Số lần đọc/download: 2126 / 51
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 103: Đưa Vào Địa Ngục
K
hông biết qua bao lâu, lại có tiếng động ầm ầm truyền đến trong trường đua xe, phá tan sự yên tĩnh cả màn đêm. Bùi Đông Lai lái Aston Martin one-77 mơ hồ xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
- Chết tiệt, còn chưa tới 18" a.
- Nếu ta nhớ không nhầm thì kỷ lục nhanh nhất là 19"30s, tên lái xe số 3 lái như vậy cũng quá nghịch thiên a.
Theo Aston Martin one-77 càng ngày càng gần, hiện trường nguyên bản vốn yên lặng cũng dần dần náo loạn, gần như tất cả mọi người đều bị biểu hiện nghịc thiên của Bùi Đông Lai mà cảm thấy khiếp sợ.
Thời điểm Aston Martin one-77 tới, mọi người chỉ cảm giác có một chiếc bóng trắng vụt qua.
Sau đó, không chờ họ lấy lại tinh thần, Aston Martin one-77 đã biến mất vô tung vô ảnh, chỉ có âm thanh của động cơ không ngừng vang vọng bên tai.
- Lái xe số 3 thật sự quá trâu bò!
- Đúng vậy, lấy thực lực của hắn chỉ sợ kẻ đứng đầu trên bảng xếp hạng Bắc Mĩ xa vương cũng chưa chắc thắng được.
Mắt thấy Aston Martin one-77 biến mất, mấy kẻ yêu thích đua xe lại bắt đầu nghị luận, đồng thời theo bản năng nhìn về cùng một bên quan sát trận đấu của Đông Phương Lãnh Vũ.
Cảm thụ được sự kinh ngạc, ánh mắt hâm mộ, không thể tưởng tượng nổi của khán giả, trong lòng Đông Phương Lãnh Vũ vô cùng thích thú.
Cảm giác kia, giống như tất cả những chuyện này đều do hắn làm ra chứ không phải Bùi Đông Lai.
Có người vui mừng thì cũng có kẻ lo lắng.
Đông Phương Lãnh Vũ vì Bùi Đông Lai mà cảm thấy kiêu ngạo, tự hào, còn đám thành viên clb Siêu Bào thì cứng hết cả người lại, hoàn toàn choáng váng.
Trong đại sảnh một đám người trừng mắt to nhỏ, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, cảm giác như đang cố hỏi đối phương đây là con mẹ nó chuyện gì xảy ra? Cái tên lái xe thần bí kia rốt cuộc là người phương nào? Hắn sao lại kinh khủng như vậy?
Không có ai trả lời.
Cho dù bọn hắn đối với Khang Tử Kiện có lòng tin tuyệt đối, có rất nhiều lý do để chứng minh Khang Tử Kiện sẽ không tụt lại phía sau, chỉ là … sự thật thắng hùng biện, bọn hắn chỉ có thể ngậm chặt miệng!
Ngoài đám thành viên câu lạc bộ, Kim Hy Mỹ đứng ở của sổ bên dưới cũng nắm chặt hai tay chờ mong Thôi Vĩnh Tinh đuổi theo.
"Kim Hy Mỹ, ngươi nói xem, nếu ta khiến cho tên đồ đệ của tên tiểu tạp chủng kia chết trong trận đấu này thì hắn sẽ xuất hiện sao?"
Trước trận đấu, câu nói phảng phất như nguyền rủa của Thôi Vĩnh Tinh không ngừng vang lên bên tai nàng, khiến trong lòng nàng có một dự cảm không tốt.
Theo nàng thấy, Thôi Vĩnh Tinh khổ luyện hai năm chính là vì có thể chiến thắng kẻ năm đó làm nhục hắn.
Dưới tình hình bây giờ, nếu Thôi Vĩnh Tinh thua tên đồ đệ kia, không cần nghĩ Kim Hy Mỹ cũng biết hắn sẽ phải chịu đả kích cực lớn.
Khoảng một phút đồng hồ sau, trong sự chờ đợi của mọi người, Koenigsegg Arega cùng Bugatti Veyron lần lượt hoàn thành vòng thứ nhất. Hai chiếc xe thể thao gần như là dính sát nhau, chênh lệch thập phần mỏng manh, thứ hạng của cả hai tùy lúc đều có thể thay đổi.
- Mẹ kiếp, tên số 3 đã lái không biết đến chỗ nào rồi, hai tên các người còn ở chỗ này mà tranh nhau không biết trời đất!
- Đúng vậy, theo ta thấy hai tên này cũng không cần so nữa, nhanh dừng xe luôn đi, đỡ phải mất mặt xấu hổ…
Nhìn thấy Koenigsegg Arega cùng Bugatti Veyron xông qua vạch, đám đông sôi nổi bàn tán.
Đối với tất cả những chuyện này, vô luận là Khang Tử Kiện hay là Thôi Vĩnh Tinh đều không nghe thấy.
Trong ô tô, biểu tình của hai người cơ hồ giống hệt nhau – giống như chiến sĩ ra sa trường giết chóc, cơ mặt vặn vẹo, hai mắt đỏ bừng, làm cho người ta có cảm giác muốn liều mạng!
Mà trên thực tế, bọn hắn lúc này đúng là đang liều mạng.
Đối với bọn hắn mà nói, hành động của Bùi Đông Lai giống như một quả chùy đập thẳng vào nội tâm, trực tiếp đập nát sự kiêu ngạo của bọn họ.
Chỉ riêng việc đuổi theo Aston Martin one-77 đã quá không có hy vọng.
Dưới tình hình này, bọn hắn chỉ có thể liều mạng, cuối cùng khiến cho bọn họ rơi vào trạng thái bị giằng xé.
Không riêng gì vòng thứ nhất, vòng thứ hai cũng như vậy, bọn họ thủy chung không có cách nào rút ngắn cự ly.
- Aston Martin one-77 thành công thông qua nửa vòng thứ hai, hoàn thành ¾ trận đấu – nếu số 3 tiếp tục bảo trì được tốc độ như vậy, 9 phút nữa hắn sẽ về đích!
Khi Bùi Đông Lai đi qua nửa vòng thứ hai, người dẫn chương trình lại thông báo diễn biến trận đấu.
Có lẽ đã chết lặng đối với sự thần kỳ của Bùi Đông Lai, lúc này đám đông đều bảo trì trầm mặc.
Bọn hắn đang chờ đợi, chờ đợi trận đấu kết thục, chờ đợi Bùi Đông Lai sáng tạo kỳ tích.
Đông Phương Lãnh Vũ là ngoại lệ.
Theo hắn thấy, kỹ năng của Bùi Đông Lai hoàn toàn không cần dùng kỳ tích để chứng minh.
Hắn lúc này đang tự hỏi một vấn đề: "Đông Lai ca nói phải cho Khang Tử Kiện một trận, hiện giờ đã qua ¾ trận đấu, chẳng lẽ hắn định đợi sau khi đấu xong sao?"
Trong khi Đông Phương Lãnh Vũ tự hỏi vấn đề này, Bùi Đông Lai đã dừng xe.
Đúng vậy!
Hắn đã dừng xe lại…
Trong ô tô, hắn lấy ra một điếu thuốc lá, châm lửa.
Mười tám năm nay, Bùi Đông Lai chưa bao giờ hút thuốc, chẳng qua vì thấy Bùi Vũ Phu hút thuốc, hắn cũng đem theo thốc.
Đây là lần đầu tiên hút thuốc, nhưng hắn cũng không ho khan, chỉ là có chút không thích ứng.
Cửa xe thủy tinh chậm rãi hạ xuống, một làn gió thổi qua, thổi tan sương khói trước mặt Bùi Đông Lai, làm người ta có thể nhìn rõ vẻ mặt bình tĩnh của hắn phản xạ sau mặt kính, tựa hồ như đang chờ đợi hai người Thôi Vĩnh Tinh cùng Khang Tử Kiện đuổi theo.
Đến khi Bùi Đông Lai hút được một nửa điếu thuốc, trong kính chiếu hậu xuất hiện hai ngọn đèn.
Dần dần, ngọn đèn càng ngày càng rõ, thanh âm vù vù điếc tại cũng từ xa truyền lại.
"Vèo!"
Bùi Đông Lai vẩy tàn thuốc, tàn thuốc bay bay theo gió, chậm rãi rơi xuống, đốm lửa trong bóng đêm có vẻ rực rỡ chói mắt.
Cùng lúc đó…
Vô luận là Khang Tử Kiện hay Thôi Vĩnh Tinh đều mơ hồ nhìn thấy Aston Martin one-77.
Phát hiện này làm bọn họ có chút ngạc nhiên, Aston Martin one-77 đang chủ động chờ đón bọn họ.
Bọn hắn không biết Aston Martin one-77 tại sao đậu ở chỗ này, bọn hắn chỉ biết, chỉ cần vượt qua Aston Martin one-77, như vậy bọn hắn liền có hi vọng thắng được trận đấu đêm nay.
Bọn hắn giờ phút này đều thấy được ánh sáng của thắng lợi.
Chỉ là…
Khi bọn hắn vừa mới thấy được hi vọng, theo một tiếng "Brừmmm" nổ vang, chiếc Aston Martin one-77 đang dừng lại đột nhiên khởi động.
Là cố ý chờ bọn hắn, dùng phương thức này nhục mạ bọn hắn.
Mắt thấy Aston Martin one-77 khởi động, trong phút chốc Khang Tử Kiện cùng Thôi Vĩnh Tinh đều minh bạch, cảm giác phẫn nộ tràn ngập khuôn mặt hai người.
Bọn hắn giống như bị người ta đá một đá vào địa ngục, rồi lại may mắn kéo lại đến thiên đường, kết quả vẫn sẽ bị người ta đá vào địa ngục…
Điều này trực tiếp đập nát lòng tự tôn, kiêu ngạo của bọn hắn.
Vẻ mặt hai người đều trở nên dữ tợn.
"BRừmmm."
Gần như cùng lúc, hai người đều muốn cố gắng một lần cuối, tăng tốc về phía Aston Martin one-77, không để cho số 3 một cơ hội nào.
Sự thật cùng lý tưởng vĩnh viễn không bao giờ gặp nhau, giống như hai đường thẳng song song.
Ngay khi Thôi Vĩnh Tinh cùng Khang Tử Kiện tăng tốc, Aston Martin one-77 dưới sự thao túng của Bùi Đông Lai cũng tăng tốc.
Thấy một màn này, Thôi Vĩnh Tinh cùng Khang Tử Kiện cũng không nới lỏng, bọn hắn đều không muốn bỏ qua cơ hội.
"BRừm…BRừm…BRừm"
Trong tiếng nổ điếc tai của động cơ, khoảng cách của ba chiếc xe dần dần ngắn lại.
Năm trăm thước!
Ba trăm thước!
Trong chiếc Koenigsegg Arega, Khang Tử Kiện giống như người điên, hai mắt đỏ ngầu, răng cắn chặt, đánh tay lái vượt qua.Nhìn qua kính phản quang, chứng kiến Koenigsegg Arega sắp đuổi kịp, Bùi Đông Lai tháo mặt nạ xuống, quay đầu nhìn về phía Khang Tử Kiện.
Cùng lúc đó, trong Koenigsegg Arega, Khang Tử Kiện nhìn thấy sắp vượt qua Aston Martin one-77, hắn không khỏi nở nụ cười lạnh, theo bản năng nhìn lướt qua Aston Martin one-77.
Ngay sau đó…
Bốn mắt nhìn nhau, Bùi Đông Lai nở một nụ cười ngây ngô giốn như Bùi Vũ Phu.
Là hắn?
Nhìn Bùi Đông Lai không có gì quen thuộc, nhưng nụ cười lại không xa lạ gì, tròng mắt Khang Tử Kiện phóng đại, trên mặt tràn ngập vẻ không tin nổi.
"Vèo!"
Koenigsegg Aregachỉ gặp Aston Martin one-77 một chút liền thành công vượt qua.
Cùng lúc đó, một nỗi khiếp sợ từ sâu thẳm linh hồn nháy mắt tràn ngập toàn thân Khang Tử Kiện.
Lúc mới bắt đầu trận đấu, hắn từng nghĩ tới trong nước còn ai có thể kỹ năng lái xe sánh được với hắn?
Chính là suy nghĩ nửa ngày, hắn cũng không đoán ra.
Quá nửa thời gian trận đấu, hắn đã xem như số 3 là một trong năm vị đứng đầ trên bảng Hắc Xa.
Kết luận hắn chính là xa vương Bắc Mỹ!
Bởi vì … theo hắn nghĩ, ngoại trừ đệ nhất xa vương Bắc Mỹ không ai có thể hoàn toàn ngược đãi hắn và Thôi Vĩnh Tinh.
Kết quả hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn.
Không phải xa vương Bắc Mĩ.
Cũng không phải một vị vương nào trên bảng.
Là cái tên lúc thiếu tiền cược, bị hắn yêu cầu nhảy sông Hoàng Phố hoặc tùy tiện cút khỏi Đông Hải!
Kết quả này hoàn toàn tương phản, khiến cho hắn không cách nào hình dung, khiến cả người hắn chìm trong khiếp sợ, hoàn toàn quên giảm tốc độ.
Trong màn đêm, Koenigsegg Arega lấy tốc độ cao nhất phóng tới khúc cua phía trước.
"Vèo!"
Rất nhanh, Thôi Vĩnh Tinh lái Bugatti Veyron không dám tụt lại phía sau, lấy tốc độ cao nhất đã lặng yên vượt qua Aston Martin one-77.
Trong chiếc Bugatti Veyron, Thôi Vĩnh Tinh không giống Khang Tử Kkiện vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ mà nhìn mặt Bùi Đông Lai, Hai mắt đỏ rực gắt gao nhìn chằm chằm chiếc Koenigsegg Arega phía trước.
- Mẹ nó!
Một khúc cua xuất hiện phía trước, tốc độ đã hoàn toàn vượt ra khỏi tầm kiểm soát của Thôi Vĩnh Tinh. Chỉ là chứng kiến Koenigsegg Arega cũng không có dấu hiệu giảm tốc, hắn cắn răng một cái, cũng không giảm tốc.
Giờ khắc này, hắn vô cùng gấp rút.
Hắn tức giận.
Khang Tử Kiện vẫn duy trì trạng thái kinh ngạc.
Trong xe, hắn dường như đã mất đi linh hồn, không ngừng tự hỏi chính mình: "Hắn không phải là một tên tùy tùng của Đông Phương Lãnh Vũ sao? Vì cái gì mà lại lợi hại như vậy?"
Không có đáp án.
Một giây, hai giây...
Theo thời gian trôi qua, Koenigsegg Arega vẫn không giảm tốc độ, hướng tới khúc cua với tốc độ cao nhất. Khoảng cách không ngừng ngắn lại.
Gần lắm, gần lắm rồi!
Trong màn đêm, khúc cua giống như cánh cửa đến địa ngục, không ngừng kêu gọi Khang Tử Kiện.
Đột nhiên chứng kiến khúc cua gấp trước mặt, Khang Tử Kiện như tỉnh mộng, giống như thấy quỷ, hoảng sợ thét chói tai cố gắng ngoặt tay lái.
Đã muộn!
- Không!
