Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Lãng Tử
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 171
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2023 / 26
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 77
gày hôm sau, Long Ba đích thân đến Thượng Hải. Vì không muốn lộ ra tin tức, hắn mang theo điều binh lệnh. Lưu Vũ Phi sẽ đối phó Hắc Sát bang, Long Ba đương nhiên cần phải tìm hiểu hết thảy về Hắc Sát bang. Giết người, buôn lậu, ma túy tất cả đều có. Kết quả cuối cùng làm cho Long Ba phẫn nộ, quan viên Thượng Hải cũng có liên quan đến Hắc Sát bang hơn mười người. Trong đó còn có những quan viên cấp cao, nhất là trong hệ thống công an. Vài năm nay Hắc Sát bang càng lúc càng lớn mạnh, cùng những quan viên này có quan hệ. Lưu Vũ Phi chỉ một cú điện thoại, không những làm cho Hắc Sát bang bị diệt, còn thay đổi cả quan trường tại Thượng Hải.
Vào giữa đêm, Lưu Vũ Phi tìm được vị trí của Long Ba. Những người có liên quan đều đã được bố trí xong, ngay cả trung ương kỷ ủy cũng đã phái người đến đây. Còn những quan viên tại Thượng Hải không biết rõ tình huống cũng đã được an bài thỏa đáng.
Trần lão đại và bốn người Nhật Bổn kia, đang ở tổng hội của bọn họ tổ chức tiệc tùng truy hoan. Lưu Vũ Phi thông qua thần thức, đem hết tình huống trong tổng hội tìm hiểu rõ ràng. Hắc đưa vị trí của Trần lão đại cho Long Ba, cũng nói với hắn những người Nhật Bổn sẽ do mình đối phó.
Long Ba nhẹ giọng hỏi: “ Tiên sinh, mấy người Nhật Bổn này có phải giống như những người lần trước chúng ta gặp hay không?”
Lưu Vũ Phi gật đầu, Long Ba liền biết ngay những người Nhật Bổn này không phải những quân nhân bình thường có khả năng đối phó. Hắn phân phó thuộc hạ, không nên để cho Trần lão đại ở cùng một chỗ với đám người Nhật Bổn kia.
Tiếp theo, chính là một hồi hành động vũ bão. Trần lão đại, còn chưa kịp phản ứng, đã bị quân đội tông cửa tràn vào. Mấy người Nhật Bổn vừa thấy tình thế không ổn, lập tức đứng dậy chạy trốn. Vì Long Ba từng phân phó qua, bởi vậy cũng không ai đến quản chuyện mấy người Nhật Bổn bỏ chạy này.
Bốn người Nhật Bổn kia không hề biết có người âm thầm đi theo sau. Một đường chạy thẳng tới một khu vựa nhỏ, dò xét mọi nơi thấy không có gì dị thường, bốn người liền ẩn thân trong một nhà lầu của dân thường, đây chính là địa điểm của Cung Bổn gia tộc tại Trung Quốc. Toàn bộ tòa lầu đều bị Cung Bổn gia tộc mua trọn, ở bên trong cũng toàn là gián điệp của họ. Vì không muốn làm người khác chú ý, Lưu Vũ Phi bố trí một cái kết giới bao phủ quanh tòa lầu. Lần này, hắn không muốn tự mình ra tay, hắn muốn cho Lưu Xán và Lưu Lôi hai người lịch lãm. Những cô nhi này tu vi không tệ, nhưng kinh nghiệm lâm trận lại thiếu, nếu muốn họ được chính thức phát triển, chỉ có thể thông qua sự chiến đấu không ngừng.
Bố trí xong kết giới, Lưu Vũ Phi bảo Lưu Lôi và Lưu Xán đi vào. Bốn người Nhật Bổn đang ở trong một phòng: “ Bát đản, không biết bọn họ từ lúc nào chuẩn bị tập kích như thế, Hắc Sát bang vốn là một bang phái lớn, sao một chút tin tức cũng không thu được chứ.”
“ Đúng vậy, lần này họ hành động, ngay cả nội tuyến của chúng ta cũng không có một chút tin tức, cũng may lần này chúng ta chạy nhanh, nếu không để cho họ chú ý, vậy đối với hành động lần này của chúng ta đã có thể bất lợi.”
“ Yên tâm, Trung Quốc chính phủ sẽ không tìm các ngươi.” Lưu Lôi âm trầm nói.
Lưu Lôi từng dùng Tâm Linh thuật với mấy tù binh Nhật Bổn, học được ngôn ngữ này, mấy người Nhật Bổn này nói chuyện hắn có thể nghe hiểu được.
“ Người nào?” Trong đó có một người kinh hãi hỏi, lần này hắn dùng chính là Hán ngữ.
