Số lần đọc/download: 1564 / 25
Cập nhật: 2015-11-11 01:27:37 +0700
Chương 111: Bài Báo Gây Bão (2)
L
ưu Ngạn suy nghĩ lung tung, sắc mặt không khỏi đỏ lên. Đột nhiên cô nghĩ đến ngày hôm đó, An Tại Đào hôn nhẹ lên cô gái có khí chất cao nhã, lại nhớ lại vị hôn thê Hạ Hiểu Tuyết của An Tại Đào, bỗng nhiên sắc mặt liền thay đổi, trong lòng hừ một tiếng. Chẳng lẽ hắn là người có tâm địa gian xảo?
An Tại Đào không dự đoán được một câu nói của hắn lại khiến cho Lưu Ngạn suy nghĩ nhiều đến như vậy. Hắn rốt cuộc cũng không để ý nữa, tiếp tục cùng với Trương Hân bàn chuyện công việc. Hắn không phải là con người không biết thức thời. Hắn biết mình sắp tiến vào quan trường, nên phải tìm người cùng phe với mình. Hắn biết Trương Hân cũng không phải người đơn giản. Hắn có dự cảm người này nhất định có bối cảnh ở đằng sau. Xuất thân tốt lại không phải thuộc hạng thanh niên ăn chơi trác táng. Quả thật khéo léo, trời sinh y ra chính là để làm quan.
Nói xong, Trương Hân chuyển đề tài sang quan hệ nam nữ. Y cười ha hả:
- Chú em có bạn gái chưa? Nếu không thì không đúng sự thật rồi.
Nói xong, y lại trầm ngâm liếc mắt nhìn Lưu Ngạn một cái, nhỏ giọng nói một câu đầy thâm ý bên tai An Tại Đào:
- Lưu Ngạn quả là một cô gái không tồi. Nếu như cậu chưa có người yêu thì có thể quen cô ấy.
Giọng nói tuy rằng hơi nhỏ nhưng lại lọt đến tai Lưu Ngạn. Lưu Ngạn trừng mắt nhìn Trương Hân nhưng không lên tiếng.
An Tại Đào cười nói:
- Tôi có vợ rồi!
Nghe An Tại Đào nói như vậy, Lưu Ngạn trong lòng không hiểu sao lại dâng lên một sự khó chịu.
- Trương Hân, cám ơn sự quan tâm của anh. Phóng viên An là một thanh niên tài năng, tuấn kiệt nên bên cạnh làm sao mà thiếu con gái được? Anh vẫn còn chưa biết đâu, vợ của người ta là thiên kim của Phó chủ tịch thành phố Tân Hải.
An Tại Đào nghe trong giọng nói của Lưu Ngạn có chút gì đó giận dỗi nên trong lòng hơi kinh ngạc. Chỉ có điều hắn không muốn mình bị những vấn đề riêng tư làm cho liên lụy nên chủ động chuyển đề tài.
Bài báo của Lưu Ngạn viết, Thanh Thành là mô hình đầu tiên chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp thành công. Việc chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp ở Thanh Thành đã thay đổi chế độ xã hội. Thanh Thành có một xí nghiệp quốc doanh chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp sang dùng máy móc nông nghiệp, hiệu quả và lợi ích không hề thua kém nhưng cái chính là quy mô hơi nhỏ. Sau đó, một doanh nghiệp chế tạo ô tô đã hợp tác với huyện Thanh Thành, đầu tư năm triệu để mua lại xí nghiệp này, rồi bán lại cổ phần cho anh em công nhân viên chức với giá rẻ. Sở dĩ bán giá rẻ như vậy là vì tập đoàn đại gia này hứa hẹn sẽ trong một năm, đầu tư trung bình khoảng mười triệu để mở rộng quy mô xí nghiệp. Quả nhiên, năm đó tập đoàn này đã đầu tư tám triệu để tiến hành khuếch trương quy mô. Vào cuối năm thứ ba, doanh nghiệp này đã vì huyện Thanh Thành mà đóng thuế hơn hai triệu đồng, trở thành một doanh nghiệp quan trọng của địa phương và là doanh nghiệp nộp thuế nhà nước nhiều nhất.
Trong một thời gian ngắn, việc Thanh Thành chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp sang dùng máy móc đã trở thành một đề tài kinh điển, trở thành một tác phẩm đầu tiên đại diện cho Thanh Thành.
Bài báo của Lưu Ngạn chủ yếu đưa tin về vấn đề này mà bài báo của An Tại Đào cũng chủ yếu lấy đề tài này để triển khai.
Bài báo của hắn trực tiếp đề cập đến sổ sách kinh tế, dùng chứng minh của mình để bác bỏ những lập luận về hình thức cải cách toàn quốc.
