What holy cities are to nomadic tribes - a symbol of race and a bond of union - great books are to the wandering souls of men: they are the Meccas of the mind.

G.E. Woodberry

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Ngô Quang Hoàng
Số chương: 632
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2605 / 15
Cập nhật: 2016-08-01 22:05:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 75: Xe Mới
iệp Thiên Vân đi ra cửa rồi mới cảm thấy tâm lý thật sự thoải mái, hắn gần đây lực lượng tăng lên rất nhanh, ba loại số liệu tăng trưởng rất mạnh, nhưng chưa chắc đã là chuyện tốt.
Lực lượng quá lớn thì khó khống chế, cũng khó thu phóng tự nhiên, điều này cần phải có thời gian để từ từ thích ứng, không thể tiến hành tập chuyên môn, hơn nữa tùy theo lực lượng tăng lên mà dục vọng cũng xuất hiện, mỗi một võ giả bị lạc trong dục vọng thì đều phải tự chống lại.
Rất nhiều Đạo gia, Phật gia điển tịch cũng nói đến việc này, làm sao để đồng thời khống chế pháp lực tăng trưởng, cùng phải có tâm cảnh, tục thì gọi đó là cảnh giới, pháp lực không cần biết có không, cảnh giới nhất định phải vững.
Cảnh giới đề cao mới chân chính là đề cao, nếu không sẽ biến thành nô lệ của lực lượng. Giống như một người sau một đêm biến thành tỷ phú, bọn họ được rất nhiều tiền, nhưng mà không cách nào khống chế, cuối cùng trở nên phụ thuộc vào đồng tiền.
Con nhà giàu chính thức, từ nhỏ sẽ được bồi dưỡng ở phương diện này, sau đó mới không bị lạc giữa tiền tài. Diệp Thiên Vân giờ đang ở trạng thái này, hắn phải không ngừng ma luyện, không ngừng thích ứng, cuối cùng sử dụng lực lượng hợp lý.
Diệp Thiên Vân đi tới chợ rồi mua mấy bộ quần áo, hơn nữa còn mua điện thoại cùng SIM mới, lại còn là điện thoại Nokia N96 mới nhất, nghe nói có vẻ so với N76 mua lần trước cao cấp hơn nhiều, chỉ là không biết tính năng thế nào.
Kỳ thật thì cuộc sống của hắn rất đơn giản, có thể nói là đơn điệu, căn bản là không cần máy ảnh, trò chơi điện thoại, thậm chí đến cả tin nhắn cũng gửi rất ít, cho nên nói mua cũng chỉ có thể nói là lãng phí điện thoại.
Đi bộ về, Diệp Thiên Vân rất ít khi ngồi xe bus, đi đến đâu hắn đều tự lái. Con người chính là như vậy, có nhanh thì sẽ không dùng chậm nữa, có tốt tất nhiên là không dùng “lởm” rồi.
Hắn đến cửa võ quán thì thấy chiếc xe Pasate bị đập nát đã không còn ở đó nữa, thay vào đó là một chiếc Audi A6L, trong lòng hắn lúc này nóng bừng, đi quanh chiếc xe xem một vòng.
2.0T mặc dù không tính là cao cấp, nhưng trong dòng xe trung cấp cũng tính là đứng đầu, đối với hắn chính là một loại điều khiển mới, cho dù đến người lãnh đạm như Diệp Thiên Vân, lúc này cũng không thể khống chế nổi, Audi ở nước ngoài cũng không tính là xe cao cấp, so với BMW thì còn chênh lệch nhiều, nhưng mà trong nước người bình thường không mua nổi, vì thế chủ yếu mua thứ rẻ hưn, vẻ ngoài bình thường nhưng nội thất sang trọng, đây chính là đặc điểm lớn nhất của dòng Audi.
20 tuổi đầu mà dựa vào sức mình cố gắng để có xe máy, tính trong đám bạn cùng lứa tuổi đã xem như phi thường giỏi rồi, kỳ thật thì hắn cũng rõ, đây là thủ đoạn mượn sức của Vương Vĩnh Cường, coi như là một kiểu hồi báo “đặc biệt” cho hắn vì ngày hôm qua đã cứu Tôn Vĩnh Nhân, giải quyết không ít vấn đề cho Vương Vĩnh Cường, bởi vậy Diệp Thiên Vân mới có được cái xe này.
Vương Vĩnh Cường là người rất chú ý vào lợi ích thực tế, ở phương diện buôn bán cũng như vậy, từ sau khi Diệp Thiên Vân tiếp nhận võ quán, nếu như không có gì đặc biệt, ông ta cũng không đến nữa, điều này không khỏi khiến cho Diệp Thiên Vân hoài nghi lần tiếp xúc đầu tiên với ông ta không thuần khiết, chỉ là Diệp Thiên Vân vẫn chưa lộ ra mà thôi.
Mặc kệ ra sao, Diệp Thiên Vân hiện giờ tâm trạng đang rất tốt, hắn đẩy cửa vào võ quán. Tiểu Linh hiển nhiên là thấy hắn, vì thế cung kính nói: Diệp tiên sinh, xe của anh đã được đưa tới, chìa khóa xe ở đây. Nói xong, nàng ta đem khóa đưa cho Diệp Thiên Vân.
