Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
7 ngày bên anh là 7 ngày em hạnh phúc vô bờ
E
m đã yêu anh rất yêu anh, yêu anh mãnh liệt, yêu anh chân tình và có lẽ suốt cuộc đời này em không thể yêu ai khác ngoài anh, một tình yêu duy nhất đến muộn và em cũng đã đến sau trong cuộc đời của anh. Anh H. à, chính anh là tình yêu của em! (Tran Yen Nhien)
From: Tran Yen Nhien
Sent: Friday, October 09, 2009 7:12 PM
"… Mỗi ngày mỗi đêm mỗi khoảnh khắc anh đều nghĩ về em, nếu mà trong cuộc đời này có một người nào đó yêu em thật sự, yêu em thật lòng, yêu em với tất cả mãnh liệt, với tất cả khả năng với tất cả trái tim thì người đó chính là anh. Em là người anh yêu vô cùng, không ai yêu em bằng anh yêu em, nếu trên đời này có T. thì phải có H. thôi! Trong suốt cuộc đời từ bây giờ cho đến lúc nhắm mắt anh vẫn yêu em và em mãi mãi là người anh yêu".
“…Nếu có điều gì vĩnh cửu được thì em ơi đó là tình yêu chúng ta…”.
Một buổi chiều Sài Gòn thả hồn mình với tiếng mưa lất phất rơi rơi làm lòng em xao động! Phút giây êm ái, phút giây yên bình chợt đến cõi lòng em, mặc bao tiếng ồn của dòng người trên phố và mặc cho dòng đời đã xô đẩy lối em đi… Em gần như lạc lối trên những con đường quen thuộc hằng ngày khi có anh ngồi phía sau. Tình quá phải không anh? Tuy xa mà gần tuy gần mà xa!
7 ngày định mệnh, chỉ vỏn vẹn đúng 7 ngày chúng ta quen biết và bên nhau, nhưng hình bóng anh đã mãi mãi khắc ghi trong tâm trí em không bao giờ phai nhòa.
Em đã yêu anh rất yêu anh, yêu anh mãnh liệt, yêu anh chân tình và có lẽ suốt cuộc đời này em không thể yêu ai khác ngoài anh, một tình yêu duy nhất đến muộn và em cũng đã đến sau trong cuộc đời của anh. Anh H. à, chính anh là tình yêu của em!
Tình mình quả thật đẹp, thật nên thơ và lãng mạn quá anh nhỉ? Khi em sụp đổ hoàn toàn thì anh đã mang đến cho em tiếng cười, anh đã mang đến cho em bao nhiêu là niềm tin yêu hạnh phúc trong cuộc sống. Anh trao cho tâm hồn em tất cả, chúng ta ngập tràn hạnh phúc, cái hạnh phúc chưa từng có trong cuộc đời em. Cám ơn anh, anh yêu của em, cám ơn anh từng tin nhắn rỉ rả hàng đêm, cảm ơn giọng nói anh trong những buổi chiều tà, cảm ơn những email chứa chan tình yêu thương trong nắng mai rực rỡ.
989 ngày rồi anh có biết, chúng ta đã xa xa nhau lâu lắm rồi phải không anh? 7 ngày của ngày xưa hay mới vừa hôm qua? Em cố nhắm mắt hình dung anh nhớ anh, nhớ ngày xưa ngày định mệnh. Rồi từng kỷ niệm chợt hiện về trong tâm trí em, em đã ôm thật chặt, giữ thật chặt vào lòng, biết không anh em sợ nó vụt bay? Hình bóng anh, tiếng nói anh, hơi thở anh làm sao em lấy lại được hỡi anh? Làm sao có ai có thể giúp em lấy lại được khoảnh khắc đó chứ? Có ai không? Có ai có thể giúp em không hở anh?
Còn lại gì giờ đây trong bóng đêm quạnh vắng, giọng nói anh ru hồn em mỗi khi đêm về, chợt tỉnh chợt mê bồi hồi em xúc động bao kỷ niệm xưa, ôi bao kỷ niệm xưa!
Biển mênh mông bao la bao nhiêu tình em rộng bấy nhiêu, sóng biển ào ạt bao nhiêu bấy nhiêu lời em yêu anh! Khi anh xa em sóng thôi không xô bờ, khi em xa anh đá chơ vơ, con sông lang thang đã khô nơi đầu nguồn, bên em bên em biển đã chết… Về đi anh, về với em đi anh, về với em dù chỉ một lần duy nhất và một ngày duy nhất. Em đợi anh về, em vẫn mãi đợi anh về để gửi lại biển khơi kỷ niệm tình ta trao nhau.
Ai ơi biết chăng giờ anh nơi đâu? Tìm anh nơi đâu em biết tìm anh nơi đâu? Nửa vòng trái đất này dẫu có bao xa em cũng muốn đi, dẫu có rộng lớn thế nào em cũng muốn tìm, nhưng hỡi ơi em nào biết anh ở đâu. Anh yêu ơi, giá như em có phép màu để biết được anh đang phương trời nào, em sẽ đặt chân đến trước nhà anh thầm mong anh bước ra để cho em được nhìn anh, em được thấy anh, thấy anh một lần cuối một lần cuối cùng duy nhất rồi em sẽ âm thầm lặng lẽ bước đi mãi mãi. Ước mơ vẫn mãi chỉ là ước mơ phải không anh?
… Em cô đơn có lẽ anh cũng thế, hai tâm hồn chúng ta đã gắn kết vào nhau hòa hợp đến từng nhịp tim từng hơi thở và dường như chúng ta đã quen biết nhau tự bao giờ. Em đã cảm nhận được tấm chân tình của anh bằng tiếng lòng anh.
Tình yêu phút chốc vội tan, rồi những gì đến đã đến…, cái nào hợp lý cái đó tồn tại phải không anh? Anh quay về sum họp với gia đình, cái gia đình mà anh từng bảo là không có… khi gặp em và em bắt đầu trở thành kẻ thứ ba trong bóng tối. Em nào muốn làm kẻ thứ ba kia chứ, em không muốn và em không hề muốn.
Trăm lần mong anh hạnh phúc, vạn lần muốn anh hạnh phúc, hạnh phúc của anh là hạnh phúc của em, trăm lần ủng hộ anh vạn lần ủng hộ anh quay về với vợ con ngay từ lần đầu tiên anh thổ lộ về gia đình mình, nếu có thể anh hãy hàn gắn lại… Em đã nói như thế đúng không anh? Bởi vì sao em lại khuyên anh như vậy chứ vì em không muốn nhìn thấy anh phải mất giống như những gì em đã mất sau cuộc hôn nhân sớm đổ vỡ của mình. Chấp nhận hy sinh tình em vì sự lựa chọn của anh, nhưng anh yêu ơi không hiểu sao nước mắt em cứ mãi tuôn trào, ngày anh quay về với gia đình như vạn vết dao cứa đứt trái tim em.
Em thật sự sụp đổ, lại sụp đổ tất cả và em lại trở về cái con người của ngày xưa, ngày em gặp anh. Em thật sự đơn độc, trải qua 30 năm cuộc đời em mới biết thế nào là hạnh phúc và thế nào là tình yêu. Bao nhiêu là trải nghiệm của cuộc đời mà em đã đi qua, em lại như một kẻ vô hồn thả trôi dòng đời mình giữa biển khơi.
“Chúng ta đã sai, đã sai từ ban đầu rồi em à”. Bao nhiêu là ý nghĩ giằng xé trong tâm hồn, em đau đớn oằn mình hằng đêm với bao nhiêu là nước mắt, tại sao vậy anh? Biết ghét anh không, biết giận anh không và biết tìm quên anh được không? Có ai từng chấp nhận yêu thương một người vô hình, một người không được quyền thấy, không được quyền liên lạc và không được quyền biết người yêu mình ở đâu không anh? Em thật sự đau lòng lắm anh có biết? Tủi thân lắm anh có biết? Nghẹn ngào lắm anh có biết? Nhưng vì tình yêu vì em đã yêu chân tình.
Đúng em đã sai, đã sai khi đem lòng yêu người ly thân chưa ly dị! Em sai! Tận đáy lòng em đã sai! Nhưng em yêu anh mà! Tình yêu mà cũng tội tình sao anh? Anh có hay biết được rằng em rất yêu anh không? Em chỉ muốn yêu anh, em chỉ muốn được yêu anh mà thậm chí chỉ cần được nhìn nụ cười hạnh phúc của anh từ đằng xa là em cũng mãn nguyện rồi. Em nào dám ước chi đâu, nào dám đòi hỏi chi đâu, nào dám cần chi đâu mặc dù em vẫn mơ vẫn muốn vẫn cần rất cần anh! Để rồi trái tim em giờ đây phải âm thầm lặng lẽ yêu anh, vẫn yêu anh và vẫn sẽ đi bên lề cuộc đời anh không cần anh phải biết không cần anh phải hay.
