Số lần đọc/download: 2415 / 49
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Chương 93
T
ôi không biết mình có hăng hái lúc trèo vào chiếc trực thăng đỗ sẵn tận trên tầng năm mươi mốt không. Nếu không bị thời gian thúc ép, hẳn tôi sẽ bò vào cửa mở sẵn để tránh các cánh quạt thấp và nặng.Người phi công chắc nhận ra mặt tôi xanh tái hoặc kém khỏe khoắn. Lúc tôi thắt dây an toàn xong, máy bay rời sườn tòa nhà, nhanh chóng thả bánh lái độ cao xuống, để ruột gan tôi lại trên tầng thứ năm mươi mốt.
Sau khi chúng tôi bay chậm và lượn ở độ cao một trăm hai mươi mét trên điểm giao cắt của đại lộ Năm và Năm mươi, tôi mừng vì không nôn thốc, và lần đầu tiên tôi thu nhận được toàn cảnh thánh đường.Nó thực sự là một công trình kiến trúc tuyệt đẹp, các tháp chuông trang trí tinh tế và phức tạp như chiếc bánh cưới, thật khó tin nổi vì toàn bộ đều được làm bằng đá.
So với các văn phòng bằng kính, lùn tịt của Midtown ở xung quanh, những tảng đá nguyên khối hình như xấu hổ thay cho chúng và không hiểu sao các tòa nhà chọc trời dường như ở chẳng đúng chỗ.Lúc tôi nhìn xuống, mười một chiếc ôtô Chevy màu đen đã lăn bánh chầm chậm từ phía Bắc.
Chúng đỗ trước thánh đường, các cảnh sát lái xe nhảy ra khỏi xe, để cửa mở sẵn.Cả đội xe đỗ tại các giao lộ về phía Nam đến đại lộ Năm, nóc xe đỏ màu anh đào sáng lóe lúc chắn các phố ngang ở cả hai bên đường.Quang cảnh thật lạ lùng.- Cửa! - Có người gọi to tốp cảnh sát lúc có tiếng lách cách.
Ở bên dưới, cửa trước rất cao của nhà thờ bắt đầu từ từ mở.Một hình người mặc áo choàng màu nâu có mũ, trùm kín từ đầu đến chân, đeo mặt nạ trượt tuyết bước ra và dừng lại cạnh rào chắn ở bậc thềm.Tôi nhìn chăm chú vào hình người lẻ loi, đợi việc tiếp theo diễn ra.
Bất chấp thực tế tôi là người trong đội quân cảnh sát, tôi thấy lo lắng lạ lùng. Bọn khốn kia đã dạy cho chúng tôi rằng chúng có khả năng làm mọi việc, vào bất cứ lúc nào.Có tiếng làu bàu giận điên lên trong bộ đàm cảnh sát vì một lát sau, một người nữa ăn vận y hệt, áo choàng nâu, đeo mặt nạ trượt tuyết bước ra.
Bọn cướp định làm gì? Sự việc quái quỷ gì đang diễn ra đây?Tôi vươn người về phía cánh cửa nhà thờ chuyển động.Giây lát sau, hàm tôi trễ xuống, thấy khó khăn hơn cả lúc chiếc trực thăng rời mái nhà.Ào ra khỏi thánh đường, đi thành hai hàng tới những chiếc ôtô đợi sẵn là một đoàn hai mươi người kỳ dị.