Số lần đọc/download: 1080 / 24
Cập nhật: 2016-06-27 10:18:02 +0700
Chương 73
N
ora hiểu ra vấn đề khoảng một dặm trước khi chúng tôi tới nơi. “Anh đang đưa em về nhà, phải không?”.
Tôi quay lại nhìn cô và chầm chậm gật đầu. “Anh xin lỗi”, tôi nói. “Cả hai chúng ta đều vậy. Anh đã làm đúng. Chắc là do những chai rượu đó. Em xấu hổ quá”.
Giọng nói, cử chỉ - tôi làm mọi thứ trông như thể đó là một quyết định dễ dàng, rằng ý nghĩ ở bên cô chưa một lần len lỏi trong tâm trí. Giá điều đó là sự thật. Nora là một phụ nữ tuyệt đẹp, người đang trao cho tôi một lời mời gọi kinh ngạc. Tôi đã phải dùng đến từng gam ý chí để nhắc nhở bản thân lý do vì sao mình tới với cô nàng ngay từ đầu.
Tuy vậy, vẫn không thể phủ nhận một vài cảm xúc, một sự gắn kết giữa chúng tôi. Một điều gì đó khiến tôi bị thuyết phục rằng cô đã không giả mạo. Và ngay cả khi điều đó đúng, sao lại phải quan tâm chứ? Chúng tôi lái xe dọc phần đường còn lại tới “nhà của Connor” trong yên lặng. Lần duy nhất hé nhìn sang phía bên kia, tôi không thể không chú ý rằng vạt váy đang được kéo dần lên cao. Bắp đùi rám nắng, thon thả, rắn chắc, lại một lần nữa nhắc tôi về những gì mình đang bỏ lỡ.
Tôi rẽ vào lối trước hình vòng cung và dừng xe trên tiếng đá cuội lạch xạch. Đó cũng là lúc cô nàng tha cho tôi. “Em hiểu”, cô nói. “Có lẽ đó không phải là việc hay nhất chúng ta nên làm. Không phải trong trường hợp này”.
“Có lẽ là không”. “Cám ơn anh vì bữa trưa, em đã có một khoảng thời gian rất tuyệt”. Cô nghiêng người sang và trao cho tôi một nụ hôn thoảng qua trên má. Tôi có thể cảm thấy từng sợi tóc lòa xòa trên mặt. Tôi có thể ngửi thấy mùi nước hoa, rất dễ chịu, gần như vị cam quýt vậy.
“Anh... à... ừm”. Tôi hắng giọng. “Anh sẽ báo cho em biết chừng nào những giấy tờ thủ tục liên quan đến khoản tiền bảo hiểm được hoàn thành, nhé?”. “Chắc chắn rồi, anh Craig. Anh đã thật tuyệt”.
Nora bước ra khỏi xe và chầm chậm đi tới những bậc thềm trước nhà. Và bước ra khỏi cuộc đời mình ư? Tôi đợi cô lấy chìa khóa nhà ra khỏi ví. Tôi phải ngoảnh đi trong vài giây để loay hoay với mấy nút bấm của đài radio. Khi nhìn trở lại, cô vẫn đang cố mở cửa. Tôi hạ kính xe xuống. “Mọi chuyện ổn chứ?”.
Cô quay lại và lắc đầu rồi thở dài chán nản. “Cái chìa khóa chết tiệt này bị kẹt rồi. Chuyện này càng ngày càng trở nên đáng xấu hổ hơn”. “Đợi một lát”.
Tôi bước ra khỏi xe để xem xét mọi việc. Không có gì phải nghi ngờ, có một chiếc chìa khóa trong ổ. Tuy nhiên, bị kẹt ư, không hề.
Ngay sau khi vừa được ấn chặt, chiếc khóa trượt nhẹ nhàng vào trong ổ trụ. Tôi xoay người và thấy Nora đứng đó, cách mình chưa đầy vài centimét. “Người hùng của em”, cô nói, ép sát cơ thể mình vào tôi. Đôi chân vô cùng rắn chắc. Bộ ngực mềm mại. Cô vòng tay quanh người tôi và bắt đầu hôn nhẹ lên môi dưới. “Em đã nói dối đấy. Em không hề nghĩ rằng đây là một ý tồi”.
Đó là lúc bản năng trỗi dậy và ý chí của tôi hoàn toàn gục ngã. Tôi đáp trả nụ hôn của Nora.