Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 49
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 74
ồi chuông cầu kinh buổi trưa bắt đầu ngân vang khắp thánh đường lúc chúng tôi khiêng thị trưởng New York xuống các bậc thềm. Cho đến lúc này, mọi sự đã xảy ra trước đó đều mờ nhạt so với vụ giết người tàn bạo, ghê rợn và thái quá này.Ngay lập tức, cả đám đông hành pháp im bặt.
Tiếng chuông vẫn ngân nga như báo điềm gở cho cảnh sát và nhân viên cấp cứu lúc chúng tôi tiến vào những con phố đã bị chặn; họ há hốc miệng, trố mắt hoặc đứng thẳng tắp trong tư thế trang nghiêm.Sự lạnh lùng làm ruột gan tôi lộn phèo lúc nhớ lại cảnh sát và lính cứu hỏa dừng bước và đứng đúng kiểu trang nghiêm như thế giữa tòa Tháp Đôi mỗi khi xác một người được đưa ra khỏi đống đổ nát.
Sau khi đặt viên thị trưởng bị thảm sát lên cáng, tôi ngước nhìn cây thông Giáng sinh lộng lẫy, cao hơn hai chục mét tại Trung tâm Rock.Những cú đòn còn đến nữa không đây?Đủ rồi, tôi nghĩ. Bọn kẻ cướp đã tạo ra một tiền lệ hung bạo, nhưng tôi phải giữ cho mình khỏi sốc.
Đây là lúc vượt tường và điều chỉnh tiêu điểm. Tiến lên, thoát ra khỏi chuyện này. Đằng nào cũng phải hiểu Jack.Tại sao lại là thị trưởng? Tôi suy nghĩ, và nhìn chằm chằm vào thi thể bị hành hạ dã man.Jack đã bị kích động quá mức vì cái chết của đồng bọn và chọn thị trưởng làm nạn nhân khiến chúng tôi tức giận nhất sao? Hay toàn bộ sự việc chỉ là một thủ đoạn khác hòng kích động chúng tôi, buộc chúng tôi phải phản ứng theo cách nào đó? Vụ tàn sát này thực ra có phải là một manh mối cho chúng tôi không? Manh mối đầu tiên của chúng tôi? Tại sao chúng chọn Andrew Thurman là người phải chết?Lúc tôi đang cố hình dung mọi việc, một đại úy từ Midtown North đi xuống, giữa các thiên thần đan bằng cành liễu gai và những hàng cây trạng nguyên, túm lấy tôi.
Will Matthews đã chuyển trung tâm chỉ huy đến một văn phòng ở số nhà 630 đại lộ Năm, ở phía Tây tòa nhà Trung tâm Rockefeller, trực diện với thánh đường. Anh muốn tôi tới đó báo cáo ngay lập tức.Tôi chạy suốt quãng đường, và không biết nên mong đợi gì lúc bước vào phòng họp ở tầng hai, nhưng Will Matthews không phải là cảnh sát có cấp bậc thấp nhất trong phòng.
Thông thường, tôi sẽ hơi hồi hộp khi nhận cái gật đầu cộc lốc của Daly, cố vấn của NYPD, và người thứ hai là Bill Gant, đặc vụ chuyên trách New York của FBI. Nhưng chiều hôm đó, cảm giác sửng sốt của tôi đã khô xác. Tôi chỉ gật đầu chào, đáp lại cả hai.- Chào thám tử, - vị cố vấn nói.
Ông ta điển trai, cao ráo và quý phái, trông giống một chủ ngân hàng hơn là một cảnh sát trong bộ complê kẻ sọc rất nhỏ màu xanh nước biển. Nghe nói, với những bộ complê may đo và tấm bằng Thạc sĩ Quản trị Kinh doanh, ông ta nổi tiếng là một người săn lùng vinh quang, xa cách với lính thường.
Đây là lần đầu tiên tôi ở đủ gần để có thể đánh giá ông.- Chúng tôi vừa nghe nói về... lạy Chúa, tôi không thể tin mình đang nói về... Andy... tôi định nói là vụ tàn sát thị trưởng, - Daly lắp bắp. Hình như ông ta bốirối chân thành, làm tôi cảm động. - Anh sẽ phát biểu với tư cách cá nhân.
Anh nghĩ gì về toàn bộ sự việc này?- Thưa ngài, - tôi nói, - tôi chưa thể xâu chuỗi các sự kiện. Ban đầu, nó chỉ như một vụ tống tiền. Một nhóm tội phạm chuyên nghiệp cố thực hiện một vụ bắt cóc tập thể táo bạo. Nhưng sau đó, vì lý do chưa rõ, chúng bắn chết một linh mục.
Tôi nghĩ ngài có thể ghi điểm cho cuộc bắn của đội chiến lược, nhưng việc chúng làm với thị trưởng chứng tỏ chúng căm phẫn tột độ. Có lẽ ban đầu là vì tiền, nhưng bây giờ, từ lúc bọn chúng bị bao vây, chúng đã bỏ ý định đó.- Anh có nghĩ toàn bộ hoặc một phần sự việc này có thể là do thù hận cá nhân với thị trưởng không? - Gant hỏi.
Với cặp mắt húp của loài chó săn, sếp FBI thấp người trông như một hình ảnh trái ngược với Daly. Mập lùn và nhợt nhạt trong bộ complê đen một hàng khuy, trông Gant không khác gì một tay bồi rượu ở đám ma.- Tôi không biết, - tôi nói. - Có thể lắm.- Anh không biết quá nhiều thứ, nhỉ? - Gant đập trả tôi ngay tức khắc.
- Ngài tưởng tôi tình nguyện làm việc này sao? - Tôi nói rồi tháo điện thoại trên thắt lưng ra và đẩy nó qua bàn tới chỗ ông ta. - Xin mời ngài. Ngài hãy giải quyết sự việc ngay bây giờ đi. Người của ngài chắc đã chứng tỏ cho chúng biết cách trấn áp ở Waco 1 ra sao rồi.Vừa mới đây, tôi ngỡ mình đã vượt qua cơn giận dữ, nhưng tôi đã nhầm.
- Tôi xin lỗi, - Gant nói và tránh cái điện thoại như nó có thể cắn ông ta. - Đấy là một ý định rẻ tiền.- Phải, đúng thế, - cố vấn nói và nhìn người đứng đầu FBI như thể đang tìm một chỗ thích hợp mà quật cho ông ta một cái dùi cui. - Thám tử Bennett sắp tiến xa hơn trong vụ này, và sẽ ở lại.
Rõ chưa?Mặc xác những điều người ta nói về vị cố vấn đang ra vẻ, tôi nghĩ và thầm giấu nụ cười. Họ nhầm.Gant có vẻ nhún, nhưng gật đầu đồng ý. Lát sau, điện thoại của Gant reo. Ông ta bật khỏi ghế và đi ra tiền sảnh sau khi nhìn tên người gọi.Lát sau ông ta quay lại, sắc mặt càng nhợt nhạt hơn.
Chú thích
1.Waco là một thành phố ở miền trung Texas. Năm 1993, 84 thường dân đã bị chết khi đặc vụ FBI tấn công vào một nhóm tôn giáo.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh