Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 49
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 101
ại xưởng đóng tàu bỏ hoang ở ngay phía bắc cầu tàu Hell’s Kitchen Sports mới, cách nơi một nửa số ôtô bị lái xuống nước hai chục khối nhà về phía nam, một thân hình màu đen nhấp nhô nổi lên từ các đống thối rữa.Chỉ để mắt lộ ra trên mặt nước, Jack cẩn thận quan sát khắp dòng sông Hudson sóng vỗ bập bềnh tìm Đơn vị Cảng của NYPD, nhưng không thấy gì.
Quan trọng hơn cả là không có ai dọc dải đất ven bờ cạnh khu liên hợp thể thao.Hắn rút cái túi không thấm nước trong bộ đồ lặn Scubapro siêu nhẹ. Lấy cái di động bên trong ra và quay số lúc rút cái ống thở của khí cầu.- Ở đâu? - Hắn nói.- Bọn chúng vẫn đang tập trung vào hiện trường đâm xe, vẫn tìm cứu con tin, - gã Ngăn nắp nói.
- Chúng vẫn chưa bắt đầu tìm kiếm cậu đâu. Cửa sổ mở nhưng đang đóng lại. Di chuyển ngay lập tức!Không chờ nhắc đến lần thứ hai, Jack nhét di động vào túi và lặn xuống dưới làn nước biển, nắm lấy sợi dây dắt.Năm phút sau, Jack và bốn tên cướp leo lên gờ bê tông bên dưới con đường đi bộ ở phía Nam khu liên hợp thể thao, cởi bộ đồ lặn mặc trong áo choàng nâu, vứt bỏ các khí cầu chúng giấu dưới nước ở nơi xảy ra vụ lao xe.
Các khí cầu nhỏ, chỉ chứa chưa đến một mét khối khí, nhưng đủ cho cả bọn lặn dưới nước từ mười đến mười lăm phút.Trên thực tế, phần nguy hiểm nhất là vụ lao xe xuống sông, hắn nghĩ. Nhưng phần còn lại - thoát ra khỏi ôtô và tìm thấy khí cầu - đã diễn ra răm rắp. Đây không những là một vụ bắt cóc vĩ đại nhất mọi thời đại, mà lúc này bọn chúng sắp tiến hành vụ trốn thoát vĩ đại nhất!Đồng bọn yêu quý của hắn đã cố gắng xử lý mọi việc ra trò, và hắn tự hào vì chúng.
Nhưng đây không phải lúc tán dương nhau. Chúng phải đến Queens đón những tên đã lao xuống sông Đông. Hy vọng là bọn chúng cũng toàn vẹn.Jack liếc nhìn con đường quốc lộ West Side náo nhiệt. Hắn mỉm cười lúc nhận ra mạch hắn đập dồn. Hắn đã thực hiện phần của mình, nhưng không gì so sánh được với trạng thái phởn phơ, thấm thía mà hắn cảm thấy lúc này.
Thậm chí không thể hành động sít sao hơn. Nếu bọn chúng không mất Fontaine và Jose, vụ này sẽ là tuyệt hảo.Hắn quay nhìn tên cuối cùng trong bọn cởi bỏ bộ đồ lặn, để lộ bộ quần áo thể thao bên trong. Lúc này, trông bọn chúng giống như bao người khác đang rời khu liên hợp thể thao.
Giống các viên chức trẻ, đầy hoài bão quyết định vui chơi và đàn đúm trong dịp Giáng sinh thay cho họp mặt với gia đình cổ lỗ sĩ.- Này các bạn, - Jack nháy mắt nói với người của hắn. - Chúng ta hãy ra khỏi đây thôi. Chúng ta sắp về nhà rồi. Chúng ta đã thắng Super Bowl 1.Chúng phải nén lòng không chạy nước rút lúc trèo qua hàng rào thấp và ra ngoài, dọc theo tòa nhà chính, chạy qua những vùng đèn sáng.
Jack nuốt khó khăn, máu hắn lạnh toát vì chúng vừa trèo ra thì một xe cảnh sát hú còi từ phía Nam chạy đến gần. Hắn chỉ thở lại được khi chiếc xe chạy qua bọn chúng, lướt nhanh tới khu phố trên. Chắc là nó chạy về phố Năm mươi bảy, nơi bọn chúng đã khởi đầu trò nguy hiểm của mình.
Ba mươi nhăm phút sau, bọn chúng đã đón những tên còn lại lên xe tải cạnh bến tàu của nhà máy chai bỏ hoang ở thành phố Long Island. John Bé cười đắc thắng lúc hắn và năm tên khác lao qua cánh cửa kéo, vỗ vào lưng và đập tay vào nhau bồm bộp.- Cái quái gì mà các cậu lâu thế? - Tên to xác nói và nhận lon Heineken lạnh cứng trong thùng lạnh mà Jack đưa cho.
- Jose đâu?- Nó mất lúc chúng tớ băng qua đại lộ Mười một, - Jack đáp, nắm bàn tay thành quả đấm. - Jose chết rồi.John Bé nhìn xuống sàn xe, ngẫm nghĩ.- Còn các dấu tay của nó thì sao? - Lát sau, hắn hỏi. Jack mỉm cười.- Có nhớ chúng ta đã bảo nó cần nhất là không để lại chứng cứ gì không? - Hắn nói.
- Bà mẹ điên rồ của nó bảo nó không còn cơ hội nào nữa. Thế là nó mất một tháng rưỡi dùng bật lửa Zippo đốt cháy hết các đầu ngón tay.- Vì Jose! - John Bé giơ lon bia, lại vui vẻ. - Chàng vũ công ấy đã có vài buổi khiêu vũ.- Còn Fontaine, - Jack nói và nhớ đến tên bạn ngã xuống trong trận đấu súng ở hầm mộ.
Hắn liếc nhìn đôi bàn tay của Fontaine trong cái túi không thấm nước, để trên lớp đá cạnh các lon bia. Trông giống như đôi cánh gà.- Bây giờ chúng ta làm gì đây? - John Bé hỏi.- Tôi không biết cậu định làm gì, nhưng sau ba ngày mặc nhõn một cái quần đùi và ngâm mình ở một trong những con sông bẩn nhất trái đất, tôi phải tắm nước nóng cái đã, - Jack nói.
- Và cũng thêm vài thứ nóng nữa chứ, - một trong những tên đồng bọn hú lên lúc chiếc xe tải chạy về phía đường cao tốc Brooklyn- Queens.- Ý tôi là sau đó, - John Bé nói.- Chúng ta đã trung thành với kế hoạch này. Hai, ba tháng đợi chờ để làm mọi việc cho tốt, và sau đó là một chuyến đi hạng nhất, một chiều tới Costa- Rica.
Đúng là bọn chúng đã làm như thế, Jack nghĩ và cười toét miệng vì những tiếng hô Arriba! Arriba! Ándale! vang lên trong xe. Thật khó mà tin nổi. Chúng đã giữ cho cả thế giới cách xa. Phần còn lại là một trò đùa. Thoải mái đến không tin nổi. Chúng chỉ phải ngồi và đợi, không tiêu phí đến các triệu đô của mình.
Chú thích
1.Cuộc thi giành chức vô địch của Liên đoàn Bóng đá Mỹ, tổ chức hàng năm.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh