Số lần đọc/download: 3616 / 57
Cập nhật: 2015-03-24 08:10:37 +0700
Chương 76 - Quán Hội Tân Quần Hùng Tụ Hội
B
ùi phu nhân mỉm cười nói:
- Đó là một việc đáng lo ngại thiệt.
Cao Thanh Vân hỏi:
- Trước khi Ngô Đinh Nương qua lại giang hồ, võ công của thị tuy cao thâm, nhưng còn kém Diêu Văn Thái thì có gì đáng sợ?
Bùi phu nhân đáp:
- Hỡi ơi! Trên sinh chưa thành gia thất nên không hiểu những điều bí ẩn bên trong. Bản nhân nói cho tiên sinh hay trong thiên hạ chẳng có gì dễ hơn là việc mưu sát thân phu Cao Thanh Vân hỏi:
- Đáng sợ đến thế ư?
Bùi phu nhân đáp:
- Tiên sinh thử nghĩ coi:
một người đã sống chung với mình lâu năm thì bao nhiêu tập quán cùng yếu điểm của mình đối phương đều rõ. Nếu họ muốn ám sát mình thì có khó khăn gì nữa? Nhất là nếu người đàn bà đã không nghĩ gì đến tính mạng của họ, không lo gì đến quân pháp cùng liên lụy đến thân nhân, dĩ nhiên việc đó càng dễ hơn. Cao Thanh Vân nói:
- Thảo nào đến chưởng môn một phái là Diêu Văn Thái cũng bở vía phải lánh xa tới tận Trường An.
Phàn Phiếm nói theo:
- Hắn đi chuyến này mấy năm không thấy trở về phái Lạc Xuyên tựa hồ dời đến Trường An.
Thế thì Diêu phủ rất ít người ra vào chỉ còn một mình Ngô Đinh Hương ở lại.
Bùi phu nhân nói:
- Ủa! Nếu vậy Bành lão ngũ gặp cơ hội rồi đó.
Phàn Phiếm đáp:
- Chính thế. Huống chi Ngô Đinh Hương sau khi kết hôn cùng Diêu Văn Thái, chẳng những không sinh đẻ mà còn luyện thành môn Đại thiên Trang cường lực độc đáo của phái Lạc Xuyên.
Hiện nay bản lãnh mụ khác hẳn mười năm trước. Ban ngày tuy mụ ít ra khỏi Diêu phủ, nhưng ban đêm thì ai mà biết được.
Cao Thanh Vân hỏi:
- Đây là Phàn huynh phỏng đoán hay đã có bằng cớ?
Phàn Phiếm đáp:
- Dĩ nhiên là có bằng có. Theo sự dò xét của tiểu đệ thì chỗ ở của Ngô Đinh Hương chỉ có một lối vào, mặt sau là hoa viên. Trong phủ còn hơn mười người, không ai đưọc bước chân vào căn nhà đó. Chỉ có một mình mụ và hai tên nha hoàn cùng hai ả di nương để mụ truyền hiệu lệnh và hành hạ mà thôi.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Xin chú ý đến điểm không ai được vào nhà mà những ả nha hoàn, di nương đều của mụ đưa đến nên mụ chẳng cần hơn.
Cao Thanh Vân trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Cứ tình hình này thì mụ có muốn giao hoan với ai đến ở trong phủ cũng không sợ người ngoài phát giác.
Phàn Phiếm nói:
- Vì thế mà tiểu đệ nhận thấy mình phải mở cuộc điều tra cho biết rõ.
Bùi phu nhân hỏi:
- Cứ đường hoàng tiến vào là biết rõ đầu đuôi chứ sao.
Phàn Phiếm đáp:
- Không được! Ngô Đinh Hương dù có lớn mật đến đâu cũng vẫn úy kỵ Diêu Văn Thái, vì thế mụ nhất định phòng thủ nghiêm mật đề khỏi bị người ngoài vưọt tường vào nhà dòm ngó.
Bùi phu nhân ồ một tiếng rồi nói:
- Lão tam nói vậy rất có lý.