- Việc chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp sang dùng máy móc nông nghiệp đã giúp cho giá trị sản lượng gia tăng. Sản phẩm có thể được mở rộng, hiệu quả và lợi ích được nâng cao. Thu nhập của công nhân viên chức từ đó cũng được gia tăng và nộp thuế đầy đủ. Hiệu quả này khẳng định là không thể phủ nhận. Nhưng cũng cần phải xem lại, tài sản hơn tám triệu của nhà nước đã bán đổ bán tháo chỉ với giá năm triệu đô la Mỹ. Hơn nữa, trong hai năm đầu, Ủy ban nhân dân huyện đã thực hiện chính sách ưu đãi không nộp thuế. Những xí nghiệp có thu nhập cao thì nhờ chính sách điều chỉnh thuế này mà đã tiết kiệm được mấy triệu đô la tiền đóng thuế trong những năm gần đây. Chính vì vậy mà tài chính và thuế vụ đã bị tổn thất nghiêm trọng, dẫn đến một con số thất thoát thật lớn.
- Quan trọng hơn cả, bởi vì sau khi doanh nghiệp cải cách, thanh toán hàng năm của thuế thu nhập doanh nghiệp và hơn mười loại thuế tài chính khác sẽ thấp hơn so với thuế của các doanh nghiệp nhà nước. Từ đó, quốc gia sẽ bị tổn thất nhiều hơn nữa. Cứ như vậy, có thể nói một xí nghiệp đang còn hoạt động nhưng lại khiến cho quốc gia gặp những tổn thất không cần thiết.
Ở cuối cùng của bài báo, An Tại Đào rất nhẹ nhàng cho rằng:
- Việc chuyển đổi sang dùng máy móc nông nghiệp là một điểm nóng trong quá trình chuyển đổi từ nền kinh tế kế hoạch sang nền kinh tế hàng hóa. Giá cả có xu hướng tăng hơn mười lần. Xí nghiệp nhà máy ở huyện Thanh Thành khi phát triển cũng không thể tách rời môi trường phát triển kinh tế của đất nước và chính sách cải cách mở cửa, cũng như hỗ trợ đầy đủ của các chính quyền địa phương. Có thể không chỉ đơn giản là lớn hơn và mạnh mẽ hơn nhờ “tư hữu hóa”.
Bản thảo của An Tại Đào đã được giao cho trường Đảng Trung ương để chuyển cho giáo sư quản lý khóa học Thanh niên xuất sắc của Tỉnh ủy diễn ra hàng ngày. Không bao lâu sau, bản thảo này đã được đặt lên trên bàn của Phó hiệu trưởng Lý quản lý khóa học Thanh niên xuất sắc của Tỉnh ủy. Sau khi xem qua bản thảo này, Phó hiệu trưởng Lý lập tức gọi điện thoại cho Phùng lão ở Ban tổ chức trung ương, rồi sau đó yêu cầu thư ký mang bản thảo này qua cho Phùng lão.
Bản thảo của An Tại Đào từ trường Đảng trung ương chuyển đến Ban Tổ chức Trung ương rồi từ Ban Tổ chức Trung ương sao chép ra thành nhiều bản, trình lên cho một số vị lãnh đạo trung ương.
Ngày cuối cùng của chương trình học cũng đã chấm dứt nhưng hôm nay, sau khi chương trình học kết thúc, giáo sư Trương của trường Đảng trung ương đột nhiên tuyên bố hai thông tin. Thứ nhất là vào lúc 10h sáng ngày 19 tháng 12, mời tất cả mọi người đến tham dự nghi lễ kết thúc khóa học. Thứ hai, học viên An Tại Đào của khóa học Thanh niên xuất sắc của Tỉnh ủy không được tự ý rời khỏi, bất cứ lúc nào cũng phải ở trường học để chờ chỉ thị.
Thái độ của giáo sư Trương rất nghiêm túc. Điều này hẳn nhiên không phải là chuyện tốt. Ông ta trước mặt mọi người tuyên bố An Tại Đào không được tự tiện rời khỏi. Điều này là có ý gì? Phần lớn các học viên đều đoán được là do bài báo của hắn. Bởi vì bài báo của hắn đã được các học viên truyền tay nhau đọc vào ngày hôm qua. Trong số hơn trăm học viên, chỉ có một mình An Tại Đào là không đồng ý với những hình thức đưa ra cho huyện Thanh Thành, trong khi những người khác thì không đưa ra ý kiến nhất định hoặc là đồng ý như Lưu Ngạn. Đối với quan điểm của An Tại Đào, đại đa số các học viên đều giật mình kinh hãi. Những người có chút mẫn cảm với chính trị đã sớm đoán được An Tại Đào lần này sẽ bị treo cổ.
Trương Hân thở dài, cúi đầu nói:
- Chú em à, chú em không nghe lời của anh nói gì hết. Chuẩn bị viết bản kiểm điểm đi, viết cho thành khẩn một chút. Nếu không…..
Câu kế Trương Hân cũng vẫn không nói tiếp. Nhưng đơn giản là nói sinh mạng chính trị của An Tại Đào trên cơ bản đã bị tuyên bố chấm dứt. Nghe đến đây, trên mặt gã cán bộ thanh niên không tự chủ được hiện lên vài phần tiếc nuối. Y một lòng một dạ muốn thăng quan tiến chức. Muốn đạt được điều đó, y phải kết giao và lôi kéo những người trong chốn quan trường. Vốn y xem An Tại Đào tài hoa hơn người, lại rất có tiền đồ nên mới có ý kết giao. Hiện tại nhìn thấy hắn động vào tổ ong vò vẽ, tiền đồ làm quan có chút ảm đạm thì cảm thấy hối hận vì đã lãng phí thời gian qua với An Tại Đào.
Thái độ của Trương Hân khiến cho An Tại Đào có chút bất ngờ. Hắn nguyên bản cho rằng người này sẽ là một nhân vật rất có khí phách nhưng hiện tại, chỉ vì lợi ích trước mắt mà trở nên như thế, nên trong lòng hắn liền có chút khinh thường. Hắn thản nhiên cười, nhìn Trương Hân lặng yên ngồi cách xa mình vài cái ghế, im lặng không nói gì cả.
Một số học viên cũng nhìn An Tại Đào bằng ánh mắt thương hại. Còn có rất nhiều người lại cảm thấy vui sướng khi nhìn người khác gặp họa.
- Vốn lần này tham dự khóa học Thanh niên xuất sắc do Tỉnh ủy đào tạo thì chỉ cần đừng gây ra rắc rối gì thì tiền đồ xem như là được bảo đảm. Nhưng cái tên tiểu tử này lại phạm vào một tật xấu. Chắc là muốn lấy lòng mọi người chăng? Ăn trộm gà không lo mất nắm gạo. Đùa giỡn với người thông minh là không được đâu.*
An Tại Đào chậm rãi đi ra khỏi hội trường. Khi đi ngang qua hàng ghế phía trước thì nghe được một số học viên thì thầm to nhỏ với nhau, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu nhưng hắn vẫn không nói gì thêm, thản nhiên mà bước ra ngoài.
Mấy ngày nay, An Tại Đào cũng có chút quan hệ với một số học viên. Nói chung thì cũng rất hòa hợp nhưng hiện tại thấy hắn như vậy, những người này lập tức rời xa hắn, hận không thể xóa bỏ mối quan hệ của mình trước đây với hắn. Nhìn ánh mắt cũng như bộ dạng né tránh của những người này, An Tại Đào hiểu được người trong chốn quan trường là những người máu lạnh. Cho nên chỉ mỉm cười mà không để trong lòng.
Nhưng ngay cở cửa, hắn bị Lưu Ngạn gọi giật lại.
An Tại Đào quay đầu lại nhìn cô nữ phóng viên kiêu ngạo, mỉm cười hỏi:
- Phóng viên Lưu, tìm tôi có việc gì sao?
Lưu Ngạn do dự một chút rồi vội vàng bước đến, nhìn thoáng qua An Tại Đào rồi cúi đầu nói:
- Anh đi theo tôi lại đây một chút.
- Tôi đã đọc cẩn thận bài báo của anh. Quan điểm của anh không phải là không có đạo lý nhưng nó chạm vào niềm tin của tôi. Tôi đã tìm kiếm các khía cạnh tài chính và thuế của các ước tính kinh tế để tính toán một chút, việc chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp của Thanh Thành sang dùng máy móc nông nghiệp quả thật đã làm cho nền tài chính và thuế vụ của quốc gia bị tổn thất nghiêm trọng.
Gương mặt quyến rũ của Lưu Ngạn có chút đỏ lên:
- Tôi vốn muốn bản thảo của anh được in trên bài báo của chúng tôi nhưng đã bị Phó tổng biên tập cấm tiệt. An Tại Đào, lần này chỉ sợ là anh gặp phiền phức lớn rồi.
An Tại Đào im lặng không nói gì. Hắn không muốn giải thích điều gì với Lưu Ngạn. Và đương nhiên hắn không thể giải thích. Chỉ có điều Lưu Ngạn đã thẳng thắn thể hiện thái độ của cô đối với hắn thật khiến cho ấn tượng của hắn đối với cô cũng có sự chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều. Cô tuy rất kiêu ngạo, lại có chút cậy tài khinh người và cậy vào gia thế mà có bộ dáng cả vú lấp miệng em nhưng cô cũng không phải hạng con gái ngang ngược, kiêu ngạo, vô lễ, vô tri vô giác.
An Tại Đào nhìn cô cười, tỏ ý muốn rời đi.
-An Tại Đào, hay là anh viết bản kiểm điểm trước đi. Bài báo này không đơn giản như bài báo cầu vượt Tân Hải mà hai chúng ta đã tranh luận đâu.
Lưu Ngạn còn cố nói vài câu khi An Tại Đào xoay người bước đi. Nhìn hắn rời khỏi, cô thầm mắng trong lòng:
- Đúng là cái tên cứng đầu.
An Tại Đào trở về ký túc xá, trên đường bắt gặp một vài học viên nhưng không ai muốn chào hỏi hắn. Hắn cũng mặc kệ những người này, thẳng một mạch đến ký túc xá, vào phòng đóng cửa lại ngủ một giấc. Trương Hân hiện tại không thể nào đến đây mà chỉ sợ là anh ta cũng không muốn đến.
:wow: