lỗ Y giáo chúng cũng sẽ bị người tu chân giết hết sạch sẽ. Người của phương tây giáo đình đã sớm chuẩn bị tùy lúc ra tay, chỉ là đợi lệnh của Duy Khắc Đa. Theo Bảo La và và Đạt Ni Nhĩ đồng thời quát: “ Phương đông dị giáo đồ! Ta đại biểu “ Chủ” nghiêm trị các ngươi.”
“ Thánh Quang Trảm”
“ Quang Bạo Viêm”
“ Liệt Viêm Trảm” Các thức các dạng trụ ánh sáng màu trắng, hình chữ thập giá thuần quang mang màu trắng hướng các phái trong sân ném tới. Bốn ngàn người đồng thời ra tay, uy lực bá đạo tuyệt mãnh, cột sáng màu trắng như lưỡi dao sắc bén, như những mũi tên bắn tới.
Mọi người của Tinh Nguyệt Cung đã sớm có chuẩn bị, Ẩn Nguyệt đại trận lập tức phát động, kình khí di thiên cuồn cuộn nổi lên, pháp bảo trong trận pháp phát ra âm thanh ô ô, hướng tới những người của giáo đình bổ tới cột sáng, quang cầu, hình chữ thập quyện tới.
Từng đạo kình khí mạnh mẽ tuyệt luân hình thành khí lưu, càng lộ vẻ hấp dẫn lực, quang trụ màu trắng dụng chạm vào khí lưu, lập tức dẫn tới một trận tiếng sấm oanh long.
Trên không trụng tạc mở một đoàn quang mang chói mắt, như sóng xô bốn phía tản ra.
Ẩn Nguyệt đại trận mặc dù rất lợi hại, nhưng do bốn ngàn người đối phương liên thủ công kích, đều bị tan rã.
Đệ tử Tinh Nguyệt Cung bị cường chấn, vượt hơn một nửa đệ tử phun ra máu tươi, từ trên bầu trời rơi xuống, hoàn hảo những người này đều là bị chấn thương, không có xuất hiện tình huống thân thể bị hủy. Đồng thời vì sự phản kích của các phái mà đã tạo ra đủ thời gian.
Nhìn thấy người của giáo đình đã ra tay công kích Trung Quốc tu sĩ, người của Đức Lỗ Y còn sót lại càng thêm điên cuồng hướng tới người tu chân phát khởi công kích.
Sở Uyển Tĩnh dịu dàng nói: “ Hiên Viên đạo hữu, Liễu Phàm đại sư, các ngươi mau đi đối phó đám phương tây man di, đám khổng lồ này giao cho chúng ta đối phó, vì lần sau để không xuất hiện thêm trăm năm chi ước, các vị hãy hạ độc thủ đi thôi, đừng quên sau lưng bọn họ còn có kẻ giúp tay càng mạnh.”
Tam đại gia tộc, Tam Thanh Giáo, Tinh Nguyệt Cung, hàn quang bao phủ, lập tức bay lên trên đỉnh đầu của những người giáo đình, mà Thục Sơn kiếm phái vẫn như trước ở lại trợ giúp mười nữ nhân của Bổ Thiên Cung đối phó với người khổng lồ chiến sĩ.
Bảo La, Đạt Ni Nhĩ nhìn thấy mình tập hợp mấy ngàn người công kích, chỉ tạo cho đối phương một chút thương tổn, trong lòng không phục cao giọng rống giận: “ Phát động Thần Chi Tài Quyết.”
“ Tranh Thế Chi Quang”
Mấy ngàn người đồng thanh ngâm xướng cầu khẩn, trong tiếng cầu khẩn Chữ Thập kiếm trên tay bọn họ bộc phát ra quang mang chói mắt, vừa mới bắt đầu thì chỉ là một đạo bạch quang thật nhỏ, theo âm thanh ngâm xướng, từ từ hội tụ thành một cột sáng chữ thập thật lớn, Đông Chánh giáo đồ bên này “ Tịnh Thế Chi Quang” cũng đã chuẩn bị thỏa đáng.