Cao Thanh Vân bỗng cảm thấy chán ghét. Y nhận ra bọn người này đều dùng cái bề ngoài trá ngụy để che giấu những thói xấu bên trong. Cả Bùi phu nhân lẫn Ngô Đinh Hương đều vào dạng đó.
Kể ra y đã được biết nhiều về vụ thông gian, bây giờ y còn cảm thấy tính tình giả dối của con người nên càng chán ghét hơn. Y muốn phủi áo ra đi nhưng hồi tâm nghĩ lại thấy mình đã dùng trăm phương nghìn kế và mạo hiểm cả sinh mạng để điều tra cùng đối phó với truyền nhân của Nhân ma Sa Thiên Hoàn, mà không lấy tiền công đền đáp của ai, cũng không vì thanh danh. Sau khi xong việc cũng chẳng một người nào ngỏ lời cảm kích y. Chính vì lẽ y không lấy công đền đáp mà chẳng thể bỏ đi không dính vào vụ này nữa.
Bùi phu nhân lên tiếng kéo y về thực tại. Mụ hỏi:
- Cao tiên sinh có hảo kế gì không?
Cao Thanh Vân làm bộ trầm tư, thực ra lòng y rất chán ngán. Y còn biết bao nhiêu là nhiệm vụ chưa làm xong hơi đâu lo đến chuyện ngoài? Cao Thanh Vân lắc đầu. Mục quang y vô tình lướt qua mặt Bùi phu nhan và Phàn Phiếm, bỗng phát giác bọn họ đang chú ý chờ câu trả lời của mình.
Cứ tình hình này, không cần hỏi cũng biết vì y nổi tiếng là Bạch Nhật thích khách nên họ đem lòng kính trọng và tin tưởng y tất có biện pháp ra ngoài ý nghĩ của mọi người.
Thực ra Cao Thanh Vân đã có biện pháp. Y ngấm ngầm thở dài đáp:
- Nếu quả các vị muốn tiểu đệ lo giùm thì tiểu đệ có ý kiến là trước hết hãy bắt dầu từ điểm nhỏ nhặt mà mở cuộc điều tra. Khi biết đích xác Ngô Đinh Hương có tình nhân rồi hãy vào phủ.
Phàn Phiếm lộ nụ cười chua chát nói:
- Nếu điều tra ra được thì khi nào tiểu đệ không làm. Vả tiểu đệ đã lưu tâm vào phương diện này rồi, tỷ như đệ đã quan sát những chỗ phơi quần áo, nhưng đáng tiếc là tốn nhiều công phu và mất nhiều thì giờ mà vẫn chưa dò ra manh mối chi hết.
Bùi phu nhân nói:
- Vấn đề này khó khăn thiệt, có lẽ đành chịu bó tay Cao Thanh Vân hỏi:
- Phàn huynh đã để ý đến phương diện thực vật chua?
Phàn Phiếm đáp:
- Không được! Trong hậu trạch Ngô Đinh Hương chẳng phải chỉ có một hai người mà còn sáu tên vừa tỳ nữ vừa đốc phục. Dù mình có muốn xem họ mua bán để ước lượng số người cũng không biết được. Nói một cách khác thì thực lượng của người có thêm một người đàn ông nữa cũng chẳng khác nhau mấy tý.
Phương pháp theo thực lượng để điều tra nhân số trên chốn giang hồ đối với người kinh nghiệm phong phú rất có hiệu quả nên họ coi là một điều trọng yếu.
Cao Thanh Vân lắc đầu nói:
- Cách ấy đơn giản quá mà không thực tế vì người ta có thể mua một lần hàng mấy trăm cân gạo thì mình phải chờ rất lâu mới tính được thực lượng mỗi nhân suất hàng ngày, nên chúng ta chẳng thể dùng phương pháp này, mà chỉ để ý đến những thức ăn như rau cỏ, thịt cá.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Người luyện võ ăn nhiều thịt gấp đôi người thường, nhất là những người không xuất thân ở nơi bần hàn ăn uống đã thành thói quen. Ngoài ra những người sang trọng thường dùng những thứ rau đắt tiền. Đó cũng là một đường lối để điều tra.
Phàn Phiếm gật đầu đáp:
- Về phương diện thị trường, tiểu đệ sẽ có cách điều tra.
Cao Thanh Vân nói:
- Điểm trọng yếu thứ hai là các vị đã hiểu được điều thị hiếu đặc biệt của Bành Xuân Thâm thì nên để ý đến điểm đó mà điều tra hắn có thể hiện gì không?
Phàn Phiếm đáp:
- Theo chỗ tiểu đệ biết thì hắn thích ăn đường phèn hoặc những thức ăn làm bằng đường phèn, mỗi ngày hắn dùng khá nhiều.
Cao Thanh Vân nghĩ thầm:
- Coi điều tỷ mỹ mới biết. Bùi phu nhân đã không hiểu cả Bành Xuân Thâm thích ăn thứ gì thì giữa mụ và hắn quyết không có mối quan hệ đặc biệt.
Bây giờ y đối với Bùi phu nhân đã có quan niệm khá hơn một chút. Y nói:
- Ở nơi khác đường phèn chẳng đáng gì, nhưng ở Lạc Dương thì không mấy tiệm tạp hóa bán thứ đó. Như vậy việc do thám cũng dễ thôi.
Phàn Phiếm cả mừng nói:
- Tiểu đệ quay về bảo chúng điều tra.
Cao Thanh Vân hỏi:
- Bây giờ chúng ta bàn đến chuyện Lục Minh Vũ. Phàn huynh có phương pháp nào cho tiểu đệ tiếp cận được hắn không?
Phàn Phiếm gật đầu đáp:
- Lục Minh Vũ mỗi ngày ăn hai bữa cơm trưa và tối đều ở Hội Tân lâu. Chúng ta tới đó tùy cơ hành động. Không chừng mình cùng ngồi ăn với họ cũng nên.
Cao Thanh Vân nói:
- Bước đầu như vậy là hay lắm. Tiểu đệ muốn thực nghiệm nhãn lực của hắn thử xem có nhận ra được tiểu đệ đã cải trang hay không rồi sau sẽ tính đến chuyện khác.
Bùi phu nhân lộ vẻ lo âu hỏi:
- Nếu hắn khám phá ra được thì làm thế nào?
Cao Thanh Vân đáp:
- Hắn là người rất thâm trầm quyết không nổi nóng ngay đương trường. Chỉ cần thấy hắn lộ vết tích gì là bọn tại hạ lập tức nghĩ cách đối phó, thế nào cũng kịp.
Y quay lại hỏi Phàn Phiếm:
- Phàn huynh đã nghe được tin tức gì về Âu Dương Tinh chưa?
Phàn Phiếm đáp:
- Có, có! Y vừa tớí Lạc Dương sáng sớm hôm nay.
Cao Thanh Vân lắc đầu nói:
- Con nha đầu đó dấn thân vào nơi nước đục này làm chi?
Bùi phu nhân hỏi:
- Tiên sinh có biết thị là nhân vật nguy hiểm phi thường không?
Cao Thanh Vân lấy làm lạ hỏi lại:
- Y là nhân vật nguy hiểm ư? Phu nhân nói thế nghĩa là làm sao?
Bùi phu nhân đáp:
- Hiện giờ quần hùng các phái hội họp ở Lạc Xuyên, hiển nhiên vì việc tranh chấp giữa chín phái lớn cùng nhà họ Tra ở Hóa Huyết môn. Chín phái lớn có mấy phái đang lâm vào tình trạng sắp bị xóa tên. Về điểm này, nói ngược lại cũng có những gia phái muốn nhảy lên cho bằng các môn phái lớn. Vì vậy mà tình thế phức tạp rất khó biết được Cao Thanh Vân nói:
- Cục diện võ lâm rối loạn là thế mà Bùi phu nhân chỉ nói mấy câu đã trình bày đâu ra đấy khiến tại hạ rất khâm phục.
Bùi phu nhân thở dài nói:
- Ngoài tình hình rối ren vừa nói lại còn nhiều vấn đề phức tạp. Tỷ như Cao tiên sinh đã làm cho địa vị tệ phái biến thành kỳ nhất và vi diệu nhân cường đủ chứng tỏ tình hình biến hóa phức tạp, A Liệt là một trong những nhân tố trọng đại.
Bùi phu nhân lại nói:
- Hay lắm! Bây giờ nói đến chuyện Âu Dương Tinh. Thị là một vị tiểu thư của nhà Âu Dương ở Ký Bắc, các môn phái vừa chẳng có quan niệm gì đối với thị, vì không ai muốn gây thù oán với Âu Dưỡng lão quái. Nhưng hiện nay có thể tính ra được đến gia phái muốn lợi dụng thị.
Cao Thanh Vân là tay lão luyện giang hồ vừa nghe đã hiểu, liền nói:
- Phải chăng người ta muốn lợi dụng cái chết của thị để gieo vạ đến kẻ khác?
Bùi phu nhân đáp:
- Đúng thế. Nhất là Lục Minh Vũ càng muốn lợi dụng Âu Dương lão quái để tiêu diệt một số địch nhân.
Cao Thanh Vân trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu vậy thì thị quả nhiên ở vào tình trạng rất nguy hiểm.
Bùi phu nhân nói:
- Vì lẽ thị có thể gây nên cuộc rối ren tương đương với Huyết Vũ thư, nên bản nhân mới nói thị là một nhân vật nguy hiểm tưởng cũng không có gì quá đáng.
Cao Thanh Vân đưa mắt nhìn Phàn Phiếm hỏi:
- Phàn huynh có biết thị trú chân ở đâu không?
Phàn Phiếm gật đầu đáp:
- Cái đó thì chẳng khó gì!
Đoạn hắn ra khỏi phòng.
Trong phòng chỉ còn lại Cao Thanh Vân và Bùi phu nhân. Cao Thanh Vân nói ngay:
- Bùi phu nhân. Bữa nay chúng ta liên kết với nhau để chống cường địch. Phu nhân giúp tại hạ tức là tự giúp mình. Tại hạ mong rằng phu nhân hiểu rõ điều đó.
Bùi phu nhân gật đầu đáp:
- Bản nhân hiểu rồi. Nghe giọng tiên sinh thì dường như có ý muốn giao Âu Dương Tinh cho bản nhân phải không?
Cao Thanh Vân đáp:
- Đúng thế! Mấy bữa nay A Liệt không thể lộ diện, vậy chúng ta phải bảo vệ cho thị. Phu nhân nên nghĩ cách đánh lừa thị theo mình. Đó là thượng sách.
Bùi phu nhân nói:
- Hãy khoan. Nếu thị đi với bản nhân mà Lục Minh Vũ tìm cách ám sát thị, tất Âu Dương lão quái nghi cho bản nhân là hung thủ, vậy ta chẳng thể không đề phòng.
Cao Thanh Vân đáp:
- Về phương diện Lục Minh Vũ, tại hạ sẽ đem toàn lực ra đối phó với hắn. Vì vậy mình có thể lợi dụng Âu Dương Tinh làm mồi đề nhử và hạ sát một vài tên cao thủ của hắn. Đó cũng là một phương pháp tuyệt diệu để làm suy giảm thực lực của chúng. Trương hợp có gia phái khác nào muốn lợi dụng Âu Dương lão quái để tiêu diệt Phụng Dương Thần câu môn đặng chờ cơ hội gia nhập chín môn phái lớn mà phu nhân cảm thấy không tiện ra tay thì có thể tung tin phái Bắc Mang nguyên khí đã bị tổn thươg rất dễ bị xóa tên, vì trong Bắc mang tam xà đã chết mất hai tên. Hành động này có ý để họ nhằm tiêu diệt phái khác và có lợi cho mình.