The man who does not read good books has no advantage over the man who can't read them.

Mark Twain, attributed

 
 
 
 
 
Tác giả: HaHaoThien1
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 105
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 456 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:46:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 92: Trã Thù
. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng.
Chương 92: Trã Thù
___________________________________________
- Venus em ổn không? Anh thấy em hơi xanh xao đó. - Ken lo lắng.
- Mày nghĩ cho 1 lượng máu lớn như thế thì có xanh xao không hả? - Dark.
Từ ngày biết được sự thật thì lúc nào nó cũng thấy vui vui trong lòng. Hôm trước hắn ngất xỉu là vì mất máu quá nhiều. Báo hại nó phải cho hắn 1 lượng máu khá lớn. Nó muốn ôm lấy hắn, chiếm hắn làm của riêng, muốn nói cho cả thế giới biết rằng hắn là của nó, của 1 mình nó. Nhưng nó còn rất giận hắn, nó nhất định phải bắt hắn xin lỗi và cho hắn 1 bài học nhớ đời. Nó thì cực kì hận Tuệ Nhi, nó nhất định phải cho Tuệ Nhi trã 1 cái giá thật đắc.
Tuệ Nhi lúc đó được Thái Duy đưa về và gọi bác sĩ đến khám. Sau khi khám xong thì đưa cô ta vào phòng của hắn để nghĩ ngơi. vào phòng hắn thì cô ta thấy cái điện thoại của hắn để quên trên giường. Tò mò Tuệ Nhi mở điện thoại của hắn lên, vừa mở thì thấy vô số tin nhắn và cuộc gọi nhỡ và tin nhắn từ Nhược Hy và Thế Huy. Thấy có chuyện không ổn cô ta mở tin nhắn ra xem. Vừa đọc xong nội dung tin nhắn thì cô ta xám mặt vì toàn bộ tin nhắn đều vạch trần chuyện của cô ta vào hôm sinh nhật nó. Tuệ Nhi vội vã bỏ trốn, cô ta biết rằng nếu ở lại thì sẽ không yên thân với bọn nó. Cô ta trốn đi trót lọt và không để lại chút dấu vết. Bây giờ hai bang Black Royal và The Win đang ráo riết tìm kiếm ả ta.
----------------------------------
1 Tuần sau.
Vết thương của hắn cũng đã lành hắn. Hắn đang ngồi trong phòng khách với bọn người Thế Huy.
- Mày tính xin lỗi Hạ Băng như thế nào. - Trung Hiếu.
- Tao cũng chưa biết tính sau nữa. - Hắn ủ rũ.
- Anh ráng cố gắng. Tụi em sẽ ủng hộ hết mình. - Chio cười.
*Tao vẫn là tao từ khi sinh ra đến bây giờ.
vẫn kiên cường vẫn chịu đựng dù cho cuộc sống tao cực khổ.
máu tao đã đổ, nước mắt cũng đã rơi
vì cuộc sống hay bạn bè đều cũng chỉ là 1 trò chơi
Chơi cho khi giàu sang, khi nghèo khó thì chạy mất
vui sướng chúng mày được còn hiểm nguy tao chịu tất
đây là cuộc sống thật chứ không phải là gameboy
và nếu là game hết mạng chơi thì cũng sẽ phải over. - Cuộc Sống Của Tao*
Chuông điện thoại Trung Hiếu vang lên.
- Alo.
"..."
- dạ rảnh. Bọn em rảnh.
"..."
- Dạ ok anh. Mai gặp.
Trung Hiếu nói rồi cúp máy. Quay sang bọn hắn.
- Anh Ken rủ chúng ta mai đi chơi kìa.
- Anh Hai. Cơ hội cho anh xin lỗi Băng đó. - Hy nói.
- Đúng đấy Thiên. Cơ hội tốt đấy. - Vĩnh Kỳ.
- Mà chồng ơi. Mai đi đâu vậy? - Jen hỏi.
- Chưa biết nữa. Chắc đi sở thú rồi đi mua sắm. - Trung Hiếu.
- Ngày mai tao nhất định phải xin lỗi Băng. - Hắn nói.
---------------------------------------------
Sáng Hôm Sau.
1 chiếc Limous dừng trước nhà hắn.
Sau đó từ trong nhà 2 chiếc Mercedes, 1 chiếc BMW, 1 chiếc Audi đỏ và 1 chiếc Porsche chạy ra.
Cả 6 chiếc siêu xe phóng như bay trên đường làm ai cũng phải ngước nhìn theo.
6 chiếc siêu xe dừng trước sở thú. Cả đám bước ra làm những người ở đó 1 phen chấn động, Xe đã đẹp người còn đẹp hơn.
Đi đến chỗ nào thì chỗ đó nghẹt người. cả đám thì chia ra làm 5 nhóm đi riêng lẻ. (Nó - Hắn, Hy - Kỳ, Jen - Hiếu, Chio - Dark, Ken - Huy)
Chỗ của Hy và Vĩnh Kỳ.
- Anh này. Anh nghĩ anh hai và Băng có làm lành với nhau được không. - Hy hỏi.
- Anh nghĩ là được đó. - Vĩnh Kỳ.
- Cầu mong là sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa. - Hy thở dài.
- Thôi vui lên đi. Mình đi chơi mà. Mình đến phía trước xem đi.- Vĩnh Kỳ kéo Hy đi.
Jen và Trung Hiếu đang ở chỗ của mấy con gấu trúc.
- Chồng này. - Jen.
- Gì vậy vợ. - Trung Hiếu quay sang Jen.