“ Là người lấy mạng các ngươi.” Lưu Lôi nói xong phát ra một đạo Thiên Cương Chỉ.
Mấy người Nhật Bổn này làm sao nghĩ đến chuyện Lưu Lôi lại đột nhiên ra tay. Lưu Lôi giương tay lên...Một tiếng thảm hào thê lương truyền ra. Trong đó có một người ngã quỵ, miệng trào máu tươi, phun ra cả trượng cao, trước ngực bị Thiên Cương Chỉ xuyên thành một lỗ lớn.
Mấy người này không có nguyên anh, thân thể cũng không được cường hãn, đột nhiên đã biến thành một thi thể. Từ thi thể chậm rãi hiện lên một hư thể có hình thái động vật, thần thức cũng không ở lại trong xác chết, nó toát ra ngoài, theo bản năng liền súc lại, nó muốn phản hồi Nhật Bổn. Chỉ tiếc nó bay lên giữa không trung, đã bị kết giới đánh ngược xuống dưới, vô luận nó trùng lên mạnh như thế nào, cũng không có khả năng phá vỡ kết giới kia.
Thức thần động vật này, cất lên tiếng rống tê ách giận dữ điếc tai. Tòa lầu bị tiếng rống giận của nó làm lay động không thôi. Còn trong phòng cứ tưởng rằng xảy ra động đất, ngay cả quần áo cũng không kịp mặc vào đã vội vã chạy trốn ra bên ngoài. Bọn họ nhìn thấy một quái vật thật lớn, đang ở trên bầu trời tòa lầu không ngừng rống giận.
Mỗi người đều sợ đến thét chói tai kinh hãi, đối với những người này Lưu Vũ Phi đã sớm biết, bọn họ không phải là gián điệp của Cung Bổn gia tộc mà chính là bị họ mua chuộc làm Hán gian. Đối với bọn họ vốn không có lòng thương tiếc, trong lòng có ý nghĩ ác độc: hù chết các ngươi còn tốt hơn, miễn phải động tay chân mà giết.
Ba người Nhật Bổn còn trong phòng, hồn phi phách tán, đây là tuyệt kỹ gì đây? Bọn họ tại Nhật Bổn dù sao cũng là cao thủ nhất nhì, không nghĩ tới chỉ bị một chỉ phong mà lại bị mất mạng. Ngay cả can đảm đánh một trận bọn họ cũng không có, ba người rất nhanh liền ẩn thân, chuẩn bị bỏ trốn trối chết.
Lưu Lôi sao có thể để cho bọn họ dễ dàng bỏ chạy, bởi vì nơi này quá nhỏ, Lưu Lôi cũng không dễ sử dụng đại hình pháp thuật, hắn nhìn thấy ba người kia đột nhiên biến mất, hơi run người, lập tức tỉnh táo. Bên mép bật tiếng cười nhạo, loại độn thuật bình thường này mà cũng dám đem ra sử dụng. Ba người Nhật Bổn cũng không biết thuật ẩn thân của bọn họ cũng không có hiệu quả, thấy Lưu Lôi vẫn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, mặt họ lộ vẻ vui mừng, nhỏ giọng hướng xa chỗ Lưu Lôi dời qua. Thẳng đến khi họ cách Lưu Lôi chừng hai thước thì đột nhiên Lưu Lôi dương tay, một đạo cương khí theo tay bổ ra.
Vài tiếng kêu thảm thiết, mấy người Nhật Bổn còn chưa kịp phản ứng, đã bị cương khí của Lưu Lôi bổ ra bay văng ra ngoài thước. Nhìn thấy Ẩn Thân thuật của mình không có hiệu quả đối với Lưu Lôi, trong mắt bọn họ lộ ra điên cuồng, miệng liền lẩm bẩm. Theo chú ngữ trong miệng bọn họ truyền ra, từ đỉnh đầu từ từ toát ra một cỗ khói đen, vì bảo vệ tính mạng, bọn họ chỉ đành mời xuất thức thần. Một cỗ tinh khí từ trên người bọn họ phát ra, bởi vì thức thần này cũng không phải là thật thể. Bọn họ xuất hiện cũng chỉ phiêu đãng tại hư không, ba người Nhật Bổn kêu lên những tiếng kêu bén nhọn. Ba thức thần khựng lại rồi đồng loạt xông lên, vung trảo ào tới. Điện quang hoa lửa chớp lóe, Lưu Lôi phát ra một đạo khí tạo thành vách tường, ngăn trở ở phía trước. Phanh! Phanh! Phanh! Ba tiếng nổ vang lớn, khí tường phía trước Lưu Lôi bị kích phá. Thức thần lúc hư lúc thật biểu hiện ra lực lượng của bọn họ, Lưu Lôi chỉ cảm thấy xương cốt đau đớn không tưởng. Hắn nghĩ không ra mấy thức thần này nhìn như những hư thể vô dụng nhưng lực công kích lại mạnh đến như vậy. Vì sơ ý khinh thường mà hắn đã bị thương. Bản năng hắn lui ra sau ba thước, cùng lúc đó ba đôi móng vuốt đã chụp hụt tới.
Lưu Lôi cố nén sự đau đớn nơi ngực, hai tay khấu động, vài đạo điện mang từ trên tay hắn kích xạ ra. Làm cho Lưu Lôi nghĩ không ra chính là kiếm khí trực tiếp xuyên thấu mấy thức thần này, trong khi những người khác thường khi bị kình khí hắn bắn ra đánh nát thành phấn mạt.
Ba người Nhật Bổn nhìn thấy Lưu Lôi không cách gì đối phó với thức thần của mình, ở một bên “ kiệt, kiệt, kiệt” cười đắc ý.
Đối với hết thảy những chuyện xảy ra trong phòng, Lưu Vũ Phi thấy rõ hoàn toàn, hắn đối với sự sơ ý của Lưu Lôi cảm thấy bực mình.
“ Lưu Lôi, đây là những hư thể, vật lý công kích sẽ không có tác dụng, phải dùng Liên Hoa Quyết.” Có Lưu Vũ Phi chỉ điểm, trong lòng Lưu Lôi liền trấn tĩnh lại.
“ Liên Hoa Sơ Hiển.” Chỉ thấy hai tay Lưu Lôi hiện ra một đóa hoa sen do lửa hình thành, một cỗ sóng nhiệt từ trên tay Lưu Lôi lao thẳng ra, thức thần đối với loại thuần dương năng lượng này rất là kinh hoàng. Bọn họ nhìn thấy Lưu Lôi còn chưa phát động công kích, liền hướng tới Lưu Lôi phát nổi lên thế công thật liều mạng.
Trảo ảnh bay đầy trời, Lưu Lôi giống như một chiếc lá cây xuyên qua lại giữa những khe hở. Hắn ở một bên chớp động, hai tay vẫn không ngừng kháp Liên Hoa Quyết.
Liên Hoa Quyết sau khi hiện ra, cũng không có lập tức công kích. Ngược lại chậm rãi vòng quang Lưu Lôi, càng ngày càng nhiều ngọn lửa hoa sen, từ trên tay Lưu Lôi hình thành. Từ từ toàn thân Lưu Lôi đều được che kín bởi ngọn lửa hoa sen.
Lúc này Lưu Lôi đột nhiên ngừng lại, trên thân hắn mang đầy ngọn lửa, nhìn qua có vẻ trang nghiêm, giống như một vị lão tăng đắc đạo. Ba thức thần cũng không còn dám công kích Lưu Lôi, sự khắc chế tự nhiên làm cho trong mắt họ tràn ngập sợ hãi.
Ba người Nhật Bổn phát ra từng đạo tiếng rít, thức thần vẫn dừng lại không tiến, chỉ thỉnh thoảng rống giận.
“ Liên Hoa Phân Phi.” Lưu Lôi đột nhiên mở mắt, chợt quát một câu. Theo lời nói buông ra, ngọn lửa hoa sen đang vây vòng quanh hắn mãnh liệt bộc phát, bay tán trong hư không, tiếp theo giống như tuyết bay rơi xuống từng mảnh. Ba thức thần mỗi con dính vào một ngọn lửa hoa sen, đều phát ra một tiếng tê ách thê lương, mà thân hình cũng nhỏ đi một vòng. Nếu không có tiếng kêu thảm thiết của thức thần, thì cảnh tượng này nhìn qua vô cùng cực mỹ.
Ba người Nhật Bổn sắc mặt tái nhợt nhìn thức thần đang bị biến nhỏ đi, bọn họ nhìn thấy Lưu Lôi mở mắt rồi lại nhắm lại. Ba người hướng tới Lưu Lôi bắn người tới, bỗng dưng năm luồng hàn quang nhảy lên không, ba tiếng kêu đau đớn vang lên, lại một trận mưa máu, ba người liền phơi thây tại chỗ.
Ba thức thần đang bay cao chừng ba thước, tại ngọn lửa hoa sen hòa tan, hiện chỉ cỡ như con chó nhỏ mà thôi.
“ Liên Hoa Quy Nhất.” Mười đóa ngọn lửa hoa sen từ trên không hạ xuống, theo tiếng quát của Lưu Lôi, liền tụ tập cùng một chỗ...Oanh! Oanh! Oanh! vài tiếng bạo thanh vang lên.
Tòa lầu cao không chịu nổi lực công kích, liền sụp đổ. Lưu Lôi trước khi Liên Hoa Quyết phát động thì cũng đã phi thân bắn ra ngoài.
Đô Thị Thần Nhân Đô Thị Thần Nhân - Lãng Tử