Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 4: Đáp Cứu
M
ột lát sau thì Tề Vân đã gặp nguy hiểm, một người là vô cực thiên tiên và một người là lục cấp thiên tiên cùng nhau vây công nàng. Trên người nàng giờ này đã nhiễm rất nhiều máu màu xám.
“Aizz...” Hồng Quân thở dài, nếu không ra tay dám khẳng định cố nhân tại Tử Huyền tinh sẽ hương tiêu ngọc tổn, vĩnh viễn biến mất.
Hồng Quân phiêu phiêu bay tới, nhằm hướng một đám người đang dùng binh khí đánh nhau ho khan một tiếng khiến những người dưới đất nhất thời không ai bảo ai đều dừng tay. Mọi người dưới đất đều ngẩng mặt lên trời kinh sợ nhìn Hồng Quân.
“Đều đã chết một lần rồi, các người còn ở chỗ này đánh đánh giết giết làm gì?” Hồng Quân khoanh tay, từ từ hạ xuống nhìn kỹ mọi người một lượt.
“Chẳng biết tiền bối ngài là…?!?” Một người cửu cấp Thiên tiên Lam Phong tinh ôm quyền hướng về bầu trời nhìn Hồng Quân hành lễ sợ hãi nói. Người mà chỗ này có thể phi hành thì đó chính là người mà bọn chúng không trêu vào được.
“Là hắn..” Tề Vân cùng Đường Ngọc cùng kinh hô lên một tiếng, bởi vì bọn họ đã từng gặp qua Hồng Quân. Đặc biệt là Tề Vân, không thể nghĩ ở nơi này cũng gặp tên gia hỏa ngày xưa từng hành hạ mình khổ sở, hiện giờ tình cảm nàng rất phức tạp, không biết phải nói điều gì cho phải.
“Đường đạo hữu, các người biết người này sao?” Vạn Sa vội vàng đi tới bên cạnh Đường Ngọc nhỏ giọng hỏi. Lúc này trên không trung bỗng dưng xuất hiện một người, mà đối phương lại là bằng hữu của mình thì có thể nói nguy hiểm lần này có thể thoát rồi.
“Đường đạo hữu, Tề đạo hữu đã lâu quá rồi không gặp, không nghĩ đến khi chết đi mới gặp lại hai người.” Hồng Quân ha ha cười, từ từ phi thân hạ xuống không hề để ý đến gã cửu cấp thiên tiên kia đang hành lễ với mình, giờ này hắn chỉ chú ý đến sự tiếp đón của Đường Ngọc và Tề Vân.
“Yên Vũ môn Đường Ngọc ra mắt tiền bối” Đường Ngọc vội vàng khom người, Hồng Quân cũng đã từng nghe được tên nàng qua Tề vân khi xưa. Nhìn thấy Tề Vân đang đứng ngây ngốc, nàng cũng không nhịn được nóng nảy nhắc nhở Tề Vân.
“Miễn lễ, đều đã chết cả rồi còn tiền bối này tiền bối nọ làm gì nữa?” Âm thanh Hồng Quân có chút ảm đạm vì căn bản hắn không biết mình vốn dĩ không chết. Nếu chỉ cần da tay hắn bị rách ra, thấy máu của mình đỏ tươi thì hắn mới biết được mình không chết.
“Hồng,…Hồng tiền bối…Tề vân xin ra mắt tiền bối!” Một đệ tử Bạch sa môn vội nhắc nhở nàng khiến nàng bước lên phía trước khom người thi lễ với Hồng Quân.
Trong lòng gã thủ lĩnh Lam Phong tinh đột nhiên trầm xuống, lần này xuất hiện một cao nhân khiến cho tình huống thuận lợi của bọn chúng hoàn toàn chuyển hướng ngược lại.
“Không cần đa lễ, dù thế nào thì chúng ta cũng từng là bằng hữu, đã chết rồi mà chỗ này còn nhìn thấy nhau coi như là có duyên phận rồi.” Hồng Quân thở dài, cười buồn nói.
“Vạn Sa xin ra mắt tiền bối, tiền bối có phải là người của Tử Huyền tinh?” Vạn Sa bước về trước từng bước cung kính hành lễ nhưng trong lòng hắn thì cực kỳ cao hứng. Người lợi hại trước mắt mình lại là bằng hữu của Tề Vân và Đường Ngọc, là vị cứu tinh của bang phái hắn thử hỏi làm sao hắn không cao hứng cho được.
“Xem là như thế, ta cũng có ở Tử Huyền tinh một thời gian.” Hồng Quân lại một lần nữa nhẹ nhàng thở dài.” Nhưng mà bây giờ có nói gì cũng vô dụng, các ngươi yên tâm, khi ta xuất hiện thì không để cho kẻ nào khi dễ các ngươi, huống chi ta với Tề Vân và Đường Ngọc lại là bạn cũ.”
“Đa tạ tiền bối” Vạn Sa cùng chúng nhân Bạch Sa môn nhất thời mừng rỡ hô to cảm ơn.
“Tên kia, tới đây cho ta nói chuyện” Hồng Quân chỉ vào thủ lĩnh của Lam Phong tinh, hắn là người vừa mới hành lễ với Hồng Quân khi Hồng Quân vừa xuất hiện, tuy nhiên từ lúc đó đến giờ thần kinh hắn có thể gọi là căng như dây đàn, không biết vận mệnh của mình rồi sẽ như thế nào.
“Các ngươi vì một gian cửa hàng mà chém giết bọn hắn hả?” Thanh âm Hồng Quân lạnh như băng khiến cho bọn Lam Phong tinh lại càng cảm thấy hít phải một luồng hơi lạnh.
“Thưa…tiền bối, vãn bối biết sai rồi…vãn bối không biết những người này có quan hệ với tiền bối…”
“Không biết là có thể giết người lung tung? Ngươi cũng đã chết một lần rồi, sao một điểm giác ngộ cũng không có? Nếu ta không có mặt ở đây có phải bằng hữu của ta đã bị các ngươi giết rồi sao?” Hồng Quân cắt đứt lời nói sạo của thủ lĩnh Lam Phong tinh, lớn tiếng quát.
“Tiền bối, vãn bối sẽ không dám nữa, xin tiền bối tha cho chúng ta nha” Thủ lĩnh Lam Phong tinh vừa nghe Hồng Quân quát thì ngay lập tức đầu gối nhũn ra quỳ luôn trên mặt đất. Bạch Sa môn cùng bọn người Tề Vân thấy vậy thì mừng rỡ hẳn lên. Người của Lam Phong tinh không đành lòng nhìn cảnh đó, đều quay đầu đi chỗ khác.
“Đường đạo hữu, Tề đạo hữu, ý của các người như thế nào?” Hồng Quân trực tiếp hỏi Tề Vân hai người.
“Giết. đem giết chết hết bọn họ.” Đường Ngọc còn chưa lên tiếng thì Tề Vân đã bước lên trước hét to. Những người này đã làm nàng bị thương nên trong lòng nàng đã hận thấu xương bọn họ.
Hồng Quân đột nhiên nhíu mày, giết những người này không khó nhưng khi đã giết họ rồi thì hắn không thể ở lại chỗ này được nữa. Hắn hoàn toàn không muốn phi thăng giờ này, vì còn muốn ở lại nơi này hỏi xem Tề Vân như thế nào mà chết? Còn có …những người quen cũ của hắn ở Tiên Ma yêu giới và Tu La ma giới có ở đây hay không…
Nhìn thấy Hồng Quân nhíu mày khiến cho Vạn Sa và Đường Ngọc được một phen chấn động, Tề Vân cũng phát hiện mình nói lỡ liền cúi đầu xuống không nói nữa.
“Giết bọn họ không khó” Hồng Quân chậm rãi nói khiến cho người của Lam Phong tinh run lên vì sợ hãi.
“Tiền bối, hết thảy đều do ngài làm chủ” Đường Ngọc đã nhìn ra Hồng Quân không muốn giết những người này nên lập tức nói như vậy.Hôm này dù sao thế cục đã hoàn toàn thay đổi nhờ sự xuất hiện của Hồng Quân, nếu vì giết những người này mà làm cho vị “tiền bối” Hồng Quân tức giận thì không đáng một chút nào cả.
“Được rồi, nếu vậy phải để cho họ bồi thường cho các người, còn tha tính mạng cho bọn họ, dù gì cũng đã chết một lần rồi.” Hồng Quân thở phào nhẹ nhõm, lời của Đường Ngọc chính là ý của hắn, nếu thực sự giết những người này Hồng Quân nhất định phải phi thăng.
“Đa tạ đại ân của tiền bối, trở về chúng ta sẽ bồi thường cho Vạn trưởng lão một cửa hàng mới, Vạn trưởng lão.. như vậy có được không?” CHín cấp thiên tiên kia vừa nghe Hồng Quân tha mạng cho bọn họ liền dập đầu nói. Cũng tại trên người Hồng Quân phát ra một loại khí thế rất lạnh lẽo khiến hắn không chịu nổi, một chút ý niệm phản kháng cũng không tồn tại trong đầu nữa.
“Hết thảy đều theo ý của Hồng tiền bối” Vạn Sa nhẹ giọng nói. Hắn cũng thừa biết là chiến cuộc thay đổi đều nhờ sự xuất hiện của Hồng Quân, tốt nhất là nên giao quyền làm chủ cho hắn.
“Vậy, cứ theo ý ngươi mà làm đi” Hồng Quân lạnh lùng nói, trong lòng đã tối hạ sát khí. Với loại phản phúc tiểu nhân như ga Lam Phong tinh kia, nhất định là không thể lưu lại. Một khi sau khi hắn phi thăng thì bọn Tề Vân nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Chủ ý của hắn giờ này là trước khi phi thăng sẽ tiêu diệt tên này phòng hậu hoạn.
“Đa tạ đại ân của tiền bối, sau khi ta về sẽ sắp xếp một cửa hàng ở Ba lan nhai chuyển giao cho Vạn trưởng lão.” Người nọ vội vàng nói, Hồng Quân cũng cho phép hắn và thuộc hạ lui đi, không có cản trở.
“Cửa hàng ở Ba lan nhai, lần này thì bọn chúng muốn hộc máu rồi, đó là cửa hàng tốt nhất của bọn chúng, cửa hàng này sau này sẽ là của tiền bối rồi.” Vạn sa nhẹ nhàng nói, cửa hàng mà bọn người Lam Phong tinh bồi thường cho Hồng Quân hắn ngàn vạn lần cũng không dám nghĩ tới.
“Nói cho các ngươi là cho các ngươi, không cần cho ta mà ta cũng không cần dùng tới.” Hồng Quân mỉm cười nói, đồng thời hắn cũng lưu ý địa phương của những tên vừa lui đi.
“Tiền bối, Bạch Sa môn ở trong thành xin mời tiền bối giá đáo để chúng ta có cơ hội cảm tạ ơn cứu mạng của tiền bối” Cường địch đã rút lui, Vạn Sa muốn mời Hồng Quân tới địa phương của hắn, cũng nhân cơ hội này cùng Hồng Quân liên lạc, tại tầng này của chín tầng thượng họ chưa từng gặp có người nào có thể phi hành như Hồng Quân.
“Cũng tốt, đi tới nơi của các người, tại chỗ đó ngồi xuống ta cùng hai lão bằng hữu lâu quá rồi không gặp có thể nói chuyện a.” Hồng Quân a a cười, để cho Vạn Sa đi trước dẫn đường một lần nữa trở lại trong thành.
Đến nơi Hồng Quân đã thấy một khoảng sân đã được Vạn Sa cho người bố trí yến tiệc. hắn chỉ mang theo mấy thiên tiên cao thủ cùng Tề Vân, Đường Ngọc đồng thời cùng tiếp đãi Hồng Quân.
Rất nhiều đồ ăn được Vạn Sa chuẩn bị nhưng trong mắt Hồng Quân là không ăn được, ngoại trừ có một ít rượu, còn lại đồ ăn hắn không đụng vào một chút nào. Vô danh không gian cái của nợ gì đó, đồ ăn hắn không thể ăn nổi.
“Hồng… Hồng tiền bối, ngài tới đây khi nào vậy?” Tề Vân gọi như vậy có chút không quen, thấp giọng hỏi Hồng Quân.
“Có lẽ là hơn một ngàn năm, aizzz…” Nhắc tới chuyện này Hồng Quân lại bực mình, chính mình sáng tạo ra công pháp. Rồi cũng chính mình luyện công pháp mà chết, có phải là gậy ông đập lưng ông không cơ chứ? Thật là nhiều ủy khuất mà.
“Hơn…hơn một ngàn năm?” Tề Vân lại thấp giọng, không biết giờ này đang nghĩ cái gì.
“Được rồi, các ngươi như thế nào mà chết? chết khi nào?” Hồng Quân trực tiếp hỏi như vậy khiến bọn Vạn Sa có chút xấu hổ. Hồng Quân không biết tại vô danh không gian mà hỏi đối phương như thế nào mà chết là rất kiêng kị, tại nơi này không ai hỏi đối phương như thế nào mà chết cả.
“Tiền bối, chúng ta sau khi phi thăng không lâu thì bị người ta sát hại, ta vì sở hữu tiên khí mà bị sát hại, vừa bị sát hại vừa bị mất đi tiên khí, Tiểu Vân vì không muốn bị bắt buộc cưới chồng nên tự bạo nguyên anh mà chết.” Đối với những người khác thì Đường Ngọc không bao giờ kể ra những chuyện này, nhưng người nghe lần này lại là Hồng Quân, bất đắc dĩ lắm nàng mới kể ra.
“Bắt buộc thành thân?”(kết hôn)Hồng Quân nhíu sâu đầu mày, một người mà trước đây Hồng Quân rất ghét lại có một chuyện thương tâm đến như vậy.
“Cũng không có gì, không nghĩ chết đi còn có cả một thế giới, lại không thể nghĩ ở chỗ này gặp lại người.” Tề Vân vẫn có thái độ bình tĩnh, nhỏ giọng nói với Hồng Quân.
“Aizz, đáng tiếc ta cũng chết rồi, mà ta còn không biết mình chết như thế nào, nếu còn có thể quay lại Tiên Ma Yêu giới nhất định trả thù cho nàng.”Hồng Quân thở dài nói, hắn nghĩ mình tại sao lại nói ra một điều buồn cười như vậy, từ trước tới nay chưa từng nghe người nào chết mà có thể sống lại cả (bachmicongtu:Tả Thu Mi là một người được Tần Vũ khôi phục như một người hoàn toàn mới, chỉ nhờ vào trí nhớ của Tần Vũ và Khương Lập mới có được ký ức, cơ bản bà ta là một người được tái tạo hoàn toàn mới)
“Đa tạ hảo ý của Hồng tiền bối, Tề Vân cũng chưa từng có ý định báo thù, cho dù người kia có chết xuống nơi này thì ta cũng không báo thù hắn.”
“A a… nàng thật đại nhân đại lượng, có ý nghĩ như thế là tốt lắm, nhưng mà có thù là phải báo, sát nhân chi cừu làm sao có thể bỏ qua được chứ?” Hồng Quân a a cười, ngửa đầu uống một bình rượu to, áp lực bấy lâu nay giờ gặp được người quen cũ cũng phát tiết được một ít.
“Hồng tiền bối không biết đến đây khi nào? Khi nào có thể phi thăng?” Đường Ngọc đưa thêm cho Hồng Quân một vò rượu, nhẹ nhàng hỏi.
“Ta tới nơi này không được bao lâu, cũng không còn nhiều thời gian sẽ tiếp tục phi thăng, chủ yếu ta muốn lưu lại nơi này để tìm người quen, sau đó lại phi thăng.”
Hồng Quân nói vậy liền cầm lấy vò rượu thở dài, vừa uống vừa nghĩ …chỉ sau một hồi hắn đã uống hết bảy vò rượu lớn, tại vô danh không gian đây là lần đầu tiên Hồng Quân uống nhiều như vậy.
Để không bị say, Hồng Quân tiêu hóa hết tửu khí trong bụng, sau đó chậm rãi đứng dậy.” Cũng không còn sớm nữa ta cần trở về, ta ngụ không xa ở nơi này, chính là khách sạn Hồ Phàm. Nếu có việc gì thì đến đó tìm ta, nếu ta không có ở đó thì cũng không cần tìm ta nữa.”
“Tiền bối ở khách sạn? Sao không ở chỗ này? Ta kêu người cấp cho ngài một gian phía trên” Vạn sa vội vàng nói, lão không nghĩ Hồng Quân lại ở khách sạn nên vội vàng nói.
“Không được, ta ở khách sạn sẽ tiện hơn, ta đi trước.” Hồng Quân thân thể hoàng giả chầm chậm bước đi, Tề Vân nhìn bóng lưng của hắn chằm chằm, không biết giờ này nàng đang nghĩ gì.