Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 18: Hợp Tác Thành Công
T
riệu Vân Hưng cùng với những người khác bất đồng, cũng không phải vì cái gì quyền lợi, thế lực mới lên làm đầu mục. Mà là cộng đồng tiên ma yêu giới đề cử, vì muốn bảo đảm cho cộng đồng những cao thủ đế cấp tiên ma yêu giới tại Bạch Hổ Thành không bị uy hiếp, vạn lần bất đắc dĩ mới đảm nhận trách nhiệm này.
Mặc dù Triệu Vân Hưng thực lực là bảy cấp tiên đế, nhưng cả cơ thể cứng rắn như cực phẩm tiên khí, hai nắm đấm có thể so với vũ khí thượng phẩm tiên khí, khiến cho hắn thực lực chiến đấu đề cao lên đến hai tầng, có thể dể dàng đối chiến cùng chín cấp tiên đế. Mỗi nguyên nhân này thôi cũng khiến mọi người tuyển hắn lên làm thủ lĩnh, phải biết rằng một khi Triệu Vân Hưng đột phá tới tám cấp tiên đế, thì cho dù là chín cấp tiên đế cũng không làm cho hắn rung chuyển một phân hào nào.
“Triệu tướng quân,” bên ngoài thư phòng Triệu Vân Hưng có một thanh âm vang lên. Bên trong thư phòng Triệu Vân Hưng đang cầm một cây mao bút, tiện tay viết cái gì đó, nghe được thanh âm mao bút trong tay dừng lại một chút, lập tức tiếp tục viết, trên vẻ mặt không có chút nào biến hóa, nhàn nhạt nói, “Vào đây đi”
Một tiếng cửa mở, ngoài cửa một người đi vào, là một đại hán. Vừa vào cửa lập tức khom người thật sâu, rồi cung kính nói, “Triệu tướng quân, thành chủ phái ta tới hỏi ngài, không biết Triệu tướng quân ngài quyết định như thế nào?”
Triệu Vân Hưng vốn không liếc mắt tới đại hán kia, lạnh lùng nói, “Ngươi trở về nói cho thành chủ, là Vân Hưng ta không có ý muốn quyền thế, ta tại đây là một cái nho nhỏ đầu mục, cũng chỉ là để người tiên ma yêu giới chúng ta không bị khi dễ mà thôi, thành chủ ngươi cứ yên tâm.”
“Ài…., Triệu tướng quân, người không thể nói như vậy được,” đại hán giọng nói hơi lắng xuống, tiếp tục khuyên, “ta nói, tướng quân lúc còn sống là một người khai quốc công thần, đại tướng của một Đế quốc, nói không có hứng thú với quyền thế, sợ rằng không ai tin a!”
“Tin hay không tùy ngươi, trời đã khuya rồi, ta muốn nghỉ ngơi, mặt khác nói cho thành chủ các ngươi biết, ta Triệu Vân Hưng không muốn gây rắc rối nhưng cũng không sợ rắc rối.” Triệu Vân Hưng không muốn tốn nhiều lời nữa, phất ống tay áo, trực tiếp tiễn khách. “Hừ,” đại hán nọ mạnh bạo đứng đậy, “Triệu Vân Hưng, ngươi thật không biết tốt xấu, ta tôn kính ngươi gọi ngươi một tiếng Triệu tướng quân, còn không tôn kính ngươi, lão tử trong mắt coi ngươi không bằng một cái rắm, đừng tưởng thành chủ coi trọng ngươi mà ngươi kinh người thái quá, lão tử nhìn ngươi không vừa mắt.”