Khép chặt lòng mình mang giữ mối tình trải dài theo năm tháng khôn nguôi! Cố nén đau thương và cố tìm quên nhưng người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm. Rồi chúng ta đã không thể không nói yêu nhau, một món quà mà anh đã gói ghém cẩn thận và cố cất giữ trong sâu thẳm trái tim anh từ khi quyết định lựa chọn của anh không phải là em.
Món quà được gửi đến em vào ngày lễ tình nhân, anh đã nói như chưa từng nói và chưa từng được nói yêu em: "Anh yêu em, anh vẫn còn yêu em, suốt cuộc đời này từ bây giờ cho đến lúc nhắm mắt anh vẫn yêu em. Em yêu anh một anh yêu em mười, em đau khổ một anh đau khổ mười". Mãi suốt hơn một giờ đồng hồ mình nói chuyện qua điện thoại với nhau vẫn chỉ là những lời yêu như thế anh gửi đến em, anh đã rơi nước mắt và em cũng rơi nước mắt.
Anh yêu à, tâm hồn em thật bồi hồi xúc động! Đã lâu rồi, lâu lắm rồi chúng ta đã cố quên đi lời nói yêu đương phải không anh?
Được yêu được thương được nâng niu thì còn gì hạnh phúc bằng đúng không anh? Nhưng giờ đây dẫu em có muốn nghe những lời yêu lời thương đó rất nhiều, khao khát rất nhiều, nhưng anh yêu có biết không lời yêu thương đó đã vô tình tổn thương em, nó tổn thương em đến thế nào anh có hiểu được không? Sao vậy anh? Sao nỡ đành vậy anh? Sao anh không tiếp bước hạnh phúc với sự lựa chọn của mình? Sao đành dối em và dối lòng anh?
Tại sao chúng ta đang cố gắng trở thành hai người bạn hoặc cô em gái nhỏ phương xa hoặc người anh trai đáng quý, tại sao vậy anh, tại sao anh đành lòng vậy anh? Đã quyết đoán rồi sao lại giằng xé tâm cang? “Vì cuộc sống của em và vì hạnh phúc của anh” có đúng như anh đã nói không anh?
Có phải vì em đã quá yêu anh, đã không đủ mạnh mẽ ra đi để rồi có phải do em ngậm ngùi thân chấp nhận đồng tình làm kẻ thứ ba, đồng tình với anh với mối tình đến sau không thể quên, không thể cắt đứt, không thể chia lìa và phải chăng em đã không đủ bản lĩnh dứt khoát với mối tình không biết đâu là bến bờ mà đã làm cho chúng ta lại phải chìm đắm với biển khổ tình của yêu không lối thoát như thế chứ anh?
Em mệt, em thật sự mệt mỏi ghê lắm! Tuy em từng luôn luôn một mình gượng gắng với bao nhiêu lần vấp ngã bao nhiêu lần sóng gió trên con đường đời em đã đi qua, tuy em từng dám nghĩ dám làm, dám làm dám chấp nhận cho dù là thất bại hay phải mất mát hy sinh, nhưng em rất yếu đuối, vẫn rất yếu đuối anh có hiểu không anh?
Và rồi em đã là người ra đi em mãi, ra đi khỏi tâm trí anh, ra đi khỏi cuộc đời anh! Chúng ta không nói được với nhau lời tạm biệt mặc dù vẫn canh cánh trong lòng, nhưng em vẫn không tiếc nuối hay hối hận về sự quyết định ra đi trong email cuối cùng gửi đến anh. Vì em chỉ muốn em là chính em!
Anh yêu! Mặc dù em chưa đạt được những gì em muốn nhưng những gì em có được trong cuộc hành trình đi đến mục tiêu của cuộc sống, những gì em có được từ sự cố gắng thật sự tuyệt vời, thật sự là niềm an ủi tâm hồn em, nó giúp em có thêm sức mạnh để có thể một mình vẫn mãi bước đi hết đoạn đường đời còn lại. Và em sẽ cố gắng không khóc khi mặt trời lặn vì nước mắt sẽ khiến em không thể nhìn thấy được vẻ đẹp của những ngôi sao! Một câu nói mà em mãi lẩm nhẩm mỗi khi dòng lệ bỗng tuôn trào.
Có thể suốt cuộc đời này chúng ta không còn có thể vô tình gặp nhau thêm lần thứ hai, nhưng từ sâu thẳm trái tim em gửi đến anh một tình yêu chân tình nhất. Cầu mong ở một nơi phương xa anh hạnh phúc bên gia đình và bình an trong tâm hồn.