Diệp Thiên Vân nhận lấy chìa khóa, sau đó cảm ơn Tiểu Linh rồi lên lầu, dưới lầu chỉ còn lại Tiểu Linh đang sùng bái nhìn bóng lưng của hắn.
Diệp Thiên Vân sau khi cầm lấy chìa khóa xe thì tâm lý lại bình tĩnh đi nhiều, dù sao thì cũng chẳng khác lắm so với hắn đoán, mà lên lầu thì thấy đám Thạch Thanh Sơn đang dạy võ, ít nhất Thạch Thanh Sơn cũng có chút phong phạm quán chủ, đệ tử đông đúc vây quanh hắn thành nửa vòng tròn, nhìn thần thái hắn hiện giờ, khác hẳn so với lúc sáng sớm, rất có khí phách, rất hăng hái.
Diệp Thiên Vân nhìn lướt qua đám đệ tử, trong mắt hắn đột nhiên nhìn thấy một người quen – Hàn Băng. Nàng quả nhiên đến học Hình Ý quyền, xem ra lần trước nàng đến đây đã bị ảnh hưởng không ít.
Hàn Băng cũng nhìn thấy Diệp Thiên Vân, nàng cũng gật đầu với hắn, mà Diệp Thiên Vân cũng mỉm cười đáp lại, loại phương thức chào hỏi này rất đặc biệt, lại phù hợp với tính cách của hai người, tựa hồ có chút ăn ý với nhau.
Diệp Thiên Vân cũng không dừng lại nữa và trực tiếp về phòng, bình thường lúc có đệ tử học võ thì hắn cũng không luyện quyền, vì lúc đó lực tập trung của đệ tử sẽ đều nhìn vào hắn.
Vừa vào phòng, Diệp Thiên Vân liền cởi quần áo ra, kiểm tra vết thương một chút, đạn mặc dù để lại dấu vết bên ngoài không lớn, nhưng bên trong thì bị tổn thương khá lớn.
Nếu như người bình thường bị bắn trúng, như vậy sau khi cơ thể liền sẹo cũng không giống như trước kia, hơn nữa còn thường xuyên vỡ miệng, rất khó hồi phục, mặc dù đối với người thường không ảnh hưởng quá lớn, nhưng mà đối với võ giả thì ảnh hưởng quá nặng.
Võ giả so đấu với người bình thường đều nguy hiểm hơn nhiều, cho nên loại vết thương của đạn này là trí mạng với võ giả, cho dù là người luyện võ đến đỉnh phong, vẫn tính là rất tồi tệ.
Diệp Thiên Vân rất may mắn, bởi vì hắn học chính là Kim Chung Tráo, Kim Chung Tráo thuộc loại hình luyện công phu, đối với đề cao thân thể tác dụng rất lớn, hơn nữa năng lực hồi phục rất mạnh mẽ, so với võ giả khác chiếm ưu thế rất lớn, loại vết thương này nếu dựa theo tốc độ liền xương lúc trước mà tính, thì chỉ vài ngày là sẽ khỏi.
Sau đó Diệp Thiên Vân lại kiểm tra chỗ xương bị gãy lần trước, nhất thời lúc này làm hắn mừng rỡ không thôi, nhưng sau đó hắn lại thoáng có chút uể oải. Gãy xương thì đã tốt rồi, chỉ dùng không đến 10 ngày, điều này làm hắn cao hứng, nhưng uể oải lại vì vết đạn bắn mới đây, chỗ xương đã hồi phục nhưng giờ vẫn không khôi phục luyện tập được.
Kiểm tra xong, Diệp Thiên Vân lại lấy Hình Ý quyền giải ra, từ trang đầu xem xét, đọc tuy là đã mấy trăm lần rồi, nhưng mà mỗi lần đọc đều có thể phát hiện ra một chút kiến giải mới, hơn nữa Hình Ý quyền giải này dùng chữ kiểu cổ, rất nhiều điều cần phải suy nghĩ kỹ mới hiểu được, nếu không mà giải thích sai lầm thì sẽ có chuyện lớn.
Luyện quyền là không thể sai sót, Hình Ý quyền nếu luyện sai thì sẽ tổn hại đến sức khỏe, đa số là bị nội thương nhưng lại không thể trị được. Mặc dù trước kia không có chuyện gì, nhưng mà không có nghĩa là sau này không gặp, bởi vậy hắn vẫn cẩn thận đọc đi đọc lại, hiểu kỹ nội dung rồi mới luyện.
Từ khi có được sách đến nay, Diệp Thiên Vân xem hiểu cũng chỉ có Đẩu Động Loa Toàn, Đẩu Động Thốn Kình, còn có cả Tha Thủ, tuy chỉ là mấy thứ này, nhưng mà mỗi loại đưa ra đều là võ học thượng đẳng.
Vô Địch Hắc Quyền Vô Địch Hắc Quyền - Đại Đại Vương Vô Địch Hắc Quyền