Triệu Vân Hưng nghe đại hán trong miệng hùng hùng hổ hổ, trong lòng sát ý đã khởi, nhưng ngại không muốn cùng với quan phương thế lực khai chiến, mạnh mẽ đè ép nộ hỏa xuống, lạnh lùng nói, “Ta đếm đến ba, nếu còn không rời khỏi, rốt cuộc cơ hội rời đi cũng không có. Một…”
“Ngươi,” đại hán nọ nghe Triệu Vân Hưng nói, trong nháy mắt liền tức đỏ mặt, nói như thế nào hắn cũng là tám cấp ma đế đĩnh phong, tùy thời liền có thể tấn cấp chín cấp ma đế, trước mắt Triệu Vân Hưng bất quá mới chỉ là một tên bảy cấp tiên đế, lại coi rẻ mình như thế, “Triệu Vân Hưng, nhưng mà ngươi…”
“Hai” đại hán nọ vừa muốn nói, “ngươi muốn chống lại”, nhưng Triệu Vân Hưng không cho hắn cơ hội mở miện nói ra, rõ ràng đã đếm tới “Hai”.
Đại hán nọ thật sự nhịn không được Triệu Vân Hưng cuồng vọng, lúc này đưa tay xuất hiện ra một thanh bảo kiếm thượng phẩm linh khí, kêu ngạo nói, “Triệu Vân Hưng, nếu ngươi rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy đừng trách ta không khách khí.”
Mặc dù có nghe nói qua Triệu Vân Hưng thân thể cường hãn, hai đấm có thể so với thượng phẩm tiên khí, nhưng cũng chỉ là … nghe nói, chưa có tự mình chứng kiến, mặc dù gì cũng sẽ không tin tưởng, đại hán trước mắt này cũng là như thế.
“Ba” Triệu Vân Hưng trong miệng chữ ba nhẹ nhàng phun ra, lập tức lắc đầu thở dài, sau đó cả người liền đột nhiên biến mất.
Đại hán nọ nhất thời sững sốt, không có nghĩ đến Triệu Vân Hưng lại có thể biến mất một cách vô thanh vô tức như vậy.
“Bồng”, sau một khắc, tay Triệu Vân Hưng trực tiếp xuyên qua bụng người nọ, nguyên anh màu xám ngay cả một tia phản ứng cũng không có, đã bị lực lượng trên tay Triệu Vân Hưng cắn nát, lập tức đại hán nọ thân thể liền bị hấp thu, một tia rất nhỏ tinh thần lực bị hút vào bầu trời, thành một bộ phận của vật chất màu xám.
“Mấy vị, xem đủ rồi a!” Triệu Vân Hưng nhàn nhạt nói.
“Đã sớm nghe đại danh Triệu tướng quân, quả nhiên là danh bất hư truyền,” Trong màn đêm đen nhánh, bốn người nhẹ nhàng đi ra, chính là Liễu Nhất Minh, Khâu Nhân, Lý Hoành cùng với Lý Thanh Minh vừa gia nhập.
Triệu Vân Hưng ánh mắt lãnh đạm quét qua dò xét những người mới tới, cuối cùng hạ xuống trên người Lý Thanh Minh, khe khẽ thở dài nói, “Không tưởng tượng được Lý huynh cũng có thể miễn tục, không biết các ngươi nhìn chính đồng bọn mình bị giết có cảm giác gì?” Triệu Vân Hưng biết thành chủ vẫn muốn chiêu lãm Lý Thanh Minh, nên tưởng rằng bốn người này cũng là người của thành chủ.
“Triệu tướng quân hiểu lầm rồi, chúng ta không thể nào là người của thành chủ phủ a!” Liễu Nhất Minh a a nói, đồng thời Khâu Nhân, Lý Hoành nhìn nhau liếc mắt, phân biệt đứng đúng vị trí của mình để lập thành trận pháp, ngăn ngừa việc Triệu Vân Hưng động thủ, vừa rồi động tác của Triệu Vân Hưng nhanh thế nào bọn họ cũng đã nhận thấy.
“Không phải người của thành chủ?” Triệu Vân Hưng cũng vừa nhíu mày, ngoại trừ Bạch Hổ Thành thành chủ phủ, còn lại chính là đông thành Bạch Vạn Kiếm, Bạch Hổ Thành này đâu còn có thế lực nào nữa. Tưởng vậy liền mở miệng nói, “các ngươi là người của Bạch Vạn Kiếm?”