- Chồng nghĩ Tuệ Nhi có làm chuyện gì nữa không? - Jen nói.
- Anh không chắc nữa. Nhưng chắc cô ta không làm gì Băng với thằng Thiên được đâu. - Trung Hiếu nói.
- Chưa bắt được Tuệ Nhi thì em còn lo lắm.
- Cô ta sẽ sớm bị bắt thôi. Vợ đừng quá lo. - Trung Hiếu.
- Em cũng mong là vậy... oa... chồng ơi, con gấu trúc đó dễ thương quá. - Jen vừa nói vừa chỉ vào con gấu trúc.
Chỗ của Chio và Dark thì thú vị hơn.
Cả hai đi bên cạnh nhau nhưng không nói lời nào, tim cứ đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.
- Anh/Em. - Cả hai cùng nói.
- ANh/Em nói trước đi. - Cả hai lại đồng thanh.
Lúc này mặt Chio đã đỏ lự. Dark thì mồ hôi túa ra rất nhiều
- Anh muốn nói gì. - Chio nói khẽ.
- Anh....anh muốn nói...nói là. - Dark lắp bắp, luống cuống nắm lấy tao của Chio.
Chio vì hành động đó mà đỏ mặt, ngượng ngùng cuối đầu xuống.
- Anh...anh...làm...làm...bạn gái em nha.- Dark luống cuống.
- Hả? - Chio ngạc nhiên ngước lên nhìn Dark.
- Anh nhầm... Em làm bạn gái anh nha.- Dark nói nhanh.
Mặt của Chio càng ngày càng đỏ.
- Em... em đồng ý không? - Dark hồi hộp chờ đợi kết quả.
Chio khẽ gật đầu. Dark thì vui sướng tột độ. Dark nắm lấy tay Chio bước đi. Người thì vui vẻ phấn khích. Người thì nghẹn ngùng e thẹn. Cả hai như hòa làm 1. Ai nhìn vào cũng khen họ đẹp đôi.
Ken và Thế Huy thì đang ở chỗ của mấy con hổ. Đang đi đột nhiên Ken hỏi.
- Huy này. Cậu thương Venus đúng không?
Thế Huy ngạc nhiên quay sang Ken.
- Sau anh biết.
- Lúc trước Venus có kể về cậu. Và từ lúc về đây anh để ý thấy ánh mắt của cậu nhìn nó rất khác. - Ken.
- Đúng là em thương Hạ Băng. Nhưng chỉ là đơn phương thôi. Em ấy sẽ hạnh phúc khi ở bên cạnh Hạo Thiên. Em sẽ đứng từ xa chúc phúc cho em ấy. - Thế Huy cười.
Ken và Thế Huy tiếp tục đi.
Nó và hắn thì đi cạnh nhau nhưng chả nói 1 lời. Cứ tưởng chừng nhưng cả hai xa nữa vòng trái đất vậy.
- Em giận anh lắm à? - Hắn chợt lên tiếng.
- Ừ. - Nó cộc lốc.
- Sao em lạnh lùng với anh quá vậy? - Hắn nắm lấy tay nó.
Nó gỡ tay hắn ra.
- Quen rồi.
- anh biết tất cả là do anh. Do anh không tốt. Anh đã sai khi không tin tưởng em. Anh không tốt. Anh xin lỗi. Bây giờ anh phải làm sao thì em mới hết giận anh chứ. - Hắn nhìn thẳng vào mắt nó.
- Anh nghĩ xin lỗi 1 câu là hết chuyện hả? Nếu như vậy thì tôi cằm dao lên đâm thẳng vào tim anh rồi nói xin lỗi được không? - Nó nói.
- Em cho anh 1 cơ hội đi. Anh sẽ không làm em tổn thương nữa đâu. - Hắn cố thuyết phục nó.
- Ai biết được. - Nó hờ hững.
- Anh phải làm sao thì em mới hết giận chứ.
- Tôi cho anh 1 cơ hội. Anh lấy thứ mà tôi gửi anh vào hai năm trước và đem đến cho tôi. Tôi sẽ suy nghĩ lại. - Nó nói rồi bước đi.
Hắn chạy theo sau nó hét lên.
- Anh nhất định sẽ làm cho em hết giận anh.
Nó khẽ cười rồi bước đi.
---------------------------------
Cả đám rời khỏi sở thú và đến trung tâm mua sắm gần đó. Họ đi đến đâu cũng đón nhận được vô số ánh mắt ghen tị lẫn ngưỡng mộ.
Cả 10 người bước vào cửa hàng lớn nhất trung tâm mua sắm. Cả đám càn quét 1 lượt hết cả trung tâm mua sắm.
____________________
Cả đám đang trong tình trạng lỉnh kỉnh đồ và đang chuẩn bị đi ăn.
Nó bước ra khỏi cửa hàng giày thì bị thu hút bởi cái túi Hermes trưng bày bên cửa hàng đối diện.
- Mọi người chờ chút. Em qua bên đây xíu.
Nó nói với 9 người còn lại.
Cả 9 đứng bên đường đợi nó. Nó bước nhanh qua đường để đến cửa hàng đối diện.
Từ xa, 1 chiếc xe tải lớn đang lao thẳng đến chỗ nó với tốc độ kinh người. Người lái chiếc xe đó chính là 1 cô gái bị liệt 1 tay và tóc đã bạc trắng.
*KÍTTTT.... RẦM...HỰ*
Chuỗi âm thanh liên hoàng vang lên.
- HẠ BĂNG/VENUS. - Cả đám hét lên không tin vào mắt mình.
____________________THE END_________________
Note: Au đã trở lại. Để đền bù cho các rds thì chap này dài 1575 từ. Gấp đôi luôn đó. Mong các rds đừng quên au nha. Thương nhiều. À mà có biến nữa rồi kìa T.T Nói gì nói thì nhớ vote nha. Mãi Yêu.
Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng - HaHaoThien1