Trong tiếng kêu tuyệt vọng của Khang Tử Kiện, chiếc Koenigsegg Arega không kịp giảm tốc giống như ngựa hoang mất hết yên cương lao thẳng vào lan can.
- Đông Phương Lãnh Vũ, người của ngươi đã cắt đứt hai chân của Chu Đào, ngươi cho rằng ngươi không nên cấp cho ta một lời nào sao?
- Hoặc là để cho hắn cút đi, hơn nữa là quỳ gối lết ra khỏi Đông Hải!
- Hoặc là bảo sư phụ của ngươi theo ta thi đấu một hồi, nếu sư phụ ngươi thua tự động nhảy sông Hoàng Phổ cho cá ăn!
- Ta sẽ thua sao?
- Tiểu tử, trận đấu còn chưa kết thúc, không cần phải chạy trốn, vì ngươi có chạy tới chân trời góc biện, người của câu lạc bộ cũng tìm được ngươi.
Giờ khắc này.
Giờ khắc này, Khang Tử Kiện đã hoàn toàn quên những lời nói lúc trước.
Hắn cũng không muốn biết cái tên người hầu của Đông Phương Lãnh Vũ tại sao lại biến hóa nhanh chóng như vậy…
Hắn thậm chí chẳng còn muốn tranh cái gì mà xa vương.
Hắn chỉ nghĩ làm sao còn sống!
Còn sống, có thể sao?
"A..."
"Rầm!"
Trong lúc Khang Tử Kiện kêu lên tuyệt vọng, Koenigsegg Arega va thẳng vào lan can, lực đạo khủng bố trực tiếp phá nát lan can, lao thẳng vào vách đá.
"Bùm!"
Koenigsegg Arega hung hăng va đập vào vách đá phía trước, nháy mắt nổ tung, ánh lửa sáng lên tận trời.
Thấy một màn như vậy Thôi Vĩnh Tinh đột nhiên bừng tình, sợ tới mức vẻ mặt cuồng biến, đạp mạnh chân phanh.
Sau khi bừng tỉnh hắn mới ý thức được hành động của mình thập phần nguy hiểm, không cẩn thận là theo gót Khang Tử Kiện.
Cho nên, hắn lập tức dừng lại.
"Kít "
Tiếng ma sát của lốp xe cùng mặt đất vang lên, chiếc Bugatti đang phóng nhanh bắt đầu giảm tốc.
Phía sau, Aston Martin one-77 chẳng biết đã dừng lại từ lúc nào, Bùi Đông Lai ngồi trước tay lái, vẻ mặt bình tĩnh nhìn tất cả mọi việc phía trước, giống như ở thưởng thức cảnh đẹp, lại giống như ở thưởng thức một bộ phim Hollywood kinh tâm động phách.
Trong lúc Bùi Đông Lai chăm chú nhìn, chiếc Bugatti trượt thẳng tới chỗ lan can bị đâm hỏng.
- A… Không!
Thôi Vĩnh Tinh sợ tới mức hồn phi phách tán, điên cuồng đánh tay lái, cố gắng thay đổi phương hướng.
Chỉ là…
Đã Muộn!
"Vèo!"
Mặc kệ nỗ lực của Thôi Vĩnh Tinh, chiếc Bugatti trực tiếp theo lỗ hổng lao ra ngoài, rơi xuống vực sâu không đáy.
- A..."
Tiếng kêu tuyệt vọng lại vang lên, vọng lại không ngừng trong sơn cốc.
"Bùm!"
Một tiếng vang thật lớn, một đạo hỏa quang phóng lên cao, đem sơn cốc tối đen chiếu sáng như ban ngày.
Một lát sau, ánh lửa biến mất, màn đêm tiếp tục bao phủ sơn cốc, vẻ yên tĩnh làm cho người ta sởn tóc gáy.
Trong màn đêm.
Còn sống chính là thiếu niên bị coi là con mồi kia.
Chính tay hắn đã đem hai gã thợ săn quảng vào địa ngục.