Bảo La, Đạt Ni Nhĩ cộng đồng một tiếng rống giận: “ Thần Chi Tài Quyết, Tịnh Thế Chi Quang”
Người tu chân ở đây, đại bộ phận đều từng kiến thức qua hai pháp thuật lợi hại này, trăm năm trước chính vì đối với bọn họ không hiểu rõ ràng, không biết đã có bao nhiêu người bị hai pháp thuật này đoạt đi tánh mạng.
Tịnh Thế Chi Quang trên bầu trời hình thành mưa ánh sáng, chậm rãi hạ xuống, nhìn như chỉ có một giọt quang điểm, nhưng uy lực tuyệt đối không thua gì đại hình công kích pháp thuật.
Tu sĩ trong hư không, vừa mới đi đến trên đỉnh đầu của đối phương, pháp thuật của bọn họ đã hoàn thành áp dụng, dưới tình thế cấp bách đã không kịp phản kích, Phật môn đệ tử cộng đồng chợt quát: “ Phật Quang Phổ Chiếu.” Còn các trận pháp phòng ngự của các phái khác, các thức các dạng pháp bảo bay trên đỉnh đầu không cách nào tạo thành uy lực của trận pháp, tiếp nhận được sự bảo hộ của các phái.
“ Phật Quang Phổ Chiếu” là một dạng pháp thuật cùng loại với Tịnh Thế Chi Quang. Sau khi những hòa thượng thi triển ra, phía chân trời vô hư truyền đến từng trận ngâm xướng, từng đạo kim mang ở không trung tỏa ra thành như giọt mưa, đồng dạng phiêu nhiên rơi xuống, cùng Tịnh Thế Chi Quang màu trắng hấp xả lẫn nhau, hai loại lực lượng có thuộc tính bất đồng một khi đụng chạm lập tức nổ bạo ra. Trên không trung giống như có pháo bông bộc phát ra bạch quang chói mắt.
Phật Quang Phổ Chiếu phát động chậm một bước, ngoại trừ triệt tiêu được một bộ phận phía sau của Tịnh Thế Chi Quang, thì những quang điểm hạ xuống trước vẫn tồn tại như cũ. Bọn họ đáp xuống trên đỉnh đầu các phái, đồng thời Thần Chi Tài Quyết hình thành chữ thập kiếm quang đang nện xuống.
Tất cả người tu chân điên cuồng vận chuyển nguyên anh trong cơ thể, đem những pháp bảo và trận pháp vận đến cực hạn. Một đoàn đoàn quang mang từ trong các phái phát ra, kình khí di thiên hợp thành một đạo võng thật lớn, bao phủ trên đỉnh đầu mọi người. Trong nháy mắt, chữ thập kiếm màu trắng thật lớn đã nện xuống.
Oanh! Oanh! Ngay cả đại địa cũng vì tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa này không ngừng run rẩy, kình khí võng của các phái phát ra bị nén xuống, tạo cho đệ tử của các phái phải phun máu tươi, có người có tu vi thấp cơ thể bị chấn vỡ, thất khiếu chảy máu mà chết.
Oanh! Lại một tiếng nổ rung trời, đệ tử các phái cuống quýt tạo thành màn bảo vệ, bị mấy ngàn người của giáo đình phát ra Thần Chi Tài Quyết làm đột nhiên vỡ tan. Mắt thấy hơn trăm người tu chân, bị cuốn vào trong bạch quang mà chết.
Hiên Viên Phách hai tay cầm kiếm, người như một tia quang mang, xuyên thấu tới. Hiên Viên kiếm bộc phát một luồng kiếm quang dài ba trượng, cả người như một đoàn lãnh mang tinh huy quang cầu, chui vào trong thập giá.
