Chỉ có một thành công mà thôi, đó là sống cuộc sống của mình theo cách của chính mình.

Christopher Morley

 
 
 
 
 
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 100
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 38
Cập nhật: 2020-10-16 09:43:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Trò Chơi
» 1
Lắc cắc… lắc cắc… Con xúc xắc xinh xinh nhảy trên bàn cá ngựa. Nó nhảy qua tuần, qua tháng, qua năm, cuốn cả vũ điệu mê mẩn vào giấc ngủ. Trong các cuộc chơi, bao giờ gã cũng thắng. Nữ bệnh nhân có cặp mắt Điêu Thuyền đam mê kiểu gieo xúc xắc độc đáo của gã. Mối tình vụng trộm cùng trò chơi cá ngựa bám riết họ suốt thời kỳ nằm viện.
» 2
“Em đã nắm luật này: cứ năm giờ chiều, vợ anh lại ra thùng thư gia đình trước hiên tầng một. Có viên gạch xỉ đặt sẵn bờ sân thượng khu tập thể bảy tầng. Anh chỉ cần búng nhẹ, viên gạch sẽ kẻ một đường thẳng đứng tuyệt đẹp xuống đất, sát thùng thư.
Thế là anh hiểu… Pháp luật tỉnh này là của riêng em. Đám cưới chúng mình sẽ độc đáo như trò chơi cá ngựa của anh vậy. Cuối năm, ông chánh án tỉnh – bố em – về hưu, anh thế cái chân ấy, cưng ạ – Hôn!”.
Gã nhận được cái “giấy xuất viện” như thế, gói kỹ trong chiếc mùi xoa xực nức nước hoa.
» 3
Ngót một năm đâm đơn ly hôn không thành, gã rùng mình nhận ra kế hoạch của thị là cách duy nhất đạt dục vọng.
Trở ngại cuối cùng là thằng con trai, hòn máu nối dõi độc nhất, kẻ đã phá nát phương án ly hôn của gã. Nó sẽ phản ứng thế nào? Hoặc viên gạch xỉ sẽ từ chính bàn tay nó kẻ đường thẳng vào giữa sọ gã. Ở viện ra, gã đau đớn biết rằng cả thị và gã đều tê liệt khả năng sinh đẻ. Thị trợn mắt bảo: “Phiêu lưu là vẻ đẹp của trò chơi. Sức mạnh của anh đấy: danh, lợi, gái, cầm thêm chai rượu mạnh này để cộng với thằng đàn ông trong anh nữa, ngốc ạ!”.
» 4
Ba rưỡi chiều.
Gã khóa cửa phòng, bước ra hiên. Chiều thảng thốt. Khóm hồng trước cửa rưng rức đỏ. Nắp thùng thư hằn vết ngón tay vợ phảng phất khói. Sáng nay, gã chăm chắm nhìn tia máu hồng giần giật nơi vành tai xanh mỏng của vợ. Gã nhắm mắt… Đã ba lần, gã mở rồi lại khóa cửa phòng.
Lơ lửng khoảng không chiếc ghế chánh án. Cặp mắt Điêu Thuyền thả thang dây từ tầng hai xuống trước mặt. Gã với thử. Thang dây co rút, ném gã lên hành lang tầng hai, rồi biến mất. Gã bần thần vịn lan can, nhìn xuống. Mặt đất quá gần. Giờ này, cuộc sinh nhai quét bọn người lớn đi đâu cả. Chỉ có lũ bé gái hàng xóm đang nhảy dây. Một đứa toét miệng cười, lộ hàm răng sún. Lâu nay, sao gã không nhận ra sự sống ngộ nghĩnh, đơn giản ấy nhỉ?
Bốn rưỡi!
Gã giật mình nhìn đồng hồ. Mồ hôi hâm hấp gáy. Cầu thang đổ dốc xuống tầng một, như sức hút. Gã tu rượu, run run bước xuống. Song bàn chân lại lạc tận tầng bốn. Gã ngơ ngác tìm… Ánh mắt Điêu Thuyền dọi xuống – từ tầng sáu – khiến gã chết lặng. Thoáng bóng người cuối hành lang. Gã luống cuống leo như chạy. Gã vượt cao thêm hai tầng nữa. Điêu Thuyền mất hút. Thang dây đứt phựt. Gã tựa lan can hổn hển…
Ồ, mặt đất đã khá xa! Lũ trẻ nhảy dây nhỏ xíu như cào cào. Điều đó giúp gã bình tâm dần. Gã lờ mờ nhận ra những biến đổi quan trọng ở gã, mỗi khi leo cao thêm một tầng. Ghế bành chánh án trôi qua mặt, rồi lơ lửng. Cùng ánh mắt Điêu Thuyền chót vót sân thượng. Gã tu rượu. Hơi men làm toàn thân căng phồng. Gã bíu thang dây vừa thả xuống, vừa leo cao nữa…
Năm giờ kém mười!
Chỉ còn mẩu cầu thang cuối cùng, chòng chành như cầu bắc lên thiên đường…
» 5
Chuỗi cười sằng sặc túa ra từ ngực gã. Bàn chân bám mặt sân thượng tự lúc nào. Trời mê mẩn xanh. Độ cao đầy sức biến đổi. Gã thoắt thành người khác. Sân thượng bảy tầng tĩnh lặng như cõi riêng của gã, tách gã khỏi mặt đất nhảm nhỉ, ướp lạnh lại thói đa cảm và nỗi sợ lúc này. Gã kênh kiệu ném cái nhìn xuống đường phố bàn cờ. Hình người lí nhí. Cả vợ gã lẫn đám chúng sinh dưới ấy lầm lũi, lòa nhòa, vô nghĩa, bò thân kiến nộp mạng vào bàn cờ của gã, chỉ đủ sức gợi cảm hứng cờ bạc. Giá viên gạch xỉ kia là Thái Sơn, thậm chí bom nguyên tử. Có hề gì. Trò chơi thêm lãng mạn!
Chênh vênh bờ sân thượng, viên gạch xỉ xinh xắn như viên xúc xắc của ngài chánh án tương lai. Giá pháp luật cũng xinh xắn như viên xúc xắc như thế nhỉ, để mai sau, ta khua lắc cắc cái vũ điệu kỳ ảo trên đầu đám sinh linh bé bỏng. Lắc cắc… lắc cắc… Máu cờ bạc bốc nóng mặt. Gã bật ngón tay tanh tách, thong dong búng nhẹ vào lưng viên xúc xắc.
Đúng lúc, kim đồng hồ đeo tay chạm vào số 5.
» 6
Thị phá lên cười khi gặp gã: “Số mệnh lại xúi bẩy người ra thùng thư là anh con trai. Hộp sọ nát xác pháo nhé. Anh tài thật, trò chơi nào cũng thắng!”.
* * *
100 Truyện Hay Cực Ngắn 100 Truyện Hay Cực Ngắn - Nhiều Tác Giả 100 Truyện Hay Cực Ngắn