“Triệu tướng quân, thật sự không dám giấu diếm, chúng ta cũng không phải là người của Bạch Vạn Kiếm, hắn còn không có tư cách cho chúng ta thuần phục, cho nên chúng ta là ai, điều này không có quan trọng. Quan trọng chính là, chúng ta có chung một cộng đồng địch nhân,” Lý Thanh Minh ứng khẩu rất tốt, không sai, cũng khó trách hắn lúc đó từ thành chủ yêu cầu được trì hoãn lại kì hạn ba ngày.
Triệu Vân Hưng cũng là sửng sốt, Lý Thanh Minh này hắn cũng biết rất lâu rồi. Đều là người mộc mạc, không thích nhiều lời, lại không nghĩ rằng có thể nói ra đạo lý như vậy, “Lý huynh, Triệu mỗ cũng là không thể tưởng tượng được ngay cả ngươi cũng cam nguyện bị người khác lợi dụng, như vầy thật không giống tác phong kiên định của ngươi.”
“Khái…” Lý Thanh Minh ho khan một tiếng, mặc dù bây giờ đã đồng ý phục vụ vị … thần bí Hồng tiên sinh kia, nhưng nói như thế nào cũng là bị bức bách, nói ra cũng không thể nào thoải mái lắm, trực tiếp nhìn thẳng Triệu Vân Hưng cố tìm ra một tia lo lắng, tiếp tục nói, “Triệu tướng quân, hiện tại chuyện này đã không còn quan trọng nữa, không phải sao? Thành chủ phủ phần đông đều là cao thủ, một mực ở Bạch Hổ Thành tác yêu tác quái, nếu không phải có Triệu tướng quân thì các vị đồng đạo tiên ma yêu giới cũng đã sớm bị thành chủ đè đầu cưỡi cổ rồi.”
“Chẳng lẽ Triệu tướng quân vẫn nguyện ý nhìn thành chủ phủ độc đoán sao??” Tất cả mọi người không biết, Lý Thanh Minh khi còn sống là một người có dã tâm rất lớn. Chỉ bằng lời nói xảo biện của hắn mà đã không ít cao thủ vì hắn bán mạng, nhưng cuối cùng cũng giống như Vũ Hoàng, vì đắc tội với một đối thủ cường đại mà dẫn đến chết không ai an táng.
Xuất hiện tại thế giới người chết này, cũng có thể tu luyện, thậm chí cùng ngoại giới không sai biệt lắm, nhưng Lý Thanh Minh vẫn bị đã kích bi thảm, rốt cuộc không muốn nghĩ đến việc tranh quyền đoạt lợi, thầm nghĩ tìm địa phương an ổn tu luyện, chờ đến khi phi thăng, nhưng lại xui xẻo bị đưa đẩy tới bọn người Liễu Nhất Minh, bị buộc phải một lần nữa nỗi lên bản lãnh, đã buông ta mấy trăm ngàn năm, một lần đứng lên nhưng cũng không có mai một đi, nói chuyện coi như là một loại năng khiếu trời cho a.
Triệu Vân Hưng vốn chính là một hán tử thẳng thắng, có nhiều việc phải suy nghĩ như vậy, vừa rồi giết chết người của thành chủ phái tới, việc này xem như là cái miệng hắn làm hại cái thân, mặc dù không sợ thành chủ phủ, nhưng còn mạng sống hai mươi mấy vạn huynh đệ đang dựa vào hắn, Triệu Vân Hưng dù không muốn cũng phải thận trọng lo lắng điều Lý Thanh Minh nói.
Nhìn Triệu Vân Hưng lâm vào cảnh tự hỏi, Liễu Nhất Minh, Khâu Nhân cùng Lý Hoành quả thật hưng phấn, không nghĩ tới tùy ý lôi kéo một người liền vớ được bảo bối, hắn tin tưởng có thể hoàn thành sớm nhiệm vụ mà Hồng tiên sinh đã chỉ đạo.