Oanh! Oanh! Lại vang lên tiếng nổ kinh thiên, chấn động đến nỗi làm tai mọi người đau đớn. Lúc trước đã bị kình khí võng triệt tiêu hơn phân nửa lực công kích chữ thập kiếm quang, do sự công kích của Hiên Viên Phách phân tán biến mất.
Lúc này Tịnh Thế Chi Quang đã phủ xuống, mưa ánh sáng rơi vào trong đám người, quang điểm màu trắng cùng pháp bảo của người tu chân chạm vào nhau nổ tung, truyền đến một trận dày đặc “ phách phách ba ba” âm thanh. Những thân thể bị bạch quang nhiễm trúng, lập tức nổ bạo ra, trong đám người vang lên hơn trăm tiếng muộn hừ. Những ai bị bạch quang nhiễm lên người, trên người bị nổ tung những những cái lỗ thịt cỡ nắm tay, cả người bị máu tươi nhiễm thành màu đỏ. Bọn họ thúc giục bổn mạng tinh nguyên trong thân mình, đem những lỗ máu này nhất nhất tu bổ. Đến khi tu bổ xong, những người này đều có tinh thần yếu ớt, sắc mặt một mảnh tái nhợt.
Phẫn nộ! Phẫn nộ đến vô cùng, tràn ngập trong lòng các phái tu chân trong lúc đó. Chứng kiến đồng môn sư huynh đệ của mình bị giết chết, làm cho những người tu chân này hận không thể nuốt sống đám người phương tây kia.
Sáu người Liễu Phàm trước hết triển khai trả thù, bên trên đỉnh đầu của những người giáo đình, ngâm xướng phạm âm. Đám Kim Cương Diệt Thế Chú từ trong miệng bọn họ phun ra, hình thành tự phù quái dị vặn vẹo đều dương dương rơi xuống.
Đám người giáo đình hai lần đoạt được tiên cơ, lần này cầu khẩn rốt cuộc chậm một bước, toàn thân bọn họ bị một tầng hào quang bao phủ lại, trên tay vẫn đang giữ chữ thập kiếm, thánh lực cuồn cuộn không ngừng đưa vào trong cơ thể. Lúc phù tự của sáu người Liễu Phàm phát ra rơi xuống trên người bọn họ, không gian một trận vặn vẹo nổ tung, ngay sau đó các phái gọi về thiên lôi, pháp bảo bị bám kình phong, phi kiếm huy chém xuống những luồng kiếm khí, tràn ngập trên bầu trời của những người giáo đình. Không gian lần lượt bị kiếm khí phá tung, những người giáo đình kinh hãi thất sắc, nghĩ không ra làn sóng trả thù đầu tiên của đám người tu chân lại mãnh liệt như thế. Bọn họ cuối cùng gặp phải cục diện giống như những Đức Lỗ Y vừa rồi.
Pháp trượng trong tay Bảo La vung lên, một đạo bạch quang mãnh liệt tiến ra, chiếu sáng chói làm người ta không cách nào mở mắt. Một đạo màn hào quang dài hai thước, từ trong pháp trượng phát ra, chiếc mũ trên đầu cuồn cuộn không ngừng đưa vào thánh lực, lại bị pháp trượng trong tay không ngừng hấp thu, còn những giáo chúng khác trong tiếng ngâm xướng, trong tay tụ tập những quang cầu nhỏ như những trái banh bóng bàn, khi đám người tu chân cùng kêu lên quát: “ Phá” thì đám người giáo đình cùng thời gian vãi ra quang cầu trên tay, chỉ thấy trên bầu trời lôi điện giao nhau, đánh xuống mấy đạo thiên lôi, tia chớp màu trắng xẹt qua tinh không, đánh trúng quang cầu đang bay lên, lập tức nổ bạo ra. Trên bầu trời nện xuống pháp bảo cùng phi kiếm, và quang cầu va chạm cùng một chỗ, nhất thời không trung nổ tạc một đoàn quang diễm, tiếng oanh long vang lên không ngừng.
Mặc dù đám người giáo đình phát ra năng lượng cầu, ngăn cản lại pháp bảo của các phái công kích, nhưng bọn họ không cách nào né tránh thiên lôi tập kích, ngay trong lúc mấy người giáo đình tưởng nhẹ đi thì trên bầu trời thiên lôi lại phủ xuống. Giữa đám người nhất thời truyền đến một tiếng bạo chấn, lại hòa lẫn tiếng thảm hào trước khi chết. Một trận âm thanh kêu gào thê lương trôi qua, không chỉ có vô số người bị thương, còn có rất nhiều thi thể nổ tung, mùi máu tươi tung bay bốn phía.
Đối với pháp thuật huyền ảo của đông phương, người phương tây cho tới bây giờ còn chưa hiểu rõ ràng. Chỉ một lần này đã giết chết mấy trăm người bên giáo đình, Bảo La và Đạt Ni Nhĩ mắt trợn trừng. Những người này đều là tinh anh bên người bọn họ, mỗi tổn thất là giảm đi một phần thực lực. Song ác vận của bọn họ còn chưa chấm dứt, gánh chịu thêm một lần công kích cuối cùng của Hiên Viên Phách, người như gió lốc trùng tiến vào trong đám người.
“ Kinh Thiên Trảm, Phá Sát” Giống như một pho tượng tu la đứng trên đám người, Hiên Viên Kiếm trên tay huy chém ra mấy trăm đạo ngân mang dày đặc, không gian ở một khắc này bị nổ tung, không khí bốn phía đột nhiên hướng vào trong tuôn vào, áp lực khôn cùng tăng lên, như muốn đem trái tim của người khác áp toái mới cam tâm.
Mấy trăm người của giáo đình bị Hiên Viên kiếm bao phủ, cảm thấy toàn thân trên dưới không tự chủ được run rẩy, hàm răng không ngừng đánh lập cập, cả người phảng phất choáng váng, kinh hãi nhìn ngân mang trên bầu trời hạ xuống. Chỉ thấy không khí bốn phía quanh bọn họ, tạo ra khí lưu bá đạo như suối chảy, thỉnh thoảng phát ra tiếng rít âm u, trong nháy mắt nuốt trọn đám người này ở bên trong. Từng đạo ngân mang không ngừng thu hoạch tánh mạng của đám người giáo đình, tiếng kêu thảm vang lên tận mây xanh.
Thiên đang chuyển, địa đang động, trên không trung rơi xuống những đoạn tay chân bị chém cụt, rơi khắp hiện trường. Cho dù là tiên nhân còn chưa lộ diện trong hư không, cùng với chiến đấu thiên sứ của phương tây thiên giới, thánh kỵ sĩ đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Hiên Viên Phách. Bọn họ tự mình so sánh với Hiên Viên Phách, ít nhất còn yếu kém hơn mấy cấp bậc.
Một trận mưa máu trôi qua, phạm vi bị Hiên Viên kiếm bao phủ đã không còn một người sống.
Bảo La và Đạt Ni Nhĩ rốt cuộc biết được vào một trăm năm trước, tự tập mấy vạn người mà vẫn bại trận, có người có thực lực mạnh mẽ như thế tồn tại, bọn họ thật sự nghĩ không ra làm sao mới đánh bại được đám người phương đông này. Càng huống chi bên kia còn có mười sáu người, thực lực tương đương cường đại, những người này chỉ dù là một người bọn họ cũng khó đối phó. Hoàn hảo hôm nay bọn họ chỉ là ra mặt trận đầu, đối thủ chính thức còn chưa lộ diện. Trong tâm lý của Bảo La và Đạt Ni Nhĩ nghĩ vậy để an ủi chính mình.