Thật lâu sau, Triệu Vân Hưng ngước lên, ánh mắt nhìn kĩ bốn người, “có lẽ chúng ta có thể hợp tác, nhưng các ngươi cũng nên biểu hiện thành ý cùng với thực lực của các ngươi, thành chủ phủ thế lực to lớn có lẽ các ngươi không thể tưởng tượng được, các ngươi nên chuẩn bị thật tốt.”
“hảo, Triệu tướng quân nói rất thẳng thắng, Lý mỗ bội phục, thực lực ta yếu kém không dám mạnh miệng, nhưng ba vị ca ca ta …” vừa nói Lý Thanh Minh vừa vẫy tay cho ba người Liễu Nhất Minh, “liền nhờ tướng quân thử xem chúng ta có hay không thực lực khiêu chiến thành chủ phủ.” Nói xong liền đi về phía sau, để lại bốn người trong một khoảng trống, đồng thời truyền âm cho ba người Liễu Nhất Minh, “Triệu Vân Hưng quyền cước lợi hại uy lực có thể so sánh với thượng phẩm tiên khí, các ngươi phải cẩn thận né tránh.”
Khâu Nhân mỉm cười, hướng Triệu Vân Hưng nói, “Triệu tướng quân, xin chỉ giáo!” Nói rồi hướng Liễu Nhất Minh cùng Lý Hoành ở hai bên nháy mắt, chỉ thấy ba người lập thành một tam giác, Khâu Nhân ở mũi nhọn phía trước, đồng loạt động tác hướng tới Triệu Vân Hưng mà công kích.
Hai người tám cấp tiên đế, một bảy cấp tiên đế, mỗi người trong tay đều có trung phẩm tiên khí, ba người đồng loạt vây công một người không có trong tay một tấc sắt bảy cấp tiên đế, ba người cũng không có cảm thấy chút nào vô sỉ, có thể được hai mươi mấy vạn cao thủ đề cử làm thủ lĩnh, thực lực như thế nào có thể kém được, kinh nghiệm từ khi sinh ra cho đến chết nói cho bọn họ biết, cảnh giới cùng thực lực, có đôi khi cũng không nhất định cân xứng.
Nhưng người đối diện bọn hắn lại là Triệu Vân Hưng, Triệu Vân Hưng là ai chứ, nguyên lai là một đại tướng quân, rất am hiểu chuyện bày binh bố trận, nhìn thấy ba người lập thành thế tiến công hình tam giác, liền hiểu được đây chính là trận pháp ba người hợp kích, muốn phá trận này tự nhiên là phải công kích vào điểm yếu nhất, đương nhiên là Liễu Nhất Minh.
Còn chưa có tới gần thân thể Triệu Vân Hưng, Khâu Nhân đột nhiên thấy hoa mắt, Triệu Vân Hưng thân thể đột nhiên mơ hồ, lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, hữu quyền vươn ra, một trận thanh âm không khí bạo liệt vang lên, một quyền mang theo khí thế cường hãn oanh kích tới trước mặt Liễu Nhất Minh.
Không kịp nghĩ nhiều, trung phẩm tiên khí Hồng Quân cho hắn lúc này liền đem ra sử dụng, kiếm tiên xuất ra đầu tiên chém lên một quyền của Triệu Vân Hưng.
“Bồng”, thanh âm hai vật thể chạm vào nhau, lửa tóe ra bốn phía, nắm đấm Triệu Vân Hưng cùng kiếm tiên Liễu Nhất Minh đồng thời đánh vào nhau, lập tức Liễu Nhất Minh mang theo kiếm tiên văng ra hơn mười thước, trận thế ba người hợp kích nhất thời bị vô hiệu, mặc dù như thế cũng mang đến cho Triệu Vân Hưng một ý tứ rung động.
“Trung phẩm tiên khí”, Triệu Vân Hưng kinh ngạc kêu lên.